“Trộm trộm đồ?”
“Cậu đừng kinh ngạc, ăn trc, nói đàng hoàng sau, ăn xong cậu sẽ biết.” Hạ Băng Khuynh gắp đồ ăn vào tô Tiêu Nhân.
“Tớ k ăn--” Tiêu Nhân đẩy tô ra: “Vì chị e tớ có thể tan xương nát thịt, k cần dỗ tớ, nhanh nói tớ nghe”
“Đc thôi!” Hạ Băng Khuynh nghiêm túc: “Cậu biết vụ nữ hầu nhà tớ bị giết k?”
Tiêu Nhân gật đầu: “Uhm, biết! Liên quan gì đến kêu tớ trộm đồ?”
Hạ Băng Khuynh nói từ chuyện bị nhốt vào phòng tranh, kể cho đến video hôm qua, nói rõ cho cô nghe.
Lúc quyết định để Tiêu Nhân giúp, cô đã muốn kể hết cô nghe, nói đến tri kỳ, bên này cô chỉ có Tiêu Nhân.
“Trời mẹ!” Tiêu Nhân nghe xong chấn động:”Nói v, bây h cậu như bị đuổi giết, k chừng có thể bị giết đúng k?”
“Có thể nói v!’ Tuy nói thẳng hơn tí, nhưng đại khái là v.
Tiêu Nhân nhíu chặt mày: “Tớ nói cậu hẹn hò thôi mà cực khổ v, ngta hẹn hò như phim thần tượng, cậu thì tốt r, k fai phim ngược mà là phim cực tính, Mộ Nguyệt Sâm rốt cuộc chọc fai ng phụ nữ nào?”
Hạ Băng Khuynh khổ não bĩu môi: “Theo tớ biết, anh ấy k đa tình v.”
“K đa tình k biểu hiện k có phụ nữ thích anh ta, tớ nói cậu biết, chuyện này chỉ có nữ nhân làm. Hạ độc, bỏ H2SO4 đều là thứ phụ nữ hay làm! Tớ đoán, nữ nhân đó nhất định cảm thấy tam thiếu tìm đc nữ hầu r, sợ lộ bản thân, giết ng diệt khẩu.” Tiêu Nhân làm động tác tay chặt cổ.
“Tớ cũng nghĩ v” Hạ Băng Khuynh đồng ý: “Mà tớ cảm thấy Mộ Nguyệt Sâm nhất định nhận ra cô gái đó, nhưng k biết vì s, anh che giấy k nói tớ biết, cậu nói s a ấy k thể nói tớ biết chứ?”
“Nguyên nhân chỉ có 1---” Tiêu Nhân kiên định để 1 ngón lên: “Là anh ta k muốn cậu biết chuyện của anh ta với ng phụ nữ khác!”
Hạ Băng Khuynh ngây ng chớp mắt, nghĩ nghĩ, vẫn k hiểu: “Tại s?”
“Chị hai cậu có phải quá ngốc, nam nhân che giấu phụ nữ trc mặt vợ, chỉ có thể nói, anh ta có quan hệ k thể nói với ai với ng phụ nữ đó. Phòng nghỉ công ty của anh ta có giày cao gót, túi tiền có tóc dài, cái này là ai, k fai bây h cậu vẫn k biết s, rất có khả năng, là phụ nữ này.” Tiêu Nhân nghiêm túc phân tích với cô.
Nghe chị em nói bị nhốt trong phòng tranh, nữ hầu vì cô mà chết, mấy ngày trc trên núi có H2SO4 trong nước, cô thật sự lo cho cô.
Hạ Băng Khuynh nghĩ r tự thì thầm: “Theo cậu nói, nữ nhân đó thật sự k fai Ôn Tử Tích r.”
“Nhất định k fai Ôn Tử Tích! Bây h cô ta đã out cuộc chơi, tam thiếu k cần fai giấu cậu, mà theo tớ thấy, tam thiếu căn bản k yêu Ôn Tử Tích, nhiều nhất chỉ là bạn đặc biệt nhất hồi xưa, làm ấm giường ---”
“Tiêu Nhân---” Ngữ khí Hạ Băng Khuynh k vui ngăn cô.
Tiêu Nhân xua tay: “Ok, ok, k làm ấm giường, nam nhân cậu băng thanh ngọc khiết, ý tớ là, tam thiếu sẽ k tốn thời gian trên ng cô ta, cho nên lần này anh giấu diếm, sống chết k để cậu biết nữ nhân đó, nhất định là ng khác.”
- -------- ----------