Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng

Chương 112.2

Sau năm mới cha Hoắc mẹ Hoắc cũng tìm con gái nói chuyện kỹ một lần, cho dù con gái đưa ra lựa chọn như thế nào, bọn họ đều ủng hộ con gái, nói một câu thật lòng, bọn họ thích Chử Tuyết Luân con rể tiêu chuẩn này hơn, qua nhiều năm như vậy, vẫn đối xử trước sau như một với Phi Phi, ngay cả chuyện Phi Phi đã sinh một đứa bé cũng không so đo, người đàn ông độ lượng như vậy có thể tìm ở đâu!

Chỉ có điều bọn họ cũng rất thích cháu ngoại nhỏ Lucus, vì vậy, cứ thế rất khó cân nhắc rồi, mẹ Hoắc hơi nghiêng về Thư Yến Tả, là bởi vì yêu thích cháu ngoại nhỏ; còn cha Hoắc thì ủng hộ Chử Tuyết Luân, cảm thấy cậu ta chững chạc ôn hoàn, có thể cho Phi Phi một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc.

-

Chử Tuyết Luân chiếm hết tất cả các ưu thế, dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội có lợi, hẹn Phi Phi đi xem phim, xem kịch, xem múa hát, v.v..., hoặc đi những nhà hàng cao cấp tình cảm ăn những món ăn ngon cao lương mỹ vị, luôn thay đổi biện pháp khiến Phi Phi vui lòng.

Khi Hoắc Nhĩ Phi đang hẹn hò với Tuyết Luân, trong đầu vừa thoáng qua bóng hình Thư Yến Tả, cô lắc đầu, không cho phép nghĩ! Giữa cô và Thư Yến Tả không thể nào, mặc dù rất ưa thích Lucus không sai, cũng không nói lên mình nhất định phải thích cha của con trai, mặc dù đã từng bị anh mê hoặc, nhưng chỉ là nhất thời, cô sẽ không thích một người đàn ông xấu mà mình đã từng hận thấu xương! Huống chi cô còn sợ dư luận, cô chỉ muốn một cuộc sống yên tĩnh, những thứ này chỉ có Tuyết Luân mới có thể cho cô.

Tối thứ sáu, thành phố L có một party dành cho nhân vật giàu sang quyền thế, Chử Tuyết Nghê đương nhiên có ở danh sách mời, bữa tiệc này phải mang theo bạn gái, Hoắc Nhĩ Phi đầu tiên rất không tình nguyện, bản thân cũng không yêu thích bữa tiệc kiểu đó, đơn giản die ennd kdan/le eequhyd onnn chính là một đám người đứng ở đó tâm sự, nhảy khiêu vũ, uống chút rượu đỏ, đặc biệt nhàm chán.

Nhưng ánh mắt mong đợi đó của anh Tuyết Luân, còn có anh tự mình đưa bộ lễ phục màu cánh sen sang nhà cô, khiến cho cô không có cách nào từ chối.

Bộ lễ phục màu hồng cánh sen Chử Tuyết Luân đưa đến là do anh mời nhà thiết kế Milan đặc biệt làm theo yêu cầu theo số đo của Phi Phi, phần áo thiết kế model đơn giản, làn váy quét đất, trên cả bộ đơn giản đến không có đồ trang sức gì, nhưng dưới ánh đèn chiếu rọi, giống như có hạt nước lay động, làm cho hai mắt người ta tỏa sáng.

Vòng cổ thủy tinh, bông tai thủy tinh, môi màu đỏ tươi, khiến cho cả người Hoắc Nhĩ Phi tỏ vẻ kiều diễm động lòng người, thiếu chút nữa làm Chử Tuyết Luân nhìn mắt choáng váng.

Khi Chử Tuyết Luân mặc bộ âu phục màu trắng đi cùng Hoắc Nhĩ Phi mặc lễ phục màu hồng cánh sen tươi đẹp thì thu được vô cùng nhiều nam nam nữ nữ ở bữa tiệc than thở không thôi, quả nhiên là tuấn nam mỹ nữ rất phù hợp!

Vậy mà trong hội trường có một người đẹp mặc lễ phục màu vàng sáng rất lơ đễnh nhìn hai người tiến vào, trong mắt thoáng qua vẻ ghen tỵ.

Hoắc Nhĩ Phi rất cẩn thận bước trên giày cao gót bảy phân, khoác cánh tay Tuyết Luân, đi từng bước trong sảnh chính, lập tức có người đàn ông ra đón.

“Chử tổng, đây là vợ chưa cưới Hoắc tiểu thư của ngài đi, quả nhiên trai tài gái sắc, làm cho người ta hâm mộ mà!”

“Lâm tổng khách khí, không phải tháng trước anh mới cưới vợ yêu sao?” Chử Tuyết Luân cười a a nói.

“Ha ha, Chử tổng mời đi bên này.” Được gọi là “Lâm tổng” làm người dẫn đường cho bọn họ đi về phía một nhóm người đàn ông mặc âu phục.

“Tuyết Luân, em không qua đó nữa.” Hoắc Nhĩ Phi vừa nhìn trận thế này, không muốn đi nữa.

“Vậy anh đưa em đến bên phụ nữ trước, làm quen một chút với các cô ấy?” Chử Tuyết Luân thân thiết hỏi.

“Anh đi đi, không cần phải để ý đến em.”

“Anh lập tức tới đó tìm em.”

Hoắc Nhĩ Phi mới không muốn kết giao với đám tiếng tăm kia, không có chỗ nào tốt cho mình, chỉ đành phải buồn chán đến chết bưng một ly đồ uống đứng một chỗ.

“Ô! Đây không phải là giám đốc Hoắc của Âu Kỳ sao? Cô bé lọ lem thành phượng hoàng rồi, bộ đồ này cũng quá nổi tiếng chút, anh Luân thật sự có tâm với cô.” Người phụ nữ mặc lễ phục màu vàng sáng vừa rồi đi tới, giọng nói mang theo châm chọc nói.

Hoắc Nhĩ Phi liếc mắt nhìn, rất lạ mặt, giọng nói cũng lạnh lùng đi nhiều, “Tôi không biết cô, cũng không có hứng thú nghe cô nói những chuyện này.”

“Giám đốc Hoắc nghe không được cả những lời này sao! Thời gian trước những chuyện làng giải trí truyền ra có thể dfienddn lieqiudoon mãnh liệt hơn những lời này nhiều! Cô không phải cũng chịu được sao?” Người đẹp mặc bộ lễ phục màu vàng này thật sự không có ý tốt.

“Tôi biết cô sao? Chuyện của tôi có liên quan gì đến cô sao? Cô có tư cách gì đến đây xoi mói tôi? Mời tránh ra!” Hoắc Nhĩ Phi rất nóng nảy nói, cô phiền nhất người khác xoi mói mình, có liên quan gì đến các cô ấy sao? Thật sự không giải thích được!

“Ôi... Hoắc tiểu thư cũng đừng thẹn quá thành giận, cô không biết tôi, nhưng mà tôi đã sớm nghe đại danh cô nên thuộc rồi, về phần có tư cách hay không, lời này thật sự đừng nên nói quá sớm!” Người đẹp mặc lễ phục màu vàng tỏ vẻ khinh miệt, nói lời mờ mịt.

“Mọi người nhìn, bên kia sao vậy? Sao Thẩm tiểu thư lại cãi vã với vợ chưa cưới của Chử tổng?” Mấy danh môn thục nữ cách đó không xa ở đó bàn luận xôn xao.

“Đúng vây! Thẩm tiểu thư mới du học từ Canada về, nghe nói cô ấy từ nhỏ đã lớn lên cùng Chử tổng, thanh mai trúc mã đó, quan hệ vô cùng tốt, lần này đặc sắc rồi!”

Chử Tuyết Luân đang thảo luận chuyện với một nhóm bạn thương nhân, đột nhiên nhìn thấy Phi Phi và một người đẹp mặc lễ phục màu vàng rùm beng, bởi vì đưa lưng về phía anh, cho nên không nhìn rõ, vội vàng nói câu “Xin lỗi”, rồi đi về phía hai cô.

“Lệ Chi? Em trở về lúc nào vậy?” Khi Chử Tuyết Luân nhìn thấy cô gái xinh đẹp mặc lễ phục màu vàng đó thì cực kỳ kinh ngạc, hoàn toàn bỏ quên vợ chưa cưới.

“Anh Luân, em trở về tối hôm qua, đây không phải cho anh một niềm vui bất ngờ sao? Cho nên mới không thông báo cho anh!” Thẩm Lệ rất tự nhiên kéo cánh tay Chử Tuyết Luân, làm nũng nói.

Thẩm Lệ là người bạn giới tính nữ duy nhất trong tất cả bạn bè của Chử Tuyết Luân, lớn lên cùng anh từ nhỏ, vẫn luôn cùng một trường, quan hệ của hai người đặc biệt tốt, kể từ sau khi tốt nghiệp đại học, Thẩm Lệ đi Canada du học, Lệ Chi là biệt hiệu anh đặt cho cô kể từ khi học tiểu học, vẫn một mực gọi cho tới bây giờ.

Hoắc Nhĩ Phi nhìn Tuyết Luân và cô gái tên “Lệ Chi” đó quen biết như vậy, còn có động tác tự nhiên như thế khoác cánh tay Tuyết Luân của người phụ nữ kia, trong lòng nhất thời chợt lạnh, đây là lần đầu tiên trong mắt Tuyết Luân nhìn trước là người phụ nữ khác mà không phải cô, có thể thấy được vị trí quan trọng của người phụ nữ kia trong mắt anh là như thế nào/

Có lẽ cảm thấy Phi Phi hỏi dò, vội vàng gạt cánh tay Lệ Chi đang ôm tay anh ra, “Phi Phi, anh giới thiệu với em, cô ấy là Thẩm Lệ, là một người bạn nữ duy nhất trong số bạn thân của anh.”

Hoắc Nhĩ Phi nhàn nhạt liếc mắt nhìn Thẩm Lệ đối diện, người phụ nữ này vừa rồi còn là dáng vẻ vênh váo hung hăng, Tuyết Luân vừa qua lập tức đổi thành dáng vẻ cô gái yêu kiều ngoan ngoãn, quả nhiên là dễ thay đổi.

Thì ra là bạn bè của anh, không trách được mới vừa rồi lúc Thẩm Lệ nói chuyện lại cao ngạo như vậy, người bạn này, cô hơi không có phúc hưởng thụ!

“Thì ra là Thẩm tiểu thư, quả nhiên là đại gia khuê tú.” Trong lời nói của Hoắc Nhĩ Phi có gì đó.

“Hoắc tiểu thư quả nhiên là cô gái lọ lem phiên bản hiện đại, nhìn một thân thủy tinh này, rất có tiềm chất.” Thẩm Lệ cũng tuyệt đối không phải là đèn đã cạn dầu.

Chử Tuyết Luân vừa thấy dáng vẻ của hai cô như thế, lập tức nhức đầu, không nghĩ tới hai cô tại sao có thể đụng chạm? Theo lý thuyết hai cô còn chưa gặp gỡ, Lệ Chi trở về lúc nào chính anh còn không biết.

“Lệ Chi, có thể em và Phi Phi hơi hiểu lầm, hôm nay nể tình anh coi như xong, hôm nào anh chính thức giới thiệu hai người quen biết một chút.” Chử Tuyết Luân cũng không hy vọng hai cô đấu đá, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn một người là người phụ nữ anh thích nhất, một người là bạn tốt của anh.

“Anh Luân, cô ấy chính là vợ chưa cưới trong truyền thuyết của anh sao! Cũng chẳng có gì đặc biệt! Vừa rồi em chẳng qua chỉ định thử cô ta một chút, kết quả cô ta lại phát hỏa lớn như vậy với em!” Thẩm Lệ kẻ xấu tố cáo trước.

Hoắc Nhĩ Phi không thể tin nhìn cô ta, người phụ nữ này thật sự đến không có ý tốt, thử mình một chút? Nói thật dễ nghe.

“Phi Phi, Lệ Chi vừa mới trở về, hơi không hiểu rõ tình huống, chung đụng đã lâu em sẽ phát hiện thật ra con người cô ấy rất tốt.” Chử Tuyết Luân còn đang nói vài lời có ích giúp Thẩm Lệ, nhưng nghe vào trong tai Hoắc Nhĩ Phi, thì không phải chuyện như vậy.

Không hiểu rõ tình huống? Thẩm Lệ tuyệt đối tra lai lịch của mình rõ ràng, bằng không cũng sẽ không lấy giọng điệu khinh miệt đó; chung đụng đã lâu sẽ phát hiện con người của cô ta rất tốt? Cái này chỉ sợ vẻn vẹn nhằm vào mấy người Chử Tuyết Luân là bạn tốt đi, cô là cô bé lọ lem tại sao lại đi trèo cành cây cao! Không cần cũng không thèm khát!

“Em nghĩ không có gì cần thiết.” Hoắc Nhĩ Phi rất quả quyết từ chối, Lệ Chi? Thật sự gọi thân thiết, Tuyết Luân không nên mang cô tới những chỗ như thế này, cô vốn chính là con chim sẻ bụi bặm, nào có thể vào được nơi như sảnh chính lớn như thế này!

“Phi Phi, Lệ Chi là bạn rất tốt của anh hồi cấp ba, giữa em và cô ấy nhất định có gì hiểu lầm...”

“Không có hiểu lầm, em đi toilet, hai người từ từ nói chuyện.” Hoắc Nhĩ Phi lạnh lùng bỏ xuống một câu rồi rời đi.

Thẩm Lệ rất khinh bỉ nhìn theo bóng lưng của cô ta, làm nũng nói: “Anh Luân, anh xem dáng vẻ của cô ta kìa, vốn không xứng với anh, được rồi được rồi, chúng ta không nói tới cô ta. Anh và a Sâm, tiểu Quách, Vạn Đạt mấy người định khi nào đón gió cho em! Em chờ đó.” Cô vẫn rất thông minh, ít nhất cô sẽ không chửi bới nhiều Hoắc Nhĩ Phi không tốt ở trước mặt Chử Tuyết Luân, sẽ không để cho anh Luân phát hiện ra tâm ý của mình, lần này trơ về nước cô chính là có chuẩn bị mà quay về, chỉ cần anh Luân còn chưa kết hôn, cô vẫn có cơ hội đoạt lấy anh, Hoắc Nhĩ Phi, hừ! Chờ coi!

“Ngày tùy em chọn, tụi anh hễ kêu là gọi đến.” Chử Tuyết Luân cười nói.

“Anh Luân, anh theo em uống một ly đi.” Thẩm Lệ cười đến ngọt ngào.

“Lệ Chi, anh phải đi tìm Phi Phi trước, em và các bạn học cũ hàn huyên một chút đi.”

“Anh Luân, người ta mới trở về mà.” Thẩm Lệ không thuận theo làm nũng.

“Tiểu Đạt, cậu qua đây với Lệ Chi, đừng luôn nghĩ tới tán gái.” Chử Tuyết Luân kêu bạn học cũ kiêm anh em tốt.

Vạn Đạt vội vàng cười híp mắt thẳng bước đi đến, như thường ngày ba hoa nói: “Thẩm đại tiểu thư của chúng ta cuối cùng chịu từ Canada trở lại hả, không mang trai đẹp nước ngoài về, cho mấy anh đây mở to mắt.”
Bình Luận (0)
Comment