Trường thương là do Hạ Thiên cố ý tăng thêm chiều dài.
Bởi vì khi chiến đấu trong quân trận, dài thêm một tấc, sẽ mạnh thêm một tấc!
Hành động lúc người khác không kịp phòng bị mới có thể đánh úp bất ngờ, giành được chiến thắng!
Quả nhiên.
Đám ác phỉ quen thuộc với trường thương trong quân đội đã trúng chiêu!
Rất nhiều ác phỉ tự cho rằng bản thân nằm ngoài phạm vi tấn công của trường thương!
Không ngờ, trường thương của Hoang Châu lại dài như vậy, ra tay tàn nhẫn như vậy, kẻ bị đâm trúng không chết cũng trọng thương!
“Phốc phốc phốc..."
Trường thương rút ra khỏi cơ th ể đám ác phỉ, kéo theo từng đó hoa máu nở rộ trong không trung, tựa như đang hiến tế.
Lô Thụ lạnh lùng quát: “Đổi!”
Hàng trường thương binh thứ hai tiến về phía trước, đâm thương ra, khiến trận trường thương ào ạt đâm về phía trước, không ngừng không nghỉ!
“Giết!”
Trong đám phỉ binh, một võ giả hạng hai tung người đánh về phía quân trận Hoang Châu, trên mặt lộ ra nụ cười hung ác: “Để ta phái”
Nhưng gã lại gặp phải một đợt tấn công băn tỉa trên không!
“Xoẹt xoẹt xoẹt...”
Hơn chục mũi tên nỏ được b ắn ra trong không trung, khoảng cách gần, tốc độ cực nhanh, trực tiếp bắn tên ác phỉ thành con nhím.
Ẩn trong quân trận, thiếu niên tàng kiếm đã ra tay!
Nhiệm vụ của bọn họ là ẩn nấu trong bóng tối, phụ trách giải quyết cao thủ và tướng lĩnh của đám phỉ binh!
“Giết vào trong!”
Một tên ác phỉ có võ nghệ cao cường cuối cùng cũng đột phá được quân trận Hoang Châu, cầm theo vũ khí xông vào trong trận, nở nụ cười hung ác hét lên: “Phá quân trận Hoang Châu, công đầu thuộc về ta!”
“Giết!” Gã vung đao về phía trường thương binh Hoang Châu ở bên cạnh, gần một tấc, lại nguy hiểm một tấc, không gian nơi
này nhỏ hẹp, nếu rút trường thương lại để phòng thủ sẽ phá vỡ quân trận Hoang Châu.
Đao của gã có thể giết sạch binh lính Hoang Châu!
Đao của gã sắp được uống máu của binh lính Hoang Châu!
Thế nhưng. Binh lính thiếu niên của Hoang Châu bên cạnh gã tuy có hơi sợ hãi, ánh mắt có chút né tránh, thế nhưng không hề trốn tránh, vẫn vung thương như trước, cũng không hề phản kháng.
Trong mắt tên ác phỉ lộ ra nghi hoặc... binh Hoang Châu không sợ chết sao?
Đáp lại gã chính là ba con dao găm bằng sắt tinh xảo đột nhiên xuất hiện bên cạnh gã từ trong không trung, giống như được ma quỷ điều khiển, trực tiếp đâm chín nhát trên người gã, mỗi một nhát đều trí mạng!
“Phụt phụt phụt...”
Máu của gã phun ra một cách đầy tuyệt vọng.
Tên ác phỉ không thể tin nổi trừng lớn mắt, thì thào nói: “Trong quân Hoang Châu có quỷ thần!”
Lúc này.