Cuộc Phiêu Lưu Mới Trong Thế Giới Khác

Chương 70

Kira-kun mặt đỏ ngấy lên và tạo một quả cầu lửa trên tay tấn công tôi. Tôi nghiên đầu sang một đên để né.

Nóng thế, tóc tôi cháy xém rồi này. Cơ mà, các hệ, sức mạnh ở đây tôi cũng hiểu sơ sơ rồi. Có bốn hệ cơ bản là Lửa, Nước, Gió, Đất và hai hệ đặc biệt là Ánh Sáng và Bóng Tối, những hệ khác như Thời Gian, Không Gian thì hiếm hơn, vì sức mạnh và độ bá đạo cùng với việc cần có hai người cùng sở hữu hệ đó có con với nhau thì đứa con mới có được hai hệ đặc biệt đó, nên khá là hiếm. Hệ Ánh sáng thường được sử dụng bởi các Linh mục, hệ Bóng Tối thì tôi cũng chả biết nữa. Nhưng quan trọng là ở ba hệ cơ bản. Khi đạt được kĩ năng hoàn hảo, ba hệ đó sẽ tiến hóa lên một sức mạnh mới.

Lửa có thể tiến hóa theo ba nhánh. Nhánh một là thuần lửa, sức sát thương và độ nóng sẽ tăng lên, đây là nhánh dễ tiến hóa nhất. Nhánh hai là lửa băng, một ngọn lửa màu xanh có thể gây bỏng lạnh cho kẻ địch. Nhánh thứ ba là sét, sát thương, tốc độ và sự nguy hiểm cũng cao lên rất nhiều. Còn tên Kira này thì kiểu như gặp một cơ duyên nào đó, nên lửa của tên đó tiến hóa thành sức mạnh của mặt trời.

Nước cũng có ba nhánh. Nhánh một là thuần nước, sử dụng nước để tạo khiên bảo vệ, dùng nước để tấn công, thậm chí những tay lão luyện có thể ép nước thành những tia nhỏ và cắt đứt đối thủ. Nhánh thứ hai là hơi nhiệt. Nước bắn ra sẽ nóng vô cùng, gây bỏng, sát thương cao hơn, và nó hơi vô dụng nếu đối đầu với hệ lửa, nhưng quan trọng là có thể dùng nó để tắm nước nóng. Nhánh cuối là băng, tạo ra băng các thứ, thậm chí nếu đủ mạnh, một pháp sư băng có thể đóng băng cả đại lục.

Gío thì cũng có ba nhánh. Nhánh đầu là thuần gió bình thường, sát thương và độ sắc bén được tăng cao, hoặc có thể sử dụng để tăng tốc độ của đồng đội. Nhánh thứ hai là thuần hỗ trợ, nhánh này sức tấn công cực kì yếu, nhưng hỗ trợ thì mạnh gấp ba lần nhánh một. Nhánh ba là nhánh khó để nâng nhất. Sử dụng gió tương tự như sức mạnh không gian, đổi chỗ bản thân với gió, khá giống dịch chuyển, sức sát thương cũng rất khủng khiếp.

Đất thì đa phần được dùng trong xây dựng, và tiến hóa cũng có ba nhánh. Nhánh đầu là làm đất mềm dẻo đi như bùn, rồi trói chân đối phương và dìm chết họ, nhóm này cực khó đối phó vì tốc độ làm đất mềm ra của họ rất nhanh. Nhánh hai là cát, sử dụng cát để bảo vệ, tấn công, thậm chí là đâm xuyên hoặc làm thủy tinh. Nhánh cuối là đá, làm đất cứng lại như đá hoặc thậm chí hơn, rồi gây sát thương cực mạnh cho kẻ địch, có tác dụng trong tra tấn.

Chẹp, giải thích đến thế thôi, nãy giờ tôi né chắc cũng cỡ chục trái cầu lửa với nhiệt độ mặt trời rồi.

"Này Kira-kun, em không nhận ra là Haruna-san thậm chí còn không để ý đến em à" Hiệu trưởng ngơ ngác nhìn Kira.

"Tch, khốn kiếp" Kira phóng đến chỗ tôi và tung một cú đá lên đầu tôi. Này, cậu không biết nhẹ nhàng với con gái à. Ủa khoan đã, có gì đó sai sai???

Tôi đưa tay lên đỡ, và bỗng chốc, tay tôi nóng lên rất nhanh. Tôi nhảy ra xa và kiểm tra lại bàn tay của mình.

Nó bị bỏng rồi, tên này dùng lượng nhiệt của mặt trời để làm nóng xung quanh chân và gây sát thương cho bất kì vật nào chạm vào.

Tôi xoa nhẹ cái tay và vết bỏng đó biến mất.

Tên Kira nhăn nhó mặt nhìn tôi.

"Cô... Biết cả hệ chữa trị à"

"Ai biết" Tôi thờ ơ đáp.

"Đáng sợ thật đó, em có thể sử dụng mọi loại ma pháp à Haruna-san..." Hiệu trưởng toát mồ hôi hột nhìn tôi.

"Nhanh nào, cô cũng lên đi" Tôi nhìn về phía hiệu trưởng.

"Được rồi, vậy cô không khách sáo đâu. Mặt đất, bay lên cùng ta, Mưa thiên thạch!!!" Ồ, mới vào mà hiệu trưởng chơi lớn thế.

Một lượng đá lớn xuất hiện trên đầu tôi và bay xuống với tốc độ cực nhanh.

Và bùm. Khói bụi xung quanh tung tóe lên, từ trong đống bụi đó, tôi có thể nhìn thấy mặt đất xung quanh bị phá hoại như thế nào. Bản thân tôi sử dụng nước làm tường để chặn lại nên hầu như chả có tí bụi nào dính tôi cả.

Bỗng có một ánh chớp lóe lên trước mắt tôi. Theo bản năng, tôi ngã người xuống và dùng chân đá lên. Đúng như tôi nghĩ, Kira vừa bay đến đấm tôi với cú đấm siêu nóng đó. Tôi nghĩ mình đã phản kích thành công nhưng tôi đã nhầm.

Lượng nhiệt tỏa ra từ người tên này như một tấm bảo vệ cho hắn vậy, nóng quá nên tôi đành rụt chân lại và tốc biến sang kế bên.

"Cả dịch chuyển nữa sao" Kira khó chịu ra mặt và dùng gió thôi hết đám bụi kia đi đồng thời chém phần gió với lượng nhiệt khổng lồ đó đến tôi.

Khi tôi tính di chuyển thì nhận ra chân mình đã bị khóa chặt bởi lớp đất nhão. Lớp đất đó thậm chí trường lên đến hông của tôi.

Tôi dùng tay gạt phần gió đó đi và dịch chuyển ra khỏi chỗ đó.

Lại bỏng tay nữa rồi.

"Cô đừng mơ mà có cơ hội chữa lành cái tay" Tên Kira tiếp tục bay đến chỗ tôi. Trên tay hắn là một qủa cầu lửa siêu to khổng lồ. Cứ như Rasengan phiên bản màu đỏ cam ấy.

"Sám hối điiiii" Kira tiếp tục hét lên.

*Rắc* Tiếp theo sau đó, tay tôi giơ lên và chặn lại quả cầu lửa của Kira rồi bóp nát nó. Tiện thể đạp cơ thể tên đó bay về chỗ hiệu trưởng.

Tôi sờ sờ lại cái tay của mình. Đúng như tôi nghĩ, cái vòng, đã bị bể rồi.

Sức mạnh của tôi bắt đầu cuồng cuộn thoát ra.

Cả cái thế giới này vào ngày hôm đó, được một phen chấn động. Đất bắt đầu rung chuyển, khiến cho nhiều tòa nhà bị sụp đổ. Các quốc gia khác bật báo động đỏ vì nguồn sức mạnh đáng sợ phát ra từ đây, họ gấp rút chuẩn bị vũ khí, tập hợp toàn bộ những nhân vật tinh anh lại để đề phòng cho đại thảm họa lần này.

Vào lúc đó ở phía bên này, tên Kira thì sợ hãi ngất xỉu. Còn hiệu trưởng thì một lí do gì đó mà chưa ngất, nhìn tôi với gương mặt như nhìn thấy một con quái thú vậy.

Đang hoan mang không biết nên làm thế nào thì cảnh vật xung quanh bỗng dưng dừng lại. Một cô gái nhảy xuống từ sân thượng và nhìn tôi.

"Anh cần phải học cách kiểm soát sức mạnh của mình trước đã, nếu không, anh sẽ khiến cho thế giới này bị phá hủy mất" Cô ta nhìn tôi rồi thở dài ngao ngán. Cô gái sử dụng sức mạnh của thời gian, tôi nhớ là một loli cơ mà, sao bây giờ lại thành một cô gái trưởng thành rồi.

"À, anh thấy lạ vì bộ dạng này à, do anh hết đấy, tôi đã phải dừng thời gian của thế giới này, nên bị một chút dư chấn đó mà"

"Tức là cô vẫn là loli"

"Grrrr, tôi không phải là loli. Mà điều đó không quan trọng, anh hãy tập kiểm soát sức mạnh của mình đi, để tôi cho thời gian tiếp tục trôi" Cô t.... À không, Jiku khoanh tay lại rồi nhìn tôi.

"Rồi rồi, làm xong thì tôi cũng có nhiều điều muốn hỏi cô lắm đấy" Tôi ngồi xuống và bắt đầu công cuộc chế ngự sức mạnh của mình.

------------To be continue---------

Hè lú, lại là tác đây, sau 1 khoảng tg tác drop lâu vl =)))) thì tác đã trở lại. Hề hề, mong các bác tiếp tục ủng hộ cho tác phẩm. Giờ thì bái bai. :>>>





Bình Luận (0)
Comment