Cuộc Phiêu Lưu Mới Trong Thế Giới Khác

Chương 64

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hôm nay cơ thể tôi đau nhứt cực độ, Zeus nói là do cơ thể tôi chưa kịp thích nghi với nguồn sức mạnh mà hôm qua giải phóng ra quá nhiều. Lần này chơi ngu rút kinh nghiệm lần sau không làm nữa. Và tiện đây thì tôi đang ngồi thiền, một cách để tập trung cao độ và dồn nén nguồn sức mạnh trong mình lại, nhưng nó vô dụng thật sự, cơ thể tôi vẫn chưa thể thích nghi được.

Thấy tôi vật lộn với cơn đau thì Kusaga đưa tôi một cái vòng tay phong ấn sức mạnh, nhìn cũng đẹp đó chứ. Khi tôi mang vào thì sức mạnh như trút bỏ đi hết chín mươi phần trăm. Cô ấy còn không quên nhắc tôi mỗi ngày nới lỏng giới hạn ra một chút để cơ thể làm quen với sức mạnh này. Tôi cơ bản chỉ biết làm theo mọi lời cô ấy nói, bản thân tôi vẫn còn quá khù khờ về sự việc gần đây đã xảy ra.

Nhưng mà, tôi sẽ thu thập lại toàn bộ mảnh kí ức và chiến thắng cuộc chiến này. Vì mọi người mà tôi yêu quý.

"Cánh cổng đã sẵn sàng rồi, ngài hãy chuẩn bị đi" Kusaga mở cửa phòng và thông báo cho tôi. Được rồi, đi tìm kí ức của bản thân nào.

Tôi bước xuống giường, thay đồ và tự nhìn lại bản thân trong gương, tóc tôi giờ đã chuyển hoàn toàn thành màu trắng mà không do thuốc nhuộm, vuốt cao lên chứ không để bù xù như hồi đó nữa, khá giống kiểu undercut (các chú cứ liên tưởng đến tóc của Daisuke trong Fugou Keiji á), giác mạc của tôi màu đỏ máu, nhìn cũng khá đẹp. Tôi khoác lên mình một bộ đồ của một học viện kì lạ gì đó mà Kusaga chuẩn bị cho tôi.

"Được rồi, đi thôi" Tôi thì thầm rồi bước ra khỏi cửa. Kusaga cầm trên tay một tập tài liệu rồi đưa tôi.

"Khi đến đấy, ngài hãy đọc cái này, bảo trọng, chúng tôi tin vào ngài" Kusaga đưa tập tài liệu cho tôi, cúi đầu chín mươi độ rồi mở cánh cổng ra cho tôi.

"Ừ, tôi đi đây" Tôi từ từ bước vào cánh cổng và biến mất hoàn toàn. Tầm nhìn của tôi bị đảo lộn liên tục, được một lúc thì bình thường trở lại, và tôi xuất hiện trong một căn phòng khá nhỏ. Dù căn phòng không được to cho lắm nhưng vẫn có ti vi, các vật dụng thường ngày.

"Nơi này là...." Bỗng cơ thể tôi mất thăng bằng, loạn choạng. Tôi nhìn vào nơi phát sinh ra vấn đề là ở ngực của mình. Và ở đó, một cặp đồi núi nhô ra, cả tay của tôi cũng thon, nhỏ gọn lại.

"Cái....." Tôi hoảng loạn nhìn bản thân mình trong gương. Và ở đó, hình ảnh một cô gái nhỏ nhắn hiện ra trước mắt tôi.

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773

"Cái này...... Phải rồi tờ giấy" Tôi lật đật moi tờ giấy Kusaga đưa ra và đọc.

Ừm.....sau khi đọc xong thì tôi hiểu đc những gì xảy ra hiện tại rồi. Tóm tắt lại thì thế giới này là thế giới có nền khoa học kĩ thuật hiện đại xen lẫn với ma thuật. Nhiệm vụ của tôi là theo học tại một trường ma thuật ở đây. Mảnh kí ức tiếp theo của tôi sẽ xuất hiện trong hai tháng nữa trong vỏ bọc là một chiếc cúp vô địch trong giải toàn quốc thi đấu về ma thuật.

Nhưng tại sao tôi phải trở thành con gái kia chứ. À rồi dòng tái bút của Kusaga.

'Tôi nghĩ ngài nên biến thành con gái, vì trông ngài xinh hơn rất nhiều, tôi đã mặc định ngài thành con gái ở thế giới này rồi, ngài không biến lại thành con trai được đâu'

...

... Tôi không biết nên nói gì hơn. Thôi, lần sau kiểm tra đàng hoàng lại mới được. Để Kusaga tự mình làm thì có khi rước họa vào thân.

*Reng reng- ting ting* Tôi giật mình nhìn về hướng phát ra tiếng động. Ở đấy là một cái đồng hồ báo thức hình con thỏ màu hồng cute.......

Thôi, đi học nào.

-------------To be continue-------------

Hé lô mấy bác, lại là tác đây. Dạo này học sml mùa dịch nên k ra nhanh đc, mấy bác chịu khó tí hen :>>> hề hề

Bình Luận (0)
Comment