Cuối Cùng Thì Ta Cũng Có Thể Nhìn Thấy Chữ Viết Kì Quái

Chương 14

“Các vị lão sư hảo, ta là số ba mươi hai Quý Trạch An, nhân vật thử vai là Khổng Ngọc Tiêu.” Quý Trạch An tiến vào gian phòng nhỏ đơn độc kia, nhìn về một loạt người ngồi nghiêm túc phía trước, đơn giản làm một cái tự giới thiệu mình, liền nghiêng mình về bọn họ tỏ vẻ tôn kính.

< đăng tiên > là tác phẩm mới của đạo diễn Hoàng Dật Dương, trước đây Quý Trạch An không biết địa vị Hoàng đạo tại trong vòng là gì, sau khi về nhà dùng di động tìm tòi mới có nhận thức, càng thêm coi trọng tiểu phân đoạn kịch bản cầm trong tay tới. Bên trong bộ kịch này cũng không có vai nữ chính rõ ràng, toàn cục đều lấy vai nam chính làm tâm điểm, toàn bộ kịch nói về cố sự vai nam chính trải qua thiên tân vạn khổ từ một người phàm tục tu luyện thành tiên. Tựa hồ có hơi khuôn sáo cũ, chuyện này trong tiểu thuyết lễ tựa hồ viết đến hư thối, cố tình tại giới điện ảnh lại cơ hồ không có kịch bản như vậy, huống chi làm sao đem nội dung vở kịch khuôn sáo cũ diễn thành thoát tục đó chính là mị lực của đạo diễn, Quý Trạch An không lo lắng bộ tân kịch bản này sẽ đem đại đạo diễn Hoàng Dật Dương đẩy xuống thần đàn.

Sự thực cũng là như thế, trong tương lai, < đăng tiên > số lượng phòng bán vé cao, cả Giang Khâm Dật đóng vai nam chính bộ kịch này cũng nhận được giải thưởng vai nam chính nhiệm xuất sắc do nhất “Cánh Vàng quốc nội” thưởng, làm cho địa vị ảnh đế vòng giải trí của hắn ở quốc nội lần thứ hai vững chắc. Quý Trạch An vừa nghĩ tới chính mình có cơ hội tham dự một cái kịch bản như thế cũng rất là nhảy nhót, mỗi ngày sau khi chạy xong diễn viên quần chúng trở về đều sẽ liên tục nhiều lần cân nhắc cái nhân vật kia, sau đó căn cứ kịch bản “Âm thanh ngoài hình ảnh” một lần lại một lần cải thiện, đương nhiên khán giả của cậu chính là tất cả các loại bàn, ghế tựa, ghế sô pha… trong nhà, bọn họ cũng có thể cho ra rất nhiều ý kiến, bất quá Quý Trạch An phát hiện máy truyền hình nhà cậu mới là lão đạo về phương diện này, từng cái từng cái phùn tào đều chuẩn.

Quý Trạch An nháy mắt hai lần, cũng không ngoài ý muốn nhìn thấy Giang Khâm Dật ngồi ở chỗ đó, cậu chỉ là xác định hắn lần thứ hai trở thành vai nam chính < đăng tiên >. Ngược lại là Giang Khâm Dật tương đối bất ngờ đứa nhỏ này sẽ xuất hiện ở đây, dù sao người bình thường cũng không biết tin tức hội thử vai, huống chi cái hội thử vai này còn cần thư đề cử, tại trong ấn tượng của hắn Quý Trạch An chỉ là đứa nhỏ kẻ chạy cờ tốt tính, cho dù có đệ đệ hắn nện xuống hai trăm triệu, tựa hồ cũng không có thay đổi cái gì, nghe nói hắn như trước chạy diễn viên quần chúng.

Giang Khâm Dật ngược lại rất tình nguyện đứa nhỏ không bị tiền tài che đậy đôi mắt, nếu là như vậy, hắn ngược lại là sẽ thay đệ đệ của mình cảm thấy không đáng giá, một người trong mắt chỉ có kim tiền không xứng với đệ đệ của hắn, huống chi đứa nhỏ còn là một nam hài. Nghĩ tới đây, Giang Khâm Dật liền quan sát vài lần Quý Trạch An cũng rất nhanh liền dời tầm mắt khỏi người hắn, tựa hồ cậu không có ý tứ làm quen với hắn, liền bởi vì như thế, Giang Khâm Dật mới càng nhìn cậu cao hơn nhìn. Lúc trước nhiều người tiến vào như vậy, thấy sang bắt quàng làm họ cũng không phải là không có, hắn cảm thấy vô cùng phiền chán. Nghĩ đến đệ đệ mình, lại nhìn về phía đứa nhỏ, Giang Khâm Dật quyết định nếu kỹ năng diễn xuất của đứa nhỏ thật sự không có trở ngại, hắn cũng nguyện ý nâng đỡ cậu, chỉ hy vọng Tiểu Việt hắn…

“Ngươi liền diễn tình cảnh Khổng Ngọc Tiêu điên cuồng đi.” Hoàng Dật Dương hời hợt nói, tình cảnh này chính là đoạn trích của một đoạn kịch bản hắn cho Quý Trạch An, cũng là một màn khó đóng nhất của nhân vật này. Trong nháy mắt đó Khổng Ngọc Tiêu phải từ một cái thiếu niên vẫn luôn đơn thuần sùng bái ca ca của mình bị tâm kiếp làm hại mà rơi vào ma đạo.

Quý Trạch An gật đầu, sau đó ngồi xếp bằng ngồi trên đất, hai tay tự nhiên khoát lên trên bắp đùi.

Nhắm mắt lại, lại mở, trong đôi mắt tất cả đều là căm hận…

Lại nhìn kỹ, hận ý kia lại biến mất sạch sành sanh, Khổng Ngọc Tiêu vẫn là cái chàng trai sùng bái ca ca của mình kia, “Ca ca…”

Cậu nhẹ nhàng than nhẹ một câu, sau đó nước mắt từ trong hốc mắt tuôn ra, nhưng cậu không có lấy tay lau đi, mà là tùy ý bọn họ chảy ra, giống như không để ý chút nào, nhếch miệng nở nụ cười, tựa hồ nghĩ đến cái quá khứ tốt đẹp gì. Mà rất nhanh, nụ cười này liền cứng ngắc, trở nên vặn vẹo, cậu quét mắt gian phòng một vòng, tinh thần lực lan ra đi tìm ca ca của mình. Ca ca của cậu ở cái thời khắc trúc cơ trọng yếu này cư nhiên có thể không có làm hộ pháp cho cậu, rõ ràng trước đây đáp ứng! Sắc mặt Khổng Ngọc Tiêu càng ngày càng khó coi, cũng càng ngày càng tái nhợt, trúc cơ mang tới đau đớn cự đại làm cả thân hình cậu đều có chút bất ổn.

“Ca ca!” Khổng Ngọc Tiêu gầm rú một câu.

Lập tức, cậu liền bình tĩnh, hắn cố nhịn đau, lần thứ hai nhắm mắt lại…

Tại trong nháy mắt mí mắt khép lại đó, toàn bộ tóc đen của cậu bị màu bạc tập kích, lại mở mắt, trong ánh mắt nguyên bản sơn đen kia chợt lóe một tia hồng quang.

Trúc cơ thành công đồng thời, cậu cũng nhập ma.

Ca ca vẫn luôn cho cậu dựa vào đã thành chấp niệm của cậu, cậu biết ca ca của cậu nhất định không hy vọng nhìn thấy cậu biến thành ma tu, cho nên Khổng Ngọc Tiêu che giấu chính mình bỏ chạy, không có để lại một tia tin tức. Tại địa bàn ma tu hiển nhiên càng khó sinh tồn hơn so với đất đai chính đạo, thời gian càng dài, chấp niệm kia liền biến thành hận ý, cậu càng ngày càng hận ca ca của mình, điên cuồng tăng cao tu vi, chỉ vì có một ngày có thể tự tay giết chết ca ca phản bội mình!

Khổng Ngọc Tiêu vừa trúc cơ, nghiêng ngã lảo đảo đứng lên từ bồ đoàn, trong đôi mắt không có một tia nhiệt độ.

Sùng bái với Lỗ Mạc Tiêu đều bị hận ý hòa tan, biểu tình trên mặt cậu không vặn vẹo, không thay đổi dáng dấp. Lúc này cậu nhìn chiếc nhẫn chứa đồ trên tay trái mình kia, nhếch miệng, nở nụ cười, trong nụ cười mang theo tràn đầy tà ý, có hết thảy mùi vị ma tu.

Cậu nói: “Từ hôm nay trở đi ngươi không phải ca ca ta, Lỗ Mạc Tiêu.”



Kịch bản Quý Trạch An bắt được liền hết ở đây, cậu nói xong lời kịch, sau đó một người ở nơi đó cười khẩy nửa ngày, từ đầu đến cuối không có nghe được câu “cắt” hay gì đó tương tự, sau đó có chút nhịn không được nâng lên đầu. Trong đôi mắt không có tà ác bởi vì tiến vào vai tuồng, hoàn toàn là dáng dấp, thông suốt bình thường của cậu, thủy nộn, chàng trai nhìn qua có chút làm không nhịn được muốn bắt nạt rồi lại không muốn để cậu bị người khác khi dễ, được mấy vị bình ủy nhìn mình chằm chằm cậu nở nụ cười vô cùng tỏa nắng.

Lần này, hết thảy bình ủy toàn bộ ngây ra, Quý Trạch An đột nhiên thay đổi làm cho bọn họ có chút tiêu hóa không kịp, đến nửa ngày, thân là tổng đạo diễn bộ kịch bản này Hoàng Dật Dương lúc này mới lên tiếng nói: “Được, ngươi trở lại chờ tin tức đi.”

Quý Trạch An nghe, nụ cười trên mặt không có dừng lại, cậu cười lần thứ hai cúi mình vái chào mấy vị bình ủy, sau đó nhẹ giọng rời đi, không hề ý tứ.

Vẫn là có chút phấn nộn! Giang Khâm Dật nhìn bóng lưng đứa nhỏ không nhịn được bình luận. Cậu chẳng lẽ không biết thời gian lưu lại trong căn phòng này càng dài càng dễ dàng thêm ấn tượng cho bọn họ sao? Đầu tiên là tại thời điểm không có đạo diễn kêu mà dừng, sau đó thời điểm kêu đi là cậu đi gọn gàng, bất quá cá nhân hắn ngược lại là càng ngày càng thưởng thức cậu, hắn ngược lại là rất yêu thích Quý Trạch An làm như vậy.

Đi tới trên đường, Quý Trạch An sâu sắc thở ra một hơi, lúc này mới sốt sắng. Cậu không biết đến cùng mình biểu diễn như thế nào, tuy rằng bàn chấm điểm cho cậu lời khen, nhưng nếu đạo diễn không thích cũng là đừng mong a. Bộ phim này đời trước cậu cũng không có đi xem, ngược lại là Nghiêm Cẩm đi xem, sau khi trở về nói với cậu một đống lớn, khi đó chính là nghỉ hè kết thúc thi đại học, cậu bận làm công kiếm tiền. Cậu chỉ biết là bộ kịch này rất nổi danh, cũng rất kiếm được tiền, nhân khí tăng mạnh, ngôi sao điện ảnh là Giang Khâm Dật. Còn nhân vật Khổng Ngọc Tiêu cuối cùng rơi vào trên người ai, cậu hoàn toàn không biết…

Lúc này đã xong mới căng thẳng, Quý Trạch An biết rất không nên, thế nhưng cậu chính là có chút không khống chế được.

Ngây ngốc đứng bên lề đường một hồi lâu, cậu mới lấy lại tinh thần.

Mãi đến tận khi cậu quyết định đi mua một khối bánh ga tô nhỏ chúc mừng cậu đi ra bước thứ nhất, cậu thấy được nam nhân kia. Vẫn là một bộ trường sam, bất quá hôm nay mặc chính là trăng lưỡi liềm trắng, ở trong đám người rất là hoàn toàn không hợp. Cậu dừng bước, nhìn hắn, nhìn Du Dịch đến gần cậu, sau đó dừng lại.

“Tiểu An, thử vai thế nào?”

Quý Trạch An nhìn về phía hắn, đột nhiên nói hết ý nghĩ, “Căng thẳng.”

“Đều đã xong, không có chuyện gì.” Du Dịch nhìn mặt đứa nhỏ, sau đó không nhịn được muốn lấy tay sờ sờ, bất quá cuối cùng là rơi vào trên đầu cậu, “Đói bụng sao?”

Quý Trạch An gật đầu, cậu nguyên bản muốn đi mua bánh ga tô nhỏ.

Du Dịch thu được tin tức Giang Khâm Dật gửi mới biết vai ngày hôm nay cậu chạy đi thử cũng không phải kẻ chạy cờ như thường lệ, thời điểm buổi sáng như thường lệ xem bói cho đứa nhỏ, thấy là mọi việc thuận lợi liền không quá lo lắng. Bất quá bây giờ hắn thấy đứa nhỏ tựa hồ còn có chút không vui, chắc là xảy ra chuyện gì, hắn liền không cảm thấy là thử vai không thành công, tin nhắn của Giang Khâm Dật nói cho hắn biết kỹ năng diễn xuất của đứa nhỏ vô cùng kinh diễm, tuy rằng còn có chỗ không đủ, thế nhưng đối với một cái vị thành niên không phải chính quy mà nói thì đã rất tốt, cậu có thiên phú, chỉ cần cậu nghiêm túc có thể đi càng xa hơn.

“Tìm một chỗ đi ăn đồ ăn đi.” Du Dịch nâng nâng cái túi trong tay, bên trong là hộp cơm cùng sữa bò tự tay hắn chuẩn bị, bởi vì biết ngày hôm nay đứa nhỏ không ở thành phố điện ảnh làm kẻ chạy cờ, cho nên hắn không có giả dạng thành đồ ăn bên trong hộp thức ăn nhanh công ty thống nhất, lúc trước giả dạng ở bên trong là vì không muốn quá rõ ràng, làm đứa nhỏ tại đoàn kịch khó hòa nhập, cho nên mỗi lần đều phải gột rửa xoát xoát cộng thêm tiêu độc hộp đồ ăn hồi lâu.

“Ta muốn ăn bánh ga tô nhỏ.” Quý Trạch An lập tức đề ra yêu cầu của mình, cậu cũng không biết tại sao ở trước mặt người này cậu liền nguyện ý tùy hứng một ít, bất quá bây giờ cậu còn không suy nghĩ nhiều nghĩ, có một số việc vẫn là thuận theo tự nhiên thì tốt.

Du Dịch đương nhiên sẽ không từ chối yêu cầu của Quý Trạch An, mang theo người đi tới một nhà cửa hàng đồ ngọt, sau đó để đứa nhỏ chọn thứ mình muốn ăn. Một mặt khác, hắn liền lấy từ bên trong túi ra hộp cơm mở ra, đẩy lên trước mặt cậu, ” Ăn cơm trước, xong hãy ăn điểm tâm.”

Quý Trạch An nhộn nhạo nhìn sườn xào chua ngọt trong hộp cơm, cảm giác đói, chạy đi phòng rửa tay rửa sạch tay, sau đó liền cầm đũa lên ra tay với sườn xào chua ngọt đầu tiên.

“Ăn ngon, là ngươi làm sao?” Ngày hôm nay dùng không phải hộp thức ăn, thế nhưng mùi vị vẫn là cái mùi kia, rất rõ ràng làm ra từ tay một người. Phun ra một cục xương, hai mắt Quý Trạch An sáng lấp lánh nhìn về phía Du Dịch, trong lòng cậu kỳ thực đã có đáp án, dù sao hộp cơm viết đây là tiện lợi tình yêu Du Dịch đưa tới, tiện lợi tình yêu hình như đều là bản thân làm đi, Quý Trạch An là muốn như vậy cho nên cứ hỏi như vậy.

“Ân, ngươi thích là tốt rồi.” Hắn nguyện ý vì đứa nhỏ làm cơm cả đời, bây giờ đứa nhỏ còn quá gầy, so với thời điểm lần đầu gặp gỡ khá hơn nhiều, nhiều hơn chút thịt làm cho hắn rất có cảm giác thành công a!

Tác giả có lời muốn nói: cảm ơn mọi người phiếu bá vương, đát

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-05-24 08:17:51

Bảy dứu ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-01 21:58:02

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-01 23:37:51

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-03 07:15:19

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-04 07:19:01

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-04 19:12:50

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-06 07:49:47

Làm chiên sơ đậu đũa ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-06 10:35:59

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-07 07:50:08

Lạc Thiên linh hiên ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-07 08:56:02

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-08 07:16:37

Thích xem văn ngựa gỗ huyên ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-10 13:13:19

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-11 07:14:39

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-13 22:46:06

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-15 07:17:30

alijinlin ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-15 17:42:06

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-16 07:17:26

alijinlin ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-16 07:52:49

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-18 07:15:09

Quất thiên hạc ném nhất quả địa lôi ném mạnh thời gian:2015-06-20 07:14:43

trời thu mát mẻ ╮ ném một cái lựu đạn ném mạnh thời gian:2015-06-20 19:31:52

(:з” ∠) tiếp tục cầu ghi lại lời nói cùng thu gom, tổ chức sinh nhật muội tử xin lỗi, ta trong xương liền là một cái mệt mỏi hàng…
Bình Luận (0)
Comment