Cuộc Phiêu Lưu Mới Trong Thế Giới Khác

Chương 49

Trước mắt tôi, một khoảng không trống vắng, trắng toát quen thuộc hiện lên, đấy đáng ra là những gì tôi thấy lúc vừa đến đây lần đầu. Nhưng lần này, chỉ còn lại một không gian méo mó, những lỗ hổng từ những cuộc chiến khốc liệt gần đây. 

Lý do tôi có thể lên đây là nhờ vào sức mạnh và ma lực lớn, ngoại trừ việc bị triệu hồi lên đây, nếu muốn tự lên đây thì cầng phải có một lượng ma lực cao và sức mạnh phải đủ để không bị chết dưới sức ép ở biên giới giữa Thần giới và Nhân giới

"Chuyện này......." Tôi đang chìm vào dòng suy nghĩ hoang mang của mình thì có tiếng nói vang lên trong đầu tôi.

'Chủ nhân, cuối cùng anh cũng đã quay trở lại' Giọng nói quen thuộc này không ai khác chính là Misa.

"Là em sao Misa, em có biết chuyện gì về tình hình ở đây không" Tôi hỏi Misa, vì có một lý do là em ấy có thể đi đến thần giới bằng cách đột nhập vào giấc mơ của Asano.

'Em không rõ, em chỉ biết là thần giới xảy ra chuyện, và Asano-sama bị thương nặng, và cô ấy xuống Thánh quốc để chữa thương, em nghe bên Thánh quốc thông báo một tin là [Vị thần chúng ta tôn thờ đã đáp lại lời kêu gọi của chúng ta], em thấy nghi ngờ nên đã lẻn vào giấc mơ của bọn họ, xem trômh kí ức thì mới biết Asano-sama đang bị thương nặng, và ngài ấy.......đã mất một cánh tay......'

"Cái gì?" Tôi giận dữ hét lớn, cơn giận trong tôi bắt đầu bùng phát.

"Tên nào đã làm chuyện này" Tôi nhỏ giọng và lặp đi lặp lại lời đó.

'Em không biết, em xin lỗi thưa chủ nhân' Giọng Misa buồn bã đáp lại tôi.

"Còn mọi người bây giờ sống ổn không?" Tôi bắt đầu hỏi thăm từng người.

'Vâng, bọn họ vẫn sống ổn và mong anh trở lại từng ngày, hiện tại tất cả bọn họ đều ở thánh quốc và làm rất tốt nghề giáo viên của mình' 

"Tất cả à"

'Dạ không, có Stella-san, Haru-san làm giáo viên thôi, Chika-san thì đi học cho thông minh lên, còn Tsukino-san thì sau khi anh biến mất đã biệt tăm biệt tích ở một nơi nào đó rồi'

"Vậy thì tốt, anh sẽ đi gặp Asano trước, Misa, gửi bản đồ đến thánh quốc vào đầu anh" 

'Vâng' Sau đấy, một cảm giác kì lạ xâm chiếm đầu tôi, bản đồ đến thánh quốc dần dần hiện ra.

"Giờ thì, anh đến đấy đã, tí gặp em sau", 'Vâng' Tôi tạm biệt Misa và rời khỏi thần giới.

--------------------------------------------------

Tại thủ đô Thánh quốc Asano, tòa nhà cao nhất với màu trắng toát ở nơi đây hiện lên vẻ uy nga của nó, bên trong là một cuộc họp cấp cao của các vị linh mục cấp cao và giáo hoàng về vấn đề nghiêm trọng gần đây.

"Cái thứ ma lực gì thế này" Một thành viên trong mười người ngồi ở nơi đây lên tiếng.

"Cậu có thể cảm nhận được sao" Người ngồi ở vị trí chính giữa và cũng quang trọng nhất của cuộc họp lên tiếng, đó chính là Giáo hoàng, người có quyền lực cao nhất ở nơi đây.

"Phải, thứ ma lực này vừa chứa phần thánh thần vừa chứa phần tà ác trong nó" Người lên tiếng khi nãy nói tiếp.

"Tôi cũng cảm nhận được, nhưng tôi lại thấy nguồn ma lực này rất bi thương và chất chứa nhiều nỗi căm phẫn, oán hận trong đó" Một người khác trong cuộc họp lên tiếng.

"Và quan trọng là, nguồn ma lực đó đang hướng thẳng đến đây" Giáo hoàng trầm lặng nói.

"Cái gì" Mọi người trong hội đồng bắt đầu xôn xao.

"Dù sắp tới có chuyện gì xảy ra, xin mọi người đừng manh động, phải đảm bảo ngài ấy và thần dân được an toàn" Giáo hoàng nói.

"Vâng"

"Giờ thì quay lại với cuộc họp nào, vấn đề hiện tại là ngài ấy, ma pháp của chúng ta không thể làm được gì cho ngài ấy cả" Giáo hoàng phiền não nói.

"Tôi nghĩ chúng ta nên nhờ các trị liệu sư ở Hoàng gia"

"Không, chúng ta không được phép công khai sự việc lần này ra, nó sẽ gây hỗn loạn đến toàn thế giới"

"Vậy chúng ta phải làm sao đây"

"Thật hổ thẹn, đường đường là những linh mục cấp cao mà chúng ta không thể làm gì cho ngày ấy cả"

"Ta hiểu, chúng ta sẽ tiếp tục nghỉ một cách gì đó"

.................

---------Quay trở lại với Main--------

Trên đường bay đến Thánh quốc.

"Mình nên bay vào bằng cách nào nhỉ, đi đường đường chính chính hay xông vào luôn nhỉ, chắc mình nên đi đường đường chính chính vào"

Quảng đường bay khá là xa, nếu là tôi của một năm trước là có lẻ sẽ tốn vài ngày, nhưng hiện tại thì chỉ cần mười lăm phút là đủ.

Suy tư nãy giờ cuối cùng cũng đến, xuống nào.

*Đùng* nơi tôi đáp là phía sảnh đường của giáo hội. Tòa nhà của giáo hội cũng đẹp đó chứ, nhưng tiếc là với cú đáp khi nãy của tôi thì vùng đất đá xung quanh bay lên tứ tung và để lại xung quanh tôi một cái hố xung lực.

Asano đang bị trọng thương thì làm sao tôi có thể lề mề được. (Tác: ơ :v thằng này được :v tác ủng hộ chú)

Ể, có vài người đàng ông mặc đồ trắng ra kìa, có vẻ là người của giáo hội nhỉ, để xem.....họ tính làm gì mình đây....

------------To be continue---------

Bình Luận (0)
Comment