Sau đó, Giang Vệ Quốc sai người đưa thanh yêu đao cho Diệp Lâm.
“Cậu Diệp, nếu cậu có thể khống chế yêu đao thì đưa cho cậu vậy. Chứ nếu để ở chổ tôi, ngày nào tôi cũng phải lo lắng đề phòng nó gây thương tích cho người khác.”
“Được rồi!” Diệp Lâm không khách sáo mà nhận lấy yêu đao, vừa lúc bên trong yêu đao có rất nhiều chỗ lạ mà anh chưa hiểu, có thể mang về đế nghiên cứu kỹ hơn.
Sau khi hai bên chào nhau, Giang Lãng tự mình lái xe đưa đám người về nhà họ Trương.
“Diệp tiên sinh, tôi đi về đây!” Giang Lãng chào tạm biệt đám người Diệp Lâm: “Khi nào các
anh trở về, nhớ báo với tôi trước một tiếng, để tôi đưa các anh đi sân bay.”
“Ok!” Diệp Lâm gật đầu.
Sau khi chào tạm biệt Giang Lãng, đám người Diệp Lâm đi vào trong đại trạch nhà họ Trương.
“Hoàng Long, tôi giao cho anh một nhiệm vụ.” Diệp Lâm đi đi rồi đột nhiên nói.
“Long Vương đại nhân nói đi!” Hoàng Tiềm lập tức nói: “Tôi nhất định sẽ dốc sức hoàn thành, không để Long Vương thất vọng.”
“Hiện giờ tôi đã đánh chết Tọa Sơn Điêu, hang ố của anh ta cũng bị hai đại chiến thần phá hủy. Tôi muốn anh nhân cơ hội đi thu phục thế lực ngầm của Phụng Thiên, làm lớn mạnh Long Môn, nhất định phải đế Long Môn có chỗ đứng vững chắc.”
Diệp Lâm đã định ở bên này sản xuất đan dược, vậy thì phải xây dựng một thế lực mạnh mẽ thuộc về mình, để bảo vệ sự vận hành bình thường của xưởng dược.
Ngoài sáng có phủ Phụng Thiên che chở, trong tối có một thế lực ngầm mạnh mẽ, thế là an toàn gấp đôi.
“Vâng, Long Vương đại nhân!” Phát triển thế lực Long Môn ở Phụng Thiên vẫn luôn là chuyện
mà Hoàng Tiềm muốn làm.
Có điều, trước đây Hoàng Tiềm vẫn luôn bị áp chế bởi sự mạnh mẽ của Tọa Sơn Điêu nên không thế nào làm được.
“Vậy tôi sẽ đi triệu tập người mình thống nhất Phụng Thiên!”
Nói xong, Hoàng Tiềm quay đầu đi, định đi làm ngay trong đêm.
“Đứng lại!” Diệp Lâm gọi: “Quay lại!”
“Long Vương đại nhân còn có gì dặn dò?” Hoàng Tiềm quay lại nhận lệnh.
“Không cần phải gấp.” Diệp Lâm nói rồi ném cho Hoàng Tiềm một viên đan dược: “Anh cầm viên Tụ Khí Đan kia đi. Đêm nay tăng thực lực của mình lên, xong rồi đi cũng không muộn.”
Hoàng Tiềm nhận Tụ Khí Đan, lập tức vui mừng khôn xiết.
Bởi vì viên đan dược quý giá này đủ đế cho thực lực của anh ta nâng cao một bước. Đến khi ây, anh ta muốn thâu tóm thế lực ngầm của Phụng Thiên sẽ dễ dàng hơn nhiều.
“Cảm ơn Long Vương đại nhân ban thuốc!” Hoàng Tiềm biết rõ Diệp Lâm là đồ đệ của Dược Vương, không cần phải lo lắng đan dược là thật hay giả, vội vàng cầm đan dược đi tìm một phòng trống để tu luyện.
Hoa Quốc Đống đứng bên cạnh thấy bạn đường Hoàng Tiềm có chỗ tốt thì vội vàng hỏi: “Sư phụ, còn tôi thì sao?”