Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không

Chương 66

Lý thị kiểm tra hàng hóa thỏa đáng, dẫn Nguyên Thu lên xe, Thái Tuyết, Chức Mộng và bảy tám nha hoàn khác ngồi chiếc xe ngựa lớn đằng sau. Cố Lễ sợ trên đường không an toàn phái hộ vệ gia đinh một đường đi theo đưa đến Nam Kinh mới trở về.

Nguyên Thu đã nghe Lý thị nói từ trước, Lý gia làm quan lễ nghi quy củ rất nhiều. Mặc dù hôm nay cữu cữu tại nhiệm thừa lệnh làm giản lược nguyên tắc không phô trương so với ở nhà. Nhưng cho dù vậy Cố phủ cũng không thể so sánh. Nguyên Thu thường ngày ở nhà đơn giản quen, Lý thị sợ nàng bướng bỉnh vì vậy dọc theo đường đi nói lễ nghi quy củ cho nàng dặn dò cẩn thận làm việc.

Xe ngựa dừng bên ngoài cửa phủ, cửa lớn đã sớm có quản gia mang theo gia đinh chờ, thấy xe Lý thị tới vội tiến lên thỉnh an còn sai mở cửa chính ra cho xe chạy một đường vào. Cỗ kiệu ở cửa chính đã đợi lâu, Lý thị và Nguyên Thu lên kiệu một đường vào cổng trong, kiệu phu thả màng xuống lại đổi mấy gã sai vặt tiến lên khiêng đến cửa mới thả xuống, liền có mama đứng ở cửa vung màn kiệu lên Thái Tuyết, Chức Mộng hai người chạy từ phía sau tới đỡ Lý thị và Nguyên Thu xuống kiệu.

Nguyên Thu vừa đi theo Lý thị vào phòng chính đại viện thấy một nữ nhân ăn mặc hoa lệ ra đón, Lý thị đi nhanh hai bước hành lễ. Nguyên Thu nhìn quần áo nàng liền đoán đây là mợ nàng Bạch thị.

Bạch thị thấy Lý thị muốn hành lễ trong miệng thân thiết kêu “Muội muội, nhớ chết ta rồi” Lý thị nghe nghẹn ngào hai tiếng, lôi kéo Bạch thị không buông tay, hai người khóc hồi lâu, nha hoàn mama mới đi lên khuyên giải. Lý thị lúc này mới quay đầu gọi Nguyên Thu tiến lên hành lễ.

Nguyên Thu đứng sau lưng Lý thị, thấy Lý thị ngoắc vội cười tiến lên nhẹ cuối đầu với Bạch thị “Nguyên Thu ra mắt mợ ”

Bạch thị đỡ Nguyên Thu dậy, sai người đem quà chuẩn bị lấy ra lại lôi kéo Nguyên Thu tỉ mỉ quan sát một phen cười nói với Lý thị “Dáng đứa nhỏ này thật tốt” Lý thị khiêm nhường một phen, Bạch thị cười nhẹ một tiếng dẫn Lý thị Nguyên Thu hai người vào nhà ngồi.

Lý Túc Phong đến Nam Kinh nhậm chức chỉ dẫn theo con thứ hai và tiểu nữ nhi ra ngoài. Trưởng tử ở lại kinh thành làm bạn với tổ phụ, tổ mẫu mà trưởng nữ đã đính hôn sợ một hai năm sau sẽ xuất giá vì vậy cũng ở lại kinh thành.

Đợi cho Lý thị và Nguyên Thu ngồi xuống xong, nhị tử của Lý Túc Phong là Vân Hải tiến lên bái kiến Lý thị, mắt Lý thị nén lệ lôi kéo Vân Hải nói “Lần trước nhìn thấy Vân Hải là lúc hắn còn học đi, hôm nay đã lớn như vậy rồi” Nói xong quay đầu gạt lệ, Bạch thị vội khuyên nhủ một phen Lý thị cười bảo Thái Tuyết đem quà tặng chuẩn bị sẵn lấy ra tự mình đưa Vân Hải lại lôi kéo hắn một hồi lâu mới buông tay.

Nguyên Thu đã nghe Lý thị nói từ trước là có một biểu ca lớn hơn mình một tuổi, bởi vì sanh khỏe rất được mợ yêu thương, vì vậy lần này cữu cữu nhậm chức cũng dẫn hắn theo. Nguyên Thu tiến lên hành lễ với Vân Hải gọi biểu ca biểu muội mới ngồi xuống.

Tiểu nữ nhi của Bạch thị là Vân Phi, thấy Vân Hải hành lễ lúc này mới ra ngoài trịnh trọng gặp qua Lý thị lại hành lễ với Nguyên Thu. Bạch thị cười chỉ vào Vân Phi nói với Nguyên Thu “Đây là biểu muội của ngươi, hai đứa cùng năm, nàng cũng mười hai tuổi chỉ nhỏ hơn hai tháng mà thôi” Nguyên Thu quan sát Vân Phi thấy nàng là đại gia khuê tú điển hình đi đứng nói chuyện rất có phong phạm. Vân Phi cúi chào xong ngồi xuống cũng chỉ hé miệng mỉm cười trừ trả lời câu hỏi trưởng bối còn lại không mở miệng.

Bạch thị thấy hỏi Nguyên Thu không ít lại tán dương Cố Sơn “Ta nghe nói cháu ngoại học vấn rất tốt, ngay cả Nam Bình Quận Vương thế tử cũng giao hảo với hắn”

Lý thị cười nói sơ lược Cố Sơn vài câu lại không nói đến chuyện của Sĩ Hành. Nguyên Thu nghe mợ hỏi Sĩ Hành mới chợt nhớ tới mình vì hưng phấn tới Nam Kinh quên chào hỏi Sĩ Hành.

Sĩ Hành bị Nam Bình Quận Vương khảo sát việc học hành, vì vậy ở nhà xem sách mấy ngày, lại đem văn chương làm lúc trước sửa sang lại đem cho Quận Vương nhìn. Nam Bình Quận Vương thấy Sĩ Hành học không tệ trong lòng rất vui cho người tặng nhiều quà tặng đến Cố phủ. Nam Bình Quận Vương không thích kết giao với quan viên trong lòng yêu thích tài hoa của Cố Lễ, vì vậy chọn mấy loại giấy bút thượng hạng trong khố phòng cho người đưa qua cho Cố Lễ.

Sĩ Hành qua đợt kiểm tra thu thập sách vở cưỡi ngựa đến Cố phủ. Vì hôm nay là ngày tiên sinh dạy học, Sĩ Hành xuống ngựa vội chạy trực tiếp vào thư phòng, tiên sinh thấy hắn hỏi mấy câu về việc học mấy ngày nay, nghe thấy không chểnh mảng mới cho hắn ngồi xuống.

Có bảy tám ngày Sĩ Hành chưa đến Cố phủ tự nhiên là không biết chuyện Nguyên Thu đi Nam Kinh. Cho đến xế chiều, Nguyên Dung dẫn theo Liễu nhi bưng trà bánh mình làm tới, Sĩ Hành mới âm thầm lôi kéo Cố Sơn hỏi “Sao Nguyên Thu muội không đưa đồ ăn tới?”

Lúc này Cố Sơn mới nói với hắn “Giữa tháng này sinh nhật cữu cữu, mẫu thân dẫn Nguyên Thu đi Nam Kinh chúc thọ cữu cữu, sợ là một tháng mới về được. Ta nghe mẫu thân nói biểu huynh nhà cữu cữu học thức rất tốt, muốn đi cùng cho biết. Ai ngờ mẫu thân lại bảo ta ở nhà đi theo tiên sinh học”
Bình Luận (0)
Comment