Cuộc Chiến Vương Quyền

Chương 47

Giáo chủ Yade Just cũng không cùng huynh trưởng mình ở cùng một chỗ, dù sao Ralph đã kết hôn, hắn là thú nhân thành niên cũng không thích hợp ở cùng anh trai và bầu bạn của anh trai ở dưới một mái hiên. Ở phía sau viện tu đạo trong giáo đường có phòng của hắn, ở bên cạnh tòa nhà lớn Ralph cũng có một căn nhà thuộc về mình bao gồm có ba tầng phòng nhỏ, có điều hai nhà này gần sát bên, thậm chí còn dùng địa đạo nối liền với nhau, bất kể là sinh hoạt bình thường hay là mật đàm, đều phi thường thuận tiện.

Thời gian quý tộc ăn cơm tối so với thường nhân còn muốn nhiều hơn, độ dài thời gian dùng cơm cũng như thế, vì thế cho dù sau khi kết thúc bữa tối liền trực tiếp rời đi trang viên, chờ giáo chủ Yade Just về đến nhà, cũng đã là đêm khuya. Hắn biết ngày hôm nay huynh trưởng trở về nhà, bởi vậy trực tiếp đi tới trước cửa nhà Ralph, hiện tại trong không khí có thể sâu sắc ngửi được, phát hiện không có bất kỳ mùi vị sắp động dục hoặc đang trong giai đoạn động dục ám muội, lúc này mới gõ cửa. Tuy rằng trong tay hắn có chìa khóa, thế nhưng nếu chủ nhân đã trở về nhà, hắn vẫn nên đàng hoàng gõ cửa thì tốt hơn. Ralph ý thức lãnh thổ phi thường mãnh liệt, ngay cả em trai mình cũng không tha, nếu như mình nghênh ngang dùng chìa khóa mở cửa, hiện tại hắn không biểu hiện gì, nói không chừng một ngày nào đó sẽ độc ác mà trừng trị mình một trận. Vĩnh viễn không muốn ra vẻ mình cùng Bryant có khoảng cách rất gần, lúc này giáo chủ Yade Just sau khi trưởng thành đã thông qua một lần máu chảy cùng lệ huấn mới tổng kết ra kinh nghiệm này.

Rất nhanh, cửa lớn liền mở ra, bọn người hầu vẫn chưa về, vì thế mở cửa chỉ có thể là Ralph.

“Hoan nghênh về nhà.” Giáo chủ Yade Just ôm ấp anh trai của mình, “Mỗi ngày Bryant đều nhớ anh.”

“Cái này không cần cậu nói, anh đương nhiên biết.” Ralph dùng sức vỗ vỗ phía sau lưng em trai mình, lại giả vờ ghét bỏ nói, “Có y nhớ anh mày là tốt rồi, cậu vẫn nên chuyên tâm phụng dưỡng Orgona đi, không cầu cậu nhớ anh đâu.”

Hai anh em đi vào nhà rồi lên lầu, Bryant đang ở trong phòng ngủ lo lắng chờ Yade Just mang đến tin tức Edward.

Giáo chủ Yade Just tỉ mỉ đem giờ dạy học muộn tái hiện lại cho Bryant, trọng điểm cường điệu thái độ từ từ dần nhũn, “Y cũng không phải là đứa trẻ không nói lý,” Giáo chủ Yade Just nói như vậy với Bryant, “Sau khi biết ngươi không có sự lựa chọn nào khác, thái độ y đã tốt hơn rất nhiều.”

“Ngươi không nên nói với nó như vậy.” Bryant hơi nhíu mày, “Nó phải nên oán giận ta. Ta làm cha của nó không thể bảo vệ nó, ngược lại lại đưa nó vào trung tâm đấu tranh chính trị, trở thành con cờ trên bàn cờ của quốc vương và vương hậu, bản thân ta đã sai rồi. Cho dù nó không tha thứ cho ta, cũng là chuyện đương nhiên, đây không phải là không có nói lý được.”

“Ừ, ừ, ngươi nói đúng.” Giáo chủ Yade Just khi thấy Ralph nhìn mình chằm chằm lập tức phụ họa, lại tiếp tục nói, “Chỉ là ngươi lúc đó còn có biện pháp gì đây? Cha của ngươi tâm địa sắt đá lãnh khốc vô tình, quyết định chủ ý muốn hi sinh ngươi cùng con trai của ngươi, cho dù ngươi có đem mệnh bồi vào, cũng không thể mang Edward trở về. Tuy rằng ngươi có lỗi,” hắn nhắm mắt phụ họa hành vì Bryant đánh giá chính mình, “Nhưng cũng không phải là tội không thể tha thứ, ngươi không phải cố ý muốn vứt bỏ y, mà y cũng chỉ là không hiểu tại sao mình bị cha mẹ đem làm vật hi sinh rồi vứt bỏ mình đi. Chỉ muốn các ngươi hiểu rõ lẫn nhau, như vậy cái ngày cha con nhận nhau sẽ nằm trong tầm tay.”

Bryant thở một hơi thật dài, vành mắt lại đỏ: “Ta không hi vọng xa vời nó và ta quen biết nhau, chỉ là mong nó đừng cự tuyệt sự giúp đỡ của ta, không nên một thân một mình gánh vác trách nhiệm này.”

Lại một lúc sau, bọn người hầu lục tục trở về nhà, Bryant không đói bụng cùng Ralph vừa về đến nhà chuẩn bị ăn khuya. Khẩu vị Bryant không tốt, bị Ralph dụ dỗ ăn hai lát bánh kem, Ralph lại tiến vào trong không gian y, động viên tâm tình y cùng trứng của họ, đợi đến khi Bryant ngủ say, lúc này mới rời khỏi không gian, ở trong thư phòng đi tìm Yade Just đang đọc sách.

Ralph đưa mấy viên năng lượng tinh thạch đặt vào trong thư phòng ma pháp cách âm, lúc này mới ở bên người em trai ngồi xuống.

“Hiện tại, nói thật đi.” Vừa hống Bryant thả lỏng, trên mặt ôn nhu có chút ngu đần đã biến mất không còn thấy bóng dáng, hiện tại Ralph như một con dã lang vừa mới ăn no, nằm trên mặt đất, khóe miệng dính máu, chỉ cần một giây sau liền đột nhiên bật dậy, cắn vào cổ người bị hại kế tiếp, “Vị con riêng này, y là hạng người gì?”

“Thả lỏng.” Giáo chủ Yade Just hững hờ lật qua một trang sách, “Là đứa trẻ tốt, cũng như Bryant, chính trực, thiện lương, tao nhã, cao quý. Có điều, so với Bryant khi còn trẻ, y càng thực tế, càng lý trí, càng thông minh, cũng có chút dũng cảm. Y đã biết tràng ám sát kia đến cùng là xảy ra chuyện gì, vì muốn sống tiếp lại dám tiếp xúc cái đám người điên trong đảng tự do kia, dự định hợp tác với bọn họ.”

“Thật khiến cho người ta giật mình.” Ralph đưa tay đem sách trong tay của hắn rút ra, khép lại ném qua một bên, “Lúc trước thời điểm Bryant đi tới bên cạnh anh, cho dù vừa trải qua những thống khổ dằn vặt kia, vẫn cứ đơn thuần ấu trĩ như một đứa trẻ chưa trải qua thế sự.”

“Dù sao Edward cũng là vương trữ, cho dù không được bồi dưỡng qua, cũng nhất định đã từng trải qua kinh nghiệm.” Yade Just cũng không bởi vì huynh trưởng làm động tác này mà sinh khí, mà là thay đổi tư thế, thật lòng hồi đáp, “Em có thể nhìn ra, y là một đứa trẻ hiểu biết, anh có thể yên tâm tiếp xúc y, y sẽ không làm tổn thương đến Bryant.”

“Cũng không phải là anh không muốn nuôi nấng y, nhưng mà cậu phải hiểu, tất cả phát triển cho đến hiện tại, mỗi một bước đều cực kì trọng yếu, vì thế mỗi một quyết định, cho dù là nhỏ bé, anh cũng nhất định phải thận trọng, rất thận trọng.” Ralph nói, “Vì thế cho dù y là con trai Bryant, anh cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm y. Dù sao không có dưỡng ở bên người, ai biết được đến cùng y là cái hạng người gì đây?”

“Em biết, Edward cũng rõ ràng điểm này, bởi vì y cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm anh.” Yade Just nói, “Có điều, y cũng không bài xích chúng ta cung cấp trợ giúp đến y. Y cần một chút sức mạnh của mình, mà chúng ta cũng cần y làm trên danh nghĩa, tự lập môn hộ.”
Bình Luận (0)
Comment