Cửu Châu Đại Lục

Chương 81

Từ trên cao Gã nhị đệ tử Hỏa phong cốc phóng xuống gã đôi mắt trắng bệt khi nhìn tên người rừng nào là gã đó mất hết năng lực chiến đấu ( tên này có đôi mắt xóa bỏ năng lực), hắn bay xuống chém giết khá nhiều. tên người ngựa thì tung rất nhiều cú đấm cú đá cực mạnh và linh hoạt vào bọn người rừng khiến chúng văng tứ tung. Một tên người rừng cầm thương đâm hắn thì hắn dùng tay bẻ gãy cây thương tung một đám xuyên bụng người rừng. Gã người ngựa vằn này đi tới đâu mấy tên người rừng văng tung tóe đến đó.

Phía trên Yến Phụng tung hoàng loạt cú đá làm cho đám người rừng hóa đá rồi tung tiếp khiến chúng vỡ tan, Vô Tình thì khiến nhiều tên máu me thoát ly khỏi cơ thể chúng mà chết. Người cây thì lưng đeo một dây trái cây ( như là đeo đạn súng b51 vậy đó). Hắn bứt dây trái cây khiến trái cây bắn tung tóe, kỳ lạ lạ các trái cây bay lên cao chúng một biến thành hai, hai biến thành bốn, bốn thành tám ra đến cả ngàn trái cây khác nhau như mít, bưởi, cà chua, dưa hấu, chuối, táo,....

Người cây kết ấn cả ngàn trái cây bay thẳng vào binh đoàn người rừng, bọn người rừng thấy trái cây thì chúng chém, cào cấu, xé trái cây tan nát ra từng mảnh. Bỗng bọn chúng nhìn kỹ lại thì phát hiện ra trái cây đều có nhiều cái miệng, chúng bám vào người cắn xé đám người rừng. Chuối bỗng tự lột vỏ biến thành rắn thân chuối. Con rắn chuối bỗng dài ra quấn chặt tên người rừng sau đó cắn nát đầu chúng.

Không ngờ từ trên trời một đám người rừng nữa nhưng hình dạng lại khác đám trước, chúng có hai cánh sau lưng, cơ thể thì một màu nâu đất, chúng có những kỹ năng đặt biệt.

Vô Tình đang khống chế hàng chục tên người rừng máu huyết văng khỏi hốc mắt, miệng, lỗ chân lông ra ngoài cơ thể. bên ngoài thân thể Vô Tình máu lơ lửng, lúc này đoàn người rừng trên trời phóng xuống, bốn con phun ra nước cực mạnh xịt vào người Vô Tình khiến cậu bị mất khả năng khống chế máu, con thứ năm phóng ra hai sợi dây thép rắn chắc trói chặc Vô Tình.

Đám người rừng mới hơn ba mươi tên cùng phóng ra hàng chục khung sắt nhốt khá nhiều đám người tham gia. Hai con tướng người rừng giống tựa như ết đánh tan người đá của Vô Lực, Vô Lực bị phản phệ hộc máu miệng. nhân cơ hội này nhiều tên người rừng bao vây mập mạp lại.

Người cây đang giao chiến khốc liệt với một tên người thép rừng, thấy người cây không ổn gã người ngựa vằn tung cú sút cực mạnh lên lưng người thép. Cú sút mạnh đến nổi gã người thép tan sát thành nhiều mảnh. Từ trên không trung ba vòng tròn to đen rơi xuống khóa chặt người ngựa lại. Người cây bị hai sợi dây leo của một tên người rừng mới trói chặc lại.

Tình hình ngày càng nhiều người nguy cấp, đến cả những tinh anh nhóm tham gia cũng bị chế trụ. Lúc này quan sát đã lâu Liễu Hà thả ra hai linh thú tựa như đười ươi to tướng bảo vệ mình. Cậu kết ấn khiến cơ thể to ra, một con quỷ ảo ảnh khổng lồ sau lưng cậu xuất hiện, Liễu Hà hét lớn:

- Phật Ma Hóng

Ảo ảnh sau lưng Liễu Hà khà ra một luồn kình phong cực mạnh thổi bay tất cả người rừng, kể cả người tham gia. Kình phong thổi tung và xoáy mạnh, đất đá người bị cuốn vào nó bị xoáy quanh, không cần phân biệt địch ta. Nhờ cơn kình phong một số người bị đám người rừng chế trụ thoát được, và giảm được đợt tấn công của chúng.

Túy Tửu hét lớn:

- Mọi người tập hợp vào kết giới chỗ của ta!

Mọi người thấy Túy Tửu đang đứng trong một trận pháp mờ ảo do Lệnh Hồ Xung thi triển, không chần chờ những ai còn khả năng lập tức phóng vào cầu sống sót.

Lệnh Hồ Xungđang ở trên không trung nơi phía dưới là đại trận do mình thiết lập, phân thần cảm ứng rất rõ ràng việc yêu thú của mìnhbị giết nên có đôi chút tiếc hận nhưng không dám chần chừ mà vẫy tay kêu gọi những người khác trực tiếp hạ xuống đi vào trận phápphía dưới. Khi vào trận pháp Lệnh Hồ Xung khởi động khiến cho nhiều cây trúc mọc lên xung quanh thành một rừng trúc khổng lồ bao bọc trận pháp cả trong lẫn ngoài.

Sau khi đám người Lệnh Hồ Xungvừa phóng xuống dưới thì tên người ếtở phía sau phóngvụt tới, hắn nhìn thấy rõ ràng tình hình, trong lòng cảm thấy vui mừng lẫn sợ hãi nhưng cũng có chút khó hiểu ngoài ý muốn.

Tới trước mặt rừng trúc, thấy mấy người kia không có ý tứ đi ra, hắn cười lạnh một tiếng sau đó lập tức song thủ vung lên, một khối huyết quang nhỏ tách ra.

“Xùy” một tiếng, khối huyết quang kia chợt lóe hướng phía rừng trúc bắn đi, nửa đường đón gió dài lên, trong nháy mắt bành trướng to lớn vô cùng, đem toàn bộ rừng trúc bao phủ bên trong, khiến cho phía dưới đỏ rực một mảng, quỷ dị vô cùng.

Mắt thấy huyết quang vô thanh vô tức xâm nhập đến trên rừng trúc, con tướng người rừnglộ ra một tia đắc ý, hộ thể ma quang của hắn chỉ cần đem mảng rừng trúc này vây khốn chặt chẽ thì hắn có thể thúc giục một loại bí pháp, đem hết thảy bên trong tiêu diệt không còn một mống, đối phương đã tự tiến vào tử địa, như vậy cũng không nên trách hắn lòng dạ độc ác.

Hai tay hắn hoa lên một trận, tự kết thủ ấn, muốn thúc dục bí pháp thì đột nhiên từ trong rừng toát ra một tầng quang mang hai màu trắng xanh, đem cự đại huyết quang đang từ từ hạ xuống nâng lên một cách dễ dàng, làm cho Hai con người ết khổng lồngẩn ra, sắc mặt lạnh lẽo.

Một lúc sau con giun khổng lồ xông vào cầy nát rừng trúc nhưng bọn chúng không thấy người đâu, mà trúc gẫy rồi lại mọc lên cực nhanh. Những người rừng lính láp còn lại đều xông vào phá loạn.

Lệnh Hồ Xung cầmcự nhưng tiên khí tiêu hao cực nhanh, Lệnh Hồ Xung hô lên:

- Mau giúp ta một tay!

Mọi người mới được thở dốc một chút lúc này mọi người chia ra truyền tiên lực vào cho Hồ Xung, một nữa thì nghỉ ngơi đợi khôi phục tiên lực.

Bên ngoài đám thú rừng công phá mạnh mẽ nhưng nhờ có mọi người thay phiên nhau truyền tiên lực cho Hồ Xung nên cũng tạm cầm cự được trận pháp. Duy người mệt mỏi nhất lúc này là Lệnh Hồ Xung, cậu bị nhiều tiên lực khác nhau truyền vào cơ thể, rồi liên tục nhiều ngày không ngủ nghỉ mà cầm cự trận pháp nên khiến hắn mệt mỏi rất nhiều.

Thời gian qua đi cuối cùng cũng trôi qua bảy ngày khiến ai nấy đều nhẹ nhõm. Giọng nói từ lão già truyền vào tai mọi người:

-” Rất tốt 102 người sống sót vượt qua vòng hai, vòng ba bắt đầu. Luật lệ rất đơn giản, một giết chếtMê Vụ Giun Mãng cùng hai Người Cốc Tinh. hai là sống sót đến khi trăng lên“.
Bình Luận (0)
Comment