Kế tiếp sau đó, Thuyền Kiều Quang có thể nói là tiệc tùng hàng đêm, không quá vài ngày liền tổ chức một buổi tiệc gặp mặt, cả trong trường lẫn ngoài trường. Hơn nữa, may mắn chính là tiệc gặp mặt thật sự đem đến rất nhiều mỹ nữ, làm cho mọi người trong câu lạc bộ thể thao đều tràn trề hi vọng! Chỉ cần có hy vọng, giao tình giữa bọn họ sẽ càng thêm chắc chắn.
Bất quá chủ sự Thuyền Kiều Quang vẫn nhận được sự hoan nghênh lớn nhất – tuy rằng không đến mức tả ủng hữu ôm, nhưng đúng là mọi việc với hắn đều rất thuận lợi. Có lẽ vì hắn có bề ngoài anh khí cùng cá tính nghiêm nghị chính khí, nữ hài tử đều phi thường thích hắn.
Ngày đó, bọn họ ở trong nhà hàng liên hoan, đụng phải Vũ Điền Khải Thái cùng một đám người. Vũ Điền Khải Thái vẫn luôn được nam nhân yêu thích, hơn nữa lúc trước từng cùng Thuyền Kiều Quang kết giao, nó thường không tự giác toả ra mị lực hấp dẫn nam nhân, ngay cả vài nam sinh trong câu lạc bộ thể thao cũng thảo luận về sự đáng yêu của Vũ Điền Khải Thái.
“Uy, Thuyền Kiều Quang, vì sao Vũ Điền không còn… theo chúng ta chơi nữa? Cảm giác cậu ấy đã lâu không có tới tìm chúng ta. Mấy người bên cạnh cậu ấy cũng chẳng có vẻ tốt đẹp gì, cậu ấy có thể chịu thiệt hay không a?” Có người nhịn không được nói với Thuyền Kiều Quang như vậy.
Nhìn đến Vũ Điền Khải Thái ở gần như vậy, Thuyền Kiều Quang vẫn có cảm giác vô cùng đau lòng. Rõ ràng hắn là một nam nhân không chuyện gì là không thể buông xuống, nhưng cái cảm giác đau lòng này vẫn không cách nào tiêu diệt. Hắn vĩnh viễn không thể phủ nhận rằng hắn đã từng bị tiểu nộn đậu hủ làm thất điên bát đảo, mê hoặc đến tên của chính hắn cũng quên mất, yêu say đắm như vậy sao có thể nói quên liền quên?
Đội trưởng đội bóng đá ánh mắt thực lợi hại, hắn đập Thuyền Kiều Quang một chút.
“Từ từ, bọn họ hình như cho cái gì đó vào đồ uống của Vũ Điền a?”
Thuyền Kiều Quang lập tức đứng lên. Vũ Điền Khải Thái đang uống ly nước kia, không bao lâu, nó thật sự có điểm mờ mịt. Thuyền Kiều Quang giơ tay lên, toàn bộ câu lạc bộ thể thao lập tức vây quanh Vũ Điền Khải Thái, bảo hộ nó ở bên trong, giúp nó rời đi, để nó ngủ ở chỗ trống bên cạnh bọn họ, đám nam nhân kia cũng bất đắc dĩ rời khỏi.
Vũ Điền Khải Thái ngủ ba, bốn giờ sau mới tỉnh, khi đó tiệc gặp mặt cũng đến hồi kết thúc. Thuyền Kiều Quang vừa thấy nó tỉnh, vài giờ bị giày vò trong lo lắng hóa thành cơn giận bạo phát. Nó vì sao luôn không nghe lời? Thuyền Kiều Quang lập tức thóa mạ nói: “Lần trước không phải đã nói qua, nhắc cậu luôn phải cẩn thận? Lại bị người ta bỏ thuốc, cậu là ngu ngốc sao? Như thế nào nói nghe không hiểu?”
Vũ Điền Khải Thái vừa thấy là hắn, lãnh liệt trả lời: “Mắc mớ gì tới anh? Anh không phải là nói tôi cố ý muốn cho nam nhân chiếm tiện nghi sao?”
Lần nói chuyện cuối cùng kia, Thuyền Kiều Quang thật sự có nói mấy lời không phẩm cách này. Hắn lập tức cứng họng.
Vũ Điền Khải Thái tự đứng dậy ra khỏi nhà ăn, chuẩn bị kêu taxi trở về. Thuyền Kiều Quang đuổi theo, lo lắng nói: “Tôi đưa cậu về.”
“Không cần!” Vũ Điền Khải Thái nghiêm mặt nghe ra được sự tức giận trong lời nói.
“Tôi muốn đưa cậu về.”
“Tôi nói không cần, anh nghe không hiểu sao?”
Hai người cãi nhau, cuối cùng Vũ Điền Khải Thái quăng cho hắn một cái tát rồi mới ngồi vào taxi. Thuyền Kiều Quang không quản trên mặt đau đớn, lập tức chen vào trong xe. Vũ Điền Khải Thái tức giận xuống xe, lại bị Thuyền Kiều Quang cố tình ngăn chận cửa.
“Anh rốt cuộc muốn cái gì!” Vũ Điền Khải Thái rống giận.
“Đưa cậu về nhà.” Thuyền Kiều Quang bình tĩnh trả lời. Hắn nhất định phải tận mắt nhìn thấy nó bước vào cửa nhà mới yên tâm.
Sau khi nói cho tài xế địa chỉ nhà, Thuyền Kiều Quang cũng không nói gì nữa, Vũ Điền Khải Thái ương ngạnh không rên một tiếng, thẳng đến khi về nhà.
Câu lạc bộ thể thao bị bỏ lại ở nhà hàng đều nhìn thấy một màn này. Đội trưởng câu lạc bộ quyền anh quay đầu hỏi: “Thuyền Kiều Quang và Vũ Điền Khải Thái đang kết giao sao? Như thế nào lại cảm giác giống tình nhân cãi nhau?”
“Lúc trước Thuyền Kiều Quang thích nam chính đóng AV kia không phải rất giống Vũ Điền Khải Thái sao? Có phải hay không hắn chết mê Vũ Điền a!” Thành viên câu lạc bộ bóng chày nói ra trọng điểm. Hắn từng thấy qua ánh mắt Thuyền Kiều Quang nhìn nam diễn viên chính kia, thật sự đáng sợ, giống như muốn đem người đó ăn tươi nuốt sống, rõ ràng là biểu tình đã yêu tới cực điểm.
Hay hắn nhìn nam chính kia, trong lòng nghĩ tới Vũ Điền đáng yêu?
Đội trưởng đội bóng đá nói ra trọng điểm của trọng điểm.
“Các vị, tôi muốn nhắc nhở một sự kiện phi thường trọng yếu, chính là, mọi người có hay không cảm thấy được, chỉ cần Thuyền Kiều Quang biến thành đồng tính luyến ái, nữ sinh trong trường, nữ sinh ngoài trường, sẽ cảm thấy cậu ấy không còn lực hấp dẫn? Cũng chính là…”
“… Cũng chính là cơ hội của chúng ta lại gia tăng rồi.” Thành viên câu lạc bộ đô vật hai mắt toả sáng.
Thành viên câu lạc bộ gofl cũng bắt đầu ảo tưởng, “Đúng vậy, chỉ cần học muội thích cậu ấy biết được cậu ấy là đồng tính luyến ái, ta ngược lại đến an ủi học muội, cái này gọi là chiến thuật an ủi bạn gái lúc cô đơn không phải sao?”
“Cho nên mặc kệ bọn họ có đang kết giao hay không, đem bọn họ tới kết giao không phải là tốt lắm sao?”
Câu lạc bộ thể thao tổng đại đoàn kết, mọi người sau khi mưu đồ bí mật, trên mặt toàn bộ đều lộ ra nụ cười gian trá vô cùng. Mặc kệ hắn, chuyện bọn họ kết giao được bạn gái mới là quan trọng nhất, về phần Thuyền Kiều Quang, trở thành vật hi sinh của bọn họ đi! Muốn nói bọn họ đê tiện thì đê tiện thôi, nam nhân phải đê tiện một chút mới có được bạn gái.
—xXx—
“Vũ Điền cùng Thuyền Kiều Quang? Cái gì? Cậu ta thích một nam diễn viên đóng AV giống Vũ Điền? Cho nên cùng Vũ Điền lén lút?”
Mọi người trong câu lạc bộ thể thao tìm tới Bắc Đại Lộ Đông Ti thảo luận chuyện này. Muốn gài bẫy người khác, tìm hội trưởng Bắc Đại Lộ Đông Ti là được rồi, y chính là đệ nhất cao thủ của học viện.
Vài người châu đầu ghé tai, Bắc Đại Lộ Đông Ti khoé miệng run rẩy chịu đựng ý cười. Y đã sớm biết Thuyền Kiều Quang cùng Vũ Điền Khải Thái có vấn đề, Thuyền Kiều Quang luôn cố sống cố chết mạnh miệng, làm thế nào cũng không cung khai, hại y rảnh rỗi không có việc gì muốn tìm chuyện làm cũng chưa có biện pháp tận dụng mọi thứ, nhân sinh như vậy thật sự rất nhàm chán.
Hiện tại có việc làm, dĩ nhiên trong lòng y đã sớm định ra kế hoạch tà ác.
Cho dù Thuyền Kiều Quang cùng Vũ Điền không phải người yêu, không sao cả, thượng rồi sẽ có quan hệ thôi!
Nếu như tình nhân cãi nhau, càng tốt, thượng rồi trừ hoả, dù hiểu lầm có lớn đến cỡ nào đều có thể tiêu tan. Giống như y với Sâm Viên Chính Nhân, cũng là y cưỡng bức tâm không cam lòng không nguyện, đầu ngu xuẩn như trư – Sâm Viên Chính Nhân lên giường, kết quả còn không phải là mỹ mãn khoái hoạt sao.
Y liên tục gật đầu, hướng câu lạc bộ thể thao làm động tác OK, ý nói cứ giao cho y mọi sự đều thoả đáng.
—xXx—
Thuyền Kiều Quang chưa từng có kinh nghiệm bị người bỏ thuốc, lần này xem như phá lệ. Hắn liều mắng chính mình, lần sau tuyệt đối không uống bất cứ thứ gì do Bắc Đại Lộ Đông Ti đưa! Tên kia làm gì có ý tốt mà mời người khác!
Hắn lắc lắc đầu có chút hỗn độn, ánh sáng chiếu thẳng vào mắt hắn, đưa mắt nhìn một vòng có thể đoán được đây là một khách sạn xa hoa. Hắn khó hiểu ngồi dậy, nguyên lai bản thân đang ngủ ở trên ghế salon trong phòng khách.
Đem chân đạp tấm chăn xuống đất, Thuyền Kiều Quang phát hiện mình bị cởi chỉ còn mỗi quần lót, mà y phục của hắn từ ghế salon, từng cái từng cái bị vứt trên mặt đất, trải dài đến trong phòng.
Đáng chết, đây là đang chơi trò chơi kì thú gì a? Hắn thật sự không hiểu nổi Bắc Đại Lộ Đông Ti muốn làm gì.
Hắn một đường nhặt lên quần áo, thắng đến trong phòng, nghe được bên trong truyền đến thanh âm di chuyển rất nhỏ. Trên chiếc giường lớn ở giữa phòng có một khối phập phồng lăn lộn, thoạt nhìn như là loại tình thú kì quái gì đó trên giường, thật đúng là phù hợp với loại người thú vị như Bắc Đại Lộ Đông Ti.
Ở trên giường, có người dùng chăn cuốn thành một khối. Thuyền Kiều Quang không có lại gần, nhưng từ sâu trong não bộ lại có cảm giác quen thuộc mơ hồ, hắn xoay người bước đi, lại nghe thấy người trên giường phát ra tiếng nấc khe khẽ. Thuyền Kiều Quang đóng băng cước bộ, thanh âm này, hắn vừa nghe là biết ngay Vũ Điền Khải Thái.
“Khải Thái?”
“Ô ô, đem cái kia lấy đi, lấy đi!” Vũ Điền Khải Thái vừa thấy Thuyền Kiều Quang liền khóc lên.
Thuyền Kiều Quang hít một hơi lãnh khí, cơn tức toàn bộ hướng lên não. Hắn muốn đi giết Bắc Đại Lộ Đông Ti, hơn nữa muốn đem y thiên đao vạn quả!
Vũ Điền Khải Thái toàn thân trần trụi, Bắc Đại Lộ Đông Ti còn trói tay nó lại, làm cho hai tay nó bị giữ chặt ở đầu giường, miễn cưỡng có thể chạm tới lưng mình nhưng không thể cởi bỏ hai còng tay trói buộc. Hai chân cũng bị trói chặt, hai chân bị gấp khúc mở ra, hoàn toàn không thể thoát được.
Bắc Đại Lộ Đông Ti thậm chí còn đệm dưới mông Vũ Điền Khải Thái một chiếc gối mềm, tạo thành bộ dáng chính là chờ người đến “hưởng dụng”.
“Khải Thái… Đáng giận, hắn ta đã làm gì cậu?” Thuyền Kiều Quang rống giận tiến lên phía trước, vội vàng muốn cởi bỏ còng tay. Chính là còng tay phải có chìa khoá mới có thể mở ra, hắn dùng lực kéo làm cho Vũ Điền Khải Thái đau đớn khóc lên.
“Đau quá, không cần đâu, đau quá!”
Hắn rõ ràng không dùng sức a… Thuyền Kiều Quang nghe thấy nó kêu đau cũng không dám làm nữa. Vũ Điền Khải Thái vẫn khóc, Thuyền Kiều Quang đau lòng giải thích: “Thực xin lỗi, Khải Thái, tôi làm cậu đau sao?”
“Ô ô… anh muốn thượng liền thượng, không cần vô nghĩa! Nhanh một chút cắm, tôi không cần lời ngon tiếng ngọt của anh, anh mau chấm dứt để tôi đi!”
Thuyền Kiều Quang vừa nghe liền nổi giận không thôi. Nó coi hắn như đại sắc lang! Đúng vậy, hắn mỗi lần chạm vào Khải Thái liền lập tức trở thành sắc lang, nhưng hắn vẫn là có nhân cách!
“Cậu nói bậy bạ gì đó? Tôi bị Bắc Đại Lộ Đông Ti gài bẫy đưa vào khách sạn này, mới không phải như cậu nghĩ!”
Vũ Điền Khải Thái ánh mắt oán hận nhìn chăm chăm vào hắn:
“Anh đừng có xạo! Bắc Đại Lộ Đông Ti với anh là bạn bè, cảnh tượng này cũng quá quen thuộc đi? Có một tập phim nhân vật nam chính kia bị như vậy còn gì. Anh kêu Bắc Đại Lộ Đông Ti làm vậy để vũ nhục tôi, muốn cười nhạo tôi, nói tôi cũng giống như nam chính kia, đều là đồ đê tiện bị nam nhân thượng!”
Thuyền Kiều Quang ngạc nhiên. Vũ Điền Khải Thái vừa nói, hắn mới phát hiện cảnh này xác thực có chút quen thuộc. Lúc trước xem AV hắn đều không chú ý đến nội dungbộ phim, chỉ nhìn chằm chằm nam diễn viên chính, cho nên nhất thời không nhớ tới cảnh này.
“Thượng a, nhanh lên thượng a, còn giả mèo khóc chuột từ bi!”
Vũ Điền Khải Thái mở ra hai chân, hạ bộ đã một trận thấp dính, chất lỏng trong suốt chảy xuống, dính ướt cặp mông trên gối mềm. Thuyền Kiều Quang trợn mắt nhìn, dưới bụng liền nóng lên.
Lúc trước nội dung bộ phim là gì? Là nam chính kia bị chuốc thuốc sao? Chìa khóa cởi bỏ vòng tay ngay tại… Thuyền Kiều Quang nuốt nước miếng. Hắn nhớ lại nội dung bộ phim, chìa khóa ở ngay bên trong nhuyễn huyệt nóng ẩm kia!
Nửa người dưới lập tức đứng nghiêm, Thuyền Kiều Quang giơ tay thật mạnh tặng chính mình một cái tát. Vũ Điền Khải Thái ngây ngẩn cả người, trơ mắt nhìn Thuyền Kiều Quang tự làm đau chính mình, đánh đến nổi khoé miệng chảy máu.
Thuyền Kiều Quang rốt cuộc thanh tỉnh chút ít, nửa người dưới cũng bình tĩnh lại.
“Tôi lập tức giúp cậu lấy chìa khóa ra.”
Lý trí! Hắn mới không không giống đại dã lang động một cái liền thượng!
Thuyền Kiều Quang không nói hai lời, lập tức đem ngón tay nhẹ nhàng hướng đến nhuyễn huyệt kia. Vũ Điền Khải Thái bị giảo lộng bên trong cơ thể, nam tính phía trước lập tức chảy ra càng nhiều tinh hoa trong suốt.
Bên trong thật hoạt nhuyễn, nhưng Thuyền Kiều Quang không có đụng vào bất kì vật rắn nào. Hắn lại tham nhập sâu thêm một chút, Vũ Điền Khải Thái đôi môi run rẩy. Nó cắn chặt hàm răng không cho mình phát ra âm thanh.
“Sao lại tìm không thấy?”
Thuyền Kiều Quang tăng thêm một đầu ngón tay thăm dò, thậm chí còn đè mạnh hai bên trái phải, sợ chính mình bỏ sót chỗ nào. Vũ Điền Khải Thái nhắm chặt hai mắt, cặp đùi trắng nõn phát run, ngón chân co lại, oa oa khóc ra tiếng: “Đừng tra tấn tôi! Nhanh một chút chấm dứt. Anh… tên hỗn đản này, nhanh một chút cắm đi!”
Thuyền Kiều Quang chảy mồ hôi trán, từng tế bào trong cơ thể không thể thừa nhận nổi sắc đẹp trước mặt, từng nơron thần kinh trong não hò hét, hắn muốn thật nhanh kéo xuống khoá kéo, huởng thụ giờ phút này. Vũ Điền Khải Thái bên trong có bao nhiêu thấp nhiệt tuyệt vời hắn còn nhớ rõ.
Hắn nhẫn nại như vậy! Tiểu nộn đậu hủ kia kêu gào cái gì! Thuyền Kiều Quang phát điên tức giận mắng, “Tôi cũng không tốt hơn cậu! Cậu cho rằng tôi là nhà giàu mới nổi, liền nghĩ rằng tôi không xứng với cậu, tôi hôm nay nếu thượng cậu, ở trong lòng cậu vĩnh viễn luôn là đồ nhà giàu mới nổi đê tiện Thuyền Kiều Quang! Tôi cho cậu biết, tôi cũng bị Bắc Đại Lộ Đông Ti gài bẫy, mặc kệ cậu tin hay không, đây đều là sự thật!”
Hắn mắng đến nỗi thở dốc, từ trên giường chậm rãi đứng lên, tâm tình hắn đang bị dao động. Tiểu nộn đậu hủ ở trước mắt mở ra hai chân, nộn thịt phấn hồng dính bạch mật trong suốt, hắn hoảng a hoảng, tựa như ngay trước mặt một con sói đói treo một con gà nướng hương thơm ngào ngạt.
Thuyền Kiều Quang cảm giác khẩu dịch nảy lên yết hầu, nửa người dưới không ngừng co rút lại. Hắn hung hăng cho mình một cái tát, đánh má phải sưng đỏ cả lên nhưng dục vọng biến mất không ít.
Thuyền Kiều Quang đưa vào ngón tay thứ ba, không ngừng tìm kiếm.
Bên trong vừa nóng vừa ẩm, khi hắn tìm kiếm, ngón tay di chuyển làm Vũ Điền cắn áo gối mà khóc. Tinh mật phía trước của nó chảy ra không ngừng, ướt sẫm bàn tay Thuyền Kiều Quang, khiến miệng hắn thiếu chút nữa nhào xuống hút mật thuỷ ngọt ngào kia.
Thuyền Kiều Quang lần này trực tiếp lấy đầu đập vào giường, đau nhức làm cho hắn lại lập tức bình tĩnh không ít.
“Ô ô… Đừng giả bộ! Rõ ràng anh thích cái tên diễn viên AV kia, muốn thượng liền thượng, đem tôi thành tên diễn viên kia mà giải quyết nhanh đi! Tôi đã bị anh chơi đùa bao nhiêu lần rồi!”
Hắn sắp điên rồi! Tiểu nộn đậu hủ chính là không thấy rõ sự thật phải không? Nhất định phải ép hắn nói ra sao? Thuyền Kiều Quang hoàn toàn thất thố rống to: “Cậu nghĩ rằng tôi với cậu cùng nhau là bởi vì cậu giống diễn viên AV kia? Cậu điên rồi sao? Là nam chính kia có điểm giống cậu! Cậu là nhân tài kiệt xuất quý công tử của Anh Hoa học viện, mỗi người đều biết cậu có người cha vĩ đại là nghị viên, cha tôi là vừa vặn may mắn phát minh ra cách kiếm tiền nhờ buôn bán tay chân giả cho bệnh nhân, là một người cha bình thường hay quên đông quên tây. Gia đình chúng ta khoảng cách xa như vậy, tôi với cậu có thể ở bên cạnh nhau sao? Hoàn toàn không có khả năng, đúng không?”
Thuyền Kiều Quang điên rồi, rốt cuộc điên rồi, nhưng ở vào tình huống hiện tại, không điên sẽ không phải nam nhân, hắn điên cuồng nói ra lời trong lòng.
“Cho nên dù tôi yêu cậu muốn chết, cậu cũng sẽ không thèm liếc mắt một cái! Bao nhiêu quý công tử ở bên cạnh cậu lấy lòng, cậu còn không để vào mắt, tôi có thể làm gì bây giờ? Nhìn nam chính giống cậu kia để phát tiết một chút, phạm pháp sao? Không được sao? Là tôi thích tự ngược đó!”
Thuyền Kiều Quang rống xong, âm cuối còn tại trong phòng không ngừng chấn động. Trên mặt hắn vừa hồng vừa đen. Hắn này rõ ràng ngốc! Sao lại nói ra?
Chỉ thấy Vũ Điền Khải Thái vẻ mặt giống như gặp kẻ điên trừng hắn, Thuyền Kiều Quang đem ánh mắt rời đi, không dám nhìn Vũ Điền Khải Thái, thở sâu, mới suy sụp nói ra nỗi lòng.
“Ngay cả biết cậu hiểu lầm tôi bị bệnh nan y, cũng biết cậu ghét bỏ tôi là nhà giàu mới nổi, nhưng có thể kết giao với cậu là vinh hạnh của tôi, tôi hy vọng có thể kéo dài thời gian kết giao, cho nên luôn yêu cậu, cho cậu không có tinh thần hỏi tôi vấn đề liên quan đến bệnh tật!”
Thuyền Kiều Quang nói xong, trầm mặc. Vũ Điền Khải Thái cũng không nói chuyện, giường truyền đến tiếng ong ong.
“Kia… cái kia…” Vũ Điền Khải Thái rốt cuộc lên tiếng.
“Cái gì?”
Vũ Điền Khải Thái hé ra gương mặt ửng đỏ, một chưởng đánh Thuyền Kiều Quang. Thuyền Kiều Quang bị nó đánh cho đầu váng mắt hoa – choáng váng đầu không phải bởi vì bàn tay kia dùng lực quá mạnh, kì thật lực đánh rất nhỏ, nhưng Vũ Điền đồng thời dùng hai chân đặt lên hông hắn, sau đó nói một câu làm cho hắn không cách nào nhẫn nại.
“Hôn em, Quang!”
Từ “Quang” ngọt ngào thân mật làm cho Thuyền Kiều Quang muốn ngất, cũng làm cho hắn giống như hổ đói thấy dê non cắn lên đôi môi của Vũ Điền Khải Thái. Hắn điên cuồng hút lấy khẩu dịch ngọt ngào, Vũ Điền Khải Thái cũng nhiệt tình hôn trả. Hai người vẫn duyện hôn, hôn đến độ không biết là ai đang duyện đầu lưỡi của ai.
Thuyền Kiều Quang hoàn toàn không biết mình đang làm gì, nhưng tay hắn nhanh chóng kéo ra dây lưng, kéo xuống khoá kéo, sao đó động thân một cái, tiến vào nơi hắn vừa rồi đã làm trơn vô số lần.
“Quang, thật thoải mái, thật thoải mái… A…”
Thuyền Kiều Quang kéo ra hai chân Vũ Điền Khải Thái, mãnh liệt trừu sáp. Toàn bộ thân thể, trừ bỏ tính dục ra, không còn cảm giác gì khác. Tiếng kêu của Vũ Điền Khải Thái cũng kích thích thính giác của hắn, càng không nói đến thân thể Khải Thái trước mắt vặn vẹo, đùi tuyết trắng không ngừng run rẩy, huyệt khẩu đỏ tươi mở ra, tham lam ăn nam tính của hắn – cái này căn bản chính là thị gian!
“Khải Thái, anh yêu em, anh yêu em…” Thuyền Kiều Quang trở nên can đảm nói ra lời yêu, mỗi lần sáp nhập lại cảm thấy chính mình như sắp bắn ra. Hắn cau mày nhịn xuống, nhưng bên trong ngọt ngào ngậm lấy hắn, làm cho hắn toát ra một thân mồ hôi, nhưng hắn vẫn muốn ưu tiên thoải mái của Vũ Điền Khải Thái, không thể chỉ lo chính mình mà thôi.
“Quang, không được, em muốn bắn!”
Vũ Điền thanh âm mị hoặc, phía trước bắn ra nùng hương mật thuỷ. Thuyền Kiều Quang bị nó kẹp chặt lấy, hắn dùng lực đỉnh nhập nơi sâu nhất, phóng ra tình yêu của chính mình.
Vừa rồi tiến nhập đến quên hết mọi thứ, chiếc gối kê dưới mông Vũ Điền Khải Thái bởi vì kịch liệt mà bị dời đi vị trí ban đầu, Thuyền Kiều Quang thấy rõ chiếc chìa khoá nằm dưới gối, hắn hung tợn mắng.
Này Bắc Đại Lộ Đông Ti đáng chết, đồ háo sắc chuyên phá hư! Hại hắn tưởng giống như trong phim AV, cho nên mới liều mình dùng ngón tay đào bên trong Khải Thái.
Hiện tại nhớ tới hành động vừa rồi, mặt hắn đỏ rần. Hắn vừa rồi mát xa bên trong Khải Thái thật lâu, tựa như ngọt ngào chuẩn bị trước khi làm tình, hắn còn vói vào ba ngón tay… Ác, mẹ nó, rất sắc tình! Đây chính là Bắc Đại Lộ Đông Ti dự đóan được hắn sẽ làm gì!
Vũ Điền Khải Thái trên mặt đỏ bừng, nó mềm nhẹ thở, lông mi đen nhánh nhẹ nhàng chớp, dưới lông mi là cặp mắt đang hồn xiêu phách lạc. Thấy mị thái của nó, Thuyền Kiều Quang cảm thấy được lại cứng lên, rất cứng, rất nóng.
Hắn cầm chìa khoá, phi nhanh đến giải khai chỗ bị trói cho Vũ Điền Khải Thái, nhưng Khải Thái toàn thân vô lực, nhẹ giọng hừ nhẹ: “Quang, bên trong… Ân a… bên trong…”
Thuyền Kiều Quang bên trong lại trướng lớn hơn nữa. Hắn cúi người xuống, ngọt ngào hôn môi tình nhân đang cả người mệt mỏi, mới hơi động, tác động bên trong càng sâu đâm vào. Vũ Điền Khải Thái ưỡn ngực lên, phía trước vừa mới phát tiết cũng run rẩy đứng thẳng, chảy ra thấp dính ngượng ngùng.
“Quang, muốn anh… Ân a a…”
Ngọn lửa tính dục lập tức bốc cao, xông lên não cùng hạ bộ. Nam chính AV kia sao có thể so với Khải Thái chân chính! Thuyền Kiều Quang nửa người dưới đứng lên, giờ phút này dù có khó chịu Bắc Đại Lộ Đông Ti cỡ nào, nhưng nam tính xúc động hưng phấn tới điểm cao nhất rồi.
Được rồi, cuối cùng hắn cùng Khải Thái tái hợp, hắn có một chút cảm tạ Bắc Đại Lộ Đông Ti.
Chỉ có một chút thôi.