“Chết tiệt, bọn ôn dịch này quá nhanh!!”
Mở rộng thần thức của mình một cách triệt để, Tử Phong cảm nhận được một quân đoàn Huyết Ma vô biên bất tận đang điên cuồng đuổi theo bọn họ, tuy khoảng cách còn khá xa nhưng lấy tốc độ vượt trội như này thì không sớm thì muộn sẽ đuổi kịp, đó còn chưa kể đằng trước mặt bọn hắn là một đám Huyết Ma nữa đang ập tới tạo thành thế giọng kìm.
Tử Phong cùng với đồng bạn bay với tốc độ tối đa trên trời, bởi vì phải kéo theo đám đệ tử mà tốc độ của cả bọn chậm hơn không ít so với lúc thông thường. Tử Phong biết rõ điều này, bản thân hắn thật sự muốn đem tất cả đám đệ tử ngoại trừ Diệp Ngưng Tuyết và Lãnh Băng Băng được tính là người của hắn ném lại đằng sau rồi bỏ trốn, nhưng hiển nhiên điều này là không thể.
Trên thực tế thì tốc độ của cả bọn cũng không quá chậm, so với Tôn cấp cửu phẩm dùng toàn lực phi hành cũng phải nhanh hơn mấy chục lần, rào cản âm thanh đã bị phá không biết là bao nhiêu lần, nhưng hiển nhiên là không thể nào nhanh bằng đám Huyết Ma đang nổi điên đằng sau.
Tính toán theo tốc độ đuổi theo của đám Huyết Ma, đồng thời cân nhắc đến mấy trăm đầu Huyết Ma trước mặt mà bọn họ cần phải xử lí để phá vòng vây, trong đầu Tử Phong xuất hiện vô số giả định khác nhau, sau cùng thì đi đến một kết luận, nếu bọn họ tiếp tục bay như thế này thì ngay lúc chạm mặt với đám Huyết Ma phía trước, truy binh đằng sau sẽ chỉ mất chưa đến một phút để đuổi kịp.
Trong vòng một phút phá vòng vây của hàng trăm Huyết Ma với chiến lực chỉ có Tử Phong cùng với Tuyết Phi Nhan, đó hiển nhiên là chuyện bất khả thi, một khi để truy binh Huyết Ma bắt kịp thì kết cục của tất cả chỉ có thể là bị nhấn chím trong huyết hải vô tận.
“Nhờ hai người bọn ngươi vậy!!” Tử Phong lẩm bẩm.
Ám phân thân cùng với Lôi phân thân âm thầm xuất hiện, sau đó không một tiếng động phóng mình bay ngược về sau, thẳng hướng quân đoàn Huyết Ma, mục đích để làm gì thì không khó để có thể hiểu được. Chỉ có thể để hai phân thân hi sinh, dùng mọi biện pháp có thể để làm mồi nhử ngăn bước tiến của quân đoàn Huyết Ma thì bọn hắn mới có thời gian để đột phá vòng vây.
Mất đi phân thân không chỉ ảnh hưởng đến chiến lực của Tử Phong, mà còn mất đi hai cơ hội để hắn có thể “phục sinh”, nhưng hắn cũng không còn cách nào khác, ở đây không phải chỉ có một mình hắn, còn có Tuyết Phi Nhan, Lãnh Băng Băng và Diệp Ngưng Tuyết là những người hắn buộc phải cứu.
Trên thực tế hắn có thể để để phân thân mang theo mỗi người, sau đó thi triển
Chỉ Xích Thiên Nhai mà chạy mất dạng, nhưng điều đó là quá mức đối với Tuyết Phi Nhan vốn là trưởng lão Lăng Hư Cung, nàng không thể bỏ rơi chúng đệ tử dễ dàng được. Đương nhiên nếu tình huống khẩn cấp thì mặc kệ nàng nghĩ ra sao, hắn sẽ phải sử dụng cách này để đảm bảo tính mạng cho các nàng.
Hi sinh phân thân chỉ là một nửa kế hoạch, một nửa còn lại thì phụ thuộc vào chính bản thân Tử Phong.
Tuyết Phi Nhan đang phi hành, trong lòng đột nhiên có cảm giác là lạ, nhìn sang bên cạnh thì thấy Tử Phong đang hơi cong người lại, đằng sau lưng hắn xuất hiện bốn chiếc gai kim loại, ngay sau đó là những ngọn lửa màu bạc bùng cháy lên tạo thành bốn chiếc cánh dang rộng đến gần ba mét.
“Chàng làm gì vậy??” Tuyết Phi Nhan có chút bất an hỏi.
“Chỉ như thế này thì chúng ta không chạy thoát được, ta phải đi trước dọn đường, bảo tất cả mọi người đẩy nhanh tốc độ lên nữa, dù có phải mạo hiểm tổn thương đến đám đệ tử cũng phải làm, thế còn hơn là chết hết. Giữ liên lạc qua phân thân của ta!!”
Cũng không đợi Tuyết Phi Nhan có ý kiến, Tử Phong ngay khi dứt lời liền tung người bay lên cao hơn nữa, sau đó nhằm về một hướng mà vỗ cánh một cái. Mọi người chỉ thấy đằng sau lưng Tử Phong xuất hiện một cặp cánh lớn màu bạc, hắn thì bay lên trên cao, sau đó một tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc giống như sấm sét giữa trời quang vang lên, thân ảnh Tử Phong hoá thành một đạo ngân quang xé rách bầu trời mà phóng về phía trước.
Tử Phong sử dụng
Chỉ Xích Thiên Nhai xông về hướng Tây Bắc như kế hoạch ban đầu, hắn cũng không quan tâm việc Tuyết Phi Nhan giải thích với mọi người ra sao, tin rằng Thuỷ phân thân hắn để lại sẽ xử lí được. Tốc độ của hắn lúc này kinh người tới cực điểm, so với tốc độ âm thanh thì hơn đến hàng chục lần, chỉ riêng lực cản của không khí sinh ra thôi cũng đủ khiến cơ thể hắn bốc cháy dưới ma sát, nếu không phải bản thân hắn là một hiện vũ khí hình người thì lúc này cũng cháy thành tro mà rơi xuống mặt đất rồi.
Nửa sau kế hoạch của Tử Phong chính là hắn sẽ đi đón đầu quân địch trước, cố gắng phá phách tan hoang hàng ngũ địch nhân được phần nào hay phần đó, rút ngắn thời gian phá vòng vây một khi cả bọn đuổi kịp tới nơi. Nghe thì đơn giản nhưng thực tế thì phũ phàng, đón chờ hắn chính là hàng trăm Huyết Thú bị phụ thể thực lực cỡ Bán Thánh, nếu như có thất giai yêu thú bị phụ thể thì không chỉ là Bán Thánh đơn giản như thế, không chỉ vậy mà còn có đến hàng trăm Huyết Ma thực lực Thánh Giả hàng thật giá thật nữa, một mình hắn có thể tạo ra thiệt hại đến mức nào vẫn còn là ẩn số.
“Chân Dạng – Phân Tích Nhãn!!”
Tử Phong nhìn thấy mục tiêu của mình từ trên không trung hàng ngàn mét, ngay khi xác nhận được sơ bộ thông tin của đối phương, hắn không cưỡng chế dừng
Chỉ Xích Thiên Nhai lại mà ngay lập tức bẻ lái, trực tiếp lao thẳng xuống mặt đất.
Huyết Ma không thể bay, đúng hơn là không thể tự thân bay lên cao, phải có Huyết Trì ở gần cung cấp sức mạnh thì bọn chúng mới đạt được năng lực phi hành. Chính vì thế mà bọn chúng trừ khi phát hiện ra mục tiêu buộc phải bay lên, bằng không thì phương thức di chuyển của bọn chúng đa phần vẫn là trên mặt đất.
Tử Phong tử trên cao giống như thiên ngoại lưu tinh đâm xuống mặt đất, tốc độ khủng khiếp cùng với lực phản chấn khi va chạm tạo thành một vụ nổ long trời lở đất, mặt đất nổ tung tạo thành một cơn sóng địa chấn khủng bố cùng với sóng xung kích cường hãn thổi bay mọi thứ trong bán kính ngàn mét, vô số Huyết Thú có thực lực hơi yếu ngay lập tức bị nghiền nát thành cám bã trong tâm chấn, những Huyết Ma lân cận cũng bị hất văng đi khắp nơi.
Một thân ảnh dính đầy bụi đất từ trong lòng đất bắn lên trời, linh lực trong cơ thể Tử Phong bùng nổ, quần áo trên người hắn vốn đã rách tả tơi sau cú va chạm vừa rồi liền biến thành bụi phấn, da thịt hắn xuất hiện vô số vết nứt, từ bên trong vết nứt ổ ạt chảy ra những dịch thể màu bạc rất nhanh liền bao phủ lấy toàn bộ cơ thể của hắn.
Đám dịch thể đó rất nhanh liền tạo thành một bộ giáp trụ màu bạc gai góc dữ tợn, lớp giáp kéo dài từ vai đến tận gót chân, trên đầu là một chiếc mũ trụ đã hoà làm một thể với chiếc mặt nạ quen thuộc của hắn, hai chiếc sừng cong cong dài chừng nửa mét mọc ra, ngay bên dưới là mái tóc màu bạc của hắn không biết đã dài ra từ bao giờ, thông qua khe hở của mũ trụ mà tung bay trong gió.
Tử Phong gồng cứng cả sáu cánh tay của mình lên sau đó duỗi ra, kèm theo đó là một tiếng gầm vang dội không gian, linh lực bộc phát tạo thành một cơn sóng thổi bay toàn bộ khói bụi xung quanh, đằng sau lưng hắn là một hư ảnh chữ Hoàng khổng lồ cùng với đồ án phức tạp mang theo ánh sáng chói lọi, chỉ xuất hiện một chút rồi biến mất.
“Khè…..”
Những tiếng khò khè vang lên khi đám Huyết Ma bị thổi bay lúc nãy đang tập trung lại, số lượng tăng lên một cách chóng mặt, chỉ trong thoáng chốc đã có xấp xỉ hơn một trăm đầu Huyết Ma xuất hiện bao vây Tử Phong, và vẫn còn đang tăng lên nhanh chóng.
“Song trọng Đột Phá Cực Hạn!!”
Đối mặt với hàng trăm Huyết Ma thực lực không thua kém gì Thánh cấp nhân loại, hơn nữa lại còn miễn dịch với công kích pháp tắc, Tử Phong biết lúc này không thể giữ lại chút gì nữa, chỉ có thể dùng mười phần sức mạnh của mình để có thể sống sót.
Hít sâu một hơi làm lạnh cái đầu của mình, Tử Phong hơi có chút tiếc nuối khi lúc này hắn không hề tồn tại cảm xúc gì để mà kích hoạt Bát Tự Thần Hoả, nhưng được cái này thì mất cái kia, ít nhất hiện tại lí trí của hắn vẫn nguyên vẹn.
Thuấn Quang được triển khai, Tử Phong biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện sau lưng một đầu Huyết Ma, bốn cánh tay túm chặt lấy cơ thể đối phương, hai cánh tay còn lại dùng toàn lực tung ra hai quyền.
Tuy gọi là Huyết Ma nhưng bọn chúng một khi đã định hình xong xuôi thì sẽ có cơ thể huyết nhục cực kì cứng rắn chứ không phải chỉ là chất lỏng như tên gọi, lực phòng ngự của cơ thể bọn chúng có thể khiến võ giả thể tu xấu hổ muốn độn thổ, so với thai thể Bảo Khí cũng không khác là bao.
Chỉ tiếc là Tử Phong ở trong trạng thái hiện tại cực kì kinh khủng, nhất là lực lượng của hắn đã thoát khỏi phạm trù võ giả nhân loại, hơn nữa bộ giáp của hắn cũng không kém gì đỉnh cấp Bảo Khí cả, hai quyền của hắn tung ra trực tiếp thổi bay phần thân giữa của đầu Huyết Ma trước mặt, huyết châu bản mệnh của nó bị nghiền nát ngay lập tức.
Một khi huyết châu bản mệnh bị phá huỷ thì Huyết Ma mới thực sự chết, Tử Phong không hề quan tâm đến đầu Huyết Ma đã bị tiêu diệt trước mặt, hắn ngay lập tức thay đổi mục tiêu của mình. Sử dụng
Chân Dạng – Thiên Ma Nhãn, Tử Phong xác định vị trí phát ra linh lực bất thường của một đầu Huyết Ma, hắn giống như hổ đói vồ mồi mà lao tới, một cước liền đạp ngã đối phương xuống đất, hai tay tóm lấy đầu của Huyết Ma sau đó trực tiếp xé rời nó ra khỏi cơ thể.
Cầm cái đầu trên tay, Tử Phong dụng lực nghiền nát nó cùng với huyết châu ở bên trong, cùng lúc đó, cơ thể hắn tiếp nhận một luồng cự lực bài sơn đào hải, khiến cả người hắn văng đi mấy chục mét. Dùng cả sáu cánh tay cắm xuống mặt đất tạo thành một vệt dài để hãm cơ thể lại, Tử Phong hé miệng phun ra một ngụm máu, không hổ là Huyết Ma, một kích vừa rồi không ngờ lại có thể khiến hắn bị nội thương nhẹ.
Lắc lắc đầu, Tử Phong thầm rủa đám Huyết Ma này rặt một lũ biến thái, có mỗi cái huyết châu bản mệnh cũng để ở vị trí lung tung, báo hại hắn phải sử dụng
Chân Dạng – Thiên Ma Nhãn liên tục để tìm kiếm, áp lực đè nặng lên tinh thần của hắn lúc này không hề nhỏ.
Nhưng nếu nói Huyết Ma là một đám biến thái, thì Tử Phong hắn là biến thái trong biến thái, gầm lên một tiếng, thân hình hắn chớp động xông thẳng vào hàng ngũ mấy trăm đầu Huyết Ma trước mặt, sáu cánh tay hoạt động điên cuồng vừa chặn đánh vừa trả đòn tứu phương tám hướng.
Trong chớp mắt Tử Phong đã bị bao vây chặt chẽ, dù có muốn nhảy lên không trung thì cũng phải cân nhắc đến việc đang có hơn năm mươi đầu Huyết Ma đang bay lơ lửng ở phía trên chặn đường.
Một cánh tay giơ lên gạt phăng công kích, một cánh tay khác ngay lập tức nắm lấy đầu của Huyết Ma lôi về, một cánh tay khác thì mọc ra một cây gai kim loại dài nửa mét, trực tiếp đâm thẳng vào hốc mắt của nó, xuyên thủng huyết châu bản mệnh bên trong.
Trong đàn Huyết Ma xuất hiện năm sáu con không sợ chết, liều mạng lao vào tóm lấy tay chân của Tử Phong khiến hắn không thể hoạt động được, cùng lúc đó thì một đầu Huyết Ma khác biến cánh tay mình thành liêm đao, đâm thẳng vào cơ thể hắn.
Cơ thể Tử Phong không thể hoạt động không có nghĩa là mấy bàn tay của hắn cũng như vậy, chỉ thấy hắn bẻ ngoặt mấy bàn tay theo hướng không thể tưởng tượng nổi, mấy ngón tay cong cong chỉ thẳng vào những con Huyết Ma đang bám lấy người hắn, năng lượng màu đen xuất hiện ở đầu ngón tay sau đó phóng ra, xuyên thủng huyết châu bản mệnh của bọn chúng, tạo cơ hội cho hắn thoát nạn trong gang tấc.
Huyết Ma không chỉ miễn nhiễm công kích lĩnh vực mà còn khá là cứng rắn trước công kích linh lực thông thường, nhưng đấy chỉ là tương đối, ít nhất thì đánh nhau nãy giờ Tử Phong có nhận ra một điều, những công kích linh lực mang theo tính xuyên phá đặc thù có thể ít nhiều làm ảnh hưởng đến Huyết Ma.
Nếu nói công kích linh lực có tính xuyên phá thì Tử Phong chỉ có hai đó là
Hư Thiểm và
Trảm Nguyệt Tứ Thức – Nguyệt Quang Trảm. Nhưng có thể gây ảnh hưởng đến Huyết Ma không có nghĩa là có thể giết chết chúng,
Nguyệt Quang Trảm chỉ có thể khiến chúng tạm thời bị thương, không đủ để phá huỷ huyết châu.
Hư Thiểm thì có thể phá huỷ huyết châu, đổi lại lượng linh lực bỏ ra để bắn mỗi tia
Hư Thiểm có uy lực như vậy đều vô cùng lớn, thà Tử Phong dùng tay không đánh giết còn tiêu hao ít hơn, chỉ có thể dùng những lúc nguy cấp như thế này.