Cường Giả Đô Thị

Chương 267


“Chúng ta đi thôi!” Smith cất quả Huyền cảnh vương và bốn quả Huyền cảnh vào trong túi không gian, cười nói.

Đột nhiên, một bóng người chậm rãi đi tới chỗ này.

“Dương Thiên! Cậu vẫn chưa chết? Cậu...!Cậu còn dám ra đây à?” Chờ người tới gần, Smith nhìn thấy rõ mặt thì khiếp sợ thốt lên.

Lúc trước Dương Thiên bị Hải Thần Poggs đuổi giết, ai cũng biết chuyện này.

Sau khi Dương Thiên chạy trốn vào trong sơn động, bọn họ đều nghĩ nếu Dương Thiên không chết thì cũng sẽ trốn chui trốn lủi không dám đi ra.

Không ngờ bây giờ hắn lại quang minh chính đại xuất hiện trước mặt bọn họ.

“Ha ha, nhờ phúc của Hải Thần đại nhân, Dương Thiên này sao có thể chết một cách dễ dàng như thế chứ?” Dương Thiên cười, nhưng nụ cười lại lạnh như băng.

“Hừ! Dương Thiên, nếu như cậu dám ra ngoài thì Uy Đế đại nhân và Hải Thần đại nhân chắc chắn sẽ không tha cho cậu đâu!” Smith nhìn thấy Dương Thiên xuất hiện thì trong lòng nổi lên một dự cảm xấu, nhưng vẫn ra vẻ kiên cường nói.

“Đi thôi!” Smith nói xong thì không dám đấu với Dương Thiên, gọi mọi người chuẩn bị rời đi.

“Tôi cho các ông đi rồi à?” Nhóm người Smith xoay người chuẩn bị rời đi thì Dương Thiên lại lên tiếng.

Smith nhếch mép cười nhìn Dương Thiên, mặc dù trong lòng ông ta có dự cảm xấu, nhưng ông ta cảm thấy thực lực của Dương Thiên lúc này cùng lắm cũng chỉ cao hơn ông ta một chút thôi, không thể giữ chân bọn họ được.


“Hừ! Dương Thiên, tôi biết cậu mạnh hơn tôi, nhưng Uy Đế đại nhân và Hải Thần đại nhân đều ở đây.

Hơn nữa, William cũng đã đột phá lên cấp S rồi, nếu tôi là cậu thì chắc chắn sẽ lập tức trốn đi.” Smith cười nhạo.

“Đúng vậy! Dương Thiên, William đã đột phá tới cấp S rồi.

Bây giờ Liên minh chúng thần bọn họ có tận sáu cường giả cấp S ở trong bí cảnh này, cậu mau trốn đi!” Cố Linh Kiệt ở bên cạnh nói.

“William đã đạt tới cấp S?” Dương Thiên hơi ngạc nhiên, hắn vừa mới ra khỏi sơn động, chưa rõ ràng tình huống bên ngoài.

“Dương Thiên, cho dù cậu có tài giỏi cỡ nào thì cũng sẽ chết ở trong bí cảnh này mà thôi!” Smith cười nhạo.

“Tôi có chết trong bí cảnh này hay không thì chưa biết, nhưng tôi biết chắc là ông sẽ phải chết ở chỗ này!” Dương Thiên cười nói.

“Nực cười! Cho dù cậu mạnh hơn tôi, nhưng nếu tôi muốn chạy trốn thì cậu cũng không đuổi được tôi đâu!” Smith đắc ý.

Mới mười ngày không gặp, cho dù Dương Thiên có tiến bộ thì cũng có thể tiến bộ tới mức nào chứ? Chẳng lẽ có thể tiến bộ đến cấp S à?
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Smith vẫn vô cùng cảnh giác, đề phòng Dương Thiên ra tay bất ngờ.

Dương Thiên không thèm nói những lời vô ích với ông ta, bóng dáng khẽ lóe lên, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt đám người Smith.

“Sao có thể như thế được?” Smith kinh hãi.

Bọn họ vẫn luôn trong trạng thái cảnh giác, nhưng mà tốc độ của Dương Thiên lại nhanh kinh khủng, ông ta còn chưa kịp phản ứng lại thì Dương Thiên đã xuất hiện bên cạnh ông ta rồi.

“Bùm!”
Dương Thiên nhẹ nhàng tung một quyền, Smith vội vàng dùng lưỡi dao gió chặn lại.

Nhưng mà khi lưỡi dao gió này chạm đến người Dương Thiên thì lại lập tức tan biến, không hề có chút tác dụng nào.

Đến cả cường giả cấp A đỉnh phong còn phải kiêng kị lưỡi dao gió của Smith, thế mà lại không gây ra bất cứ thương tổn nào cho Dương Thiên.

Một quyền của Dương Thiên rơi trên người Smith, sau đó hai mắt ông ta mất đi ánh sáng.

Một quyền này đã đấm nát trái tim ông ta!
Chỉ một quyền! Smith! Chết rồi!
“Rầm!”
Thi thể của Smith đổ rầm xuống đất, trên mặt vẫn còn vẻ không thể nào tin được.

Ông ta không ngờ mình không đỡ được một đòn của Dương Thiên.


Smith vẫn nhớ lần đầu tiên gặp Dương Thiên, Dương Thiên bị lưỡi dao gió của ông ta công kích, bỏ chạy thục mạng.

Lần thứ hai gặp lại Dương Thiên, ông ta không còn là đối thủ của hắn nữa.

Bây giờ gặp lại, ông ta không đỡ nổi một đòn của hắn!
Đây đúng là đại nạn của Liên minh chúng thần! Đây chính là suy nghĩ cuối cùng của Smith trước khi chết.

“A!” Cường giả cấp A đỉnh phong David khiếp sợ nhìn Dương Thiên, Smith không đỡ nổi một đòn của Dương Thiên thì chắc chắn ông ta cũng không thể.

David xoay người muốn chạy trốn, nhưng Dương Thiên đã tung chân đá ông ta một cái, David bị đá bay xa mấy chục mét rồi nện thẳng xuống đất, miệng trào đầy máu, nội tạng cũng văng ra ngoài, rõ ràng là không sống nổi.

Ngoại trừ Smith và David, bên cạnh còn có bốn cường giả cấp A của Liên minh chúng thần.

Dương Thiên không buông tha ai cả, nhanh chóng giải quyết tất cả.

Hắn nhặt lấy túi không gian của Smith và David rồi đi tới trước mặt Cố Linh Kiệt.

“Dương Thiên, cậu...” Cố Linh Kiệt đờ người, thực lực của ông ta cũng ngang với nhóm người Smith, David, thế mà hai người này đều không ngăn cản được một đòn của Dương Thiên.

“...!Cậu đột phá tới cấp S rồi?” Giọng nói của Cố Linh Kiệt run rẩy.

“Ha ha! Cho ông quả Huyền cảnh vương này!” Dương Thiên cười, không trả lời câu hỏi đó mà chuyển đề tài khác.

Hắn đưa một quả Huyền cảnh vương trong túi không gian của Smith cho Cố Linh Kiệt.

Lúc trước Cố Linh Kiệt và Phương Thư Dật giúp đỡ hắn rất nhiều, giúp hắn ngăn cản nhóm người Smith.

Dương Thiên không thích thiếu nợ người khác, hắn giao quả Huyền cảnh vương cho Cố Linh Kiệt, thế là hắn không còn nợ Cố Linh Kiệt gì nữa.


Dựa vào năng lực tìm kiếm bảo vật của Tiểu Quang, hắn không để ý đến quả Huyền cảnh khô quắt này.

Cố Linh Kiệt ngơ ngác nhận lấy quả Huyền cảnh vương này, mừng rỡ như điên.

“Mấy ngày qua đã xảy ra những chuyện gì thế? Ông nói cho tôi biết một chút được không?” Dương Thiên hỏi Cố Linh Kiệt.

Cố Linh Kiệt nhìn Dương Thiên, sau đó cũng không từ chối, trực tiếp nói cho hắn nghe những chuyện xảy ra trong bí cảnh.

“...!Đến giờ đã phát hiện ra được mười quả Huyền cảnh vương, đây nữa là mười một! Linh lực trong quả Huyền cảnh vương này còn lại khoảng một phần ba, như thế là Long tổ chúng ta sẽ nhiều thêm một vị cường giả cấp S nữa!” Cố Linh Kiệt vô cùng hưng phấn, người đột phá cấp S lần này không phải ông ta thì là Phương Thư Dật.

Dương Thiên nghe xong thì gật đầu.

“Dương Thiên, hay là cậu đến đại bản doanh của Long tổ đi, bí cảnh này có nhiều cường giả cấp S, cậu ở một mình dễ bị công kích lắm.

Đến Long tổ thì Uy Đế cũng không dám động vào cậu.” Cố Linh Kiệt khuyên nhủ.

Thực lực của Dương Thiên lúc này tiến bộ kinh người, cho dù chưa tới cấp S thì cũng chẳng kém cấp S bao nhiêu.

Ông ta muốn thuyết phục Dương Thiên.

“Ha ha, không cần đâu, tôi ở một mình quen rồi!” Dương Thiên cười, nhớ đến chuyện trước đây mình bị Đường Chính Lâm ép sấp trên đất thì khẽ siết chặt nắm tay..

Bình Luận (0)
Comment