“K cần cảm ơn, k cần cảm ơn---” Bà chủ xua tay liên tục, dùng ánh mắt ám chỉ bên trong, cẩn thận hỏi: “Họ đang--”
“Thân mật!” Hạ Băng Khuynh nghĩ cũng k nghĩ nói.
Thân mật!
Hoặc là, 2 nam này là 1 đôi?
Mắt bà chủ nhất thời to hơn mấy lần, mở miệng rất lâu k ngậm lại đc.
Mộ Nguyệt Sâm mặt đầy hắc tuyến.
Nha đầu chết tiệt trong não nghĩ cái gì v.
Anh thẳng lưng, lấy tay khỏi vai Mộ Nguyệt Bạch, khuôn mặt đẹp trai đầy quẫn ý.
Mộ Nguyệt Bạch ngược lại nằm đó, cười haha rất vui vẻ.
“Bà chủ, chị có thể mua giúp tôi 1 cái khăn mới ở siêu thị gần đây k, còn có đồ tắm, đồ ngủ cũng đc, màu trắng là đc, tiền tính trong tiền trọ.” Hạ Băng Khuynh cười nói.
“Uhm, đc, k vấn đề, tôi đi liền!” Bà chủ thật sự k nỡ từ chối cô gái xinh đẹp như v, cô nhìn vào trong: “Em gái, chị cảm thấy e nên tự mở phòng, nhìn 2 nam nhân cái đó, cũng k tốt lắm.”
“” Mộ Nguyệt Sâm nghe xong muốn ói máu.
Mà anh lại lười giải thích với phụ nữ nông thôn: “Hạ Băng Khuynh, e tính nói chuyện cả đêm với bà dì đó à?”
Hạ Băng Khuynh cười k nói.
“Bà bà dì?” Bà chủ tức giận ôm ngực: “Tôi chưa đến 30 có đc k, kêu chị lớn* đã quá đáng r!”
*kêu xưng hô bên tiếng trung thôi, nhưng phía sau MNS chơi chữ
“Kêu chị nhỏ cũng k đủ tư cách, còn có mặt mũi để sống s!”
Hạ Băng Khuynh quay đầu nhìn Mộ Nguyệt Sâm: “Anh cũng quá độc r, bà chủ ngta khá tốt, còn mua đồ ăn khuya cho chúng ta.”
“Vừa nãy e nói gì với bà dì? Tôi và Mộ Nguyệt Bạch thân mật?” Nụ cười của Mộ Nguyệt Sâm âm u, đi về hướng cô.
Đây là muốn tính sổ s!
- -------- ----------