Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 503

Theo tiếng hò hét ở hiện trường, thanh kiếm của Diệp Lâm đã kề lên sau cổ Tọa Sơn Điêu.

Lúc mọi người cho rằng Tọa Sơn Điêu sắp bị chém đầu…

Tọa Sơn Điêu đâu phải là người thường. Anh ta trở tay dùng đôi dao lưỡi liềm đỡ mũi kiếm, khó khăn mà tránh đi một đòn trí mạng.

Dù là như thế thì trên vai Tọa Sơn Điêu vẫn bị rạch ra một đường kiếm sâu khoảng một tấc, máu tươi chảy ròng ròng.

“Hít…”

Tọa Sơn Điêu đau đến mức nhe răng nhếch miệng, không nhịn được hít hà một hơi.

Anh ta không dám tưởng tượng, nếu vừa rồi mình chậm hơn nửa nhịp, thì chắc là đầu mình phải dời nhà rồi.

Cùng lúc đó, mọi người ở hiện trường nhìn thấy một màn khó tin kia, đều có dáng vẻ trợn mắt há hốc mồm, sốc tới mức suýt rơi cả cằm.

“Là thằng nhãi họ Diệp kia thật hả? Anh ta chạy ra từ đâu vậy? Anh ta có thể phân thân hả? Thật sự là khó tin!”


“Tôi bị hoa mắt hả? Sao người bị Tọa Sơn Điêu đâm trúng lại đột nhiên biến mất vậy?”

“Tọa Sơn Điêu bị thương! Cao thủ mạnh nhất Phụng Thiên thế mà lại bị thương? Chẳng lẽ thế cục Phụng Thiên sắp thay đối rồi sao?”

Mạnh mẽ như Tọa Sơn Điêu, thế mà cũng bị Diệp Lâm dùng một chiêu đánh cho bị thương nặng, thật sự khiến mọi người ở đây rất sốc.

“Thằng nhãi này… sao có thể chứ?” Trương Văn Viễn cũng trợn tròn mắt: “Sao anh ta lại mạnh như thế chứ?”

Vốn tưởng rằng Tọa Sơn Điêu có thế làm chỗ dựa cho mình, ít nhất thì cũng có thể giúp nhà họ Trương bọn họ giải quyết cái thứ phiền phức là Diệp Lâm.

Nào ngờ ngay cả Tọa Sơn Điêu cũng không phải là đối thủ của thằng nhãi kia?

Chắc chắn là có chỗ nào không đúng rồi!

“Sư phụ… sắp thắng rồi?”

Thấy Diệp Lâm dùng kiếm áp chế Tọa Sơn Điêu, Hoa Quốc Đống vừa mừng vừa sợ.


Anh ta biết sư phụ mình rất mạnh, chỉ là không ngờ lại mạnh đến mức như thế.

Vậy là mình lo lắng không công một trận rồi.

“Thảo nào sư phụ… vẫn luôn bình tĩnh. Hóa ra là anh ấy tự tin với thực lực của mình, chứ không phải là phò trương thanh thế!”

Hoàng Tiềm cũng bị sốc không kém: “Tân Long Vương mạnh đến thế này sao? Ngay cả cao thủ đứng đầu một vùng cũng có thể làm cho bị thương nặng bằng một kiếm? Không hổ là truyền nhân của lão Long Vương, đúng là trò giỏi hơn thầy!”

Sự sùng bái và kính sợ dành cho Diệp Lâm của Hoàng Tiềm đã từ nước sông cuồn cuộn biến thành đầu rạp xuống đất.

“Diệp tiên sinh… mạnh quá đi!”

Hàn Anh vốn dĩ đã quay đầu đi chỗ khác, không nỡ xem cảnh Diệp Lâm bị chém bay đầu, nào ngờ chỉ trong giây lát, hai bên tấn công phòng thủ đã thay đối, Tọa Sơn Điêu suýt chút nữa bị Diệp Lâm một kiếm chém chết.

“Tốc độ của anh ta nhanh quá đi! Cái tàn ảnh lúc nãy là sao vậy?”

Đoạn Tử Du cũng bị sốc tới mức không khép miệng lại được.

Anh ta vốn tưởng rằng Diệp Lâm dựa vào vũ khí trong tay mới đỡ được vài chiêu của Tọa Sơn Điêu, nhưng mà hiện thực lại tát mạnh anh ta một cái.

Đừng nói là đỡ mấy chiêu của Tọa Sơn Điêu, sự thật là chỉ cần một chiêu thôi đã đánh cho Tọa Sơn Điêu cực kì chật vật, máu chảy ròng ròng.

“Sao thằng nhãi này lại lợi hại như vậy?”

Bình Luận (0)
Comment