“Chị, s v?” Hạ Băng Khuynh mở to mắt, thấy chị thở gấp. sắc mặt trắng bệch.
Hạ Vân Khuynh điều chỉnh lại hô hấp ngồi xuống, sắc mặt khủng hoảng: “Chị nói với e, mẹ vừa nhận đth của cảnh sát, nói nhà chúng ta có nữ hầu tự tử chết trong tủ áo, nữ hầu đó là ng trc đây tính kế hại e, trc đó mẹ có đi chào hỏi với bên cảnh sát r, kêu giúp chúng ta lưu ý, đưa hình, vừa nãy cảnh sát nhận tin báo, 1 lúc liền nhận ra.”
Hạ Băng Khuynh cũng chấn động ngồi dậy.
“Cô gái đó chết r?”
Hèn gì vừa nãy Mộ Nguyệt Sâm gọi điện nói chuyện kỳ lạ như v.
V chuyện này chắc klq đến anh, tim, lập tức thả lỏng.
“Tại tại s nói tự tử chết trong tủ quần áo?” Hạ Băng Khuynh thám tính hỏi.
“Nghe nói tủ bị khóa chặt, bên trong khóa bằng 1 cái khóa cổ, bên trong tủ còn có khí độc, ở trong không gian chật hẹp, 1ph liền cũng sẽ chết, em nghĩ đi, nếu k fai tự mình ngồi vô, s có thể khóa trong, nữ hầu đó thần kinh có vấn đề à, quá đáng sợ r---” Hạ Vân Khuynh nói, run rẩy, cô sợ nhất những chuyện này.
Lòng Hạ Băng Khuynh k thể nói ra đc cảm xúc, cứ cảm thấy quá kì lạ.
Trc khoan nói nữ hầu đó thần kinh có vấn đề k, nhưng tại s sớm k chết muộn k chết, vào lúc Mộ Nguyệt Sâm tìm đc tung tích mới chui vào tủ áo, khóa trong, thả độc tự tử?
Cô ta nhiều nhất là nhốt cô vào phòng nhỏ dọa cô, đâu nghiêm trọng đến nỗi sợ tội tự sát?
Hơn nữa cô và nữ hầu k oán k hận, Mộ gia nhiều ng v, s lại chọn trúng cô, tự nhiên làm hại cô?
“Chị, chuyện này trên dưới Mộ gia đều biết r?” Hạ Băng Khuynh hỏi.
“Đúng, điện thoại gọi đến, bọn chị đều ở dưới lầu, lúc này, chắc chỉ Nguyệt Sâm k biết, quá đáng sợ r, e nói 1 cô gái, s lại nghĩ k thông suốt, làm bản thân như bệnh thần kinh v.”
Khúc sau chị nói gì Hạ Băng Khuynh đều k nghe, nhưng cô nhắc đến Mộ Nguyệt Sâm, nói anh vẫn chưa biết, chứng minh anh k bị cuốn vào chuyện này.
Lòng cô thở phào.
1 lúc, Mộ Nguyệt Sâm về, dưới lầu nghe quản gia đơn giản trần thuật lại, cầm bao đồ ăn vặt lên lầu.
Vào phòng Hạ Băng Khuynh, liền thấy cô nháy mắt ra hiệu với anh.
Mộ Nguyệt Sâm k lộ biểu cảm.
“Nguyệt Sâm, cậu về r---” Hạ Vân Khuynh quay đầu nhìn anh, lại căng thẳng nói với anh: “Cậu biết k, nữ hầu lần trc---”
“Tôi có nghe ở dưới lầu r” Mộ Nguyệt Sâm ngăn lời của cô: “Chị dâu, chị ra ngoài trc, e có chuyện muốn nói riêng với Băng Khuynh.”
“V đc, chị đi trc!”
Hạ Vân Khuynh đứng dậy rời phòng.
Hạ Băng Khuynh nhìn Mộ Nguyệt Sâm 1 lúc: “Rốt cuộc có chuyện gì?”
“Như e nghe, nữ hầu chết r, chuyện xui xẻo này, vốn mai mới từ từ nói với e, nhưng hiển nhiên, tin tức truyền quá nhanh.” Mộ Nguyệt Sâm có chút mệt mỏi ngồi ở bên ghế.
“Chiều này thư kí tìm đc ng, nhưng sau đó làm gì r? S cô ấy tự tử nghiêm trọng v?” Lòng Hạ Băng Khuynh nghĩ, cổ cũng thấy lạnh.
“Chiều anh qua, Tùy Hàng nói với anh cô ta mua 1 bó rau, như hẹn ai ở nhà, anh muốn xem rốt cuộc cô ta hẹn ai, nên ở ngoài chờ. khoảng 7h, đèn phòng đều tối, anh cảm thấy k đúng, kêu ng tìm chủ nhà. kêu bà ta mở cửa, vào ngửi thấy mùi hôi khó chịu, sau đó, phát hiện cửa tủ khóa trong, chết trong đó! Anh k lộ mặt, Tùy Hàng kêu vài ng báo cảnh sát, bọn anh liền rời đi, chuyện là v” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói, biểu cảm từ đầu đến cuối k có biển đổi lớn.