Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang

Chương 15


Vân Mật Tuyết tốn một ít thời gian để giải thích cho Yến Trục Quang quá trình đưa nàng vào Phong Hoa Tiên Tông, trong mắt tiểu cô nương chỉ còn lại mê mang.

Nàng lẩm bẩm nói: “Ta hiện tại...!không cần xử lý linh điền?”
Vân Mật Tuyết có chút mềm lòng: “Trục Quang đã không còn là tạp dịch đệ tử của Nhất Miểu Tông, không cần lại xử lý linh điền.”
“Vậy, ta đây có thể làm cái gì?”
Nàng nắm vạt áo, cả người không biết phải làm sao.

“Ngươi hiện giờ ở Phong Hoa Tiên Tông, ta đã hướng chưởng môn cùng các vị trưởng lão báo cáo việc của ngươi, chỉ cần kiểm tra đo lường linh căn xong, ngươi liền có thể chính thức gia nhập Phong Hoa Tiên Tông, trở thành đệ tử của Tiên Tông.”
“Ta?” Yến Trục Quang chỉ chỉ chính mình: “Nhưng linh căn của ta không tốt, lúc ta vào Nhất Miểu Tông, trưởng lão phụ trách tuyển nhận đệ tử nói Ngũ Linh Căn của ta là loại kém cỏi nhất trong tất cả các loại linh căn.”
“Phong Hoa Tiên Tông lợi hại hơn Nhất Miểu Tông, ta… ta làm sao có tư cách gia nhập Phong Hoa Tiên Tông chứ?”
Nàng nôn nóng gãi đầu: “Tiên tử đại nhân, ta có thể bị Tiên Tông đuổi ra hay không? Nếu vậy sau này ta còn chỗ nào để đi đâu...”
Vân Mật Tuyết thấy nàng gấp đến độ giống kiến bò trên chảo nóng, đứng dậy đến bên người nàng, nắm lấy một bàn tay của nàng, bao phủ trong tay mình mà an ủi.

“Trục Quang đã quên, ngươi bị lôi kiếp đánh trúng, linh căn đã có chút thay đổi, ngươi đã không còn là Ngũ Linh Căn như trước kia nữa.”
Yến Trục Quang ngẩng đầu, đôi mắt đen như mực đối diện với đôi mắt băng hàn của Vân Mật Tuyết.

“Vậy tiên tử đại nhân, ta hiện tại...!là linh căn gì?”
Nhìn thấy sự chờ đợi trong ánh mắt của Yến Trục Quang, Vân Mật Tuyết cười, hướng nàng chớp chớp mắt: “Đến lúc đó ngươi sẽ biết.”
Sắc mặt Yến Trục Quang suy sụp: “Tiên tử đại nhân có phải là đang an ủi ta hay không nha, ta cũng biết linh căn của ta thực không tốt, cho dù bị sét đánh qua, khẳng định cũng không tốt hơn bao nhiêu.”
Vân Mật Tuyết nhẹ nhàng gõ đầu nàng: “Ta làm sao sẽ lừa ngươi?”
“Linh căn của ngươi tuyệt đối không làm ngươi thất vọng.”
Yến Trục Quang cong miệng cười, lộ ra cả hàm răng: “Bất luận là cái gì, chỉ cần tốt hơn so với lúc trước thôi cũng khiến ta rất cao hứng.”
“Cảm ơn tiên tử đại nhân.”
Vân Mật Tuyết thấy ánh mắt nàng sáng lấp lánh, giơ tay xoa xoa đầu nàng: “Ta chẳng qua chỉ nói hai câu, ngươi cảm tạ ta làm cái gì?”
“Bất luận thế nào, tóm lại tiên tử đại nhân rất tốt với ta, ta cảm tạ tiên tử đại nhân chắc chắn không sai.”

“Nếu Trục Quang đã là Tiên Tông dự bị đệ tử, cũng đừng gọi ta là tiên tử đại nhân nữa, nên kêu là Đại sư tỷ.” Vân Mật Tuyết muốn sửa lại xưng hô đã lâu, chỉ sợ tiểu cô nương quật cường này không chịu sửa.

Quả nhiên, vừa nghe Vân Mật Tuyết nói vậy, Yến Trục Quang liền lắc đầu như trống bỏi: “Sao có thể gọi tiên tử đại nhân là Đại sư tỷ được chứ! Tiên tử đại nhân chính là tiên tử đại nhân.”
“Ngươi đã tiến vào Phong Hoa Tiên Tông nên phải kêu ta một tiếng Đại sư tỷ nha.”
Yến Trục Quang nhăn mày, vẻ mặt rối rắm cùng buồn rầu: “Là như vậy sao?”
Vân Mật Tuyết gật đầu.

Thật ra, Vân Mật Tuyết là Phong Hoa Tiên Tông phong hào Đại sư tỷ, chỉ là Đại sư tỷ của các phong hào đệ tử, bối phận của nàng so với một đám đệ tử mới vào Phong Hoa Tiên Tông cao hơn mấy tầng.

Yến Trục Quang chỉ mới gia nhập tông môn đệ tử, tính theo bối phận, nàng không có tư cách gọi Vân Mật Tuyết là Đại sư tỷ.

Nàng chỉ có thể giống như các đệ tử khác của Tiên Tông, dựa theo thực lực Nguyên Anh kỳ của Vân Mật Tuyết hiện giờ, gọi nàng là Liễn Cơ lão tổ.

Chỉ là Yến Trục Quang hiện giờ chính là Thiên Linh Căn, linh căn cũng không giống với những người khác, lại là Vân Mật Tuyết tự mình mang về tông môn, Vân Mật Tuyết ngầm muốn đề cử nàng cho vị trưởng lão Phân Thần kỳ nào đó, càng thêm không giống đệ tử bình thường khác.

Yến Trục Quang nếu trở thành thân truyền đệ tử của trưởng lão Phân Thần kỳ, vậy có tư cách gọi Vân Mật Tuyết là Đại sư tỷ.

Vân Mật Tuyết tạm thời chưa nói cho Yến Trục Quang dự tính của mình, Yến Trục Quang cũng không biết mấy thứ lung tung rối loạn phía sau xưng hô này.

Đương nhiên, nàng cũng không phải hoàn toàn không biết gì hết, xong việc đều có hệ thống ríu rít giải thích cho nàng.

Lúc này, sau khi Yến Trục Quang rối rắm hồi lâu, rốt cuộc thỏa hiệp nói: “Vậy...!Đại sư tỷ đại nhân?”
Nàng thỏa hiệp thế nhưng chỉ thay đổi được phần trước của danh xưng, Vân Mật Tuyết có chút dở khóc dở cười.

Nhưng nàng cũng lĩnh ngộ được sự kiên trì của tiểu cô nương, nên không định ép buộc nàng sửa lại.


Chỉ nghĩ, tương lai thời gian các nàng ở chung có lẽ còn rất dài, về sau chậm rãi khiến nàng sửa đổi lại đi.

“Đúng rồi, Đại sư tỷ đại nhân”, Yến Trục Quang nghĩ nghĩ, hỏi: “Linh điền của Phong Hoa Tiên Tông ở chỗ nào a? Ta đến đó bằng cách nào?”
“Ngươi đi linh điền làm cái gì?” Vân Mật Tuyết nghi hoặc: “Phong Hoa Tiên Tông không có linh điền.”
“Không có linh điền?” Yến Trục Quang há to miệng: “Không có linh điền làm sao tu hành a? Đại sư tỷ đại nhân không cần tu hành sao?”
“Trục Quang sao lại cảm thấy không có linh điền thì không thể tu hành?” Vân Mật Tuyết thấy bộ dáng Yến Trục Quang giống như thực giật mình, trong lòng có chút kỳ quái.

“Quản sự của chúng ta nói, xử lý linh điền chính là tu hành, không xử lý linh điền chính là lười biếng, tu vi liền sẽ trì trệ không phát triển.”
“Cho nên, ngươi nghiêm túc xử lý linh điền như vậy là vì tu hành?”
Yến Trục Quang gật đầu, lại lắc đầu: “Xử lý linh điền là công tác của ta, cũng là việc tu hành của ta, hai cái đều rất quan trọng, ta đương nhiên muốn nghiêm túc gấp đôi.”
Vân Mật Tuyết than nhẹ một tiếng, thì ra là như thế.

Vân Mật Tuyết biết quản sự vì mục đích gì mới nói như vậy với nàng, nhưng sẽ không nói ra chuyện quản sự lừa nàng, nàng chỉ nói: “Vậy quản sự khẳng định không có nói cho ngươi, có rất nhiều loại phương thức để tu hành, xử lý linh điền chỉ là một loại trong đó, cho nên, không phải không có linh điền thì không thể tu hành.”
“Di?”
“Vậy Đại sư tỷ đại nhân tu hành như thế nào?”
“Có quá nhiều phương thức tu hành, bây giờ mà nói thì rất dài, chờ về sau Đại sư tỷ lại chậm rãi giảng giải cho ngươi được không?”
“Nga.”
Yến Trục Quang nghĩ đến tình hình sau này, trong mắt tràn đầy khát khao.

“Ta hiện tại giống như đang nằm mơ”, Yến Trục Quang cúi đầu nhìn Vân Mật Tuyết đang nắm lấy tay nàng, lại dùng bàn tay khác nhéo chính mình một cái: “Cảm giác giống như mở mắt ra, tất cả đều thay đổi.”
“Đại sư tỷ đại nhân, ngươi nói cho ta biết, lát nữa ta sẽ phải tỉnh dậy đúng không?”
Nàng nhìn căn phòng xinh đẹp, ánh mắt lưu luyến dừng lại ở những hoa văn tinh mỹ: “Chờ ta mở mắt ra lần nữa, ta nhất định sẽ nhìn thấy cái nóc nhà đen tuyền kia.”
Nàng giơ tay chỉ chỉ: “Nơi đó hẳn là có một cái lỗ lớn, sau lại bị ta dùng thân cây của linh cốc chưa vứt đi để lấp kín lại.”
Nàng lại nhìn nơi khác: “Cửa sổ cũng không có xinh đẹp như vậy, giường cũng không có mềm như vậy, ta cũng chưa từng mặc qua quần áo xinh đẹp thế này.”
“Đại sư tỷ đại nhân”, Yến Trục Quang nghiêng đầu: “Đồ vật chưa từng thấy qua cũng sẽ xuất hiện ở trong mộng sao?”

Đôi mắt Yến Trục Quang không biết từ khi nào xuất hiện một tia tang thương, cũng không biết tiểu cô nương mười mấy tuổi như nàng sao lại có ánh mắt đó.

Vân Mật Tuyết mở miệng muốn đáp lại, nhưng đột nhiên không biết nên nói gì.

Những chuyện Yến Trục Quang kể, Vân Mật Tuyết chưa từng trải qua.

Nàng không biết trên nóc nhà thủng một lỗ có trải nghiệm ra sao, nơi nàng sống từ nhỏ đến lớn đều là động phủ được luyện khí sư đặc biệt luyện chế thành, bản thân nơi đó chứa đựng linh khí, đương nhiên sẽ không dễ dàng bị tổn hại.

Cho dù tổn hại, chỉ cần có đủ linh khí thì cũng có thể tự tu bổ.

Việc bản thân chưa từng trải qua, Vân Mật Tuyết không thể nào an ủi.

Nàng chỉ có thể nâng gương mặt Yến Trục Quang lên, nhìn chằm chằm vào đôi mắt nàng, nghiêm túc nói: “Nếu Trục Quang cảm thấy hết thảy những thứ này đều là mộng, vậy Đại sư tỷ nói cho ngươi biết, giấc mộng này sẽ vĩnh viễn không mất đi.”
Yến Trục Quang ngẩn người, tang thương trong mắt giống như hóa thành mây khói tiêu tán, thay vào đó là một khuôn mặt cười đến xán lạn: “Vậy thật sự là quá tốt, mộng đẹp nên thật lâu thật dài, vĩnh viễn không tỉnh mới tốt.”
Vân Mật Tuyết đang muốn nói cái gì đó với Yến Trục Quang thì bỗng nhiên dừng lại, ngay sau đó ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, nàng cúi đầu đối Yến Trục Quang xin lỗi: “Đại sư tỷ có việc gấp cần xử lý, tạm thời không thể ở lại cùng Trục Quang.”
Yến Trục Quang gật gật đầu: “Ân, Đại sư tỷ đại nhân không cần để ý ta, ta sẽ ngoan ngoãn ở lại đây, sẽ không chạy loạn, Đại sư tỷ đại nhân mau đi đi.”
Vân Mật Tuyết vỗ vỗ đầu nàng: “Nếu Đại sư tỷ bị trì hoãn lâu quá, ta sẽ nhờ người đến chiếu cố ngươi.”
“Trục Quang sẽ tự chiếu cố tốt bản thân mình.”
Vân Mật Tuyết không nói thêm nữa, nàng vỗ nhẹ đầu Yến Trục Quang, sau đó xoay người vội vàng đi ra ngoài.

Sau khi Yến Trục Quang nhìn Vân Mật Tuyết rời khỏi, nàng chậm rì rì đi đến đóng cửa phòng, sau đó xoay người trở lại bên cạnh chiếc giường mềm mại kia, "phanh" một tiếng ngã vào trên giường, híp đôi mắt, ôm chăn lăn một vòng.

Nàng nằm trên giường, hai cái đùi ở không trung lay động.

Hệ thống hơn nửa ngày mới tìm lại được thanh âm của mình.

“Ký chủ”, nó cố tình phát ra hiệu ứng âm thanh nuốt nước miếng: “Ngươi thật là lợi hại!”
Kỹ thuật diễn của ký chủ nhà nó, quả thực chỉ có thể dùng xuất thần nhập hóa tới hình dung! Nếu không phải nó biết rõ ký chủ, nó đều cho rằng ký chủ là tiểu tạp dịch không biết gì.

Xem bộ dáng Đại sư tỷ, hẳn là không có hoài nghi ký chủ.


Đương nhiên lấy cách làm người của Vân Mật Tuyết, nàng cũng sẽ không tùy ý hoài nghi người khác.

Bất quá, ký chủ biểu hiện như vậy thì người khác cũng sẽ khó mà nảy sinh nghi ngờ.

Kỳ thực một Ngũ Linh Căn như nàng, sau khi bị lôi kiếp đánh trúng lại đột nhiên biến thành Thiên Linh Căn vẫn là rất kỳ quái.

Dù cho có tiền lệ về lôi kiếp cải tạo linh căn, nhưng cải tạo kiểu này thật quá hoàn hảo.

Nhưng nàng chỉ là một tiểu tạp dịch đệ tử đến tu luyện còn mơ mơ màng màng, nếu hoài nghi chuyện nàng bị sét đánh có vấn đề thì cũng không có khả năng hoài nghi nàng.

Kỳ quái nhất không phải là Thiên Đạo sao? Ai biết Thiên Đạo vì sao sủng ái nàng như vậy chứ?
Ô ô, ký chủ nhà nó lợi hại như vậy, nó thật sự là quá cảm động, hệ thống cảm thấy nhiệm vụ Cứu vớt bạch nguyệt quang lần này khẳng định có thể hoàn thành, nó đảm bảo sẽ ổn định thăng chức!
Chính là, hơi có chút kỳ quái.

Hệ thống biết ký chủ nhà mình muốn nhanh chóng đạt được tín nhiệm của Đại sư tỷ, nhưng hai người bọn nàng tương tác như vậy có phải hơi không đúng hay không?
Như thế nào cảm thấy...!có phải hay không có chút thân mật?
Suy nghĩ trong chốc lát, hệ thống lại đem vấn đề này vứt ra sau đầu, không quan hệ, không ảnh hưởng, dù sao chỉ cần Đại sư tỷ tín nhiệm ký chủ là được.

Chỉ cần Đại sư tỷ cùng ký chủ duy trì quan hệ tốt đẹp, sau này tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ lớn một chút, không phải, là lớn hơn nhiều.

Ký chủ nhà nó thật sự là quá tốt, quả thực vượt mức hoàn thành nhiệm vụ!
Hệ thống cao hứng đến muốn bay lên.

Yến Trục Quang không để ý đến hệ thống, nàng híp mắt, thả lỏng tâm trí.

Một lát sau, nàng mới nói: “Nàng đi làm việc gì?”
Hệ thống biết Yến Trục Quang chỉ chính là Vân Mật Tuyết: “Ta nhìn xem...”.

Bình Luận (0)
Comment