Cứu một người, giết một người sao?
Quy định kỳ lạ này khiến những người ở đây đều kinh ngạc.
“Sát Y Thánh Giải”
Bạch Vi Vi, Triệu Uyển Đình, Hoa Quốc Đổng đều đồng loạt kêu lên.
“Hả? Mọi người từng nghe tới tên của sư phụ tôi sao?” Diệp Lâm ngây người, không ngờ danh tiếng của ngũ sư phụ lại vang xa như vậy.
Dù là tiếng xấu hay tiếng tốt thì cũng tùy vào quan điểm của từng người.
“Sát Y Thánh Giả, là sư phụ của anh hùng sao?” Hoa Quốc Đống bất ng, hó trách anh hùng làm việc không giống người khác.”
“Tôi còn tưởng Sát Y Thánh Giả đã mất từ lâu rồi chứ...” Theo những gì Bạch Vi Vi biết, đã nhiều năm rồi không nghe thấy tin tức về vị Thánh Y này.
Dĩ nhiên, mấy năm nay cô không rời khỏi biệt thự, có lẽ kiến thức của cô cũng trở nên hạn hẹp. rồi.
“Cứu ông nội tôi... Nhất định phải giết một người vô tội sao?”
"Triệu Uyển Đình có chút khó xử trước yêu cầu này.
“Quy tắc chính là quy tắc.” Diệp Lâm gật đầu: “Cứu người chết vốn là chuyện trái đạo trời. Cho nên muốn cứu sống ông của cô, phải có một người thay ông cô chết."
“Nếu không một ngày nào đó, Diêm Vương lại tới tìm tôi đòi người, cứu người trái với đạo. trời sẽ giảm tuổi thọ.”
Vì thuận theo thiên mệnh, cân băng sinh tử, không dính vào nhân quả luân hồi, Sát Y Thánh Giả đã đặt ra quy tắc, cứu một người giết một người, như vậy thì cho dù có là trời đi nữa, cũng không có lý do gì để trách tội.
Ngũ sư phụ của Diệp Lâm là Sát Y Thánh Giả, tuân thủ đúng quy tắc này, cho nên đã sống hơn trăm tuổi, vân khỏe mạnh như xưa.
Nhưng đáng tiếc là, dù có thể ăn nói trước Diêm Vương nhưng những sát nghiệp tạo thành ở hiện tại cuối cùng sẽ tính hết lên đầu ông ấy, cho nên ông ấy đã bị giam lại.
“Ngài Diệp, có thể dùng cách khác không?” Triệu Uyển Đình khó xử nói: “Ông tôi nhất định sẽ không cho phép giết người.”
Diệp Lâm lắc đầu: “Quy tắc không thể phá vỡ được!”
“Cả đời ông tôi làm người chính trực, làm quan thanh liêm. Nếu chỉ vì mạng của mình mà phải sát hại mạng của người khác, như vậy ông tôi thà chết cũng không đồng ý" Triệu Uyển Đình hiểu rõ ông của mình.
Lúc này, Bạch Vi Vi đột nhiên chen lời vào: “Ông Triệu đã từng là một trong sáu bộ trưởng Bộ Tài Chính, quản lý tài chính.”
“Tuy răng bây giờ đã từ chức, nhưng học trò vẫn rất đông, vẫn còn tiếng nói trong giới chính trị”
“Nếu công ty nhà họ Bạch của chúng ta muốn gây dựng lại lần nữa, có thể nhờ vào sự hỗ trợ của nhà họ Triệu.”
Diệp Lâm nghe Bạch Vĩ Vi nói thế, cảm thấy cũng có lý.
Công ty nhà họ Bạch muốn quật khởi, không chỉ cần có tiền, mà còn cần chỗ dựa, từng bước từng bước đi lên..
Đồng thời, Diệp Lâm nghĩ tới việc bản thân muốn đoạt lại nhà họ Diệp một lần nữa cũng có thể nhờ nhà họ Triệu giúp đỡ
Thấy vậy, Triệu Uyển Đình vội vàng nói: “Chỉ cần anh có thể cứu sống ông nội tôi, bất cứ khi nào, chỉ cần không trái pháp luật, nhà họ Triệu. chúng tôi đều sẽ toàn lực giúp đỡ.”
Diệp Lâm ngẫm nghĩ, sau đó lên tiến: được rồi, xem tình trạng của ông cô trước đã:
Nói xong, Diệp Lâm chuẩn bị đứng lên. Triệu Uyển Đình vui mừng, Còn Hoa Quốc Đống lại thuận miệng nói thầm: “Không phải nói quy tảc không thể phá vỡ sao?"
“Ha ha...” Diệp Lâm cười: “Quy tắc là vật chết, con người là vật sống, quy tắc có lớn bằng trời cũng có thể thay đổi linh hoạt.”
“Hơn nữa, đôi lúc cứu một mạng người, Diêm Vương cũng sẽ mắt nhằm mắt mở, không so đo đâu.”