Cuồng Ngạo Thương Khung [Đồng Nhân Đấu Phá]

Chương 15

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[BHTT] [Xuyên Thư] Cuồng Ngạo Thương Khung [Đồng nhân Đấu Phá] - Chương 15

      Đây là hình minh họa cho Tiểu Hỏa, do bạn Nguyệt Minh Nguyễn gửi cho mình, cảm ơn bạn rất nhiều, các bạn thấy được hem =)))

--------------------------------

     Hoa Xà Nhi hành lễ xong lui ra ngoài, trong lòng không khỏi cảm khái. Tiêu Đình muội thật không biết trời cao đất dày, lại đi đắc tội uy nghiêm của nữ vương bệ hạ, chỉ bị phạt ngồi hít gió bụi tới chiều là may lắm rồi.

     Thời gian Tiêu Đình tới đây chưa lâu, nhưng việc cô đem tới một tia hy vọng khởi sắc cho xà nhân tộc thì đơn vị cao tầng trong xà nhân tộc đều biết, gần ba tháng ở đây nhìn cô tận lực luyện dược cùng nhi trưởng lão đã khiến nhiều người bắt đầu buông xuống phòng bị ban đầu, dần dần đều có hảo cảm với "Báo" cô nương này.

     Ngoài ra cô còn tham gia luận võ với rất nhiều xà nhân tộc trong đó có Hoa Xà Nhi, cùng nghiên cứu công pháp vũ kỹ, đưa ra một vài chỉ điểm trợ giúp tu luyện cho rất nhiều người. Hoa Xà Nhi và rất nhiều người khác đã dần quen với sự có mặt của Tiêu Đình, tất cả đều xem cô như người trong tộc.

    Tiêu Đình ngồi hít khói bụi chật vật đến lúc mặt trời sắp lặn ở đường chân trời, vẫn không thấy ba lão thái bà xuất hiện. Đây là lãnh địa của xà nhân tộc, người lạ nếu bén mãng tới chính là gϊếŧ trước nói sau, làm gì có chuyện phải có lệnh bài hay người bảo lãnh mới được vào, hàm ý đã quá rõ ràng, Tiêu Đình chỉ biết cười khổ, sự kiên nhẫn của cô cũng dần hạ thấp xuống, cùng với mặt trời đang lặn dần ở phía chân trời.

    Hoa Xà Nhi thì đang lấp ló nhìn sắc trời, thầm nghĩ hẳn đã có thể cho Tiêu Đình vào, nhưng không ngờ cô đã hết kiên nhẫn, bước đến trước cổng thành vận chân nguyên tập trung ở cổ họng gầm lên.

" Tiêu Đình của Gia Mã đế quốc xin diện kiến nữ vương bệ hạ! "

     Tiếng gầm ầm ầm vang vọng khắp mọi ngóc ngách trong thần điện, qua một lúc lâu mới từ từ trầm xuống. Hoa Xà Nhi đang đứng bên trong giật mình kinh hãi, nếu không mau lôi Tiêu Đình vào chắc thật sẽ có chuyện lớn, nàng vội vàng hớt hải chạy ra tìm Tiêu Đình, vừa nắm tay cô lôi vào vừa ca cẩm.

" Tiểu tổ tông của ta ơi, muội nghĩ mình gây họa không ít hay sao, mặt mũi của nữ vương bệ hạ đều bị muội ném đi. "

" Tỷ cũng đã biết muội đứng ở ngoài phơi nắng từ trưa rồi phải không, muội đã biết sai nên đã đứng một ngày bên ngoài rồi còn chưa đủ sao? "

     Tiêu Đình ngoan ngoãn theo vào cũng không quên ai oán nhìn Hoa Xà Nhi, khiến nàng không khỏi chột dạ, nhưng ai bảo cô đắc tội nữ vương bệ hạ chứ. Cô lập tức đi tìm ba trưởng lão để đòi thẻ bài.

" Hây da... Ta nói này tiểu Đình, là do chúng ta nhất thời sơ sót chưa đưa cho ngươi thẻ bài, nhưng ngươi không từ mà biệt như vậy là không nể mặt nữ vương bệ hạ có biết không? "

    Nhị trưởng lão cùng hai ngươi kia liên tục càm ràm về chuyện này, Tiêu Đình biết sai chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

" Tiểu nữ đã biết, sau này khi đi tiểu nữ sẽ thông báo với mọi người một tiếng. "

" Còn muốn đi?! "

    Ba người trăm miệng một lời nhìn chằm chằm Tiêu Đình, nghĩ tới cảnh sau này cô phải rời đi, họ có chút không đành lòng.

    Thời gian một tháng lại trôi qua, Tiêu Đình ngoài tham gia luyện chế đan dược còn bắt đầu chăm chỉ nghiên cứu trận pháp. Kế hoạch Huyết Trì lần này phải có trận pháp phụ trợ, Tiêu Đình nghe đến trận pháp liền hiếu kỳ thích thú muốn học, Lam Thiên Tuyết đối với niềm ham thích với trận pháp của Tiêu Đình cũng không lấy làm lạ, chỉ đưa cho cô rất nhiều sách cổ về trận pháp bảo phải đọc hết.

    Không thực hành, không có người dẫn dắt, Tiêu Đình vẫn miệt mài xem hết số sách về trận pháp mà Lam Thiên Tuyết đưa cho, vì người có đầu óc đơn giản như cô suy nghĩ cũng rất đơn giản, lĩnh vực trận pháp nói chung rất rộng lớn, rất nhiều kiến thức, đọc để biết trước, cái nào không hiểu hỏi sau.

    Những sách này tuy khô khan khó nuốt, nhưng trong đây lại có ai đó ghi chi chít những dòng chú thích, những điều tâm đắc vào đây, khiến Tiêu Đình như được khai sáng, thông suốt rất nhiều điều.

     Trong lòng Tiêu Đình không ngừng cảm khái kính trọng vị tiền bối đã có những kiến giải uyên bác cao thâm này.

     Lam Thiên Tuyết nhìn Tiêu Đình chuyên chú đọc sách, khi gặp những chỗ khó hiểu hay khó nhớ lại lẩm bẩm lại vài ba lần, hết chau mày lại châu mỏ cong môi, nàng chỉ nhẹ mỉm cười không nói, đáy mắt đong đầy những cảm xúc phức tạp, nửa là yêu thương vô hạn, nửa như khắc khoải hoài niệm một chuyện xưa cũ.

      Sau một tuần cô đã đọc hết năm quyển sách dày cộm, Tiêu Đình như đứa trẻ lần đầu tiên được đi đến một đại phương khác, liên tục hỏi Lam Thiên Tuyết những thắc mắc trong lĩnh vực trận pháp.

      Nhìn ánh mắt hấp háy ánh lên sự khát cầu ham thích học hỏi của Tiêu Đình, Lam Thiên Tuyết vừa vui vẻ lại vừa có chút chạnh lòng.

" Nguyệt, giá như lúc này Nguyệt ở đây, để thấy Đình nhi của chúng ta thật không khác gì một ngốc tử mà ta biết trước đây."

    Lam Thiên Tuyết không biết nghĩ gì, bỗng nhiên bật cười, tâm tình tốt lên hẳn.

" Đình nhi, những sách này là trước đây khi... khụ... phu quân ta còn trẻ đã từng đọc qua, nếu con đã thích trận pháp như vậy, cứ giữ lại để nghiên cứu, có gì không biết cứ hỏi ta, phu quân ta am hiểu trận pháp nên ta cũng thường hay thảo luận nghiên cứu cùng hắn, khả dĩ vẫn có thể giúp con kiến giải nhiều điều cơ bản trong trận pháp. "

" Trước đây ở Hỏa Vực, người đã nói phu quân người là một Luyện Khí Sư, không ngờ người còn là một Trận Pháp Sư! Thật sự rất muốn gặp người có thể làm trượng phu của người, còn có... còn có con cái của a di nữa, con phải xưng hô thế nào đây? Sau này khi có đủ thực lực, con thật sự rất muốn đến Võ Nguyên đại lục thăm gia quyến của người, được không a di?"

     Gọi mãi vẫn không thấy Lam Thiên Tuyết đáp lại, Tiêu Đình ngây ngốc lại nghĩ không biết mình nói sai gì không, dù sao tình trạng hôn nhân gia đình, con cái của một người đôi khi hỏi đến cũng là khiếm nhã. Lam Thiên Tuyết nghe Tiêu Đình nói trong lòng cứ mãi nghĩ ngợi đâu đâu bất giác trở về thực tại, nàng lắc đầu cười khổ.

" Được, một lời đã định, Đình nhi... đến lúc đó ta và phu quân sẽ ở Võ Nguyên đại lục chờ con đến bái phỏng, hy vọng con sẽ không làm ta mất mặt. "

    Tiêu Đình bỉu môi với Lam Thiên Tuyết, tất nhiên là cô sẽ không để công sức của a di đổ sông đổ biển, cũng sẽ không để bản thân khó coi làm mất mặt a di.

     Tin vui cuối cùng cũng truyền về, số dược thảo cần thiết cuối cùng cũng được gom đủ, kế hoạch Huyết Trì sẽ chính thức triển khai vào ngày mai. Tiêu Đình có chút hồi hộp lo lắng đến mất ngủ, nữa đêm cô đi tìm ba vi trưởng lão mới biết được cả họ cũng không tài nào chợp mắt được.

    Đan phương này họ đã đích thân kiểm nghiệm nghiên cứu nhiều lần, thiết lập rất nhiều mô hình Huyết Trì thu nhỏ để thử nghiệm, kết quả cho thấy tác dụng rất tốt, chưa xuất hiện bất cứ tác dụng phụ không mong muốn nào.

     Nhưng đây là việc lớn tối quan trọng liên quan đến toàn thể tộc nhân xà nhân tộc, nếu nói không lo thì đúng là gạt người. Mấy ai biết được nữ vương Mỹ Đổ Toa cao cao tại thượng lãnh đạm ung dung thường ngày, cũng là một đêm thức trắng.

     Tiêu Đình cả đêm ở lại cùng ba trưởng lão kiểm kê dược liệu lần cuối đến sáng, cả bốn người kiểm kê xong cùng nhau đi tìm Mỹ Đổ Toa, trong mắt mỗi người đều tràn ngập tơ máu đỏ cả mắt.

     Mọi người đều tới phòng ăn chờ nữ vương bệ hạ cùng dùng bữa sáng, Mỹ Đổ Toa hôm này vận một bộ kim sắc hoàng bào, không chỉ tôn lên thân hình tuyệt mỹ hoàn hảo của nàng, mà càng phóng xuất khí chất uy nghi quý phái của một bậc vương giả. Gương mặt nàng vẫn khuynh thành lãnh diễm kiệm lời như mọi khi, nhưng vẫn có thể thấy được, trên đôi mắt đẹp của nàng hiển lộ vẻ mệt mỏi bồn chồn khó thể che giấu.

     Không ai bảo ai đều dùng bữa nhanh nhất có thể, sau đó nhanh chóng đi về phía sau núi. Qua mấy tháng xây dựng, thạch trì đã hoàn thành, thạch trì được đào và xây ngay bên trong lòng ngọn núi phía sau Mỹ Đổ Toa thần điện.

    Một thông đạo cao năm mét rộng gần mười mét dẫn vào bên trong núi, dài gần ba mươi mét, bên trong là một không gian vô cùng to lớn như một sân bóng, ở giữa là một cái hồ dài hơn hai mươi thước.

     Có điều đây là một cái hồ không có một giọt nước nào bên trong, lại được xây trát cẩn thận để chống thấm và rò rĩ nước ra ngoài, chất liệu đá để xây thạch trì cũng là loại vật liệu đặc biệt không thể thiếu cho kế hoạch Huyết Trì lần này, là Xích Hồng Thạch vô cùng quý hiếm.

     Bên trên trần là bốn giếng trời to lớn vừa có tác dụng thông gió vừa để chiếu sáng bằng ánh sáng tự nhiên. Tiêu Đình vừa đi vừa nhìn ngắm chung quanh đến thất thần, trong lòng vô cùng thưởng thức cùng tán thán, thật sự vô cùng công phu hoành tráng.

    Để thực hiện lần Huyết Trì tế luyện này, cả xà nhân tộc quả thật đã đầu tư rất nhiều sức người sức của. Tiêu Đình xem xét một vòng thạch trì không thấy có gì bất ổn, liền hướng những người còn lại gật đầu. Tiêu Đình lấy ra một bản vẽ đưa cho ba trưởng lão và Mỹ Đổ Toa để cùng xem và phân phó người thực hiện.

     Đây là một cái trận văn có tác dụng như một cái tụ linh trận, hút đấu khí xung quanh tụ gom về một chỗ lấy thạch trì làm trung tâm, tất nhiên là với trình độ nhập môn chân ướt chân ráo của Tiêu Đình vẫn chưa thể vẽ ra một trận pháp như vậy, đây là do a di thần tiên của cô đưa cho.

     Cái trận văn này đã là cái đơn giản không thể đơn giản hơn được, nhưng vì phải phóng to nó ra, nên việc bố trí các nguyên vật liệu để bày trận và khắc trận văn, nên khiến mọi người tốn khá nhiều thời gian và công sức, đặc biệt là Tiêu Đình.

     Sau khi dùng mực vẽ trước các đồ án hoa văn lên mặt đất xung quanh thạch trì, Tiêu Đình bắt đầu quá trình khắc trận văn. Cô dồn chân nguyên vào ngón tay khắc lại các nét trong các đồ án trận văn.

    Khi nét khắc cuối cùng hoàn thành, Tiêu Đình gần như không thể đứng vững, cô vừa thở dốc vừa lảo đảo bước ra ngoài, lấy đan dược hồi sức nuốt vào, kế tiếp là lấy linh thạch khảm vào chín mắt trận của tụ linh trận để cung cấp năng lượng khởi động trận pháp, mọi thứ hoàn thành, Tiêu Đình hồ hởi bước ra ngoài xem lại thành quả sau hơn hai giờ lăn lê các kiểu của mình.

    Trận Pháp Sư là một chức nghiệp có thể sánh ngang với bất kỳ chức nghiệp khác như Luyện Dược Sư, Luyện Khí Sư. Chỉ một trận văn đơn giản thế này mà tốn rất nhiều công sức và tâm huyết để vẽ ra như vậy, những người có thể tạo ra những trận văn trong một trận pháp thật sự là một bậc thầy uyên bác cao thâm.

     Tiêu Đình lại càng ngưỡng mộ vị Nguyệt tiền bối, phu quân của a di, thật sự rất muốn gặp mặt để có thể học hỏi từ người những diều huyền diệu trong trận pháp.

    Tụ linh trận sau khi hoàn thành liền sáng rực lên, kim quang chói lọi, các đồ án từng đường nét hoa văn sáng lên khẽ lay động. Đấu khí xung quanh cuồn cuộn bị hút vào, tích tụ lại bên trong thạch trì, lúc đầu chỉ là vô hình vô sắc, dần dần về sau thì mỏng manh mơ hồ như một đám hơi nước.

     Càng lâu về sau màng hơi nước mỏng manh đó ngày càng đậm đặc thực chất hơn, đấu khí tinh nhuần có màu trắng ngà tụ lại, xoay tròn theo hình xoắn ốc trong thạch trì, phải chờ ít nhất ba ngày nữa, khi mà cả thạch trì này đều chứa đầy đấu khí mới tiếp tục bước tiếp theo, đây là bước quan trọng hỗ trợ quá trình nâng cao thể chất của từng xà nhân tộc trong kế hoạch Huyết Trì.

    Đấu khí trong phạm vi trăm dặm quanh thần điện Mỹ Đổ Toa đều bị hút vào Tụ Linh Trận, thạch trì giống như một lỗ đen vụ trụ tham lam cuốn lấy đấu khí xung quanh, chưa từng ngơi nghỉ, dẫn đến đấu khí xung quanh bị sụt giảm, động tĩnh lớn như vậy dễ khiến người khác chú ý. Nữ vương Mỹ Đổ Toa truyền lệnh xuống toàn thành giới nghiêm tăng cường phòng bị, toàn tộc phong bế nội bất xuất ngoại bất nhập.

    Ba ngày sau nhìn đấu khí trắng ngà như sương như mây vô cùng đậm đặc chứa đầy trong thạch trì, Tiêu Đình hướng Mỹ Đổ Toa gật đầu. Kế hoạch Huyết Trì đã có thể tiến hành. Trừ một số đang làm nhiệm vụ canh phòng, tất cả tộc nhân xà nhân tộc đều tụ tập ở chân núi.

     Sau lời hiệu triệu của nữ vương Mỹ Đổ Toa, dưới sự dẫn dắt hướng dẫn của Tiêu Đình và ba trưởng lão, từng ngươi trong xà nhân tộc lần lượt tiến tới thạch trì cắt cổ tay mình, nhỏ máu xuống thạch trì. Tộc nhân xà nhân tộc từ người già, trẻ em, phụ nữ... phàm những ai là tộc nhân xà nhân tộc đều phải tham gia việc hiến máu vào thạch trì.

      Toàn tộc có gần một vạn người, nên việc này phải tốn khá nhiều thì giờ, ai cũng đều ý thức được ý nghĩa và tầm quan trọng của kế hoạch Huyết Trì, nên mỗi người đều muốn hiến thêm nhiều máu của mình. Nhóm của Tiêu Đình phải thường xuyên nhắc nhở mọi người dừng lại, gần mười người trong đó có Tiêu Đình đang bận rộn làm nhiệm vụ nhắc nhở và giúp mọi người băng bó cầm máu.

    Đến chiều tối việc trích máu vào thạch trì cũng hoàn tất, cả một hồ máu tươi đỏ quạch, mùi máu tanh nồng đậm đặc xộc thẳng vào mũi, Tiêu Đình dù từ trưa đến giờ chưa ăn gì cũng cảm thấy cả người khó chịu không ngừng muốn nôn ói.

    Sau khi cho mọi người tạm lui ra ngoài chờ đợi, Mỹ Đổ Toa tiến đến thạch trì, kéo lên ống tay áo lộ ra ngọc thủ nhỏ nhắn trắng như tuyết, từ trong trữ vật lấy ra một chủy thủ, không chút do dự cắt vào cổ tay nhỏ máu xuống thạch trì, yên lặng nhìn từng dòng máu tươi màu hồng chậm rãi nhỏ xuống.

     Ba vị trưởng lão và Tiêu Đình khi thấy khá lâu mà Mỹ Đổ Toa vẫn chưa có ý định ngừng lại việc trích máu, đều đồng loạt xuýt xoa bước tới ngăn nàng lại, đến lúc này Mỹ Đổ Toa mới chậm rãi thu tay lại để cho mọi người giúp cầm máu. Tiêu Đình và ba trưởng lão lại bắt đầu bận rộn cho tất cả dược liệu đã được luyện chế, sơ chế trước đó vào huyết trì.

     Hơn một trăm mấy chục loại dược liệu, với số lượng lớn đủ dùng cho toàn tộc thì không phải là con số nhỏ. Từng đống dược liệu đổ vào khiến huyết trì dù vẫn giữ nguyên màu đỏ tươi vốn có, nhưng mùi tinh huyết tanh nồng dần biến mất, thay vào đó là mùi thơm đặc trưng của các loại thảo dược.

     Điều khiến Tiêu Đình ngạc nhiên nhất là Mỹ Đổ Toa cũng xăn tay áo cùng chung tay góp sức với mọi người, nhìn bộ dáng chuyên chú thành thục của nàng Tiêu Đình có chút thất thần, lát sau tự thấy mình có chút thất thố, cô không khỏi lắc đầu tự cười chính mình, tiếp tục công việc.

     Phải mất vài giờ sau mới có thể cho hết số dược thảo cần thiết vào huyết trì, Tiêu Đình từ trong giới chỉ lấy ra hai gốc Long Nguyên Quả. Đây là linh dược quan trọng nắm vai trò then chốt trong kế hoạch huyết trì lần này. Nhìn gốc linh dược toàn thân kim sắc, khí tức ba động cuồng bạo mang theo long khí tản mát ra ngoài khiến mọi người không khỏi kinh hô.

     Tuy không biết đây là linh dược gì, nhưng Mỹ Đổ Toa và ba trưởng lão đều tự biết đây tuyệt không phải phàm vật, chỉ sợ cả đấu khí đại lục này cũng khó mà thấy được. Bốn người đều nhìn Tiêu Đình bằng ánh mắt phức tạp, vẫn biết cô không đơn giản như vẻ bề ngoài, thân thế vốn đã phức tạp, nay lại khiến mọi người có cảm giác bức màn thần bí trên người cô ngày càng dày thêm.

     Tiêu Đình hồn nhiên tập trung chuẩn bị luyện chế linh dược nào đâu để ý ánh mắt người khác, cô phóng xuất ra một đốm tử sắc hỏa diễm, hai tay kết lại tạo ra một vài thủ ấn phức tạp để khống chế lửa. Trong mấy tháng thời gian miệt mài giúp Nhị Trưởng lão luyện chế, sơ chế các loại dược liệu cho kế hoạch huyết trì, thuật luyện dược và Khống Hỏa Thuật của cô đã có những bước tiến dài, tiến bộ rõ rệt.

    Cả gốc lẫn rễ thân lá quả của Long Nguyên Quả đều được luyện chế, nhờ có Mộc hệ trong người nên dù đây là lần đầu tiên luyện chế Long Nguyên Quả, Tiêu Đình thông qua thần thức vẫn có thể cảm ứng biết được hiện trạng của Long Nguyên Quả, dễ dàng điều chỉnh nhiệt độ và thời gian luyện chế cho thích hợp.

     Sau khi luyện chế và loại bỏ tạp chất, Long Nguyên Quả giờ được cô đọng lại thành một bãi dược dịch kim sắc sóng sánh, ẩn chứa dược lực và long khí kinh người. Tiêu Đình trực tiếp cho dược dịch vào huyết trì, huyết trì liền phát sinh dị tượng.

    Cả huyết trì đều sáng lên, được bao bọc trong kim sắc quang mang, lát sau kim sắc dần dần ảm đạm xuống rồi biến mất, cả hồ máu dù vẫn giữ được màu đỏ vốn có nhưng thỉnh thoảng lại ánh lên từng đạo kim sắc. Huyết trì đã thành công.

    Tiêu Đình phấn khởi đưa tay vuốt lại tóc mái đã bết lại vì mồ hôi hướng mọi người nói.

" Tỷ, trước nên cho một vài người vào huyết trì để xem khả năng thích ứng với huyết trì, sau đó hẳn cho mọi người vào huyết trì. "

     Tiêu Đình hiểu sự việc này rất quan trọng liên quan đến nhiều người, nên dù mọi người có tin tưởng cô chăng nữa thì chính cô cũng rất lo lắng. Mặc dù đã thử nghiệm nhiều lần vẫn chưa xuất hiện dấu hiệu bài xích hay tác dụng phụ, nhưng cẩn thận vẫn hơn.

     Cả ba trưởng lão đều gật đầu đồng ý, chỉ riêng Mỹ Đổ Toa là vẫn chưa có động thái hay phản ứng gì, nàng lẳng lặng tiến gần lại huyết trì, đưa tay ngâm vào trong huyết trì. Mỹ Đổ Toa vận đấu khí toàn thân thử hấp thu dược lực trong huyết trì, cảm giác đau đớn như kim châm từ mỗi tấc da thớ thịt truyền đến khiến nàng khẽ nhíu mày.

     Nhưng sau khi dược lực thẩm thấu vào được cơ thể, di chuyển một vòng chu thiên, đấu khí trong người lại rục rịch sôi sào, cả người bừng bừng năng lượng và sức sống.

" Ta sẽ đích thân tiến nhập huyết trì. "

" Không được!"

     Lần này là cả Tiêu Đình và ba trưởng lão đều đồng loạt lên tiếng, thành công thì không nói, nếu nàng có chuyện gì, Tiêu Đình có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch được tội danh gϊếŧ nữ vương bệ hạ.

" Nữ vương bệ hạ, hay là để ba chúng ta trước tiến nhập huyết trì, người thân thể ngàn vàng không thể có để người có bất trì bất trắc gì."

    Mỹ Đổ Toa giơ tay ý bảo mọi người bình tĩnh không cần nói nữa, ý nàng đã quyết rất khó ai có thể thay đổi.

" Ta cũng không phải người ngốc không biết phân nặng nhẹ tốt xấu, mọi người nếu không yên tâm có thể ở lại theo dõi quá trình hộ pháp cho ta. "

     Trừ Mỹ Đổ Toa đứng quay lưng lại không thể thấy biểu tình của nàng, cả ba trưởng lão đều đồng loạt quay sang nhìn Tiêu Đình với những biểu tình phức tạp, người thì tủm tỉm cười, người thì không khách khí nhìn cô với ánh mắt hình viên đạn, quá đáng hơn người còn lại thì vừa vân vê cằm vừa nhìn cô với ánh mắt chứa đầy dâm ý.

     Cố gắng áp chế lại phản ứng nổi da gà của mình, Tiêu Đình khó hiểu nhíu mày nhìn họ, phải một lúc sau cái đầu gỗ của cô mới sực nhớ, là phải cởi y phục ra để ngâm mình trong huyết trì, cô vội xoay lưng bỏ chạy trối chết ra ngoài.

     Ba trưởng lão nhìn biểu hiện của Tiêu Đình, ánh mắt có chút phức tạp liếc nhìn lẫn nhau, sau đó cùng cong môi lên cười bí hiểm.

     Tiêu Đình đứng ở bên ngoài cũng không có dùng thần thức xem xét mọi việc xảy ra bên trong, chỉ có thể dùng tai nghe ngóng theo dõi tình hình. Nữ vương Mỹ Đổ Toa khẽ mím môi mọng, bắt đầu giải khai đai lưng, cởi xuống cẩm bào, thân thể hoàn mỹ như kiệt tác trời sinh cứ như vậy bại lộ trong sơn động.

     Mỹ Đổ Toa tiến vào huyết trì ngâm mình, vì đã có dự liệu trước nên khi cảm giác đau đớn như kim châm truyền đến từng tấc da thớ thịt, từng lỗ chân lông, nàng chỉ tận lực chịu đựng tuyệt không nhíu mày. Mỹ Đổ Toa bắt đầu vận chuyển lực lượng, cùng lúc hấp thu tia long khí và dược lực trong huyết trì vào cơ thể. Hai tay nàng kết ấn, bắt đầu tiến nhập quá trình tu luyện, đề thăng lực lượng.

    Long khí sau khi hấp thu vào cơ thể có tác dụng chính là thúc đẩy tiềm năng và sức mạnh, kích phát huyết mạch mỏng manh của Thất Thải Thôn Thiên Mãng trong người Mỹ Đổ Toa cũng như là các xà nhân tộc khác. Còn về việc có thể có biến chuyển tới mức nào, còn phải phụ thuộc vào tiềm lực thể chất và huyết mạch của mỗi người.

     Cơ thể nàng giờ đây như một hố đen vũ trụ, điên cuồng không ngừng hấp thu năng lượng đấu khí trong thiên địa và dược lực trong huyết trì. Nàng bắt đầu dẫn đạo hai nguồn năng lượng khổng lồ kia thông qua từng lỗ chân lông tiến nhập vào cơ thể, vận chuyển một vòng khắp các kinh mạch trong cơ thể, để kinh mạch luyện hóa cùng tinh luyện đấu khí và dược lực thành tinh nhuần sau đó hấp thu.

     Để đột phá lên Đấu Tông phải cần rất nhiều năng lượng đấu khí, Tiêu Đình như chợt nhớ ra một chuyện, vội ló đầu vào nhìn, chỉ thấy Mỹ Đổ Toa toàn thân đều ngâm trong huyết trì chỉ để lộ cái cổ cùng bờ vai thanh mảnh trắng như tuyết. Dù chỉ như vậy nhưng Tiêu Đình cũng cảm thấy có chút hít thở không được tự nhiên.

    Cô cúi mặt đi đến chỗ ba vị trưởng lão, đưa cho họ vài lọ Bồi Khí Đan, để lúc Mỹ Đổ Toa thăng cấp nếu thiếu hụt đấu khí có thể ăn vào bổ sung đấu khí. Dặn dò xong cô lại chạy biến ra ngoài không dám lưu lại.

*******************************

     Mỹ Đổ Toa đang chìm vào trạng thái tập trung tu luyện, nàng nhắm nghiền hai mắt, mày liễu thỉnh thoảng nhíu lại, trên mặt lấm tấm mồ hôi từng giọt to như hạt đậu lã chã rơi xuống, khi Nhị trưởng lão đưa dược tới đặt cạnh huyết trì, chỉ thấy nàng theo bản năng khẽ gật đầu tiếp tục tiềm tu.

    Dược lực hấp thu vào liền thanh trừ tạp chất trong cơ thể nàng, cường hóa thân thể cũng như kinh mạch, trong đó có một vài dược liệu còn có tác dụng giúp gia tăng đấu khí. Trong đan điền nàng đấu khí ngày càng đầy, nhiều lên với cấp số nhân, đấu khí bắt đầu tràn vào kinh mạch cuồn cuộn dâng lên, nhưng lại bị một lực lượng vô hình nào đó đè ép xuống cản lại.

     Trong tu luyện càng về sau việc tiến giai sẽ càng khó khăn hơn, mỗi giai sẽ có một bức tường vô hình ngăn cách, đây gọi là bình cảnh, nếu không thể vượt qua được sẽ không thể đột phá tăng trưởng tu vi. Nhiều người cả đời tu luyện cuối cùng chỉ có thể dừng lại ở một mức nào đó vì khó có thể đột phá được bình cảnh của mình. Mỹ Đổ Toa nàng đã là Đấu Hoàng cửu tinh đỉnh phong quá lâu, nàng... muốn đột phá!

    Mỹ Đổ Toa vớ lấy lọ Bồi Khí Đan lấy ra một viên nuốt vào, đấu khí tinh nhuần hùng hậu lại tăng lên, trong vô thức không nhớ mình đã dùng bao nhiêu đan dược. Đến một lúc khi đấu khí cuồng bạo một lần nữa dâng lên kháng cự lại áp chế.

     Mỗi một lần đấu khí vừa dâng trào lên bị đè ép lại, đấu khí trong người lại loạn lưu nghịch chuyển hỗn loạn, kinh mạch toàn đau đớn như muốn nứt ra, ngực như có tảng đá ngàn cân ép vào khiến Mỹ Đổ Toa hít thỏ không thông, liên tục nhíu mày, nàng bắt đầu vận công điều hòa lại đấu khí trong người tiếp tục phá quan trùng kích bình cảnh.

     Một lần, hai lần... đến lần thứ sáu nàng chỉ nghe một tiếng nổ thật lớn trong đầu, đấu khí mãnh liệt lan tràn ra khắp kì kinh bát mạch, cảm giác thoải mái nhẹ nhàng thư thích này khiến nàng bất giác thở dài một hơi. Mỹ Đổ Toa đã thành công đột phá lên Đấu Tông!

     Tiêu Đình đang đứng ở bên ngoài thở phào nhẹ nhõm, vì vừa bước vào cảnh giới Đấu Tông, Mỹ Đổ Toa chưa quen thuộc lắm với việc khống chế tu vi, uy áp của một Đấu Tông cường giả lan tràn ra bốn phía khiến mọi người có chút khó thở, tim đập chân run.

     Nàng vừa rời khỏi huyết trì, ba trưởng lão vội tiến đến vừa giúp nàng vận lại y phục, líu ríu chúc mừng nàng, nét vui mừng hiện rõ trên gương mặt già nua của họ, Mỹ Đổ Toa nhìn họ thật lâu, mím môi khẽ gật đầu, một nụ cười nhàn nhạt khuynh thành hiếm có, không chút che giấu nở rộ trong hang động.

     Toàn thể xà nhân tộc đang chờ đợi bên ngoài khi cảm nhận được uy áp cường đại từ trong sơn động tràn ra, tất cả đều vỡ òa hò hét, mừng mừng tủi tủi ôm chầm lấy người bên cạnh bất kể lạ quen, nữ vương bệ hạ của họ đã là cường giả Đấu Tông!

     Nữ vương Mỹ Đổ Toa cho tộc nhân tiến nhập huyết trì, ưu tiên cho phụ nữ và trẻ em vào trước, sau cùng mới cho nam nhân trong tộc vào huyết trì.

     Hầu như tất cả tộc nhân trong xà nhân tộc sau khi hấp thu long khí tu luyện trong huyết trì, tu vi và thể chất đề được cải thiện tăng tiến ít nhiều.

      Từ trong đám đông, Tiêu Đình lại vô tình gặp được xà nữ được gọi là Oanh nhi từng gặp trong sa mạc, nếu lúc đó nàng chỉ là Đấu Giả tứ tinh thì bây giờ nàng đã là Đấu Sư nhất tinh, Tiêu Đình cũng không ngạc nhiên lắm với điều này, vì trong tu luyện, người có tu vi càng cao thì khi đột phá sẽ càng khó khăn gian khổ hơn so với những người có tu vi thấp.

     Mỹ Đổ Toa sau khi tấn cấp Đấu Tông bắt đầu bế quan tu luyện để nện chắc cơ sở, củng cố vững vàng tu vi.

     Qua mấy ngày thì kế hoạch huyết trì cũng hoàn tất, Tiêu Đình cùng ba trưởng lão hầu như không ngủ hoặc ngủ rất ít để thay phiên nhau túc trực bên huyết trì. Sau khi xong việc cả bốn người không ai bảo ai, đều dùng tốc độ nhanh nhất về phòng ngủ đến quên trời quên đất.

     Tiêu Đình ngủ từ chiều hôm nay đến trưa hôm sau mới chịu mở mắt thức dậy, vừa rửa mặt thay y phục, từ bên ngoài cửa sổ bay vào một con hạc giấy, hạc giấy bay đến trước mặt cô thì dừng lại, rơi xuống. Tiêu Đình vốn đang ngây người nhìn hạc giấy chỉ kịp phản ứng đưa tay ra hứng lấy hạc giấy.

      Đây là hạc giấy trước đây Tiêu Đình gửi cho Huân Nhi, nàng rốt cuộc cũng chịu hồi âm lại. Không biết Huân Nhi nói gì, nhưng Tiêu Đình sau khi nghe xong tinh thần tốt hẳn lên, cứ ngây ngốc cười như trẻ con được quà.

      Vội nhắn nhủ hồi âm cho nàng xong thả hạc giấy bay đi. Cô âm thầm tính toán thời gian, chỉ một chút nữa thôi, chờ sau khi Mỹ Đổ Toa tiến giai và cô hấp thu xong dị hỏa thì có thể trở về.

     Mỹ Đổ Toa bế quan nửa tháng thì xuất quan. Thêm nửa tháng nữa trôi qua, các bước chuẩn bị sau cùng của Mỹ Đổ Toa đã xong, từ ngày mai nàng sẽ bắt đầu tiến hóa, đây là thông tin tuyệt mật, chỉ Tiêu Đình và ba trưởng lão biết được.

    Bất quá khi Mỹ Đổ Toa vừa tiến nhập sơn động chuẩn bị tiến hóa, lại có sự cố xảy ra.

     Ngày hôm sau khi trời vừa tờ mờ sáng tại sa mạc Tháp Qua Nhĩ, có sáu nhân ảnh đang dùng tốc độ cực nhanh tiến vào sa mạc, tiếp cận lãnh địa của xà nhân tộc. Mị Xà bộ lạc là bộ lạc tiền tiêu của xà nhân tộc, lập tức phát động tiến công chống lại hành vi xâm nhập của nhóm người lạ này.

      Chỉ tiếc thực lực của nhóm người mới tới quá mạnh, với hai Đấu Hoàng ba Đấu Vương hai Đấu Linh. Mị Xà bộ lạc nhanh chóng thất thủ.

     Rất may nhóm người này chỉ đi ngang qua nơi này, tuy gặp phải sự chống trả quyết liệt của xà nhân tộc, nhưng họ cũng chỉ ra tay đẩy lui xà nhân tộc mở đường, không hề có ý gϊếŧ chóc với xà nhân tộc. Một thông đạo cực lớn được mở ra trên tường thành, sau khi nhóm người này rời đi đã có khá nhiều nơi bị phá hủy, tòa thành của Mị Xà bộ lạc rơi vào hỗn loạn.

      Một xà nữ xinh đẹp với thân hình quyến rũ nóng bỏng đang đứng trên tường thành, đôi mắt đẹp của nàng tràn đầy lửa giận nhìn đống đổ nát. Nàng chính là Mị Nguyệt, thủ lĩnh Mị Xà bộ lạc. Mị Nguyệt vung tay đấm mạnh vào bức tường trước mặt, khiến bức tường bị sụp đổ, các khe nứt lan tràn ra xung quanh.

" Gấp rút tu bổ tường thành, chữa trị cho người bị thương. Đồng thời thông tri cho thống lĩnh thất đại bộ lạc, để họ có sự chuẩn bị phái ra cường giả, đem nhân loại cuồng vọng hèn hạ, vùi thây trong sa mạc. "

     Mị Nguyệt nhìn theo hướng nhóm người kia rời đi ra lệnh, giọng nói lạnh như băng, sát ý ngập trời.

     Mỹ Đổ Toa đã bế quan, quyền hành tạm giao cho ba trưởng lão, ba người lúc này thật sự đứng ngồi không yên.

    Đây là thời khắc quan trọng chuẩn bị tiến giai, không thể có bất kỳ bất trắc nào xảy ra, họ ra lệnh triệu tập bát đại thủ lĩnh của bát đại bộ lạc, khẩn cấp quay về thần điện.

     Đến gần trưa đã có hai trong số bát đại thủ lĩnh tiến vào thần điện. Trong đại điện xa hoa rộng lớn trong thần điện, ba vị trưởng lão, hai đại thủ lĩnh của hai bô lạc và thân vệ trưởng bên cạnh nữ vương bệ hạ là Hoa Xà Nhi, đang chia nhau ngồi trên hai hàng ghế trái phải bên trong đại điện.

" Từ trước đến giờ có mấy ai dám tiến vào lãnh địa xà nhân tộc, bây giờ lại tranh nhau mà đến, đầu bọn chúng hẳn là bị cửa kẹp đến hỏng, lúc giao chiến với bọn họ ta nghe ra ý tứ là họ muốn tìm gặp nữ vương bệ hạ. "

     Mị Nguyệt thân thể mềm mại không xương co lại dựa vào ghế, thấp giọng trào phúng.

" Trưởng lão, chúng ta muốn diện kiến nữ vương bệ hạ, cần phải làm rõ việc này đồng thời lên kế hoạch nghênh chiến với những kẻ xâm nhập. "

    Một nam xà nhân tên Mặc Tư Ba, là thủ lĩnh của Mặc Tư bộ lạc cũng không kềm được tức giận, đập bàn đứng lên.

" Hừ, các vị trưởng lão, chúng ta muốn gặp nữ vương bệ hạ, chỉ cần người ra lệnh, chúng ta sẽ toàn lực ứng chiến, đem bọn chúng quét khỏi sa mạc. "

" Nữ vương bệ hạ tạm thời có việc quan trọng khác phải giải quyết, mọi chuyện sẽ do ba người chúng ta và đội trưởng Hoa Xà Nhi tạm thời quyết định. Nữ vương bệ hạ hạ lệnh, cứ để bọn chúng tiến vào ắt sẽ tự biết mục đích của chúng đến đây là gì. "

     Đại trưởng lão lên tiếng trấn an hai người. Tất cả im lặng nhìn về bảo tọa lưu ly màu tím trên đài cao trong đại điện, nhịn không được đều khẽ thở dài một hơi.

    Tiêu Đình đứng bên ngoài đi đi lại lại lo lắng nhìn về phía hậu sơn, quá trình tiến giai bằng dị hỏa này có thể nói là cửu tử nhất sinh, tuy cô chỉ là người ngoài nhưng vẫn thấy hồi hộp khẩn trương. Tiêu Đình mấy lần suýt chạy vào hậu sơn xem nàng thế nào, nhưng phải áp chế lại tâm tình kích động của mình.

     Cô là gì chứ? Chỉ là khách ở nơi này... không hơn không kém.

      Lát sau sắc mặt Tiêu Đình càng trở nên ngưng trọng, thần thức cô đã cảm nhận được cổ hơi thở cường đại đang tiếp cận thần điện Mỹ Đổ Toa. Tiêu Đình một lần nữa quay lại nhìn hậu sơn sau đó chạy đi.

" Ta sẽ giải quyết đám người này, tỷ... nhất định phải thành công tiến giai! "

     Từ phía xa bầu trời có một ma thú to lớn bay đến, dừng lại cách tường thành của thần điện Mỹ Đổ Toa mấy trăm thước. Có bảy thân ảnh đang bay lơ lửng trôi nổi trên lưng ma thú này. Một vài cổ khí thế khủng bố chính là từ những người này phát ra.

    Một trung niên nam tử tuổi khoảng tứ tuần, khí độ bất phàm chậm rãi bước ra, sau lưng lão là năm hán tử có tuổi tác bất đồng và một hắc y nhân thần bí khoác áo choàng đen, mũ trùm đầu kéo xuống che kín khuôn mặt.

" Nhân loại cuồng vọng, chưa được sự đồng ý đã tiến nhập lãnh địa tộc ta. Nếu không muốn gây ra chiến tranh giữa xà nhân tộc và Gia Mã đế quốc, từ đâu tới thì quay về đó! "

      Mặc Tư Ba quát lên một tiếng âm lãnh, ẩn chứa hàn ý rõ rệt. Mặc Tư Ba, Mị Nguyệt, Hoa Xà Nhi đứng ở trên tường thành cảnh giác nhìn những người mới tới.

      Trung niên nam tử mỉm cười nhẹ giọng lên tiếng, bình thản như không có chuyện gì khi đứng trước hàng trăm xà nhân tộc khí thế áp đảo, tay cầm vũ khí trước mặt.

" Tại hạ Cổ Hà, mạo muội đến quý tộc là muốn gặp nữ vương Mỹ Đổ Toa có việc cần thương lượng. "

" Yêu cầu này chúng ta không thể truyền đạ , thỉnh các vị về cho, bát đại thủ lĩnh đang trên đường đến đây. Đến lúc đó khó tránh lại có phân tranh không đáng có. "

       Lần này người lên tiếng là Hoa Xà Nhi đội trưởng đội thân vệ của Mỹ Đổ Toa. Tiêu Đình đang đứng một góc trong thần điện theo dõi mọi việc không khỏi xem thường Cổ Hà, chỉ là lục phẩm luyện dược sư mà dám tự xưng là Đan Vương. Nếu để Lam Thiên Tuyết biết chắc nàng cũng sẽ cười đến đau bụng chảy nước mắt.

" Cổ đại sư, không cần nhiều lời với chúng, trước cứ đem nơi này đập phá một trận , xem nữ nhân kia có chịu ra hay không. "

      Một tên tóc tai xồm xoàm đứng phía sau Cổ Hà ngạo nghễ lên tiếng, khiến những người bên xà nhân tộc đều bất mãn trừng mắt nhìn hắn. Nhóm của Hoa Xà Nhi đang định phát tác thì Cổ Hà lại lên tiếng, hắn vận đấu khí thét một hơi dài, âm thanh mang theo ba động đấu khí lan toàn thần điện, ai cũng có thể nghe thấy.

" Tại hạ Cổ Hà của Gia Mã đế quốc, đến nơi này không có ý muốn cùng quý tộc khai chiến, chỉ là có việc muốn cùng Mỹ Đổ Toa nữ vương bệ hạ thương lượng, thỉnh người hiện thân. "

      Sau tiếng thét của Cổ Hà, xung quanh chỉ là một mảng yên tĩnh trầm lặng, một lúc lâu sau vẫn không có chuyển biến gì. Hắn nhíu mày vừa định hô thêm một lần nữa thì phía trên tường thành, không gian có chút vặn vẹo biến dị.

      Nhìn một màn này trừ người áo đen không thấy mặt ra những người khác, ngay cả Cổ Hà cũng có chút kinh hãi. Tại nơi không gian vặn vẹo, một thân ảnh vận cẩm bào màu tím khoan thai bước ra.

     Nữ vương Mỹ Đổ Toa đột nhiên xuất hiện, dưới cẩm bào thân thể mềm mại uyển chuyển lả lướt, với những đường cong quyến rũ thẩm thấm một tia vũ mị câu nhân. Đuôi rắn có chút lắc lư yểu điệu, lộ ra một cổ xinh đẹp dã tính dụ hoặc, khiến ai nhìn thấy cũng cảm thấy cả người khô nóng.

      Tiêu Đình nhìn hư ảnh do Mỹ Đổ Toa tạo ra trước đó không khỏi cười khổ, nữ nhân này hung danh có thể sánh ngang với vẻ đẹp khuynh thành của nàng.

" Nữ vương bệ hạ! "

       Ngay lúc nàng xuất hiện, toàn thể xà nhân có mặt đều nhất loạt quỳ xuống, vẻ mặt hiện lên sự cuồng tín, thanh âm cung kính nghiêm trang.

      Cổ Hà cùng hán tử tóc tai xồm xoàm kia nhìn thấy Mỹ Đổ Toa xuất hiện đều bất giác lui lại, đứng gần bên hắc bào nhân đang âm trầm lẳng lặng đứng ở một góc phía sau, ở đây chỉ có người này khả dĩ mới có thể đối kháng với hung danh Mỹ Đổ Toa.

" Ngươi tìm ta? "

      Mỹ Đổ Toa nghi hoặc liếc nhìn Cổ Hà, đôi môi đỏ mộng hé ra, khẽ cong lên. Dù chỉ là một thoáng, lại khiến dung nhanh tinh khiết rực rỡ hẳn lên, một vài người bên nhóm Cổ Hà nhất thời nhìn đến si dại . Chỉ một nụ cười lại có thể làm điên đảo chúng sanh, chả trách người xưa lại không tiếc đánh đổi bất cứ thứ gì, chỉ để đổi lấy nụ cười giai nhân.

     Là sao... là sao? Lúc tiếp xúc với mình ngoài vẻ lãnh đạm cao cao tại thượng, không thì cũng là im lặng ra, tại sao mình chưa bao giờ được thấy biểu cảm này của ác ... của Mỹ Đổ Toa. Tiêu Đình đứng bên trong có chút tức tối nghẹn họng không nói nên lời, ánh mắt cô khi nhìn đám người Cổ Hà càng thêm sắc lạnh, cảm thấy bọn họ càng lúc càng chướng mắt.

      Cổ Hà nuốt xuống một ngụm nước bọt, cố gắng áp chế cảm xúc, ngẩng đầu nhìn Mỹ Đổ Toa cười nói.

" Nữ vương bệ hạ, thật vinh hạnh được gặp người, tại hạ Cổ Hà đến từ Gia Mã đế quốc. "

" Nói đi, các ngươi đến tìm ta có việc gì? Tuy các ngươi cường hoành tiến vào lãnh địa xà nhân tộc ta, nhưng chúng ta cũng không phải là chủng tộc man di không biết nói lý lẽ. Hơn nữa Đan Vương Cổ Hà danh chấn Gia Mã, đến lúc đó chỉ cần tùy tiện ném ra một chút đồ là có thể bồi thường chút tổn thất nho nhỏ này thôi, ta nói đúng chứ, Đan Vương Cổ Hà? "

     Mỹ Đổ Toa thở dài một hơi, ánh mắt sắc bén lóe lên một tia giảo hoạt nhìn Cổ Hà, khiến hắn có chút xấu hổ.

" Khụ... quả thực chúng ta có chút thất lễ, những tổn thất đã gây ra, Cổ Hà nhất định sẽ bồi hoàn."

" Ha ha, Đan Vương Cổ Hà quả nhiên hào phóng, ngọc thủ che lại môi mọng, Mỹ Đổ Toa nhẹ chớp đôi hàng mi thon dài cong vút, khẽ cười.

" Còn việc ngươi cho mời nhiều bằng hữu, tốn nhiều sức lực tiến vào đây, là vì cái gì?"

      Trên gương mặt Cổ Hà thoáng hiện lên nét trầm trọng lựa lời. Đừng nhìn dáng vẻ Mỹ Đổ Toa hiện tại tươi cười mà bỏ quên một số chuyện.

      Năm xưa khi Mễ Gia đế quốc xuất quân tấn công xà nhân tộc, tướng lĩnh của đối phương gồm ba Đấu Vương ngay tại đương trường bị nàng đánh cho tan xương nát thịt, huyết tinh rơi vãi đầy trời. Thủ đoạn cực kỳ lãnh khốc tàn nhẫn, khiến những người vào sinh ra tử sống trên lằn tên lưỡi kiếm cũng phải rét run sợ hãi.

     Trong số các Đấu Hoàng ở Gia Mã đế quốc, Mỹ Đổ Toa nghiễm nhiên đứng đầu về thực lực, ba Đấu Hoàng ở Gia Mã đế quốc hợp lực lại, chí ít mới có thể chế trụ được nàng. Cổ Hà hôm nay mời tới thần bí nhân, chính là muốn bảo hộ những người ở đây không bị gϊếŧ sạch.

     Chậm hít vào một hơi, Cổ Hà ngước lên nhìn Mỹ Đổ Toa đang ngự trên không, trầm giọng nói.

" Tại hạ đến đây là vì muốn thương lượng trao đổi dị hỏa mà nữ vương bệ hạ lấy được."

...

" Hả? Nữ vương bệ hạ từ khi nào có được dị hỏa? "

" Nữ vương bệ hạ định dùng dị hỏa để làm gì, chẳng lẽ... "

     Hoa Xà Nhi, Mị Nguyệt, Mặc Tư Ba như nghĩ đến một vấn đề nào đó, tất cả đều biến sắc.

" Trời ạ, việc đó xác xuất thất bại rất cao, nếu nữ vương bệ hạ xảy chuyện gì, vậy xà nhân tộc chúng ta... "

     Mị Nguyệt lo lắng không ngừng xoắn xuýt hai bàn tay vào nhau, cả ba đều lộ nét lo lắng cực độ, không hẹn đồng loạt cười khổ đưa mắt nhìn về Mỹ Đổ Toa. Hoa Xà Nhi buồn bã thấp giọng lên tiếng.

" Nữ vương bệ hạ đã dừng lại ở cấp bậc Đấu Hoàng quá lâu, tuy hiện tại đã là Đấu Tông nhưng có thể đây đã là ngưỡng cuối cùng mà người có thể vượt qua được. Người làm vậy là muốn xà nhân tộc chúng ta tăng lên thực lực, không còn bị vây khốn trong sa mạc này. Dù đã tận lực thích ứng nhiều năm, nhưng chúng ta đích thực không thích hợp ở nơi này... "

" Nguyên lai Đan Vương Cổ Hà mời nhiều bằng hữu, tốn nhiều sức lực như vậy, là vì dị hỏa mà đến. Từ đâu mà có được tin tức bổn vương tìm được dị hỏa? "

      Gương mặt Mỹ Đổ Toa vốn có chút tươi cười nghe Cổ Hà nói xong cũng dần chuyển thành lạnh nhạt, bên trong đôi mắt đẹp màu tím của nàng lóe lên hàn ý rõ rệt. Cổ Hà sắc mặt cũng ngưng trọng hẳn lên.

" Vài tháng trước trong một lần vào sa mạc tìm dược liệu, tại hạ vô tình nhặt được một vài mảnh vảy rắn bảy màu, trên đó có hơi thở của dị hỏa. Vảy rắn bảy màu chỉ xuất hiện khi nữ vương bệ hạ đang trong trạng thái toàn lực chiến đấu, hẳn là trong lúc thu lấy dị hỏa người đã bị thương? "

     Tiêu Đình trợn mắt không biết phải nói sao cho phải, còn không phải chính cô mang nàng đi qua sa mạc, vô tình lại rải vảy rắn của nàng ra khắp nơi như vậy. Mỹ Đổ Toa khẽ liếm đôi môi hồng nhuận, đôi đồng tử màu tím kỳ dị không mang theo độ ấm sắc bén nhìn Cổ Hà.

     Cổ Hà làm như không nhìn thấy vẻ bất thiện đang hiện ra trên mặt của Mỹ Đổ Toa, hắn đứng lui về phía sau lưng hắc bào nhân, tiếp tục huyên thuyên.

" Xà tộc thể chất âm hàn vốn không thể hấp thu dị hỏa, nên tại hạ hôm nay mạo muội đến đây là muốn trao đổi với nữ vương bệ hạ. Nếu người đồng ý nhường lại dị hỏa, tại hạ sẽ dùng một viên lục phẩm đan dược Đấu Tinh đan, một viên thất phẩm đan dược Hóa Hình đan để trao đổi với người. "

     Đấu Tinh đan chỉ cần dưới Đấu Hoàng đều có thể dùng được, chỉ cần phục dụng vào liền có thể tăng lên một tinh. Giả dụ Đấu Vương tam tinh uống vào sẽ ngay lập tức tấn thăng Đấu Vương tứ tinh, đây là thứ rất nhiều người tìm đỏ mắt cũng không có được. Nếu có người gặp bình cảnh cả đời không đột phá được tu vi, chỉ cần uống vào là có thể tăng lên một tinh sẽ biết nó quý giá đến nhường nào.

      Hóa Hình đan thì không cần phải nói, chỉ cần uống vào thì không cần tu luyện nhiều năm để đạt đến cấp độ cao, vẫn có thể từ bỏ xác thú hóa thành hình người, từ nay về sau tiến độ tu luyện có thể ngang bằng với nhân tộc.

     Đan dược như vậy có thể nói là phượng mao lân giác, khó gặp khó cầu. Ngay khi Cổ Hà vừa nói xong ngay cả những người trong nhóm của hắn, bao gồm cả hắc bào nhân thần bí bên cạnh cũng bất ngờ thảng thốt.

" Với thực lực của hắn, hiện tại không thể luyện chế ra thất phẩm đan dược, xem ra hắn muốn có được dị hỏa đến mức không tiếc đại giới." Tiêu Đình đứng từ xa nhướng mày nhìn Cổ Hà.

     Đám người Hoa Xà Nhi cũng bị làm cho bất ngờ trừng mắt mở miệng nhìn Cổ Hà, thần tình kinh hãi hoảng hốt nhìn qua có chút buồn cười.

     Mỹ Đổ Toa trầm ngâm một hồi, khe khẽ thở dài, cắn đôi môi đỏ mọng quyến rũ, đôi mắt đẹp thoáng lộ vẻ tiếc nuối như bất đắc dĩ, nàng lắc đầu.

" Không thể không thừa nhận điều kiện các hạ đưa ra khiến bổn vương có chút động tâm, nhưng vì một vài nguyên nhân, bổn vương không thể trao đổi với các hạ. "

     Trên mặt Cổ Hà liền hiện lên vẻ tiếc hận không cam tâm, nhưng hiện tại cũng khó thể làm gì khác hơn được.

" Cổ đại sư, chúng ta hiện tại... chẳng lẽ phải quay về. "

     Đám người bên cạnh Cổ Hà nhao nhao cả lên, Cổ Hà chỉ khẽ thở dài lắc đầu .

" Nếu không quay về chúng ta có thể làm gì được ... " Như chợt nhớ ra điều gì, hắn quay sang hỏi hắc bào nhân từ lúc đến đây đến giờ vẫn chưa từng lên tiếng hay có bất kỳ động thái gì. " Vân tông chủ, ý người thế nào? "

     Dưới ánh nhìn chuyên chú của mọi người, hắc bào nhân mới khẽ ngước lên, từ trong mũ trùm đầu lộ ra một chút chiếc cằm thon gọn trắng như tuyết, thanh âm xa lạ trong trẻo lạnh lùng truyền ra. Người này có vẻ không muốn người khác nhận ra mình.

" Ta từng đọc trong một quyển cổ thư có ghi chép về xà nhân tộc, rằng khi người của xà nhân tộc ở đỉnh cao Đấu Hoàng, có thể dùng dị hỏa để tiến giai, chẳng những tấn thăng Đấu Tông mà còn có những tiến hóa kỳ dị, có thể hóa hình người, thực lực như nước tràn bờ. Bất quá việc này xác xuất thành công vô cùng thấp. "

     Khi nghe hắc bào nhân nói thế rõ ràng trên gương mặt Mỹ Đổ Toa có chút biến hóa, đôi mắt mị hoặc gắt gao nhìn hắc bào nhân, tràn ngập hàn ý.

" Không ngờ ngươi cũng biết việc này, thật ngoài sở liệu của ta. "

     Hắc bào nhân không lên tiếng chỉ nhẹ gật đầu, bàn chân nhẹ nhấc lên, hơi dùng lực đạp xuống, thân hình nhất thời biến mất . Chỉ trong chớp mắt hắc bào nhân đã bay tới đứng trước mặt Mỹ Đổ Toa.

" Ta không chỉ biết ngươi dùng dị hỏa để tiến giai, mà còn biết Mỹ Đổ Toa hiện tại đang đứng trước mặt ta chỉ là một thể năng lượng ý niệm của nữ vương Mỹ Đổ Toa, hẳn là ngươi đang ở nơi khác chuẩn bị tiến giai, ta nói đúng không nữ vương bệ hạ? "

     Động thái này làm Mị Nguyệt, Hoa Xà Nhi biến sắc, trong mắt mọi người đều tràn ngập lo lắng.

     Hắc bào nhân liền đưa bàn tay trắng nõn như bạch ngọc lên, một cổ kình lực mạnh mẽ ập tới oanh kích thân ảnh của Mỹ Đổ Toa. Thân thể xinh đẹp của Mỹ Đổ Toa liền vặn vẹo sau đó biến thành một đám khói tím, chậm rãi phiêu tán.

" To gan!"

" Gϊếŧ hết đám nhân tộc cuồng vọng! "

     Đám người Hoa Xà Nhi và những xà nhân tộc khác đều phẫn nộ trước hành động vừa rồi của hắc bào nhân. Hắc bào nhân như không để ý đến phản ứng của xà nhân tộc, chỉ quay sang nhàn nhạt nói với Cổ Hà.

" Nói vậy là nàng ta hiện tại không thể bị kinh động, nếu không sẽ không đề cho chúng ta tùy ý làm càn. Nếu ngươi muốn thu dị hỏa, chúng ta sẽ thay ngươi cầm chân bọn họ. Hiện tại đang là thời điểm mấu chốt, nàng ta hiện rất yếu ớt, đây là cơ hội. Nếu Mỹ Đổ Toa thành công tiến giai , chúng ta chỉ có thể trắng tay trở về. "

    Cổ Hà sắc mặt ngưng trọng cau mày trầm tư, dứt khoát hành động. Hắn vốn không phải thiện nam tín nữ mềm yếu, sẽ không để đạo nghĩa lễ tín rườm rà làm mất đi cơ hội thu được dị hỏa.

" Mọi chuyện ở đây xin nhờ mọi người, tại hạ xin đi trước. "

    Cổ Hà quay lại nói với những người phía sau liền hóa hình ra đôi cánh nhắm hướng thần điện bay đi.

" Đứng lại . "

     Mị Nguyệt, Mặc Tư Ba đồng loạt xông lên định cản lại Cổ Hà, liền bị hai người trong nhóm Cổ Hà nhanh hơn một bước bay đến chặn trước mặt.

" Không cần nóng vội, đối thủ của các người là bọn ta, hắc hắc. "

     Lời nói vừa dứt, đôi bên đã động thủ. Họ đều là đối thủ cũ của nhau, khi nhiều năm về trước, lúc xảy ra cuộc chiến giữa xà nhân tộc và Gia Mã đế quốc, đôi bên đều đã từng giao chiến với nhau, đã quá hiểu đối thủ của mình. Đôi bên đều không giấu diếm che đậy, dốc hết tuyệt kỹ quyết đấu.

**********************

Trước đây khi xem Đấu Phá Thương Khung bản truyện tranh, thấy Tiêu Viêm lúc ở Già Nam học viện vì hấp thu dị hỏa mà đè Thải Lân ra... sau này trong lúc chờ chap mới ra mình lại chuyển qua truyện chữ, đến chương cuối để thuận lợi hấp thu dị hỏa lại xxoo với Huân Nhi, đọc đến đây là suýt đập cái điện thoại, từ đó mình đã muốn sửa lại cái kết của truyện này.

Nói ra thì dễ, làm mới khó, với ai thì không biết chứ với một đứa văn chương gói chưa đầy ba lá me như mình thì là một việc vô cùng khó. Nhiều lúc chỉ là một câu tả cảnh hay miêu tả tâm lý nhân vật mà cứ phải viết viết xóa xóa cả buổi, giống con nít tập làm văn quá.

Bình Luận (0)
Comment