Cuồng Nữ Bắt Phu: Quấn Lấy Thái Tử Lạnh Lùng

Chương 93

Editor: Tiểu Song

Vũ Văn Dục bỏ qua thái độ xem thường của Viên Chiêu Quân, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, "Cứ tin tưởng ta."

Viên Chiêu Quân ha ha cười, "Ta đương nhiên là tin tưởng ngươi, đi thôi! Chúng ta đi thuê phòng trước."

Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh đi theo Viên Chiêu Quân, tìm tiền mướn phòng phòng hai người cũng chưa nói câu nào, Viên Chiêu Quân biết Vũ Văn Dục sach sẽ, ở trung tâm thành phố mướn một căn nhà có ba phòng, hơn nữa phòng vừa mới sửa, không có người ở, tuy tiền mướn đắt hơn một chút, nhưng nàng rất hài lòng.

Viên Chiêu Quân trở lại Yến Tử lấy đồ, rồi trở về nhà thuê. Mấy người cùng đi siêu thị mua đồ dùng hàng ngày, trở về đến nhà.

Cơm tối không làm, mà là gọi đồ ăn ngoài, ăn xong cơm tối, Viên Chiêu Quân mở ti vi, Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh đều sửng sốt nhìn ti vi.

"Sư muội, trên tay ngươi là cái gì? Tại sao có thể khống chế vật kia, vật này sao lại nói được." Quả Tĩnh nói xong thấy trên ti vi đang chiếu phim cổ trang, bị dọa sợ không nhẹ, "Người nào?" Hắn mặt phòng bị nhìn chằm chằm người trên TV.

Vũ Văn Dục đã nghe nói qua TV, tựa như đùa giỡn, hơn nữa không khác gì so với trí nhớ của hắn là mấy, ngược lại mặt rất bình tĩnh.

Viên Chiêu Quân ha ha cười lớn, "Sư huynh, ngươi đừng khẩn trương, đây là TV, không phải là người nào hết, ngươi cũng đừng sợ."

Quả Tĩnh nghe Viên Chiêu Quân nói vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

Cuối cùng Viên Chiêu Quân nói thật lâu cho Quả Tĩnh về vấn đề ti vi, hắn mới coi như là hiểu. dien,.dan.le.quydon

Vũ Văn Dục cũng nghiêm túc nghe, sau khi hiểu rõ về TV, hắn lại hỏi, "Điện thoại này dùng như thế nào?"

Viên Chiêu Quân đem ba chiếc điện thoại di động lấy ra, lấy ra các thiết bị đi kèm, thì làm mẫu cho Vũ Văn Dục và Quả Tĩnh, hai người đều cảm thấy vật này rất thần kỳ.

Sau khi tiếp thu xong điện thoại, Quả Tĩnh hưng phấn cầm điện thoại, cảm thấy đây là một bảo bối tốt.

Vũ Văn Dục cũng nói: "Vật này giống như Thuận Phong Nhĩ, có thể nghe âm thanh cách ngàn dặm. Chỉ là vì lý do gì?" Hắn mọi sự cũng đều suy tư.

Quả Tĩnh nói: "Không bằng chúng ta cho mọi người mỗ người một cái đi! Như vậy chúng ta có thể nói chuyện."

Viên Chiêu Quân nghe xong, đầu xuất hiện vạch đeb, nói: "Sư huynh, điện thoại không có tín hiệu là không gọi được."

"Tín hiệu là gì?" Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh trăm miệng một lời hỏi.

"Chuyện này...... Ta cũng giải thích không rõ ràng lắm, bây giờ ngươi ra cửa dùng máy vi tính của ta đi! Không biết kiến thức cũng có thể tìm hiểu bằng máy vi tính." Viên Chiêu Quân lại đem bản sử dụng máy vi tính lấy ra, dạy bọn họ mở như thế nào, nhìn một cái hôp nhỏ như vậy lại có chữ, hơn nữa còn có thể phát ra hình và video giống như TV, hai người hiển nhiên cũng cảm thấy rất hứng thú.

Dạy thật lâu, Quả Tĩnh nhìn không ra chữ giản thể, nắm lấy đầu tóc ngắn nói: " Nhìn không hiểu, những thứ này là chữ gì?"

Vũ Văn Dục ở phương diện này có thể duy trì hơn nhiều, hắn dù sao cũng là thần, dùng ý chí thông linh để đọc, chỉ chốc lát sau có thể hiểu rõ chữ giản thể.

Còn Quả Tĩnh, Viên Chiêu Quân đành phải đợi đến ngày mai để mua cho hắn quyển từ điển dạy chữ.

Tất cả đồ điện trong nhà Viên Chiêu Quân đều dạy Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh một lần rồi nàng ra ngồi coi show giải trí. Một người ngồi ở trên ghế sa lon cười đến hi hi ha ha.

Quả Tĩnh nghiên cứu chốt mở đèn điện, còn có ấm nước điện tại sao lại có nước nóng, cả điện thoại của hắn nữa.

Vũ Văn Dục một mực tìm hiểu máy vi tính, hiểu rõ đây là thời đại gì, những nguyên lý đồ điện, tuy nói những giải thích kia hắn hoàn toàn hiểu, nhưng hắn đều ghi nhớ trong lòng, để một ngày nào đó sẽ hiểu rõ tất cả các thứ kia.

Quả tĩnh nghiên cứu hết đồ điện trong nhà xong, đi tới trước mặt Vũ Văn Dục, cười nói: "Có thể dạy ta sử dụng máy vi tính không?"

Vũ Văn Dục liếc nhìn Quả Tĩnh, qua một hồi lâu, ở trên máy tính mở ra websites dạy chữ phồn thể, cười nói: " Trước tiên ngươi học chữ này đi! Chờ đến khi ngươi biết, thì có thể sử dụng máy vi tính." Vũ Văn Dục rất rộng rãi tặng máy vi tính cho Quả Tĩnh.

Vũ Văn Dục ngồi cạnh Viên Chiêu Quân xem ti vi, cũng cảm thấy tiết mục giải trí trên TV hay, cũng cười theo.

Viên Chiêu Quân nghe xong, nhìn mặt của Vũ Văn Dục, "Nên cười như thế, như thế nhìn rất được."

Vũ Văn Dục thu lại tiếng cười, có chút không tự nhiên ho nhẹ một tiếng, không nói lời nào.

Viên Chiêu Quân đưa tay nắm lấy gương mặt tuấn tú Vũ Văn Dục, ha ha cười, "Nơi này không phải là thái tử điện, cũng không phải là Thiên Đình, ngươi không phải hiện ra gương mặt lạnh lùng, nơi này là nhà tạm thời của chúng ta, chỉ có ba chúng ta, chúng ta bây giờ là người một nhà." Ở trong lòng Viên Chiêu Quân Quả Tĩnh chính là người thân của nàng, như anh trai vậy.

"Ừm!" Hắn kéo tay của nàng, nụ cười trên mặt rõ ràng sâu hơn.

Quả Tĩnh đang nghiêm túc học chữ giản thể, đến khi Viên Chiêu Quân trở về phòng nghỉ ngơi, hắn vẫn còn học tập, hơn nữa vẫn học đén ba giờ đêm mới trở về phòng của hắn nghỉ ngơi.

Trở về phòng, Viên Chiêu Quân cười nói: "Dục, cảm thấy nơi này như thế nào? Được không?" Nàng kéo hắn ngồi dậy ở trên giường.

"Rất được." Đây là đánh giá của Vũ Văn Dục đối với thời đại này, những công nghệ cao kia đều không phải thứ hắn có thể hiểu, cảm thấy năng lực của thời đại này vô cùng cực đại.

"Chúng ta ở chỗ này sống đi! Ngày nào đó cảm thấy phiền buồn bực thì trở về xem mọi người một chút, chúng ta cũng có thể trở về thiên đình, cuộc sống như vậy của chúng ta sẽ càng thú vị." Viên Chiêu Quân nói qua ý nghĩ của mình.

"Được, ngươi tự tính toán." Vũ Văn Dục rất là đồng ý ý tưởng của Viên Chiêu Quân.

Hai người nói vài lời rồi nằm xuống ngủ. Buổi sáng, hai người rời giường, tinh thần cũng rất sảng khoái.

Bọn họ phải ra khỏi cửa trước, Quả Tĩnh cũng tỉnh, vì vậy ba người cùng nhau đi ăn sáng.

Có thể bởi vì nguyên nhân là thần, Vũ Văn Dục ăn rất ít, mà Viên Chiêu Quân hoàn toàn là một chủng tập quán, mặc kệ đói hay không cũng sẽ ăn.

Ăn cơm xong, Viên Chiêu Quân nói: "Ngày hôm qua ta cảm thấy tốt, chúng ta có thể coi bói cho người ta để kiếm tiền."

Quả Tĩnh cau mày, trong lòng suy nghĩ sư muội cùng Vũ Văn Dục thành tiên, tại sao có thể làm thần côn đây?

Vũ Văn Dục cũng không đồng ý, nói: "Thiên Cơ

Bất Khả Lậu, chúng ta không thể coi bói cho người khác.”

Người này thật cổ hủ, Viên Chiêu Quân cảm thấy đây chính là sở trường của bọn họ, cũng coi là nghề ban đầu của bọn họ, có cái gì không thể lấy ra kiếm tiền, liếc Vũ Văn Dục một cái nói: “Không làm cái này vậy chúng ta làm cái gi? Cũng không thể đi làm, như vậy kiếm tiền rất ít.” Nàng muốn mua một ngôi nhà, nếu đi làm, ba người phải làm nhiều năm mới có thể mua được.

Qủa Tĩnh nở nụ cười ôn nhu hỏi: “Công việc gì kiếm tiền nhanh?”

Viên Chiêu Quân cảm thấy hỏi như thế này chính là nói nhảm, tức giận nói: “cướp ngân hàng, kiếm tiền nhanh.”

Nàng chỉ nói chơi, Qủa Tĩnh lại cho là thật, bởi vì hắn khong hiểu cái gì là cướp ngân hàng, cho nên cười ha hả nói: “Nếu sư muội đã nói như vậy, chúng ta cướp ngân hàng đi!”

Lời nói này nói ra, bàn kế bên nghe được, cũng cảm thấy người nọ này không phải bệnh chứ! Ngân hàng nói cướp là có thể cướp sao? Đây chính là tội phạm pháp quan trọng.

Nghe Quả Tĩnh, Viên Chiêu Quân đau cả đầu, bất đắc dĩ thwor dài một cái, “Sư huynh, cướp ngân hàng thì đồng nghĩa với là cổ đại là ngành ngân lượng của quan, ngươi có thể chém giết sao?”

Quả Tĩnh giờ mới hiểu được, nói: “Do sư muội ngươi nói không rõ ràng.”

Viên Chiêu Quân hết sức im lặng, nhưng cũng không muốn nói thêm, nói: “Trên tay ta có chút tiền, hai người các ngươi nghĩ xem nên buốn bán hay không?”

Vũ Văn Dục liền suy nghĩ, vấn đề máy vi tính, vừa rồi Viên Chiêu Quân ở trên đường mua một tờ báo, chỉ trong tin tức đó nói: “Cái này không tệ.”

Viên Chiêu Quân cúi đầu xem xét, “Đây cũng không tệ, chỉ là thị trường chứng khoán đâu dễ đẻ chúng ta nắm trong tay!”

Vũ Văn Dục lại gần lỗ tai của nàng, chỉ có hai người nghe được âm thanh nói: “Ta chính là Thần Chủ, có chuyện có thể làm khó ta sao?”

Hắn tự tin, mà nàng lại hoài nghi,”Dục, không dùng thần lực để thay đổi.”

“Dĩ nhiên không phải, vật này ta sẽ nghiên cứu rõ ràng.” Hắn tự tin nói xong, trong mắt lóe sán nhàn nhạt.

Viên Chiêu Quân nhìn hắn tự tin mắt sửng sốt, một hồi lâu mới nói: “Ừ, ta tin tưởng ngươi, nếu thế bậy giờ chúng ta cũng không thiếu tiền, không bằng chúng ta suy nghĩ thêm đi.”

Vũ Văn Dục cùng Qủa Tĩnh cũng đồng ý đề nghị của nàng, bọn họ nên đi chung quanh một chút, như vậy mới có thể hiểu thời đại này.

ở thành thị chung quanh quay một vòng, đi xem điện ảnh, tìm hiểu những nơi về ngành khoa học về động thực vật, còn mua cho Vũ Văn Dục máy vi tính. Ba người bọn họ vô luận đi đến nơi nào cũng thành tiêu điểm. có người thậm chí vì nhìn qua hai mỹ nam mà đi theo bọn họ.

mấy người cũng chơi mệt rồi, đang ở nơi không có người, Vũ Văn Dục hơi động, ba người liền trở về phòng thuê của bọn họ

Về nhà mở tivi đã có người gõ cửa, là Yến Tử đến xem bọn họ, sợ bọn họ thiếu thứ gì.

“Chiêu Quân, tớ ở ngoài cửa cũng chờ một canh giờ, cậu ở nhà, sao không mở cửa?” Yến Tử mang theo một cái túi lớn dỗi nói.

“Ách ….” Viên Chiêu Quân cũng không thể nói với Yến Tử là bọn họ dùng tiên thuật trở về, vì vậy nàng không nhìn thấy bọn họ. Suy nghĩ một chút nói: “Tớ vừa rồi có chút mệt mỏi, ngủ mất đi, không nghe thấy cậu gõ cửa. thật ngại!”

Yến Tử liếc Viên Chiêu Quân một cái, nói: “Cậu đó, sao lại bệnh hả?” các nàng là bạn tốt nhất, Viên Chiêu Quân yêu ngủ này một ít Yến Tử rất hiểu rõ. Yến Tử cũng không hiểu hai đấng mày râu này làm cái gì, sao lại không mở cửa.

“Ha ha! Yến Tử không phải cũng quen rồi sao?” Viên Chiêu Quân cười, nhận lấy một chút thức ăn Yến Tử mua bỏ vào tủ lạnh.

Vũ Văn Dục mở máy vi tính, đang nghiên cứu thị trường chứng khoán, đối với Yến Tử hắn chưa quen thuộc, cũng không tự nhiên nói chuyện.

Yến Tử sau khi ngồi xuống, liền hỏi: “Chiêu Quân, cậu bây giờ làm ở đâu?”

“Tớ đang không có công tác, cậu có chỗ nào tốt không?” Viên Chiêu Quân cười hỏi.

“Tớ thì không có, chỉ là nếu cậu muốn thì có thể tìm Tuấn Hiên.” Yến Tử đề nghị.

“Anh ấy đâu? Tìm được công việc chưa?” Viên Chiêu Quân nhìn Qủa Tĩnh hỏi.

“Cậu đừng nói bọn họ, bọn họ đẹp trai như vậy, tớ nghĩ nên tìm công ty giải trí, bọn họ có thể đi thử một chút.” Yến Tử cũng chỉ là thuận miệng nói, không muốn Viên Chiêu Quân tưởng thật.

“Sư huynh, ta xem ngươi đi làm minh tinh! Như vậy kiếm tiền cũng mau, rất tốt.” Viên Chiêu Quân cười nói. Đối với Vũ Văn Dục nói muốn nghiên cứu thị trường chứng khoán làm ăn, nàng thì không thể hắn tìm việc làm rồi.

“Tốt! ta nghe sư muội” Quả Tĩnh cười nói.

Yến Tử đối với Qủa Tĩnh trả lời như vậy hết sức im lặng, nghĩ tới người này đúng là không có chủ kiến, cái gì cũng đều nghe Chiêu Quân, không sợ Chiêu Quân bán đứng hắn.

Cũng bởi vì Viên Chiêu Quân ý tưởng đột phát, ở trong cuộc sống sau này Qủa Tĩnh đi vào ngành giải trí
Bình Luận (0)
Comment