Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

Chương 306

Nói tới đây.

Hàn Binh nhìn ngọn núi Thiên Môn cao lớn: “Nếu Hoang Châu Vương đã quét sạch sơn tặc trên ngọn núi này, vậy chúng ta sẽ chiếm giữ nơi này, trước tiên huấn luyện một đội ngũ có khả năng chiến đấu, sau đó sẽ tiến vào Hoang Châu, trợ giúp ân nhân!”

“Được!

Có người hỏi: “Vậy đội ngũ của chúng ta tên là gì?”

Hàn Binh nhìn về phía Hoang Châu, n Hoang Gia đi!”

“Được!

Sau đó.

Hàn Binh bắt đầu thành lập một đội ra hình ra dáng, ghi tên từng người vào danh sách, sắp xếp người lên núi điều tra.

Chưa kể, trong số những người dân miền núi này, có rất nhiều người là thợ săn, có chút võ lực.


Quân Hoang Gia cứ như vậy được thành lập ở núi Thiên Môn.

Có lẽ Hạ Thiên nằm mơ cũng không ngờ rằng, ở nơi đại chiến này, lại có một thư sinh tên Hàn Binh thành lập một đội “quân Hoang Gia” nguyện trung thành với hắn.

Ở một nơi nào đó trong rừng rậm. Lý Phi xem đến hứng thú.

Hắn ta cũng không thể nào đoán được chuyện dưới chân núi Thiên Môn lại diễn ra như vậy!

“Có lẽ đúng như lời Vương gia đã nói, làm phải đạo thì nhiều kẻ giúp, làm trái đạo thì ít kẻ giúp!”

Lý Phi cảm thán: “Hạ lệnh, cho toàn bộ ky binh rút khỏi trại cướp núi Thiên Môn, để lại vật tư và lương thực cho những người cực khổ này, hơn nữa, cũng để lại đầy đủ vũ khí cho họi”

“Ta rất muốn xem thử, tiểu tử tên Hàn Binh này có thể huấn luyện ra được đội ngũ thế nào?”

Phó tướng quân có chút không cam lòng: “Thống lĩnh, chúng ta nên rút lui về đâu?”

Lý Phi nhìn về phía Hoang Châu, lộ ra nụ cười thần bí: “Tới Hoang Châu trợ giúp Vương gial”

Phó tướng sửng sốt: “Thống lĩnh, không có thủ lệnh và binh phù của vương gia, Thanh Châu tự điều động binh mã chính là trọng tội!”

“Việc bổ nhiệm người làm tổng đốc sẽ sớm được hạ xuống, nếu như lúc này xảy ra chuyện gì sẽ thất bại trong gang tấc!”

Lý Phi không hề để ý: “Đúng vậy!”

“Cho nên, ta vẫn cần phải làm việc thật cẩn thận!”

Phó tướng rất hài lòng: “Thống lĩnh sáng suốt!”

Lý Phi sờ sờ râu trên m Dựa tin tức tình báo, đại quân Thiên Lang đang rục rịch tiến vào biên cảnh, biên quân Hoang Châu từ lâu đã chỉ còn là trên danh nghĩa, tuyệt đối không thể giúp đỡ gì được cho Vương gia!”


“Cho nên, ngươi dẫn ba ngàn ky binh này tiến vào Hoang Châu, trợ giúp Vương gia tác chiến bất cứ lúc nào!”

Phó tướng: “..."

“Ta tự tiện dẫn binh tiến vào Hoang Châu, cũng sẽ rơi

đầu. Lý Phi vỗ vỗ vai gã: “Không sao đâu!” “Nếu ngươi rơi đầu, ta sẽ cưới muội tử của ngươi!”

Phó tướng: “..."

Đúng là con người vô tình!

Mặt trời sau khi xuyên qua những đám mây, cuối cùng cũng lặn xuống dưới đường chân trời.

Rốt cuộc bóng tối cũng bao phủ toàn bộ thế gian. Xung quanh núi Thần Long.

Đủ loại động tĩnh vang lên trong rừng rậm, khiến màn đêm tràn ngập nguy hiểm.

Lúc này.

Các nhóm binh sĩ tóc đỏ mắt xanh tụ tập lại từ khắp mọi nơi!


Bọn họ thắp đuốc, khiến dãy núi Thập Vạn Đại Sơn tràn ngập biến động.

Trên ngọn núi gần núi Thần Long nhất, một đống lửa đang bùng cháy hừng hực, xung quanh đầu là những chiến binh Bạch Hồ tóc đỏ mắt xanh.

Chỉ thấy tộc trưởng Bạch Hồ đang ôm lấy vòng eo nhỏ. nhắn của A Đan, bàn tay di chuyển khắp cơ thể tr@n trụi mềm mại của nàng ta: “Tiểu mỹ nhân, nàng yên tâm, ta đã phát Bích Nhãn lệnh ra, triệu tập chiến binh của tộc Bích Nhãn ở. Thập Vạn Đại Sơn, chỉ cần người đến đông đủ, chúng ta sẽ giết tên Hoang Châu Vương kia!”

Ánh mắt A Đan mềm mại, quyến rũ mê người, nũng nịu nói: “Tộc trưởng, nếu có thể bät sống được Hoang Châu Vương kia, xin hãy giao cho ta, A Đan nhất định khiến hắn phải chịu hết mọi đau đớn trên thiên hạ mà chết!”

Tộc trưởng Bạch Hồ cảm thấy trái tim của mình đã bị tiểu hồ ly quyến rũ trong lòng làm cho tan chảy: “Được!”

Nhưng mà gã vẫn thận trọng hỏi: “Tiểu hồ ly lẳng lơ, không phải nàng nhìn trúng tên Vương gia chó má đó chứ?”

A Đan lắc đầu: “Đương nhiên không phải!” “Ta chỉ muốn đích thân báo thù cho A Ru PiI” Vào lúc này.

Trong bụi cỏ bên cạnh tộc trưởng Bạch Hồ phát ra đủ loại âm thanh hoang hợp, khiến người khác trở nên đ ộng tình!

Tộc nhân Bích Nhãn, cho dù là nam hay nữ thì đều rất d@m đãng.

Bình Luận (0)
Comment