Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng

Chương 6

Gần tối, một chiếc Hummer màu đen dừng nơi hòn non bộ trước khu nhà cao cấp, lập tức có người áo đen đi tới mở cửa xe, một đôi giày da màu đen đánh sáng bóng lộ ra, tiếp theo từ trên xe xuống một người đàn ông trẻ tuổi cao 1m85, toàn thân âu phục màu đen, ngũ quan hoàn mỹ giống như điêu khắc, đôi mắt xếch hẹp dài, lại không nhìn ra chút cợt nhả nào, trong tròng mắt chỉ lộ ra uy nghiêm và lạnh lùng, môi mỏng mím chặt, cả người nhìn qua đều lạnh lẽo.

Anh chính là Thư Yến Tả vừa mới làm việc ở bên ngoài xong về nhà, ma vương khát máu trong tin đồn.

Thư nhị thiếu sải bước vào trong nhà, lập tức có nữ giúp việc đi lên cởi âu phục xuống cho anh, cởi cà vạt, mở nước trong bồn tắm, phục vụ anh tắm rửa thay quần áo. Còn có nữ giúp việc giúp anh đấm lưng, xoa bóp, dĩ nhiên, những việc này không chứa chút sắc dục nào, chỉ xoa bóp thuần túy, để cho anh yên tâm thả lỏng thân thể, cả người chậm rãi thả lỏng xuống.

Anh luôn luôn là người theo quy luật rõ ràng, nên làm cái gì thì làm cái đó, chức vụ không phải của mình thì cũng đừng vọng tưởng, nếu không, kết quả rất thảm. Cho nên nữ giúp việc của anh phải không ôm mảy may ý muốn không an phận với anh, nếu bị anh phát hiện, ném thẳng ra chặt tay.

Nửa giờ sau, người mặc áo ngủ tơ tằm màu đen, cổ áo khẽ mở, Thư Yến Tả cứ như vậy đi ra khỏi phòng tắm, tóc đã được khăn lông lau khổ, chỉ còn dư lại chút giọt nước ở ngọn tóc đung đưa, bởi vì vừa mới tắm xong, cả người cũng tản ra phong cách mê hoặc nhẹ nhàng, hơi lộ ra lồng ngực vẫn còn dính giọt nước, theo cơ ngực đi xuống.

Anh nằm vắt hai chân trên ghế quý phi bằng da thật, mắt phượng hơi khép.

Đinh Thận từ bên cửa hông đi tới, “Nhị thiếu, Trần Tam lần trước chạy trốn khỏi bang Viêm Ưng chúng ta đã phát hiện được tại sòng bạc Macao sáng nay.”

“Làm gọn gàng một chút, đừng để lại đầu mối cho cảnh sát.” Giọng nói lạnh lẽo không có chút nhiệt độ.

“Dạ, thuộc hạ nhất định sẽ xử lý sạch sẽ, nhị thiếu yên tâm.”

“Tôi tin tưởng chú.”

Thấy Đinh Thận còn chưa đi, Thư Yến Tả không khỏi mở mắt, khẽ liếc ông, “Có chuyện gì sao?”

“Không biết ngày hôm qua mang về năm phụ nữ, nhị thiếu có không…” Đinh Thận đáp cẩn thận, mặc dù ông đi theo nhị thiếu vài chục năm rồi, nhưng ông vẫn cẩn thận từng bước, dù sao với cá tính khát máu của nhị thiếu, chắc sẽ không nói bất kỳ tình cảm nào, có tác dụng cậu ấy sẽ dùng, vô dụng cậu ấy sẽ không lưu tình vứt bỏ, cho dù đi theo cậu ấy bao nhiêu năm.

Nhưng có điểm, nhị thiếu vẫn nói nghĩa khí rất rõ ràng, tất cả các bang lớn nhỏ trong bang Viêm Ưng không ai không phục cậu ấy.

“Tối nay đưa ba người đến phòng tôi.” Giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ.

“Vậy thuộc hạ cáo lui.” Dứt lời khom người rời đi.

Đinh Thận ngồi vị trí thứ hai trong bang Viêm Ưng, ông luôn cẩn thận khôn khéo, cũng hiểu được thu lòng người, vì vậy danh tiếng trong bang rất tốt, nhưng quá hiểu lòng người cũng không phải chuyện tốt, vì vậy sẽ khiến người len lén làm chút chuyện khiến người ta chán ghét. Nhưng cho dù nói thế nào, ông vẫn trung thành và tận tâm với nhà họ Thư, là người được ông cụ Thư (tức ông nội Thư Yến Tả) một tay đề bạt lên. Bây giờ cũng là một trong những trợ thủ đắc lực nhất của Thư Yến Tả, có thể nói là quân sư, người ta gọi Đinh tam gia.

Ngồi ghế thứ ba là Diêm Tứ Hải là người hung dữ, có chút thủ đoạn, là người không khôn khéo như Đinh Thận, nhưng trung thành nhất quán với nhà họ Thư. Trừ bang Viêm Ưng ra, trên bạch đạo nhà họ Thư cũng không thiếu tài sản, tập đoàn Thư Á có hai công ty lớn: Một xuất khẩu thương mại nước ngoài; hai trên phương diện ăn uống, ngoài ra dưới cờ nhà họ Thư còn có một ảnh thị giải trí Á Ninh.

Bởi vì có hai người Đinh Thận và Diêm Tứ Hải trấn giữ bang Viêm Ưng, mỗi đêm báo cáo tình hình với anh, nên anh không cần đi. Anh dồn phần lớn tinh thần và thể lực lên công ty, sau khi cha qua đời, lưu lại một đống cục diện rối rắm ở công ty cho anh, anh cần tốn tinh thần và thể lực đi xử lý. Theo ý tưởng của anh để ảnh thị giải trí Á Ninh cho đại ca anh quản lý, một mình anh thật sự không thể phân thân, anh đã nói ý nghĩ này cho đại ca, lần này anh ấy trở lại, cũng coi như chính thức tiếp quản.
Bình Luận (0)
Comment