Lúc nói chuyện, Tử Long Vương và Diệp Lâm cùng nhìn nhau, trong mắt cùng nổi lên song đồng.
Diệp Lâm chợt cảm thấy đôi mắt đau xót, giống như là bị kim đâm vào. Anh lập tức nổi lên cảnh giác, thầm nghĩ: không xong rồi.
Một luồng lực lượng quỷ quyệt giống như rắn trườn đánh sâu vào trong đầu mình, khóa chặt tỉnh thần mình.
Trong nháy mắt, thân thể Diệp Lâm hơi cứng đồ, đứng yên không nhúc nhích, giống như là hóa đá.
“Ha ha ha ha..” Tử Long Vương cười duyên ra tiếng, dường như cực kì vừa lòng với những gì mình mới làm.
“Cậu ta là mục tiêu của tôi!” Bạch Long Vương cảm thấy rất bất mãn khi Tử Long Vương xen vào: “Dù cô có ra nhiều tiền hơn nữa thì tôi cũng sẽ không nhường cho cô đâu. Tôi không thể chỉ vì một ít tiền mà thất tín với người ta.”
“Huống chỉ, tôi quyết định giết cậu ta không chỉ là vì tiền.”
Bạch Long Vương có nhiều vụ mua bán với nhà họ Hứa ở Thanh Châu. Anh ta muốn cho nhà họ Hứa nợ một ân tình, nên quyết định giúp gia tộc bọn họ ra tay giải quyết phiền phức.
Bây giờ Tử Long Vương xen vào giữa chừng. Bạch Long Vương khó mà ăn nói với nhà họ Hứa được.
“Tôi không quan tâm!” Tử Long Vương dựa vào trực giác của mình, muốn có được người đàn ông trước mắt: “Nếu anh không nhường tôi thì hai chúng ta cùng
đánh một trận để quyết định quyền sở hữu đi!”
Dứt lời, Tử Long Vương bước nhẹ gót sen đến trước mặt Diệp Lâm, nhẹ nhàng nâng cằm Diệp Lâm lên, cười quyến rũ: “Cậu đẹp trai, sau này cậu chính là của tôi!”
Hai người lại cùng nhìn nhau lần nữa.
Tử Long Vương vốn định tăng thêm khống chế với Diệp Lâm, khiến anh luôn nghe theo lời của cô ta.
Nhưng lần này, Tử Long Vương lại không thành công.
Ngược lại đôi mắt của cô ta cũng cảm nhận được đau đớn như kim đâm. “Ơ, sao thế này?”
Tử Long Vương giật mình, trợn to hai mắt, định phản kháng.
Kết quả chỉ mới có một giây giằng co ngắn ngủi, mà đã khiến đôi mắt cô ta chảy ra hai hàng nước mắt đỏ như máu.
Giống như cô ta không phải nhìn thẳng vào một đôi mắt khác, mà là nhìn thẳng vào một đôi mặt trời.
Cực nóng! Cực chói mắt! “AIHI" Tử Long Vương hét thảm thiết, liên tục lùi ra sau.
“Chỉ có chút tài mọn mà cũng muốn khống chế tôi hả?
Giọng nói của Diệp Lâm dường như được truyền đến từ địa ngục Cửu U.
“Tôi thấy hai người cùng lên đi!”
Tử Long Vương bụm mặt mình lại, vừa giật mình vừa tức giận.
“Bạch Long Vương, thay tôi giết cậu ta!”
“Tôi muốn cậu ta phải chết!”
Tử Long Vương thẹn quá hóa giận. Một người ghê gớm như cô ta, dùng tư thế kẻ cứu vớt xuất hiện trước mặt Diệp Lâm, chờ mong Diệp Lâm trở thành người hầu của mình.
Kết quả là Diệp Lâm thế mà lại không biết tốt xấu, dám đánh trả lại cô ta.
Bây giờ, cô ta chỉ muốn xem Diệp Lâm đi chết thôi!
“Không cần cô nói tôi cũng sẽ làm vậy.”
Dứt lời, Bạch Long Vương cẩn thận mà nhìn thoáng qua Diệp Lâm, cảm thấy tình huống vừa rồi có chút không thích hợp.
Đối phương có thể nhẹ nhàng phá giải mị thuật của Tử Long Vương, chứng tỏ đối phương không phải loại người bình thường.
Vốn tưởng rằng đây là một nhiệm vụ nhẹ nhàng, hiện giờ xem ra là phải tốn công tốn sức một lần.
Lúc này, Tử Long Vương cũng hồi hồn lại từ cơn giận dữ vừa rồi, nhận ra được sự lợi hại của đối phương.
Cậu ta có thể nhẹ nhàng thoát ra khỏi sự khống chế về mị thuật của mình, thậm chí có thể đánh trả lại mình.