Cuộc Phiêu Lưu Mới Trong Thế Giới Khác

Chương 11.2

Tôi là Chaos Late Sayano (Tác: đừng thắc mắc về cái tên :v). Là con gái của quỷ vương đời thứ ba mươi hai. Tôi rất giống với ba của mình là yêu hòa bình và muốn có được hòa bình với con người và các chủng tộc khác nhưng đó dường như là điều không thể vì quỷ vương đời thứ ba mươi mốt là một con quỷ tàn bạo, chỉ muốn chiến tranh và chém giết nên đã gây nên chiến tranh tràn lang tới các chủng tộc khác. 

Khoảng thời gian đó, tôi chỉ mới bảy tuổi. Tôi và ba của mình đã rất phẫn nộ vì sự cuồng chiến và chém giết của quỷ vương đời thứ ba mươi mốt nhưng không thể làm được cái gì khác vì hắn ta cực kì mạnh. Lúc đó hắn còn có ma thần hậu thuẫn ở đằng sau nên chúng tôi không làm được cái gì cả. 

Vào năm tôi được mười lăm tuổi thì quỷ vương đời thứ ba mươi mốt chết do ba của tôi bỏ chất gây tê liệt vào đồ ăn. Khi hắn ra chiến đấu với anh hùng thì hắn yếu đi và bị giết chết. Ba năm sau, ba của tôi tôi lên kế vị chức quỷ vương đời thứ ba mươi hai, đến hiện tại bây giờ thì cũng đã 3 năm trôi qua. Dù cha tôi cố gắng xây dựng tại quỷ tộc theo chiều hướng hòa bình nhưng vẫn còn vài tên nổi loạn và đồn thổi sang tận các chủng tộc khác rằng quỷ vương đời 32, tức là cha tôi đang muốn chiếm lấy thế giới. 

Tôi thật sự rất tức giận. Nhưng với sức lực của mình thì không thể làm gì cả. Dù tôi có tài năng thiên phú về ma thuật nhưng trong đầu tôi bây giờ chỉ nghĩ về một người. Không ai khác đó chính là người em trai ở kiếp trước mà tôi rất yêu , Hasegawa Hazara.

Phải, tôi là một người chuyển sinh, nhưng không phải tôi chết nên được đầu thai mà là tôi nhập thẳng vào thân xác của con gái của quỷ vương khi linh hồn thật sự ở thân xác này bị hôn mê và chết đi. 

Tôi thật sự rất bối rối và hoảng loạng khi chuyện này xảy ra....nhưng tôi biết than ai bây giờ. Từ khi tôi sử dụng thân xác này, ngày nào tôi cũng nhốt mình trong phòng và nghỉ về em ấy. Tôi yêu em ấy nhưng lại không thể nói ra vì chúng tôi là chị em, dù chỉ là chị em nuôi do ba mẹ chúng tôi kết hôn. 

Lúc mới gặp em ấy, em ấy cả có gì đặc biệt, nhưng khi sống chung thì tôi thấy em ấy thật tốt bụng. Lúc ba(kế) và mẹ mất thì em ấy là người đau khổ nhiều nhất. Từ đó, nó không chịu ra ngoài một lần nào nữa, cả ăn uốn, nói chuyện cũng không, nó chỉ giam mình trong phòng, gáo thét, rồi lại im lặng và tiếp tục gào thét. Tôi thấy bản thân mình thật vô dụng và nhất định phải chăm sóc và bảo vệ em ấy. Từ đó, hôm nào tôi cũng chăn sóc nó bằng tình yêu thương của mình. Của một người chị dành cho em trai.

Sau một thời gian thì em ấy bình phục trở lại và chúng tôi quấn quýt bên nhau hơn. Có vài lần tôi bị bọn bắt cóc hoặc bọn gian hồ đụng vào thì chính em ấy là người ra tay tẩn bọn đó. Tôi rất vui vì em ấy lo cho mình, và cũng rất giận vì em ấy để cảm xúc lấn át. Tôi thấy lạ vì tại sao tôi đi đâu thì em ấy cũng biết chính xác vị trí của tôi. Tôi điều tra và biết được em ấy gắn thiết bị định vị lên mình. Tôi tính mắn em ấy nhưng khi biết nó được sử dụng để bảo vệ tôi thì tôi im lặng và cho qua chuyện lun, hihi.

Rồi cái ngày định mệnh đó đến, cái ngày mà tôi cho rằng sẽ không bao giờ gặp lại em ấy nữa. Tôi.....đã được triệu hồi và nhập vào thân xác con gái của cựu quỷ vương đời thứ ba mươi hai khi thân xác được ba tuổi. Tới đây thì các bạn đã biết rồi nhỉ. Ngày này qua đêm nọ, tôi chỉ biết nghĩ về em ấy.

Và hôm nay, khi tôi vừa chìm vào giấc mộng thì tôi bị một cảm giác khó chịu và nhức đầu bao trùm, tôi mở mắt ra thì thấy xung quanh là một mảng không gian trắng xóa. Có một cô bé tóc đỏ mắt đỏ ở đó tự xưng là thần. Vị thần đó nói rằng có một món quà cho tôi. Tôi thắc mắc hỏi thì cô bé nố sẽ cho tôi dược gặp lại em ấy, người em trai tôi mà tôi muốn trao cả tâm hồn và thân xác. (Tác: yên tâm Sayana, tác sẽ cho em được toại nguyện là ở bên main) vị thần kêu tôi đứng qua một bên và đợi cô ấy triệu hồi linh hồn em ấy lên đây. Tôi chờ một chút và không tin được vào mắt mìmh, em ấy đang đứng ở đó, giọt nước mắt của tôi vô thức chảy xuống......và tôi thì thầm một cách nhẹ nhàng chỉ đủ cho mình nghe thấy:

"Em yêu anh............Hazara"

------------------End-------------------

Bình Luận (0)
Comment