Lúc nhà họ Diệp có hành động, bên phía tập đoàn Bạch Thị cũng đã giải quyết xong tên phiền phức thiếu gia nhà họ Chu.
Khuông đại sư và Chu Tử Ngang, một người chết một người bị thương. Diệp Lâm phái người ném bọn họ ra cửa cao ốc nhà họ Chu ở đối diện.
“Không ngờ cái gọi là bố cục phong thủy, không thấy được, không chạm được, lại có hiệu quả lợi hại như thế, đúng là giết người trong vô hình mài”
“Xem ra ngày hôm qua nhân viên bị thương và cả lúc nãy cửa kính rơi xuống đất, đều là do nhà họ Chu âm thầm giở trò quỷ. May mà có Diệp tiên sinh ở đây, nếu không là phiền phức lắm!”
“Xem ra bản lĩnh ở phong thủy học của Diệp tiên sinh chẳng kém gì Tê đại sư cả. Chúng ta cũng nên đổi cách gọi là “Diệp đại sư” thôi.”
Sau khi tận mắt nhìn thấy Diệp Lâm và Khuông đại sư đấu pháp, cộng thêm tự mình trải nghiệm ảnh hưởng bởi phong thủy, một đám nhân viên tập đoàn Bạch Thị đều tôn sùng Diệp Lâm như là tôn kính thần linh.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên Diệp Lâm đến công ty, nhưng lại vô tình mà có được uy vọng. Ở trong suy nghĩ của nhân viên, địa vị của Diệp Lâm không hề kém Bạch Vi Ví.
“Anh Lâm, anh lại đây đi!”
Bạch Vĩ Vi gọi Diệp Lâm lại một chỗ không người, nhỏ giọng hỏi: “Có cách nào giải quyết hoàn toàn Khốn Long Đại Trận mà anh nói không?”
Bạch Vi Vi vốn dĩ nửa tin tưởng nửa nghỉ ngờ về phong thủy.
Nhưng mà sau khi tận mắt nhìn thấy và tự mình cảm nhận, cô không còn nghi ngờ về tính chân thật và tính nghiêm trọng trong lời nói của Diệp Lâm.
Cô nóng lòng giải quyết nan đề một cách nhanh chóng, để tránh công ty có thêm nhiều phiền phức và nguy hiểm.
“Yên tâm đi” Diệp Lâm tự tin mà cười nói: “Về cơ bản là đã giải quyết “Hả? Giải quyết rồi?” Bạch Vi Vi giật mình: “Giải quyết khi nào vậy?”
“Mới vừa rồi thôi." Diệp Lâm nói: “Bảo đảm chưa đến một ngày, Khốn Long Đại Trận sẽ tự giải”
Trong trận đấu pháp lúc nãy, Chu Tử Ngang đã bị năm quỷ sát ảnh hưởng. Diệp Lâm đoán vài ngày nữa nhà họ Chu tai nạn về lửa.
Nghe Diệp Lâm nói vậy, tuy rằng trong lòng còn có điều khó hiểu, nhưng mà Bạch Vi Vi cũng coi như yên lòng, định đợi xem tình hình kế tiếp.
Đúng lúc này, Triệu Uyển Đình gọi điện thoại hỏi thăm anh có rảnh hay không, có thể đến nhà cô tiếp tục chữa bệnh cho ông nội hay không.
Tuy rằng lần trước tại bệnh viện, Diệp Lâm kịp thời ra tay cứu mạng ông cụ Triệu, nhưng mà vì ông cụ Triệu trúng độc nặng lắm rồi, nên Diệp Lâm nói ông cụ Triệu nhiều lắm chỉ sống được một tháng.
Trừ khi có thể thu thập đủ thiên tài địa bảo, luyện chế ra đan dược tăng thọ.
Trải qua sự kiện Lê Viên, Diệp Lâm được mùa, tất nhiên nhà họ Triệu cũng được lợi.
“Ừ, cô đến đây đón tôi đi” Thấy chuyện bên này cơ bản là đã giải quyết xong, anh định tự mình đi nhà họ Triệu một chuyến.
Khoảng nửa tiếng sau, Triệu Uyển Đình tự mình lái xe đến đón Diệp Lâm.
“Diệp tiên sinh, anh luyện chế đan dược tăng thọ nhanh quá đi, thật sự là vất vả cho anh rồi”
Vừa lên xe, Triệu Uyển Đình liền chân thành mà tỏ vẻ cảm ơn.
“Tôi không luyện dược.” Diệp Lâm nói đúng sự thật: “Sau sự kiện Lê Viên hôm qua, tôi được một loại thần dược còn tốt hơn cả đan dược.”
Linh chỉ nghìn năm!
Không có bất cứ đan dược tăng thọ nào có hiệu quả tốt hơn linh chi nghìn năm cảit
Xe nhanh chóng chạy vào một khu biệt thự xa hoa.
Với loại đại gia tộc có tiền có quyền như nhà họ Triệu, vị trí biệt thự tất nhiên là ở nơi tốt nhất, dựa núi gần sông, chỉ là hậu hoa viên thôi mà cũng đã chiếm mấy mẫu đất.