Cuộc Phiêu Lưu Mới Trong Thế Giới Khác

Chương 68

"Đến rồi" Sau một giờ đồng hồ ngồi trực thăng thì tôi được đưa đến một khu rừng chết. Tôi gọi là rừng chết vì khu rừng này không còn sự sống nữa, hay nói đúng hơn, sự sống xung quanh đều bị hút cạn.

"Bà ta ở đây sao" Tôi hỏi.

"Phải, khu rừng này là phản hệ của bà ấy do sử dụng sức mạnh linh hồn quá nhiều, bà ấy đã cống hiến rất nhiều cho đất nước này..." Ông mặc áo choàng thoáng buồn khi nhắc đến vấn đề này.

Tôi sẽ không hỏi nữa.

"Đi bên này" Sau khi trực thăng đáp xuống, ông ta nhảy thẳng xuống dưới và giơ tay ra? Hình như ông ta nghĩ tôi không xuống được thì phải...

Quên mất, tôi đang là loli, nhưng không sao, tôi tự lo được.

Thế là, tôi tự nhảy xuống và bơ ông ta đi.

"Quên mất, trò rất mạnh, giờ thì theo ta"

------------------------------

Sau một hồi đi vòng vòng thì chúng tôi đến một căn nhà nhỏ bằng gỗ. Gỗ này là vật chứa sự sống duy nhất chưa bị hút cạn. Đây là loại gỗ gì?

"À, đây là loại gỗ nghìn năm, loại gỗ niễm nhiễm với mọi loại ma thuật, ta lúc mới thấy cũng bất ngờ lắm, vì loại gỗ này còn tồn tại" Ông ta chủ động nói cho tôi về loại gỗ. Tinh ý đấy, nhưng tôi là con trai.

Ông ta chủ động bước đến cửa nhà và gõ cửa.

"Bà bà, là tôi đây"

"Lại là ngươi à, lần này mang đến cho ta thứ gì đây, không phải lại là đồ ăn nữa chứ. Ngươi có thể dùng chuyển phát nhanh mà, không cần phải lết xác đến đây" Từ trong nhà, một tràng tiếng nói bất mãn tràn ra và nhắm vào ông ta.

"Không không, việc đến tận nơi mang đồ ăn đến cho ngài là điều tối thiểu tôi làm cho ngài rồi, ngài xứng đáng được sống ở một nơi tốt hơn... Nhưng cái phản hệ đó..." Ông ta bất giác nhỏ giọng và buồn đi.

"Haha, không sao, đấy là việc ta nên làm vì cô ấy" Lão bà từ bên trong nói.

"Lần này, tôi đến đây vì muốn giới thiệu một người với ngài"

"Giới thiệu ai cơ?" Cánh cửa mở ra, một lão bà tóc bạc phơ, da nhăn nheo, ừ, đúng là một lão bà. Nhưng dù thế, bà vẫn giữ được nét đẹp lão của mình, hẳng là lúc trẻ bà ấy là một mĩ nhân.

"Đây" Ông ta đẩy tôi về phía trước.

Khoảnh khắc đó, mắt của tôi và bà lão chạm nhau. Bà ta sợ hãi ngã xuống, run lập cập nhìn tôi.

"Cô...... Cô là......"

"Ngài bị gì thế" Ông già cùng cô gái chạy đến bên cạnh đỡ bà lão đứng dậy.

"Không... Không sao, tôi cần nói chuyện riêng với cô gái này... Hãy cho tôi không gian riêng tư" Bà lão lấy lại bình tĩnh và yêu cầu nói chuyện riêng với tôi.

Hình như bà ta biết thứ gì đó.

"Được rồi, trò vào trong đi" Ông ta kêu tôi.

"Trò? Đây là học sinh của cậu à" Bà lão hỏi.

"Không hẳn, chỉ là, cô bé này cũng sở hữu hệ linh hồn như ngài"

"Hệ linh hồn??? Sao có thể" Bà ta nhìn tôi, rồi lại đảo mắt đi chỗ khác.

"Trò vào trong đó đi" Ông ta đẩy tôi lần nữa.

Tôi bước vào trong căn nhà. Những mùi hương dược phẩm xộc vào mũi của tôi, mùi thơm nhẹ thoảng qua như để trấn an tôi vậy, cơ thể tôi bỗng chốc thả lỏng ra, không ở thế phòng bị nữa.

"Rất thoải mái phải không" Bà lão ngồi xuống ghế nhìn tôi.

"Ừm, dễ chịu thật" Tôi đáp.

"Bây giờ thì vào chuyện chính nào, Ngài không thuộc về thế giới này đúng chứ" Bà lão khép nhẹ đôi mắt của mình lại rồi mở nhẹ ra nhìn tôi.

"Vậy là, bà biết sao" Tôi lườm bà ta với vẻ mặt hăm dọa.

"Lão cũng không biết rõ cho lắm, nhưng với sức mạnh của bản thân, lão có thể nhìn được quá khứ của người mà tôi mới gặp lần đầu, thông qua việc trực tiếp nhìn vào linh hồn của bọn họ. Mọi sinh vật trên thế giới này" Bà ta nói.

Tôi cũng dần hiểu rồi, tôi không thuộc về thế giới này, nên bà ta không thể nhìn vào linh hồn của tôi.

"À không, đúng hơn thì lão sẽ nhìn thấy màu xám nếu là một người đến từ thế giới khác, nhưng khi tôi thấy ngài. Lão chỉ nhìn thấy một màu đen đặc. Ngài là người thứ hai tôi nhìn thấy màu đen đặc như thế này. Người đầu tiên, là một vị thần." Bà ta đứng dậy đối mặt với tôi. Rồi quỳ xuống trước mặt tôi.

"Xin thứ lỗi cho sự vô lễ của lão. Bà lão đây có danh xưng là Ziel Sia, rất hân hạnh khi được diện kiến ngài" Bà ta đưa sát đầu xuống đất lạy tôi. Này này, tổn thọ đấy, đừng làm như thế.

Tôi đỡ bà ta đứng dậy, chúng tôi cùng ngồi xuống ghế và tiếp tục trò chuyện.

"Bà nói tôi là người thứ hai? Vậy người đầu tiên là ai?" Người đầu tiên là vị thần nào đây?

"Vào khoảng sáu mươi năm trước, lão đã gặp ngài ấy, ngài ấy cũng chính là người bạn đồng hành đầu tiên và là cuối cùng của lão" Ánh nhìn của bà lão hiện rõ nét buồn bã và thất vọng.

"Lâu đến vậy à"

"Vâng, ngài ấy là vị thần cai quản thời gian và không gian, một vị thần bất tử mang hình hài của một cô bé, Nakigawa Jiku. Người này có phải là người quen của ngài không?" Bà ta nhìn tôi như thể kiếm một tí hi vọng nhỏ nhoi để tìm ra vị thần đó vậy.

Nhưng thật tiếc, tôi không biết vị thần đó.

"Không, đây là lần đầu tôi nghe, vậy bà có biết hiện giờ vị thần đó đang ở đâu không?" Tôi cố hỏi thêm một tí thông tin, vì có thể tên thần đó sẽ biết chút thông tin về sự việc sắp xảy ra ở thần giới, dù gì thì tôi cũng cần thêm thông tin, càng nhiều càng tốt.

"Thật đáng tiếc là, bọn tôi đã mất liên lạc với nhau hơn bốn mươi năm rồi, tôi từ khi mất liên lạc cho đến tận bây giờ, lão vẫn luôn tìm kiếm thông tin về ngài ấy, kết quả vẫn không tìm được" Bà lão buồn bã cúi đầu.

"Không biết thì thôi vậy. Thật ra hôm nay, tôi đến đây vì có chút chuyện cần bà giúp đỡ" Tôi mở lời.

"Việc gì ngài cứ nói, lão sẽ hết sức giúp ngài"

"Thật ra thì cũng chẳng có gì to tát, tôi cần bà dạy tôi chi tiết thêm về ma pháp linh hồn, đây là lần đầu tôi tiếp xúc với nó nên vẫn chưa biết nên làm thế nào"

Ya, ngại thật, mang danh là tồn tại vượt qua cả thần nhưng lại không biết tí gì về ma pháp linh hồn.

"Ể, chỉ thế thôi à" Bà lão mắt nhắm mắt mở nhìn tôi.

"Ừ, chỉ vậy thôi"

"Lão cứ nghĩ ngài yêu cầu khó hơn cơ. Về ma pháp linh hồn thì ngài cứ giao cho lão, lão sẽ truyền hết những gì mình hiểu về ma pháp linh hồn cho ngài" Bà lão cười và tự tin nói với tôi.

"Được rồi, trông cậy vào bà" Tôi chỉ cười nhẹ rồi thư giản cơ thể.

Đã bao lâu kể từ khi mình cảm thấy thanh thản thế này nhỉ... Hương thơm của dược phẩm thật dễ chịu...

---------------To be continue-----------------

Hế lô mấy bác :>> lại là tác đây, cuối tháng 10 thi giữa kì rồi đấy :>>> chúc mấy bác may mắn, tác đi học bài đây :>>> see ya

Bình Luận (0)
Comment