Da thịt màu đồng cổ rắn chắc đều đặn, không chút che lấp nằm trên ga giường màu trắng, thân thể Bạch Phong Dao cũng đồng dạng lõa lồ, lại rõ ràng trắng nỏn hơn da thịt Dương Phỉ rất nhiều.
Mà giờ phút này, làn da ngực non mịn của Bạch Phong Dao, đang cấp tốc phập phồng vô ý thức.
Đôi môi nóng bỏng, chạy dọc trên da thịt màu đồng cổ, bàn tay trái phủ trên phân thân Dương Phỉ, ma xát thong thả lại nhịp nhàng, khi có khi không vuốt ve phần đỉnh của hắn, làm hô hấp hắn trở nên hỗn loạn.
Ngón trỏ tay phải lại ôn nhu đảo quanh ở lối vào Dương Phỉ, vân vê khiêu khích, sau đó đem nó chậm rãi đẩy mạnh, từ bên trong khuếch trương oa huyệt nhỏ hẹp.
Dương Phỉ thở hổn hển, cúi đầu rên rỉ: “Ngứa…”
“Có đau không?”
Dương Phỉ trừng mắt liếc hắn một cái, bộ dáng như “sao cậu ngốc quá vậy”, khó chịu nói: “Nếu đau, cậu cho là cậu còn có thể nằm trên tôi sao?”
Nghe lời Dương Phỉ nói, cổ họng Bạch Phong Dao bật ra tiếng cười nhẹ nhàng.
“Không đau là tốt rồi, tớ sợ cậu sẽ đau.”
Dương Phỉ đấm một cái lên vai Bạch Phong Dao, nhe răng trợn mắt uy hiếp nói: “Chờ một chút nếu đau, cậu con mẹ nó đừng trách tôi đem cậu đá xuống giường trực tiếp cưỡng *** cậu.”
“Tớ cũng đã nói rồi, nếu cậu muốn, tớ nằm dưới cũng không sao.”
“Tôi không cầm.” Dương Phỉ bĩu môi nói đúng lý hợp tình: “Nằm trên phải có trách nhiệm làm cho người nằm dưới thoải mái, tôi chỉ muốn cậu làm cho tôi thoải mái, chứ không muốn tôi phải làm cho cậu thoải mái.”
“Phải, Dương đại gia, tiểu nhân nhất định sẽ tận tâm tận lực hầu hạ ngài, cho ngài thật thoải mái, được chưa?”
“Coi như tiểu tử cậu thức thời, làm nhanh lên, muốn ở trong này chờ tới hừng đông ăn sáng xong rồi mới tiếp tục làm có phải không?” Dương Phỉ hừ một tiếng, thúc giục hắn.
Bạch Phong Dao cười nói: “Tuân lệnh, lập tức làm liền.”
Hắn kéo đùi Dương Phỉ ra, áp đến hai bên ngực Dương Phỉ, đầu lưỡi mềm mại chạm vào cửa vào đang gắt gao co rút, sau đó chen vào.
Da đầu Dương Phỉ run lên, vách tường không ngừng bị liếm thỉ nháy mắt buộc chặt, đây là phản ứng xuất phát từ bản năng, rất nhanh, thắt lưng Dương Phỉ theo đầu lưỡi liếm láp mà nảy lên rất nhỏ, hắn cảm thấy phần eo mình dường như muốn hòa tan.
Kéo ra một tia nước bọt *** mỹ, đầu lưỡi người đàn ông lấy tốc độ chậm rãi làm cho người ta khó có thể chịu được rời khỏi, hắn yêu thương nhìn nụ hoa ướt át, phảng phất với hắn mà nói, đây là cảnh vật đẹp nhất trên thế giới.
“Phong Dao, tôi vừa mới thích, cậu liền dừng lại…”
Dương Phỉ dùng thanh âm khàn khàn mềm mại oán giận, ngược lại đồng tử nhìn về phía người kia lại tràn ngập hơi nước lưu chuyển.
“Đợi chút, rất nhanh, rất nhanh thôi…”
Bạch Phong Dao buông hai chân Dương Phỉ ra, hàm trụ phân thân run run đang đứng thẳng của hắn, cẩn thận liếm, dùng sức hút, đồng thời hắn lại lần nữa thâm nhập hai ngón tay, ý đồ muốn nội vách tường càng thêm mềm mại thả lỏng.
Cảm nhận khoái hoạt sâu sắc, làm cho phía sau Dương Phỉ không nhịn được co rút một trận, loại cảm giác được yêu thương này, làm cho hắn chờ mong càng nhiều.
Răng nanh nhẹ nhàng cắn cắn dục vọng đang đứng thẳng của Dương Phỉ, khoái cảm đánh thẳng vào sâu trong thân thể, phần eo nháy mắt cương cứng, cơ hồ đạt cao trào, nhưng người kia ác ý cố tình không chịu dời miệng, Dương Phỉ không thể giải phóng chỉ có thể khó chịu vặn vẹo thân thể.
“Phong Dao… Buông, buông ra…”
“Nhẫn nại một chút, ngoan, Phỉ, cậu muốn thật thoải mái đúng không? Trước nhẫn nại chút, lát nữa sẽ có thể càng thoải mái.”
Bạch Phong Dao cũng không thoải mái gì hơn hắn, liều mạng nhẫn nại dục vọng, không ngừng lấy tay làm mềm hóa mật huyệt Dương Phỉ, đôi môi nôn nóng, không ngừng hôn tính khí và hai quả thực (bi đó :)) của Dương Phỉ.
Ngón tay thô to co rúm rất nhanh trong mật huyệt, nơi chặt chẽ hàm chứa ngón tay đàn ông truyền ra thâm âm *** đãng làm người ta mặt đỏ tim đập.
Khứu giác có thể ngửi được, đều là hơi thở *** mỹ hỗn hợp của cả hai, thân thể Dương Phỉ dần dần khô nóng, khoái cảm dưới hạ thân xông thẳng lên não, khiến cho đầu óc hắn mơ hồ, Dương Phỉ hô hấp cuồng loạn, ngực không ngừng phập phồng, có chút sợ hãi hành động tiếp theo của người kia nhưng chờ mong cũng càng nhiều.
Dương Phỉ biết rõ, người đàn ông này sẽ không thương tổn hắn, bởi vì người nọ điên cuồng mê luyến hắn, chỉ cần một câu nói của hắn, thậm chí cho dù chỉ là một ánh mắt, người đàn ông này cũng rất để ý, cho nên hắn mới có thể đối người nọ xảo quyệt tùy hứng, ta cần ta cứ lấy như thế.
Từng có người nói, hắn giống như một con chó hoang được người đàn ông này thuần dưỡng, nhưng trên thực tế, người bị thuần dưỡng đến tột cùng là ai?
Hắn quyến luyến ôn nhu của người này, mà người này cũng mê luyến những gì thuộc về hắn.
“A -”
Bạch Phong Dao rút ngón tay ra, Dương Phỉ phập phồng thở dốc, thân thể vì mất đi sự khiêu khích của người kia mà vặn vẹo khó nhịn, như hy vọng tiếp tục nhận được sự đụng chạm.
Bạch Phong Dao vén những lọn tóc phân tán trên mặt Dương Phỉ, nhẹ hôn khuôn mặt hắn, Dương Phỉ cũng tựa như con chó nhỏ, không ngừng cọ xát bàn tay còn chưa rời đi của Bạch Phong Dao.
“Sao lại không làm? Thật thoải mái.” Dương Phỉ nhăn mi, oán giận vì hắn rút ngón tay ra.
Bạch Phong Dao mỉm cười, một lần nữa ôm lấy chân Dương Phỉ.
“Yên tâm đi, sẽ tiếp tục… Lát nữa khi bắt đầu sẽ có chút đau, nhịn một chút, không lâu sau sẽ không đau nữa.”
Dương Phỉ khàn khàn can thiệp: “Nếu quá đau, tôi sẽ không nhịn được.”
Bạch Phong Dao cười nói: “Tớ sẽ cố hết sức không làm cậu quá đau, hơn nữa đạo lý trước khổ sau ngọt cậu hẳn cũng biết chứ?”
Dương Phỉ bĩu môi nói: “Làm chuyện này cũng phải trước khổ sau ngọt à? Đàn bà khi làm chuyện này đều rất thích, hay là kỹ thuật của cậu không tốt? Kỹ thuật không tốt thì cứ nói thật ra, dù sao tôi cũng sẽ không vứt bỏ cậu, nhiều lắm là muốn cậu đi tôi luyện một chút…”
“Cấu tạo thân thể giữa nam và nữ không giống nhau, vốn sẽ đau một chút, bất quá tớ thề, tớ tuyệt đối không làm bạn Dương đau lâu.”
“Cậu thề?” Dương Phỉ khinh miệt chọn mi.
“Tớ thề.” Bạch Phong Dao lộ ra nụ cười ôn hòa quen thuộc.
“Thật sự là thua cậu rồi… Quên đi, chỉ cần nhớ rõ phải làm cho tôi thích là được.”
Dương Phỉ hừ một tiếng, giống như mời gọi mà vươn hai tay ôm lấy cổ Bạch Phong Dao.
“Phỉ, đừng lo, sẽ làm cho cậu thật thoải mái…”
Bạch Phong Dao yêu thương nhìn nụ hoa dính dáp chất lỏng màu hổ phách trong suốt, dục vọng trướng đại áp lên hoa huy*t, địa phương mềm mại đó hấp trụ phần đỉnh Bạch Phong Dao, nhưng lại rất nhanh co chặt lại, cự tuyệt Bạch Phong Dao tiếp tục sáp nhập, vì thế Bạch Phong Dao cắn răng một cái, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thẳng lưng, bắt buộc nó phải hé mở.
” – Đau quá!”
Dương Phỉ nháy mắt trợn tròn mắt, phát ra tiếng kêu thảm thiết, theo bản năng muốn một cước đá Bạch Phong Dao đang nằm trên người hắn, nhưng hai chân lại bị Bạch Phong Dao áp chế, không thể động đậy.
“Lúc đầu hơi đau, nhưng rất nhanh sẽ tốt thôi, Phỉ, nhẫn nại một chút, chút nữa cậu sẽ rất thích, rất thích…”
Bạch Phong Dao quay đầu đi, hôn đầu gối phát run của Dương Phỉ.
Khối dục vọng cứng rắn dừng lại trong chốc lát, sau đó, Bạch Phong Dao chậm rãi rút ra rồi thật nhanh tiến vào, lúc tiến vào hết trong thân thể Dương Phỉ, hắn cúi người, hôn lên môi Dương Phỉ.
Dương Phỉ cũng hôn trả, đầu lưỡi giao triền, mật huyệt hàm chứa dục vọng cực nóng càng thêm co rút, đồng thời người kia cầm đầu gối Dương Phỉ, lấy một mật độ vận động nhất định, kịch liệt lay động phần eo, cắm vào toàn bộ, rút ra một nửa, rồi lại cắn chặt răng hung hăng xâm nhập, mỗi lần va chạm, đều phát ra thanh âm *** loạn của hai thân thể chặt chẽ tương hợp.
“A, a, a…” Không chịu nổi kích tình thuần túy dục vọng, Dương Phỉ thất thố rên rĩ.
Dùng lực đạo mãnh liệt tiến đến nơi đáng xấu hổ ấy, người kia cố ý khai phá thân thể Dương Phỉ.
Rất nhanh đã đến đỉnh điểm cao trào, dịch thể nóng bỏng của Bạch Phong Dao phụt ra trong cơ thể Dương Phỉ, cảm giác bị tẩm thấp làm Dương Phỉ ngây ngất say mê, dục vọng đang đứng thẳng của hắn cũng bắn ra như minh chứng cho khoái cảm cực độ.
Bạch Phong Dao đem Dương Phỉ đã hoàn toàn hư thoát kéo dậy, ngay cả bộ phận đang tiếp giáp bên trong cũng không rút ra, hắn ôn nhu chải vuốt từng sợi tóc tán loạn trước trán Dương Phỉ.
“Cảm giác thế nào?”
Dương Phỉ chôn đầu vào bả vai Bạch Phong Dao, nhớ lại kích tình vừa nãy Bạch Phong Dao đem lại cho hắn.
Dương Phỉ vỗ vỗ đầu Bạch Phong Dao khích lệ, cười nói: “Tiểu tử cậu thật không tồi.”
“Vậy là tốt rồi.” Bạch Phong Dao hôn mi mắt Dương Phỉ.
Dương Phỉ liếm liếm môi nói: “Làm lại một lần nữa, thế nào?”
Bạch Phong Dao cười nói: “Cậu còn chống đỡ nổi sao?”
“Đương nhiên, không cần xem thường thể lực tôi huấn luyện được từ công trường.”
Như xác minh lời mình nói, Dương Phỉ chậm rãi lay động thắt lưng mình, thân thể vừa nhấc, liền cảm nhận được dục vọng cực nóng trượt ra, khiến thân thể hắn tự nhiên phát run, rung động ngọt ngào dẫn phát dục vọng người kia cũng đồng thời sống lại.
Bạch Phong Dao đè lại Dương Phỉ.
“Phỉ, kỹ thuật của cậu còn chờ rèn luyện, vẫn nên để tớ đến đi.”
“Cái gì, cậu không phải cũng cứng -”
Dương Phỉ nhíu mi muốn phản bác, nhưng không kịp nói xong câu, đã bị Bạch Phong Dao dùng hai tay bao lấy mông hắn, dùng sức thẳng lưng một cái, va chạm lên trên, sau đó tự nhiên hạ xuống.
“A, Phong Dao… Phong Dao…”
Dương Phỉ chỉ có thể nắm lấy bả vai Bạch Phong Dao, mặc Bạch Phong Dao ra vào kịch liệt trong cơ thể hắn, khoái cảm sung sướng tuyệt đỉnh tràn ngập toàn bộ ý thức hắn, cơ hồ làm hắn muốn hôn mê bất tỉnh…
~~~~~ Hoàn ~~~~~