"Hừ, Lăng Hư Cung các ngươi và gia tộc bọn ta đối địch đã hàng trăm năm nay, minh tranh ám đấu đủ cả, chỉ là ta không ngờ bọn mi lại có thể vô liêm sỉ đến mức như thế, sinh sinh luyện chế võ giả còn sống thành khôi lỗi, hơn nữa còn dùng khôi lỗi đó công kích bọn ta, thủ đoạn tà ác đến như vậy là cùng!!" Lăng Thần quắc mắt lên nhìn Tử Phong, biểu hiện giận dữ.
Tử Phong hơi ngạc nhiên một chút, hắn tự nhận bản thân có chút vô liêm sỉ, đúng thế, chỉ "một chút" thôi, hắn cũng không cần lí do gì để giết người, nhưng tự nhiên bị chụp một cái mũ ác nhân to đùng lên đầu mặc dù bản thân không làm gì cả cũng khiến hắn khó chịu đôi chút. Đám người Lăng gia này hẳn là bị Huyết Ma công kích, nhưng mắc mớ gì lại đổ hết lên đầu hắn cơ chứ, hắn có điều khiển được Huyết Ma đâu?
"Ngươi đang lảm nhảm cái quỷ gì vậy?" Tử Phong nhíu mày.
"Đừng có chối, ngươi bắt môn nhân của Thuần Thú Tông cùng với Thiên Cơ Tông sau đó chế luyện thành một đám quỷ vật khát máu vô cùng, mục đích cuối cùng chẳng phải là để tiêu hao nhân lực rồi đợi sẵn ở đây để phục kích bọn ta hay sao?? Ngươi nghĩ rằng có thể qua mặt bọn ta hay sao, khí tức của đám quỷ vật đó xuất phát từ nơi này, hơn nữa trên người ngươi tỏa ra khí tức của bọn chúng vô cùng nồng nặc, không phải ngươi thì là ai?" Một tên trưởng lão Lăng gia chỉ vào Tử Phong quát lớn.
Nghe vậy, Tử Phong liền tự mình cảm nhận một chút, đúng là trên người hắn đang tỏa ra khí tức của Huyết Ma cực kì mãnh liệt, bản thân Huyết Ma có thể chiếm lấy xác của yêu thú thì hẳn chúng cũng có thể làm tương tự với võ giả nhân loại, cơ mà nếu chỉ là giao chiến thông thường thì cơ thể hắn không thể bị nhiễm khí tức của Huyết Ma nhiều đến như vậy được, rốt cuộc khí tức này là sao?
"Phi Nhan, nàng có cảm thấy khí tức của Huyết Ma phát ra từ ta không?"
"Phu quân nói thiếp mới để ý, trên người chàng đúng là có khí tức của Huyết Ma rất nồng đậm." Tuyết Phi Nhan gật đầu nói.
Tử Phong chỉ hỏi vậy cho chắc, hắn cũng không bất ngờ trước câu trả lời của Tuyết Phi Nhan, nhưng mà như vậy thì sao, đám người Lăng gia muốn gán tội gì cho hắn cũng được, hắn cũng không có ý định để lời nói của một đám người chết làm phiền lòng mình lâu.
"Ngày hôm nay ngươi phải chết, bằng không thì mấy trăm mạng tộc nhân của bọn ta không thể yên nghỉ nơi chín suối được!!" Lăng Thần lạnh lẽo nói, ngay sau khi lão vừa dứt lời, tất cả bảy người Lăng gia đồng loạt rút vũ khí ra, trường kiếm, song đao, chùy gai, quyền sáo....vô vàn binh khí đủ loại xuất hiện, tràng cảnh cực kì phô trương.
"Nộp mạng đi!!"
Theo sau một tiếng gầm lớn, hai tên trưởng lão Lăng gia bẻ cong không gian, trực tiếp xuất hiện trên đầu Tuyết Phi Nhan, vũ khí trên tay đánh xuống, năm người còn lại nhằm thẳng vào Tử Phong mà vây công.
"Càn Khôn Ngũ Tuyệt Trận, khai!!!" Lăng Thần quát lớn, lão cùng với bốn người còn lại hợp thành một trận pháp mang theo đồ hình kì ảo, trực tiếp vây Tử Phong vào chính giữa, bên trong trận pháp xuất hiện vô số phù văn lượn lờ, hàng loạt binh khí cao giai xuất hiện sắp xếp theo một quy luật nào đó cộng hưởng với nhau.
Tử Phong chỉ thấy cơ thể mình đột nhiên trầm xuống, dường như trọng lực đặt lên người hắn chợt tăng lên mấy lần, cả người di chuyển khó khăn, nhuệ sát chi khí không biết từ đâu xuất hiện bào mòn hộ thể cương khí trên người hắn, trong khi đó thì khí tức của năm người Lăng Thần đột ngột trở nên mạnh mẽ hơn hẳn, năm loại Lĩnh Vực của năm nguyên tố ngũ hành đồng loạt xuất hiện cộng hưởng với nhau.
Ở một phía bên kia, hai tên trưởng lão Lăng gia cũng sử dụng một loại trận pháp hợp kích nào đó dung hợp vào Lĩnh Vực của mình, vây ép Tuyết Phi Nhan phải bung Lĩnh Vực của mình ra để chống đỡ.
Tử Phong quan sát một chút, trong lòng không khỏi có lời khen ngợi, Lăng gia và Thiên Cơ Tông đều là hảo thủ trong việc ứng dụng trận pháp vào chiến đấu, nhưng trong thực chiến thì Lăng gia có phần nhỉnh hơn Thiên Cơ Tông một chút khi mà bọn họ không phụ thuộc vào những pháp bảo đạo cụ đặc thù mà dựa vào thực cường hãn của mỗi cá nhân. Thực lực tự thân chung quy vẫn hơn so với ngoại lực, năm người Lăng gia tạo ra áp lực lên người Tử Phong lớn hơn nhiều so với chín người Thiên Cơ Tông lúc trước, nếu để cho năm người này đánh với tổ đội Thiên Cơ Tông kia thì phải đến bảy thành là chiến thắng sẽ nằm trong tay Lăng gia.
Nhưng Tử Phong lúc trước và Tử Phong hiện tại không phải là cùng một cấp bậc, tuy không đến mức cách biệt như trời với đất, nhưng hắn lúc trước có thể lấy một địch chín thì hắn của hiện tại không có lí do gì để sợ hãi trước năm người này, bất kể chiến lực của đối phương so với lúc trước lớn hơn.
Đôi quyền sáo trong tay một vị trưởng lão Lăng gia bốc cháy, đồng thời kèm theo đó là hàng loạt lôi điện lập lòe bao phủ cả cánh tay, y di chuyển như quỷ mị, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tử Phong, cánh tay căng phồng lên sau đó tung ra một quyền sấm sét. Quyền đầu xé rách không gian va chạm với mục tiêu, kình phong xuyên thấu qua cơ thể Tử Phong thổi bay đất cát sau lưng hắn, cuốn cho khói bụi bay mịt mù.
Không gian liệt phùng tạo ra lực hút, gió mạnh thổi qua xua tan khói bụi, ánh mắt của bốn người Lăng gia trấn giữ trận pháp co rút lại, chỉ thấy tên trưởng lão công kích đứng đó, nắm đấm bị một bàn tay trần trụi nắm lấy, quyền sáo xuất hiện hàng loạt vết nứt, nguyên cánh tay vặn vẹo theo một vài góc độ kỳ quái, Lĩnh Vực tương sinh tương khắc tuần hoàn với ngũ hành chi lực của trận pháp không ngờ lại trực tiếp vỡ ra một mảng. Trong khi đó thì Tử Phong đỡ lấy một quyền hủy diệt từ một Thánh Giai cường giả với tay không, đừng nói là Lĩnh Vực, đến cả lớp giáp bảo vệ hắn cũng không thèm triệu hồi ra, trực tiếp lấy nhục thân đỡ đòn.
Tử Phong mạo hiểm đỡ một quyền của đối phương, hắn có thể tinh tường cảm nhận được cơ thể mình sau khi tiến hóa thì lực phòng ngự tăng lên một cách khủng bố, không tính đến việc chênh lệch chỉ số, chỉ riêng lực phòng ngự nhục thể của hắn cũng tương đương với trạng thái Thiên Ma Hóa Thân lúc trước, thật không dám tưởng tượng hắn lúc này mà sử dụng Thiên Ma Hóa Thân thì lực phòng ngự sẽ kinh khủng tới mức nào.
Theo thông tin từ hệ thống thì lớp giáp của Thiên Ma Hóa Thân hiện tại có lực phòng ngự tương đương Huyền giai hạ phẩm Thánh Khí, nên nhớ đó là lực phòng ngự tương đương Huyền giai hạ phẩm Thánh Khí chứ không phải lực phòng ngự có thể chống đỡ Huyền giai hạ phẩm Thánh Khí công kích. Phải biết rằng bất kể Huyền Khí, Bảo Khí hay Thánh Khí, binh khí loại phòng ngự luôn có thể chặn lại binh khí loại công kích với chênh lệch ít nhất là hai phẩm giai. Chiếu theo tính toán đó, lớp giáp hiện tại của Tử Phong hoàn toàn có thể chặn đứng công kích ít nhất là Huyền giai thượng phẩm Thánh Khí, thậm chí còn có thể hơn, nói hắn là một pháo đài bọc thép bất diệt cũng không ngoa.
Miệng khẽ nhếch lên nở một nụ cười lạnh lẽo, Tử Phong xiết chặt tay lại, trực tiếp nghiền nát đôi quyền sáo vốn là Bảo Khí bậc cao trước khi bẻ gãy cổ tay của đối phương, hắn kéo mạnh một cái, lôi tên trưởng lão Lăng gia về phía mình. Tên trưởng lão còn không kịp phản ứng, cả người mất tự chủ bị một luồng cự lực kéo mạnh về phía trước, một quyền đầu càng ngày càng phóng to ra trong mắt hắn.
"Bốp bốp bốp!!"
Tử Phong đấm ra ba cú liên tiếp, mỗi một quyền giống như cầm một ngọn núi đập thẳng vào mặt đối phương, quyền thứ nhất khiến quai hàm đối phương trực tiếp gãy vụn, quyền thứ hai đập lõm xương mũi vào bên trong, quyền thứ ba nghiền nát một phần xương sọ, thổi bay một mảng cốt nhục để lộ ra cả não tương ở bên trong.
Lực phản chấn đẩy cơ thể tên trưởng lão Lăng gia về đằng sau nhưng Tử Phong nắm lấy tay y kéo ngược lại, chân cong lên thúc một cú lên gối vào bụng đối phương. Chỉ nghe một tiếng va chạm trầm đục vang lên, khoang bụng của tên trưởng lão Lăng gia nổ tung thành hàng đống mảnh vụn thịt nát cùng nội tạng văng lên không trung, chỉ còn trơ lại xương sống tạm gọi là vẫn còn nguyên vẹn. Tử Phong ngay sau đó nắm lấy phần cột sống trơ ra đó, hai tay vặn một phát tạo ra tiếng răng rắc ghê người, trực tiếp bẻ gãy xương sống của đối phương ra như bẻ gãy một que củi nhỏ, xé cơ thể tên trưởng lão thành hai mảnh rồi ném xuống đất như ném rác.
Hai mảnh cơ thể tên trưởng lão Lăng gia co giật một chút rồi nằm im trên mặt đất, hai mắt trợn trừng trắng dã, nội lĩnh vực bị phá hủy, chết đến không thể chết hơn được nữa. Nói thì chậm nhưng mọi thứ diễn ra thì nhanh, Tử Phong mất chưa đến nửa giây đồng hồ để biến một Thánh Giả cao giai thành xác chết nằm trên mặt đất, bốn người Lăng Thần vừa mới kịp nhận ra thì bóng dáng Tử Phong đã biến mất, hoàn toàn không có chút gì giống như bị chế ngự năng lực bởi trận pháp.
Một tên trưởng lão ngay khi Tử Phong biến mất liền nâng cao cảnh giác, trên tay xuất hiện một khối cầu kim loại giống như đầu chùy gai nhưng lại gắn với dây xích lớn, chỉ là ngay khi vũ khí cầm trên tay thì Tử Phong đã giống như đạn pháo lao thẳng vào người y, nắm đấm nghiền nát khối cầu thành hàng đống mảnh vụn trước khi đập thẳng vào bụng y. Quyền đầu Tử Phong với tốc độ cùng lực lượng kinh thế hãi tục nghiền nát phòng ngự đối phương, không hề dừng lại mà trực tiếp coi ba lớp phòng thủ gồm Lĩnh Vực - Hộ thể cương khí - Nội lĩnh vực là một trò đùa đục thủng một lỗ xuyên thấu ra tận đằng sau lưng tên trưởng lão Lăng gia.
Bàn tay còn lại của hắn hóa chưởng thành đao bổ xuống, đầu lâu tên trưởng lão Lăng gia giống như một quả dưa mềm ngay lập tức bị chẻ ra làm đôi từ trên xuống dưới, thần hồn câu diệt, máu tươi phun lên không trung thành một làn sương đỏ thẫm.
Tử Phong ném cái xác không toàn vẹn xuống đất, hai bàn tay đẫm máu nhỏ từng giọt, chậm rãi quay người nhìn về phía ba người Lăng Thần, hai mắt hắn rực cháy một ngọn lửa màu vàng, khuôn mặt nở một nụ cười giễu cợt. Không biết là bởi vì hệ thống tiến hóa hay là do chính bản thân hắn, nhưng Bát Tự Thần Hỏa lại nghe lời một cách bất thường, không cần cảm xúc của hắn phải mãnh liệt nhưng kí tự "Violenza" vẫn bốc cháy, cung cấp nguyên lực cường hãn cường hóa mọi năng lực của Tử Phong vượt quá giới hạn của chính hắn.
Chưa đến một phút sau, Lăng Thần đầu tóc rối bời, một bên người bị xé rời từ bả vai kéo dài cho đến thắt lưng, nội tạng theo lỗ hổng bên cạnh mà tràn ra ngoài, hai chân bị bẻ gãy quỳ gối trên mặt đất, xung quanh lão là những mảnh thi thể không toàn vẹn của hai tên trưởng lão còn lại, đây chính là tàn sát, đơn phương tàn sát không có một chút khả năng kháng cự nào. Đôi mắt đục ngầu của lão nhìn thân ảnh cao ngất đứng trước mặt mình, nếu trên đời có bán thứ thuốc hối hận thì dù táng gia bại sản lão cũng phải mua.
Lúc trước lão tin rằng mình đã đánh giá Tử Phong rất cao khi hắn giết Lăng Chiến, nhưng hiển nhiên hiện tại lão mới biết rằng đấy vẫn là coi nhẹ đối phương đến chừng nào. Đối mặt với Tử Phong trong trạng thái toàn lực, sử dụng tất cả bài tẩy có thể dùng, có sự hỗ trợ của trận pháp cường đại nhưng lão vẫn không thể chịu nổi quá bốn chiêu, hơn nữa đối phương đến cả Lĩnh Vực cũng không thèm dùng, lão có thể khẳng định đối phương tuyệt đối không phải là Thánh Hoàng cường giả, nhưng bản thân lão cũng là một Ngụy Thánh Hoàng, chênh lệch chiến lực như trời với đất thế này quả thật quá mức khó tin.
Lăng Hư Cung tự nhiên nhảy ra một tên thập thất trưởng lão không rõ lai lịch nhưng chiến lực lại kinh khủng như thế này, Lăng Thần biết rằng Tử Phong rất có thể sẽ là đại địch không thể coi thường đối với Lăng gia trong tương lai, lão không sợ chết, lão lúc này chỉ tiếc nuối bản thân không thể truyền lại tin tình báo quan trọng như thế này về cho gia tộc, quả là một lòng trung thành hiếm thấy.
Tử Phong đương nhiên không biết trong đầu Lăng Thần đang nghĩ gì, mà nếu có biết thì hắn cũng mặc kệ, hắn vẫn còn đang ngỡ ngàng trước chiến lực của mình, sự kết hợp giữa chỉ số cao ngất trời với nguyên lực của Bát Tự Thần Hỏa quả nhiên là vô cùng nghịch thiên, hắn tin tưởng rằng thực lực bản thân hiện tại có thể choảng nhau một trận với Thánh Hoàng cường giả chân chính mà không rơi vào thế hạ phong.
Tung một cước thổi bay đầu Lăng Thần, Tử Phong nhàn hạ quan sát trận chiến giữa Tuyết Phi Nhan và hai tên trưởng lão Lăng gia còn lại. Quả như những gì hắn đã đoán, chiến lực của Tuyết Phi Nhan cực kì mạnh mẽ, dưới sự vây công của hai Thánh Giả cao giai trung đoạn, chỉ thiếu chút nữa đạt tới đỉnh phong lại thêm cả trận pháp hợp kích phụ trợ mà nàng không hề bị rối loạn trận cước, công thủ vẫn nhịp nhàng liên miên bất tận, không hề thua kém đối phương chút nào, thậm chí khi trận chiến kéo dài, nàng rất nhanh liền thích ứng được với nhịp độ của đối phương, dần dần chiếm thế thượng phong, chiến thắng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.