“ Mộng Điệp cô nương xin dừng bước, tại hạ có thể mời cô nương đến phủ làm khách vài hôm được không..có gì mạo muội xin cô nương bỏ qua..”.Nạp Lan Huyền Ngọc vôi bước theo Bích Nguyệt , mời nàng về nhà , tất cả xuất phát tự nội tâm muốn báo ân tình này và thật lòng giao lưu trao đổi cầm nghệ.
Người bạn tri âm hắn đã tìm được nhưng nàng mắc bệnh không sống được bao lâu..thật là đau lòng quá..
“ Nạp Lan công tử xin dừng bước! Mộng Điệp có viêc phải đi trước, một năm sau tiểu nữ nhất định tái kiến tại Phượng quốc phủ công chúa..cáo từ!”.Bích Nguyệt xoay người vận dụng khinh công theo đường củ xuống núi.
“Tại hạ nhất định nhớ rõ ước hẹn này”.Nàng đi thật xa hắn vẩn nhìn chăm chú theo hướng nàng biến mất.Trên đời này xuất hiện cô gái tài giỏi như nàng thật là hợp với ý của hắn..
Lúc này Ngô Trung hộ vệ bên cạnh hắn xuất thủ năm muơi binh lính đả tới.Nhìn thấy cảnh người chết khắp nơi toàn là máu ai ai củng kinh hồn bạt vía..
“Thái tử thuộc hạ cứu giá chậm trể mong thái tử trách phạt..”.Cả đoàn người đồng loạt quỳ xuống cuối đầu chịu phạt..
“Ta không sao, tất cả hồi phủ chuyện hôm nay tuyệt giử im lặng , ai cũng không được tiết lộ nữa lời, nghe rõ chưa”
“Thuộc hạ tuân mệnh”…
“Điều tra xem hôm nay kẻ nào phát động tấn công bổn cung,phụ hoàng còn khỏe mạnh an khang vậy mà giờ đây lại muốn nổi lên sóng gió”
“Hừ”.Phất tay bỏ đi, hiện giờ hắn rất tức giận…
Chẳng lẻ sinh ra trong gia đình đế Vương là tuyệt đối không có tình cảm hay sao...nhất định phải huynh đệ cốt nhục tương tàn hay sao..?
Hắn không cần..ngôi vị chí tôn này hắn nhất đinh từ bỏ bằng mọi cách.
Bay một đường về xe ngựa, Xuân Mai vẫn còn ngủ say..Bích Nguyệt phân phó cho xe ngựa nhanh chóng vào thành tìm khách điếm nghỉ ngơi..
Quán trọ Vân Nhã hai canh giờ sau....
Một chiếc xe ngựa hoa lệ dừng trước cổng.
Thiếu nữ trên xe được hai nam tử tuấn mỹ dìu xuống, những cô nương bên đường mặt đỏ tim đập loạn xạ lòng nhộn nhạo khi thấy Vân Thường, Tuyệt Tình xuất hiện..lại ai oán tiếc hận khi hai nam tử tuấn mỹ thế kia lại hầu hạ một nữ̉ nhân mặt mày không thấy đâu chắc là xấu nữ nên suốt ngày che che đậy đậy..
“Chủ nhân, sương phòng và thức ăn thuộc hạ đã chuẩn bị xong tất cả, chủ nhân mời!”.Vân Thường nhanh dìu nàng vào trong.
“Gọi Trương chưởng quầy lên phòng ta có việc cần bàn…Xuân Mai đi chuẩn bị nước tắm..”.Mấy ngày nay chạy quanh quanh nàng mệt lắm đây muốn tắm thật sạch sau đó hảo hảo ngủ một giấc thật ngon..oa..mệt mỏi quá!
“Cốc..cốc”
“Chủ nhân thuộc hạ Trương Tam cầu kiến..”
“Vào đi”..cửa phòng chi…nha..mở ra rồi khép lại..
“Tra ra Nạp Lan Huyền Ngọc hiện giờ có thù oán với ai..phái người âm thầm bảo hộ hắn..phải để hắn sống thật tốt biết không..ta không muốn nghe được tin nào nói hắn đã xảy ra chuyện..hiểu rồi chứ?..”.
Nàng phải bảo hộ hắn, xem ra Nạp Lan Huyền Ngọc này là một người chí tình chí nghĩa rất đáng được sự bảo hộ của nàng..
“Xin chủ nhân hãy yên tâm..thuộc hạ quyết không làm nhục thánh mệnh chủ nhân đả giao phó”..
“lui đi..”
“Dạ”.