“Diệp Lâm... là tôi hại cậu... đều tại tôi
Susan nước mắt lưng tròng, cho rằng mình đã liên lụy đến Diệp Lâm, hại anh cũng bị buộc uống cái loại thuốc kì lạ kia.
Rồi nghĩ đến Diệp Lâm vì cứu mình, thế mà lại không tiếc đặt mình vào trong cảnh nguy hiểm, đi uống thuốc độc, Susan liền cực kì cảm động.
Cô thầm quyết tâm, đợi qua chuyện này, dù thế nào đi nữa, cô cũng sẽ là người của Diệp Lâm.
Nếu anh vì thuốc độc mà tàn tật, thì cô sẽ chăm sóc anh cả đời.
Còn nếu anh vì thuốc độc mà chết, thì cô sẽ chết theo anh, tuyệt đối không sống một mình.
“Hừ, dù có thả con nhóc kia ra cũng vô dụng thôi!”
Bạch Nãi Nãi cười lạnh: “Hai người họ đều uống thuốc Sinh Tử rồi, chỉ có một người sống được thị
“Vậy để tôi chết đi!” Susan không chút do dự nói.
Nhưng mà Bạch Nãi Nãi lại cứ nhìn chăm chằm Diệp Lâm, dường như muốn nghe đáp án từ trong miệng anh.
Rốt cuộc thì ở trong mắt bà ta, Susan chỉ là một viên cờ, sự chết sống của cô không hề quan trọng.
Quan trọng là có thể lợi dụng cô để áp chế Diệp Lâm.
“Tên họ Diệp kia, nếu mày muốn sống thì hãy quỳ xuống cầu xin tao đi!”
“Có khi tao sẽ nổi lòng lương thiện tha cho mày một mạng, để mày trở thành nô bộc nhà họ Bạch tao!”
Hoàng Tam Gia cười lạnh nói: “Bắt sống cũng được, dẫn người về Phụng Thiên cho nhà họ Trương xử lý!”
Chỉ có Hồ Đại Tiên là vẫn cẩn thận mà nhìn chằm chằm Diệp Lâm vì sợ xảy ra vấn đề.
Nhưng mà Diệp Lâm vẫn cứ bình tĩnh như lúc ban đầu, giống như chẳng hề bị gì cả.
“Bà cho rằng chỉ với chút Vu thủy này của bà là có thể đẩy tôi vào chỗ chết hả?”
Bạch Nãi Nãi nhíu mày: “Chết đến nơi rồi còn mạnh miệng hả?”
“Được thôi, tao sẽ thành toàn cho mày, tặng cho mày cái chết!”
“Mang thi thể mày trở về bàn giao nhiệm vụ cũng được!”
. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
..
Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nói đến đây, Bạch Nãi Nãi bắt đầu bấm tay niệm chú, trong miệng lẩm bẩm, như điên như khùng.
Không khí tại hiện trường cũng trở nên quỷ dị.
Liễu Như Yên thì vậy thì rùng mình, thầm nghĩ xong rồi, Diệp Lâm chết chắc. rồi.
“Đừng mài” Susan hét lên một tiếng, nhào lên định ngăn cản. Nhưng cô lại bị Liễu Như Yên đứng bên cạnh giữ chặt lại.
“Cô đi qua cũng vô dụng thôi. Diệp Lâm đã hy sinh chính mình, cô cũng đừng hy sinh vô ích nữa!”
Susan ch ảy nước mắt nói: “Đừng mài! Để tôi chết thay cậu ấy!
Đừng giết cậu ấy...
Có điều, dù Susan có gào khóc thế nào, Bạch Nãi Nãi dường như đã quyết tâm dùng thuốc Sinh Tử lấy mạng Diệp Lâm.
“Ha ha ha ha...” Hoàng Tam Gia hoàn toàn yên lòng, không ngờ chuyện lại thuận lợi thế này.
Đáng tiếc là nhà họ Khôi đã chết sạch rồi...
Ai bảo một nhà bọn họ tự ý hành động làm chil
“Thật sự là thuận lợi như thế sao?”
Hiện trường chỉ có Hồ Đại Tiên là mang lòng nghi ngờ, nhìn chằm chằm Diệp Lâm.
Một lát sau, Bạch Nãi Nãi mặt mày dữ tợn, giọng nói càng lúc càng lớn, giống như là bị ma nhập.
Cuối cùng, bà ta chỉ một ngón tay về phía Diệp Lâm, trong miệng phát ra tiếng rít chói tai.
Susan sợ tới mức nhắm chặt mắt, bụm kín lỗ tai, không dám xem nữa.
“Xong rồi...”
Liễu Như Yên cảm thấy lòng mình nặng trĩu.
Cô đã từng thấy người nhà họ Bạch phát uy, sử dụng Vu thuật khiến người ta chết đến không thể chết hơn được nữa.
Và nó đã trở thành bóng ma thời thơ ấu của cô.
Lúc mọi người đều cho rằng Diệp Lâm chết chắc rồi thì...
Một lúc lâu sau, Diệp Lâm vẫn cứ khoanh tay mà đứng, chẳng có vấn đề gì.
“Sao... sao lại thế này?” Bạch Nãi Nãi cảm thấy chấn động.
Vì sao thuốc Sinh Tử lại không phát tác trong cơ thể của thằng nhãi kia? Không thể nào!
Loại tình huống này chưa từng xảy ra!
Ngay sau đó, Bạch Nãi Nãi lại chỉ trỏ Diệp Lâm, đọc chú thuật ác độc hơn nữa.
Nhưng vẫn không có hiệu quả.
Thấy vậy, mọi người đều giật mình.
“Ha ha, tôi nói rồi mà, đôi ba cái trò trẻ con này mà muốn khống chế tôi hả?”
“Ngây thơi”
Dứt lời, Diệp Lâm chỉ một ngón tay về phía bà ta, nói: “Tôi sẽ để cho bà thấy cái gì mới là Vụ thuật thật sự!”