ai hô~cuối cùng đã đi~ta thấy giống như cưỡi điểu trong tiểu thuyết ấy~
Ta tìm một chỗ ngồi, lấy sách ra, biểu tình cực kỳ hứng thú mà xem–đương nhiên là đam mỹ rồi~ai bảo ta là hủ nam mà!
Chưa đọc được bao nhiêu trang a thì đã có rất nhiều người đến líu ríu thật ầm ĩ!!
Lúc này rất nhiều muội muội xinh đẹp nhiệt tình đến đây hỏi ta
Nhược nhược ngươi đọc cái gì ~ Ta là một người nhỏ bé thành thực vì vậy ta đáp: Ta đang đọc đam mỹ tiểu thuyết!
Kỳ thực các muội muội trong công ty chúng ta vốn rất ăn ý, tỷ như hiện tại các nàng biết ta đang đọc đam mỹ tiểu thuyết đều quay đầu bỏ chạy… cũng tức chết ta! Hừ, mặc kệ các ngươi, ta xem tiểu thuyết.
Đột nhiên lúc đó công ty vốn ồn áo lại trở nên yên tĩnh. Ta kỳ quái ngẩng đầu lên muốn tìm hiểu thì chỉ thấy những muội muội đó đang nhìn ta rất kinh khủng.Ta chợt ý thức được là điều gì, sợ hãi quay đầu lại nuốt nuốt nước bọt: “…ông…chủ…”
Ta thấy ông chủ vẻ mặt lạnh băng nhìn chằm chắm cuốn sách trong tay ta: “Ngươi đang làm cái gì…?”
“Đọc sách…bổ sung kiến thức, mở rộng tri thức~~!!” (nhược nhược ngươi nói câu này rất đúng)
“Mở rộng tri thức?” Ông chủ hừ lạnh một tiếng “Mở rộng tri thức lại xem đam mỹ tiểu thuyết!!!”
Ta lại nuốt một chút nước bọt. 555555555555…bị bắt rồi…”Ngươi theo ta vào đây một chút” Xong rồi~!!!!!!!!!!!!!!! Ta khóc đi theo ông chủ vào trong.
“Ngươi~!!Đây là lần thứ mấy bị ta bắt?!” Vừa mới vào cửa, ông chủ đã ngồi ở trên ghế nổi giận đùng đùng.
“Lần…lần…Ta không nhớ rõ…”
“Ngươi còn không nhớ rõ a! Ta nói cho ngươi! Đây là lần thứ ba mươi hai ngươi bị ta bắt! Ngươi rốt cục muốn thế nào?! Nơi này là công ty!Không phải nhà ngươi! Có thể dung túng ngươi! Đọc đam mỹ tiểu thuyết ngươi có mệt hay không a…”
“Không mệt…bởi vì có H…” Ta khiêm tốn thấp giọng nói
“…?!Cái gì?Không mệt?! Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi…!!! “Ông chủ tức điên chỉ vào ta bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép (ví với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn)
Ta cũng không phải sắt đâu…
“Ta cảnh cáo ngươi! Đừng để ta bắt được!! Đọc đam mỹ tiểu thuyết ở công ty!Úc chao ôi! cử ngươi quản lý dược dẫn dược dẫn thì như thế nào!hừ!!” (ta chém gió đấy…ta ko hỉu..hỏi ko ai trả lời…vô vọng a~~!)
Cái gì…? cử đi quản lý dược dẫn dược dẫn sao…đây là chuyện gì a?
Tải qua quá trình suy nghĩ, ta rốt cục biết rồi: nộ khí này của ta từng hạt từng hạt tích tụ ngày càng lớn!
Ta giống như khối rau cải héo bị bệnh, bất mãn đi ra.
55555555555555555555555555... Công tác công tác công tác... Hảo phiền, nột~!!!
6 giờ 6 giờ 6 giờ nhanh đến a~~~ a a a a a a a a a a a a a ~ rốt cục sáu giờ rồi~~hưng phấn, nột~!!! Ta vừa đi vừa nhảy xuống lầu, đã thấy Thịnh Hi ca ca đang ngồi trên chiếc Ferrari ở rất xa.
Một cái sáo sơ mi trắng, quần jean trắng và một đôi giầy thể thao NIKE~ OH! YEAH~!Đẹp trai đến ngây người rồi~Ta cảm thấy nếu ta là nữ sinh đã sớm xông lên rồi~~Thế nhưng… Y phục toàn thân ta có chết không cơ chứ! áo sơ mi đen + quần tây đen… T^T
Lúc ta còn đang khổ não thì Thịnh Hi ca ca đã đi tới nắm vai ta kéo tới chiếc Ferrari. 55555… Ta không thể oa~~~~
“Chậm đã” Thịnh Hi ca ca mở cửa xe “Chúng ta đi mua cho ngươi một bộ quần áo thoải mái đã sau đó mới đi ăn”
“Hảo oa hảo oa!”
Biết hình dáng con gà con mổ thóc chứ? Ta chính là đang có cái bộ dạng này~!