Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng

Chương 1.1

Trong phòng lớn như thế, chỉ nghe tiếng thở dốc nặng nề của đàn ông và tiếng rên rỉ nũng nịu phóng đãng của phụ nữ, hai người vận động kịch liệt trên giường lớn rất lợi hại, chân dài của người phụ nữ bị người đàn ông nâng lên thô bạo, để thuận tiện cho anh ta ra vào.

Đôi môi người đàn ông gặm cắn mạnh trên nụ hoa ở bộ ngực người phụ nữ, người phụ nữ không chịu nổi giống như phát ra tiếng thét chói tai, hay tay muốn bám lấy người đàn ông, lại không dám, không thể làm gì khác hơn là bám chặt ga giường, vừa hưởng thụ lại khó khăn thừa nhận đụng chạm nặng nề lần lượt của người đàn ông.

Dường như dục vọng của người đàn ông cực kỳ tràn đầy, muốn một lần lại một lần, mồ hôi hột đầy trên lưng đang kêu gào anh ta ra sức vận động cỡ nào.

Người phụ nữ sắp bị anh ta chơi đùa không xong, phát ra tiếng thở dốc rên rỉ “Ừ a a”, bị giày vò biến đổi đủ các tư thế mê người trên người đàn ông tìm niềm vui, chất lỏng ở chỗ kín không ngừng chảy dọc ra.

Cho đến khi hoàn toàn thỏa mãn rồi, người đàn ông không chút lưu tình lui ra khỏi người phụ nữ, nhìn cũng không nhìn lại người phụ nữ trên giường một lần, thân thể trần truồng tiến vào phòng tắm bên cạnh.

Người phụ nữ nằm ở trên giường thở dốc, cô cảm thấy mình sắp ngất đi, nhưng vẫn mạnh mẽ chống đỡ ý chí, chỉ có điều không muốn bị ném ra ngoài. Cô biết thói quen của nhị thiếu, trước nay luôn là người làm choáng váng phụ nữ rồi nhẫn tâm ném ra, chưa bao giờ lưu lại phụ nữ qua đêm, phát tiết xong dục vọng rồi phải đi, nhưng cô không cam lòng, cô muốn thử một lần, cho dù làm công cụ ấm giường vĩnh viễn cô đều không quan tâm.

Chờ người đàn ông đi ra từ phòng tắm, vẫn thân thể trần truồng, dường như đã thành thói quen, thấy người phụ nữ nằm trên giường, hình như rất kinh ngạc, lập tức, tròng mắt uy nghiêm, băng giá lạnh lùng bắn về phía người phụ nữ không mảnh vải che thân nằm trên giường, “Cút!”

“Nhị thiếu, để cho em trở thành công cụ ấm giường của ngài đi!” Ánh mắt người phụ nữ nhìn thẳng vào vóc người tráng kiện không chút thịt dư thừa của người đàn ông, vội vàng bò khỏi giường, quỳ gối bên chân nhị thiếu, ôm chân anh, hy vọng nhị thiếu có thể đồng ý.

Nhưng Thư nhị thiếu chưa bao giờ là người thương hương tiếc ngọc, anh chỉ là một ma quỷ khát máu, chưa bao giờ có ý tưởng quan tâm cũng như yêu cầu công cụ ấm giường, “Cút!” Có một cơn gió báo hiệu giông bão thô bạo sắp đến.

Người phụ nữ biết không đi nữa, kết quả nhất định sẽ rất thảm, vì vậy quần áo cũng không dám lấy, cứ như vậy bò ra.

Lập tức có nữ giúp việc từ ngoài cửa đi vào, rất lưu loát lấy áo ngủ và quần lót trong phòng thay quần áo ra mặc vào giúp nhị thiếu, không dài dòng dây dưa, hình như đã thành thói quen lâu dài.

Mặc xong, lập tức thay mới ga giường trên giường lớn, khom người lui ra.

Thư nhị thiếu rời khỏi phòng ngủ, nằm trên ghế dựa phòng ngoài, gọi một cú điện thoại, ngay lập tức có một người đàn ông áo đen chừng bốn mươi đi vào, khom người, khiêm nhường nói: “Nhị thiếu.”

“Chú Đinh, người phụ nữ hôm nay đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa, về sau cũng không cần tìm những người phụ nữ như vậy tới đây, nên tìm kiểu gì chắc hẳn trong lòng các người đều biết.” Thư nhị thiếu nâng trán, tròng mắt xanh lạnh lùng.

“Nhị thiếu, ngài yên tâm, chuyện này cứ giao cho tôi, tôi sẽ dặn dò người dưới đi tìm người phụ nữ hơi đặc biệt tới đây, mặt khác mấy ngày nữa đại thiếu gia từ nước Anh trở lại, cần phái người đi đón không?” Đinh Thận đáp khôn khéo.

“Chính chú nhìn mà làm!”

“Dạ, thuộc hạ hiểu.” Dứt lời khom người lui ra.

Thư nhị thiếu, Thư Yến Tả, bá chủ hắc bạch đạo Hongkong, sau khi cha qua đời, anh cả Thư Phiến Hữu không có lòng tiếp quản sự nghiệp gia tộc, nên vứt xuống trên người anh, quả thật anh có tư cách này, lấy tác phong quản lý mạnh mẽ vang dội trước sau như một của mình, cho dù hắc đạo hay bạch đạo đều lăn lộn thuận buồm xuôi gió, không ai không phục.

Người ngoài nghe đồn Thư nhị thiếu là ma vương khát máu, khuôn mặt lộ ra vẻ yêu mị chúng sinh, mắt xếch hẹp dài nghiêng nghiêng, mũi thẳng, môi mỏng mím chặt. Nói chung là gương mặt lạnh lùng, làm cho lòng người sinh ra sợ hãi, nhất là khi nổi giận, càng làm cho lòng người run sợ. Không ai dám làm trái với ý nguyện của anh, người phản bội anh, chỉ có con đường chết.
Bình Luận (0)
Comment