Sau đó, Diệp Lâm ngưng tụ một giọt máu, bắn vào giữa lông mày của chim Rakshasa, khắc lên lời thề máu.
Nếu nó dám nghĩ đến việc giết chủ nhân của mình, nó sẽ chết một cách đau đớn.
Chỉ thấy con chim Rakshasa này, thân hình to đến mức phải có một cái container mới mang nó về được.
Bằng không, nếu cứ thế này mang nó về Yến Kinh, trên đường đi sẽ dọa chết rất nhiều người.
Diệp Lâm suy nghĩ một chút, lấy chiếc sừng rồng lúc trước ra.
Mặc dù chiếc sừng này chưa thể triệu hồi bất kỳ con rồng nào, nhưng nó có thể được dùng để tạm thời chứa cơ thể của chim Rakshasa.
Chim Rakshasa là một con quỷ và không có thực thể, toàn bộ cơ thể của nó được biến đổi bởi năng lượng xác chết.
Vì vậy, Diệp Lâm đã dùng chiếc sừng để tạm thời hút con Rakshasa vào đó.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Diệp Lâm tiếp tục hành trình trở về của mình.
Đến lúc này, trận chiến ở Bạch Vân Quan đã hoàn toàn hạ màn.
Toàn bộ cổ võ giới bị tổn thất nặng nề, không chỉ nguyên khí của Thất tộc bị tổn hại nghiêm trọng, mà ngay cả nhà họ Hứa một nhánh của dãy núi Trường Bạch cũng bị xóa sổ, diệt môn từ đây.
Đồng thời, Lữ quan chủ của Bạch Vân Quan qua đời, Pháp thân Lữ Tổ được cất giấu ở Bạch Vân Quân cũng biến mất một cách thần bí.
Trận chiến này đầy nghỉ ngờ vì ký ức của mọi người đã bị xóa. Thậm chí còn không rõ ai đã làm điều đó.
Tuy nhiên, Diệp Lâm đã rút lui khỏi trận chiến này, cổ võ thật đáng sợ!
Toàn bộ cổ võ giới đều sợ hãi chỗ dựa đáng sợ chưa được biết ở phía sau anh ta.
Chỉ có nhà họ Tần của Thất tộc mơ hồ đoán được điều gì đó, cũng không nhiều lời.
Lục tộc còn lại mặc dù không thể tin được nhưng khi thấy những danh kiếm đã từng bị phân cách biến mất một cách khó hiểu, cũng không thể không đánh vỡ răng nuốt vào bụng, vô cùng lo sợ bất an.
Không biết khi nào, Kiếm chủ trước đây sẽ quay lại. Cũng không biết lấy mặt mũi nào để đi gặp mặt?
Cùng lúc đó, Diệp Lâm một lần nữa giế t chết một nhóm cao thủ do Thanh Môn hải ngoại cứ đến, điều này cũng làm dấy lên sự sợ hãi và thù địch của các thế lực hải ngoại.
"Trở thành chiến thần, thì phải đạp bằng Thanh Môn!?"
Lời cảnh cáo này của Diệp Lâm, trong mắt Thanh Môn hải ngoại, là một hành động khiêu khích và tuyên chiến.
"Một Long Môn nhỏ bé cũng muốn thôn tính Thanh Môn hải ngoại chúng ta, chỉ sợ khẩu vị các người không lớn như vậy!"
Dù sao Long Môn cũng chỉ là một thế lực của Ðại Hạ mà thôi.
Còn Thanh Môn hải ngoại, thế lực có ảnh hưởng đến mọi ngóc ngách trên thế giới, nơi nào có người Đường, nơi đó có đất để Thanh Môn bọn họ phát triển.
Hai thế lực ngầm này là không thể so sánh được.
Thế lực của Thanh Môn gấp mười lần Long Môn.
Theo lẽ thường, cho dù là sáp nhập thì cũng là Thanh Môn sáp nhập Long Môn, làm gì có đạo lý Long Môn lấy nhỏ để sáy nhập lớn!?
Rất nhanh, ba gã khổng lồ đến từ Thanh Môn hải ngoại đã gặp nhau thông qua hội nghị online và đạt được sự đồng thuận.
“Nếu tên nhóc này muốn quay súng và đối phó với chúng ta sau khi đảm nhận vị trí Chiến Thần!?"
"Vậy thì Thanh Môn chúng ta sẽ bằng mọi giá huy động mọi mối quan hệ và lực lượng để ngăn chặn người, trở thành Chiến Thần mới của Ung Châu, Đại Hạ!"
Lại nhận được tin tức rằng tháng sau sẽ có cuộc tuyển chọn vào vị trí Chiến Thần Ung Châu.
Vậy thì Thanh Môn hải ngoại sẽ dự kiến giết và loại bỏ tên nhóc này vào ngày tuyển chọn Chiến Thần vào tháng sau, để tránh hậu họa!
"Muốn trở thành Chiến Thần, sau đó đối phó Thanh Môn!?"
lậy chúng ta sẽ khiến cậu, vừa không thể trở thành Chiến Thần, cũng đừng mong bước được nửa bước ra nước ngoài!"