Thành bại chỉ trong một lần thử.Asmodeus đang định đi nhưng lại nhận được điện thoại của Raphael.
Âu Dương Phi sau khi được chữa khỏi bệnh lập tức được chính phủ tuyển dụng, rất nhanh chóng gia nhập Kế hoạch Sao Băng. Có cơ sở nghiên cứu trước đây của bọn họ, lại thêm sự giúp đỡ âm thầm của tám giới, cùng với sự đồng lòng nỗ lực của toàn bộ nhân loại, kế hoạch tiến triển thuận lợi, hiện tại đã bước tới giai đoạn thử nghiệm.
Raphael muốn mời y tới xem cuộc thử nghiệm.
…
Muốn thử di chuyển địa cầu?
Asmodeus sợ chính mình nghe không rõ lời trong điện thoại, lại sợ mình đã hiểu đúng, vừa nói chuyện vừa lập tức bay tới nơi thử nghiệm.
Trong điện thoại, Raphael dừng lại một lát mới chậm rãi nói tiếp. Nói xong chuyện cuộc thử nghiệm, chàng bắt đầu kể tới việc mấy ngày nay chàng liên lạc với các giới, kể rằng tính tình vua tinh linh không dễ gần cho lắm, may mà có “chồng quản nghiêm”, kể rằng sau khi titan tự do tan rã, nội bộ titan biến động lớn, kể rằng các nhà khoa học tộc người lùn ở viện nghiên cứu rất yêu thích nhân giới, đang suy xét việc định cư…
Đang nghe đến mê mẩn, trước mắt Asmodeus liền xuất hiện một vùng ánh sáng. Ánh sáng nằm giữa bầu trời đầy sao, mà Raphael đứng ở giữa ánh sáng.
Raphael cầm di động, khoe khoang nói: “Người yêu của tôi tới, tôi muốn đi hẹn hò.”
Di động trong tay nóng lên, mặt lại càng nóng hơn. Nhìn nhau gần như vậy, trong mắt trong đầu Asmodeus đều là vị thiên sứ đang toả sáng tựa như ánh mặt trời, hoàn toàn đã quên mất lý do chính mình lòng nóng như lửa đốt chạy tới nơi này, không, đáp án rõ ràng rất dễ thấy, lý do nhất định là để sớm nhìn thấy người yêu của y.
Raphael nắm tay y, chậm rãi bay đi.
Gió đêm lành lạnh bướng bỉnh quấn lấy những sợi tóc của bọn họ, dùng một nhánh tóc đen, hai nhánh tóc vàng bện thành một bím tóc. Bím tóc vui vẻ nô đùa giữa không trung, lúc biến thành hình trái tim, lúc biến thành hình viên kẹo.
Đã thấy được cao nguyên ở phía xa, màn tuyết trắng xoá trong đêm tối phản chiếu ánh sáng mỏng manh.
Asmodeus cuối cùng cũng nhớ ra mục đích của chuyến đi lần này, đang định mở miệng thì mặt đất đột nhiên chấn động liên tục vài lần rồi im bặt.
Di động của Raphael nhận được một tin nhắn. Chàng nói: “Thử nghiệm thành công.”
Asmodeus ngây ngẩn cả người: “Gì, là vừa rồi?”
Raphael nói: “Ừ. Thiết bị ở mọi nơi trên thế giới vận hành thành công. Yên tâm, chỉ là vận hành, không phải thật sự di chuyên trái đất.” Dù không có cuộc thử nghiệm, chàng cũng không nghi ngờ hiệu quả của kế hoạch này, bởi lời tiên đoán sớm đã công bố đáp án.
Asmodeus đau đớn hỏi: “Nếu như thất bại, người nguyện ý để nhân loại rời đi sao?”
Raphael cười cười, nhẹ giọng nói: “Đây là sức mạnh của bọn họ.”
Chàng nói: “Nếu không cách nào ngăn chặn được thiên thạch, vậy thì nhân loại là người duy nhất có thể tự cứu chính mình.” Xem xét tiến độ công việc trước đây của nhân loại có thể thấy, sự giúp đỡ của tám giới chỉ giúp bọn họ đẩy nhanh tốc độ, bọn họ dù đơn độc vẫn có thể hoàn thành, chỉ là thời gian gấp gáp hơn.
Trong lòng Asmodeus yên lặng phản bác: Chỉ cần cưỡng chế nhân giới ở lại là có thể cứu được càng nhiều người hơn.
Chỉ là nhìn nụ cười của Raphael, y dù một câu, một chữ, một tiếng động nhỏ… Cũng đều không thể thốt ra.
Tuy rằng vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng, nhưng thời gian vẫn quý giá như trước, đặc biệt là thời gian hai người ở cùng nhau, Asmodeus không thể nào lãng phí dù chỉ một chút. Y giấu ý định quay trở lại địa ngục của mình và ở lại bên Raphael, nhìn chàng biến thành nhân loại, thành thạo tiếp xúc với nhân viên chính phủ các quốc gia liên quan, thu thập tin tức về thiên thạch và tư liệu về Kế hoạch Sao Băng, sau đó gửi tư liệu tới các giới khác.
Các giới khác không chỉ nghiên cứu về thiên thạch, mà còn nghiên cứu xem sau khi nhân giới rời đi thì chín giới sẽ gặp phải tình trạng gì.
Trước mắt thấy được tình hình không khả quan lắm.
Ở Con Thuyền Noah, Asmodeus gặp được Metatron sau khi trở về từ thiên đường vẫn luôn ở lại đây canh giữ cánh cổng thời gian. Metatron vẫn dịu dàng như cũ, dường như cho dù có gặp phải chuyện lớn gì, chỉ cần có y ở bên thì tâm trạng nóng nảy cũng có thể tự động bình yên lại.
Lúc này, Asmodeus cuối cùng cũng không nhịn được hỏi: “Thần không dặn dò gì sao?”
Metatron mỉm cười: “Lời dặn của Thần vẫn luôn hiện hữu.”
Asmodeus khó hiểu.
“Nhân từ, hy vọng, tin tưởng, dũng cảm, chính trực, thận trọng, sáng suốt. Lời dặn của Thần vẫn luôn ở trong lòng mỗi chúng ta.” Metatron chậm rãi nói, “Lòng mang theo nhân từ, không mất hy vọng, kiên trì tin tưởng, duy trì dũng cảm… Chúng ta vẫn đang đi trên con đường này.”
Là một đại diện tiêu biểu của thế lực phản diện, Asmodeus hổ thẹn cúi đầu, “Chúng ta lần này có thể thắng không?”
Metatron nói: “Trong một thế giới biết trước, chúng ta đã quen sở hữu năng lực mạnh mẽ. Mà trước những thứ chưa biết, dùng bản thân nhỏ bé của chính mình để đối diện, giữ cho tinh thần luôn vững vàng mới là sự mạnh mẽ thực sự.”
Asmodeus mang theo tinh thần vừa được an ủi, nặng nề bước về bên cạnh Raphael.
Raphael vuốt tóc y.
Asmodeus dựa vào bờ vai của chàng, nhỏ giọng nói: “Đạo lý mà Metatron nói em đều hiểu, nhưng mà…”
Vì sao đức tính tốt mọi người đều biết, nhưng thánh nhân luôn ít ỏi quý giá? Bởi vì biết thì dễ mà làm mới khó.
Raphael nói: “Thật ra không cần quá để ý những lời này.”
Asmodeus giật mình mở lớn mắt. Được cả chín giới công nhận là… Người truyền bá của Thần, vậy mà lại nói không cần quá để ý?
Raphael nói: “Ngay vào lúc em phải đưa ra lựa chọn, những điều này sẽ tự động hiện lên trong suy nghĩ của em, tôi tin tưởng em.”
Lòng Asmodeus hơi động, gần như không dám nhìn thẳng chàng. Kế hoạch của Beelzebub bị phát hiện rồi sao?
Bởi có tật giật mình, y thu hẹp lại phạm vi hoạt động của mình, thường xuyên ngẩn người nhìn đồ đạc, Raphael cho rằng càng lúc càng gần tới thời điểm thiên thạch xuất hiện nên y lo lắng, bởi vậy thường xuyên tranh thủ thời gian ở bên cạnh y. Hiệu quả không mấy rõ rệt… Thời điểm đối diện với Raphael, đầu óc Asmodeus thường xuyên trống rỗng, lo lắng buồn rầu gì cũng đều không nhớ nổi, cho nên nhìn qua vẫn là ngây ngẩn.
Nhân giới đếm ngược tới ngày thứ mười.
Asmodeus bị gọi tới nhân giới, cùng với Mammon ở lại thành phố dự tính bị thiên thạch rơi xuống đợi lệnh. Ảo cảnh của Asmodeus và thuật khống chế linh hồn của Mammon có thể chi phối nhân loại, tránh bi kịch dù thiên thạch đã được ngăn chặn thành công nhưng nhân giới vẫn rời đi.
Xuất hiện cùng với bọn họ còn có Gabriel.
Tổ ba người mới vừa thành lập, Gabriel liền vô cùng đơn giản mà thô bạo đề ra quy tắc: “Đừng gây chuyện.”
Đã nhận được mệnh lệnh và đang sẵn sàng gây chuyện, Asmodeus chỉ biết yên lặng quay đầu đi, sau đó nhìn thấy Mammon đang ung dung bình thản ngồi phía đối diện, hoàn toàn không nhìn ra được liệu gã có nhận được lệnh hay không, trong lòng y âm thầm bội phục.
Ánh mắt Gabriel xẹt qua Asmodeus, dừng lại trên người Mammon. Mammon bắt đắc dĩ giơ hai tay: “Dạo gần đây chẳng phải ta bị tước sạch quyền hành rồi ư? Việc có thể làm duy nhất là xem xét giấy tờ, còn có thể gây được chuyện gì? Không tin ngươi có thể hỏi Meta.”
Gabriel nói: “Vậy thì tốt, ta cũng không muốn gửi mấy lời chúc kiểu ‘tan cửa nát nhà’ cho người khác.”
Asmodeus, Mammon: “…”
Thời gian ngày càng gần, không khí ở nhân giới cũng ngày càng khẩn trương. Thời gian còn một tuần, Kế hoạch Sao Băng lại thử nghiệm lần thứ mười hai để đảm bảo không chút sơ sót.
Đếm ngược tới ngày thứ ba, nhân giới vẫn hoạt động như bình thường. Asmodeus đột nhiên nhớ tới một chuyện, “Trong ‘Lưu lạc địa cầu’, nhân loại xây dựng thành phố ngầm dưới lòng đất để giữ ấm, bọn họ có xây chưa?” Nếu thực sự không có, liệu có bị chết cóng không?
Y biết rõ sự yếu ớt của nhân loại nên rất lo lắng.
Vẻ mặt của Mammon hơi thay đổi: “Di chuyển trái đất có nguy hiểm rất lớn à? Vậy không phải là ở lại tại chỗ sẽ càng an toàn hơn sao?”
Gabriel liếc xéo gã: “Không trỗi dậy lòng ích kỷ, ngươi sẽ càng an toàn.”
Mammon mỉm cười rót một ly rượu vang cho chính mình.
Nửa đêm, Asmodeus nhận được tin, nhân loại sau khi tính được tốc độ và góc độ va chạm của thiên thạch, quyết định thực hiện Kế hoạch Sao Băng sớm hơn dự định. Y lập tức dùng thuật Thần giáng tách ra phân thân trấn giữ hai điểm ở nhân giới, không chế khả năng quan sát thiên thạch của nhân loại.
Ngay mười lăm phút sau khi đưa ra quyết định di chuyển trái đất, đám thiên thạch như hổ rình mồi đột nhiên biến mất. Nhân giới kinh ngạc, kế hoạch quả nhiên bị dừng lại. Nhưng thiên sứ và đoạ thiên sứ đều biết, cơn bão thiên thạch sắp sửa mang tới kiếp nạn diệt thế vẫn đang lao nhanh trên tuyến đường đã định sẵn.
Đếm ngược còn một ngày.
Sí thiên sứ dẫn theo quân đoàn thiên sứ cùng ma vương dẫn theo quân đoàn đoạ thiên sứ đi tới thành phố nơi dự đoán sẽ có thiên thạch rơi xuống.
Cùng lúc đó, Isfel dẫn đầu các nhân viên khách sạn, cùng vua tinh linh Omedando, thái tử nguyên thù Lanka, tộc trưởng vu tộc Jesse, nữ vương titan quang minh Fiona, tộc trưởng tộc người lùn Hans, tộc trưởng tộc người sói Lang Bội Bội chờ sẵn trên Con Thuyền Noah đã đáp xuống nhân giới. Một khi thất bại ngăn chặn thiên thạch, trái đất bị di chuyển, bọn họ sẽ dốc hết sức lực để chín giới không bị sụp đổ.
Michael ngẩng đầu nhìn sắc trời: “Gần tới lúc rồi.”
Asmodeus theo bản năng nắm chặt tay Raphael. Bởi vì cần che mắt nhân loại, y không thể không ở lại nhân giới đợi lệnh.
Raphael nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay y.
Metatron nâng trục thời gian lên giữa không trung.
Trục thời gian vàng óng thong thả chuyển động, hiện ra thời điểm cuối cùng.
Keng…
Trục thời gian phát ra tiếng chuông gõ.
Raphael nắm tay Asmodeus, nâng tới bên môi hôn lên: “Tin tưởng vào chúng ta.”
“Được rồi được rồi.” Beelzebub tỏ vẻ mất kiên nhẫn kéo Asmodeus ra. Asmodeus cảm thấy lòng bàn tay bị nhét một tờ giấy vào, còn chưa kịp xem thì nhóm thiên sứ và đoạ thiên sứ đã bay lên cao, giống như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm.
Vừa tiến vào vũ trụ, bọn họ liền cảm giác được một cỗ áp lực từ ngoài vào trong, cùng với sức lực trong cơ thể dần bị xói mòn. Thời gian để tới gần đám thiên thạch lâu hơn bọn họ dự tính, nhưng thời gian vượt quá này đều phải tính vào nửa tiếng hành động. Lucifer một lần nữa tăng tốc, Michael đuổi theo nắm lấy tay hắn.
Phía sau bọn họ, Mammon cũng len lén nắm tay Metatron, Raphael chuyển tầm mắt, ngón tay phải xoa nhẹ một cái, tựa như vẫn cảm nhận được độ ấm trong trí nhớ.
Trừ sí thiên sứ và ma vương, quân đoàn thiên sứ và đoạ thiên sứ dần bị kéo rộng khoảng cách, dừng ở xa phía sau.
Raphael và Beelzebub đồng thời giơ tay, chỉ thị bọn họ ở tại chỗ đợi lệnh… Trong tình huống du hành vũ trụ không có vật tham chiếu sẽ rất dễ bị lạc đường. Nhưng Lucifer dường như có thể phân biệt được phương hướng trong bóng đêm, giống như năm đó dẫn dắt toàn bộ đoạ thiên sứ đi tới địa ngục vậy, ngay cả nhóm sí thiên sứ lúc này đi theo cũng hoàn toàn chẳng cảm thấy có gì không đúng.
Những khối thiên thạch rất nhỏ đột nhiên xuất hiện ở phía trước.
Bởi vì thể lực bị xói mòn mà cảm thấy suy yếu, Abaddon vẫn bất thình lình tăng tốc bay về khối thiên thạch đầu tiên, không chút do dự đấm một nhát… Nếu ở trong phạm vi chín giới, đây tuyệt đối là một đấm long trời lở đất, nhưng ở nơi này lại chỉ như miếng bông chạm vào khối thiên thạch, tuy thay đổi được phương hướng của nó nhưng cũng chẳng qua hất nó sang một bên mà thôi.
***
Còn 1 chương cuối và 3 phiên ngoại nhỏ nữa thôi, em sẽ cố ạ (ง •̀_•́)ง