Đối xử này khác biệt quá.
Buồn phiền muốn ói máu ra.
Bên kia đth, Quý Tu nghe giọng Hạ Băng Khuynh xong khẽ ngây ng, sau đó thấp giọng cười nhẹ: “Cũng qa 2 ngày r, e mới nghĩ đến gọi cho tôi!”
Hạ Băng Khuynh có chút khó xử nắm tóc: “Gần đây hay nhức đầu, trí nhớ suy giảm.”
“Đc r, đừng giải thích, tôi sẽ k chửi e, bây h đang ở căn hộ của tam thiếu s?”
“Uh, đúng v!”
Lúc Hạ Băng Khuynh đáp khẽ liếc Mộ Nguyệt Sâm 1 cái, phát hiện sắc mặt anh âm trầm cực kỳ.
Cô k quan tâm anh, tiếp tục nghe Quý Tu nói:”Chiều nay tôi tiện qa đó k?”
“Tiện chứ, rất tiện” Hạ Băng Khuynh liền nói, sợ Quý Tu hiểu lầm, “Chiều nay thầy đến, e xuống lầu đón.”
“Đc, chiều tôi qa! Tiêu Nhân nói muốn đi cùng!”
Nghe anh nhắc đến Tiêu Nhân, Hạ Băng Khuynh dừng 1 chút: “2 ng có gặp nhau mấy ngày nay sao?”
“Gặp qa!” Quý Tu ngữ khí bình thản, trong lòng Hạ Băng Khuynh yên tâm 1 tí, nghĩ đến Tiêu Nhân, cô lại lo lắng.
Lại nói thêm mấy câu, liền cúp máy.
Hạ Băng Khuynh lấy đth khỏi tai, tâm tư trầm xuống.
Mộ Nguyệt Sâm ở bên lạnh lùng nhìn cô:”Ngây ng cái gì? Phát hiện thầy thân yêu ở chung với chị em tốt, ghen r?”
Hạ Băng Khuynh cạn lời, lười giải thích với anh: “Ăn đồ của anh đi!”
“Chị e tốt của e biết e yêu thầm ng đàn ông của cô ấy, chắc sẽ xé e ra?” Mộ Nguyệt Sâm k lạnh k nóng tiếp tục nói.
“Mộ Nguyệt Sâm, a có fai muốn làm bà mai, s quan tâm chuyện tình cảm của ng khác v? Hay là xu hướng giới tính thay đổi, tính cách cũng thay đổi theo?” Hạ Băng Khuynh nói xéo anh.
Thật k biết anh từ đâu thấy cô yêu thầm thầy Quý, suy nghĩ quả kì lạ.
Mộ Nguyệt Sâm xụ mặt, anh mạnh tay ném dao nĩa lên đĩa, rút khăn giấy lau miệng.
Hừ.
Còn giận dỗi, Hạ Băng Khuynh hừ lạnh 1 tiếng, đi qa bưng bàn nhỏ lên: “K ăn đúng k, v tôi đem đi, đợi đói r, tôi k nấu cho anh nữa.”
Cô cong lưng để bàn nhỏ xuống đất, đứng dậy, chuẩn bị lấy cái khay, eo đột nhiên bị ôm lấy, kéo về sau.
Đợi cô tỉnh táo lại, cơ thể đã bị áp lên giường, đang đối diện với ánh mắt sâu thẳm từ cao nhìn xuống của Mộ Nguyệt Sâm.
“Anh---” Hạ Băng Khuynh tức cực kỳ.
“Tôi cái gì?” Mộ Nguyệt Sâm mạnh mẽ nắm chặt cổ tay thon nhỏ của cô, hơi nóng cùng mùi nước trái cây phả ra từ miệng anh: “Xu hướng giới tính của tôi ng khác có thể k hiểu, tôi nghĩ e chắc fai rõ chứ!”
“Mộ Nguyệt Sâm a đừng làm bậy, đừng ép tôi dùng súng bắn điện.” Hạ Băng Khuynh mở miệng uy hiếp, lòng hoảng sợ.
Nhưng bây h cô bị nắm chặt cổ tay, cơ thể bị áp xuống, k thể động đậy.
“Cái gì gọi là làm bậy? Là như v---” Môi Mộ Nguyệt Sâm nhanh chóng hôn 1 cái, trc khi cô tức giận, lại chui vào bên cổ cô, ở chỗ dễ nhìn thấy nhất dùng sức hút 1 cái, ngẩng đầu lên, môi cong lên nụ cười tà mị:” Là như v s.”
Trong lòng anh thật sự tức giận, thái độ cô nói chuyện với Quý Tu lại thân thiết như v.
Nghĩ đến cảnh đó, a thật sự k bình tĩnh đc.
“Anh hỗn đản!” Hạ Băng Khuynh tức đến chửi ng, mắt trừng tròn lên.
- -------- ----------