Diệp Lâm lại nhìn về phía Susan, thấy cô sắc mặt trắng bệch, đang cố gắng kiềm nén lòng sợ hãi.
Đây là lần đầu tiên cô thấy cảnh người chết, còn chết với dáng vẻ thê thảm... Dù là ai nhìn thấy thì cũng sẽ cảm thấy sợ hãi, thậm chí còn bị ám ảnh.
Bạch Vi Vi mang theo thù hận đi nhìn mọi thứ trước mắt, tất nhiên là có thể chiến thắng nỗi sợ hãi trong lòng.
Còn Susan là người ngoài cuộc. Cô không may mắn như vậy, chỉ có thể đối mặt với sợ hãi trước mắt.
“Nhìn vài lần là quen rồi.” Diệp Lâm bình tĩnh nói.
Rốt cuộc thì sau này cô muốn đi theo bên cạnh mình, tử vong cũng sẽ như bóng với hình.
“Ừ..” Susan hít sâu một hơi, khó khăn mà gật đầu.
Lúc này, một bóng dáng quen thuộc đứng ở đối diện, đang nhìn Diệp Lâm và Bạch Vi Vi bằng ánh mắt thù hận.
“Là các người ngầm giở trò quỷ hả?”
Chu Chính Hào nghiến răng nghiến lợi nói: “Là các người hại chết Tê đại sư!”
Ông ta vốn định xem nhà họ Bạch gà chó không yên, nào ngờ chỉ chưa đến một tiếng, mọi chuyện đã thay đổi bất ngờ, Tề đại sư lại chết thảm ngay trước mặt mình.
Chu Chính Hào là nhân chứng đầu tiên, thấy rõ ràng các loại phản ứng kỳ lạ của Tề đại sư trước khi chết.
Tuy rằng ông ta không biết lý do cụ thể, nhưng mà cũng không khó đoán là có liên quan đến hai người trước mắt.
“Chắc chắn là các người rồi!” Chu Chính Hào tức giận đến run rẩy cả người. Mất đi Tề đại sư, giống như khiến ông ta mất đi một cánh tay, không còn người đáng tin, trong nhất thời không biết phải làm sao.
“Nếu ông ta không có lòng hại người thì sao lại rơi vào kết cục như thế?” Diệp Lâm lạnh lùng nói: “Tất cả đều do các người tự tìm thôi!”
“Tiếp theo, tất cả hiệu quả đến từ trận tụ âm do các người bày ra, đều sẽ bắn ngược lên nhà họ Chu các người!”
“Bắt đầu từ hôm nay, nhà họ Chu các người sẽ rơi vào vòng xoáy suy thoái, mãi cho đến khi hoàn toàn suy vong.”
“Nếu ông không muốn chết thảm giống như ông ta, thì tôi khuyên ông tốt nhất là nhanh chóng xử lý ba tòa nhà kia. Bằng không thì trận tụ âm sẽ làm nhà họ Chu các ông cửa nát nhà tan!”
Diệp Lâm không phải nói quá lên, mà là đang nói sự thật. Chu Chính Hào. cũng từng nghe Tề đại sư nói về hiệu quả đáng sợ của trận tụ âm.
“Cái gì? Không...” Chu Chính Hào bị dọa đến mức toát mồ hôi lạnh.
Ông ta biết rõ điểm lợi hại bên trong. Nhưng mà bây giờ, Tề đại sư bày ra trận đã chết rồi.
Ông ta thậm chí không biết Tề đại sư bố trí trận pháp ở đâu, muốn cho tạm dừng cũng không được.
Chu Chính Hào nhìn mọi thứ trước mắt, chợt nhận ra rằng đối phương nói không sai.
Cái chết của Tề đại sư mới chỉ là bắt đầu. Kế tiếp là đến toàn bộ nhà họ Chu bọn họ.
Rốt cuộc thì trong cuộc đối đầu thẳng mặt, đại sư phong thủy bên mình thua xa người ta, bị nghiền áp chết thảm.
Không khó để tưởng tượng trong thời gian sắp tới, đối phương chỉ cần tùy tiện bố cục, cũng có thể khiến cho nhà họ Chu bọn họ bị bắt chẹt, không có một chút sức phản kháng.
“Tổng giám đốc Chu, không xong rồi!” Lúc này, có nhân viên đến báo tin.
“Có lẽ là bị sự kiện nhảy lầu ảnh hưởng, có rất nhiều nhân viên trong công ty bắt đầu chóng mặt, buồn nôn, sôi nổi xin nghỉ, thậm chí nộp đơn từ chức, trong đó có khá nhiều nhân viên nòng cốt của công ty.”
Cái gì?
Chu Chính Hào nghe vậy thì giật mình.
Hiệu quả tiêu cực của trận tụ âm dường như đã bắt đầu hiện ra.
Chẳng lẽ nhà họ Chu bọn họ không thể thoát khỏi số kiếp suy bại hay sao?
“Đầu do bọn mày!”
“Đầu do bọn mày làm hại!”
Chu Chính Hào hồi hồn lại, giận dữ nhìn về phía Diệp Lâm và Bạch Vi Vi.
“Bọn mày muốn nhà họ Chu tao chết, tao đây liền chết cùng bọn mày trước!”
Dứt lời, Chu Chính Hào giống như phát điên, bất chấp tất cả, lao về phía Diệp Lâm.