Dã Man Vương Tọa

Chương 110

Trương Đức Bưu nhìn quyền ý thần niệm cùng tàn niệm ma pháp lưu lại trong không gian, trong lòng có chút sầu muộn.

Nếu như những quyền ý này cùng loại với quyền ý trong thánh địa Tanya thần miếu, hắn nắm chắc mười phần có thể đi vào, bởi vì trong nội tâm những Đấu Thánh kia cũng không có sát ý, chỉ đem thần niệm quyền ý lưu lại ở hư không để cho hậu bối quan sát. Nắm chắc tinh thần quyền ý bên trong, có thể khiến cho người đi vào không bị thương.

Nhưng đây lại là sát tràng của Thánh giả, Kiếm Thánh, Đấu Thánh cùng Thánh Ma đạo không hề giữ lạị phóng thích hết sát ý trong lòng của mình, dùng chiêu thức mạnh nhất của mình nghênh đón địch nhân. Cho dù ngươi có thể thấy được, có thể hiểu rõ thần niệm quyền ý cùng tàn niệm ma pháp cũng đừng mơ có thể bình an đi qua.

Tùy tiện đi vào như ba tên Đại Ma Đạo sư chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

"Trong không gian này không có đường khác. Muốn rời khỏi chỉ có thể đi lên cung điện trên đỉnh núi xem một chút, nói không chừng có thể tìm được phương pháp ly khai. Quan trọng hơn nữa là nếu đây nếu là Bách Thánh Chiến Tràng, há có thể không có bảo vật? Nói không chừng những Cự Chuy của Hoàng Kim Bỉ Mông đều nhặt được từ đây..." Trương Đức Bưu trong nội tâm suy nghĩ nói.

Lúc trước Hoàng Kim Bỉ Mông thú nhân bị Nam Minh thái tử vây giết. Có khả năng là vì họ không có tu luyện tinh thần lực nên không biết kích phát lực lượng bên trong Cự Chuy như thế nào. Nhưng tinh thần lực của Trương Đức Bưu đã đạt tới cấp mười ba, rót vào bên trong Cự Chuy uy lực mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi. Có Cự Chuy này. Cho dù hắn giao chiến cùng Crowl hay Roth tướng quân, cũng sẽ không rơi xuống hạ phong.

Đây là vũ khí cấp Truyền Kỳ, uy lực đủ để san bằng khoảng cách về tu vi.

"Tại địa phương mà bách Thánh đại chiến có lẽ vẫn tồn tại không ít vũ khí như vậy. Đây là tài phú không gì so sánh được."

Long kỵ sĩ Crowl đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phương xa, nhảy lên lưng Camyl, nắm chặt Long thương trong tay, thanh âm khẩn trương nói: " Thành chủ Macedonia đến rồi!"

Tướng quân Roth lập tức như lâm phải đại địch, đứng trước người A Bố vương tử.

Trương Đức Bưu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy chục Ma Đạo sư cùng một kiếm sĩ ôm lấy một trung niên mập mạp bụng phệ đi thẳng đến bên này, những người này đại bộ phận đều là Ma Đạo sư, thậm chí có một người bắt đầu ngưng tụ ma pháp. Các loại ma pháp nguyên tố điên cuồng ngưng tụ thành một thanh Nguyên Tố Chi Kiếm.

" Cường long bất áp địa đầu xà, Crowl cùng bọn người A Bố vương tử rất có lai lịch, nhưng gặp được Macedonia thành chủ là địa đầu xà nơi đây. Cho dù là bọn người Nam Minh thái tử gặp phải cũng đau đầu!" Trương Đức Bưu không khỏi cảm khái một tiếng, nếu như ở chỗ khác, những người này làm sao để tên mập mạp này vào trong mắt, nhưng ở phụ cận thành Hoa Húc đây chính là địa bàn của tên mập map kia.

Hắn đem Tiểu Ách Ba để sau lưng cùng lúc đó phóng xuất Tiểu Hắc ra. Sau đó lấy Cự Chuy ra, điên cuồng rót tinh thần lực vào. Cự Chuy trở nên vô cùng to lớn như một quả bí đỏ khổng lồ. Cán Chuy xoay tròn không ngớt, Lôi Điện chi lực tràn ngập không gian.

Đuôi Chuy kéo dài ra đến hai ba trượng. BA~ BA~ vài âm thanh kim loại nổ tung bên ngoài, hình dạng giống cánh tay người trưởng thành cũng không khác biệt lắm. Bạch quang theo tầng kim loại theo khe hở xuyên suốt đi ra, có thể thấy ma pháp trận bên trong có cực kỳ phức tạp, bị tinh thần lực thúc dục bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng nguyên tố.

Có thể là vì nguyên nhân tinh thần lực chưa đủ nên tầng ngoài thanh Cự Chuy này còn có rất nhiều phù văn luyện kim không bị kích hoạt, nhưng hiện tại cũng đủ để cho người khác chấn kinh rồi.

Hai người Crowl cùng Roth kinh nghi bất định nhìn thanh Cự Chuy. Thân hình Trương Đức Bưu cũng cao lớn, nhưng đứng trước thanh Cự Chuy này, cơ hồ trở thành một điểm rất nhỏ, không khỏi hoảng sợ: "Một búa này nện xuống cho dù không cần cung cấp đấu khí chỉ sợ cũng có thể có hiệu quả hơn cả Đầu Khí Như Sơn! Chẳng lẽ đây là vũ khí cấp Truyền Kỳ"

Trong lòng hai người không khỏi hiện ra một tia sát cơ, âm thầm tính toán nếu như ra tay đánh lén, có bao nhiêu phần nắm chắc có thể giết tên mọi rợ này cướp lấy món vũ khí này.

Sức hấp dẫn của vũ khí cấp Truyền Kỳ không thể tưởng tượng được. Bích Tỉ Đàm Kim chỉ có thể giúp người sử dụng gia tăng một tầng thực lực, liền được Già La tộc coi là truyền gia chi bảo, chỉ có tộc trưởng mới có thể sử dụng, mà vũ khí cấp Truyền Kỳ còn có hiệu quả hơn nữa có thể khiến cho người sử dụng gia tăng gấp đôi thậm chí gấp mấy lần thực lực.

Đừng nói là Crowl cùng Roth động tâm. Cho dù là Nam Minh thái tử quen nhìn những kỳ trân dị bảo trong hoàng thất thấy Cự Chuy này cũng phải đỏ mắt, muốn tàn sát thú nhân thôn.

Trương Đức Bưu phảng phất cảm thấy được hai luồng sát ý, trong lòng nhàn nhạt liếc nhìn hai người. Crowl cùng Roth trong lòng cả kinh: "Tên này quá nhạy cảm, ngay cả sát ý trong lòng cũng có thể cảm thấy, bất quá cảm thấy được thì sao. Ở chỗ này cũng không có đạo sư thần bí khó lường của ngươi. Cho dù giết ngươi làm sao biết chúng ta làm!" Nguồn tại http://Truyện FULL

Trương Đức Bưu có thể cảm thấy được sát ý trong lòng hai người chẳng những không có tiêu tán ngược lại còn càng ngày càng mạnh. Trong nội tâm cũng nổi lên sát cơ.

Hắn và Crowl, Roth bất quá là tạm thời kết minh, không phải bằng hữu. Bọn người Crowl cố tình muốn giết hắn, hắn tự nhiên không thể ngồi chờ chết nói hữu nghị với hai người này.

"Uy hiếp lớn nhất chính là Long kỵ sĩ cùng Lục Long. Crowl là Kiếm Đấu sĩ cấp năm mà Lục Long Camyl là Vương cấp ma thú 16 cấp, trước tiên chi bằng xuống tay giết bọn họ trước"

Macedonia thành chủ suất lĩnh bộ hạ phi tốc vọt tới. Nguy cơ bên người Trương Đức Bưu cũng tăng dần lên. Trong lúc ba người muốn động thủ không gian giới chỉ trên tay Trương Đức Bưu đột nhiên BA~ một tiếng nổ nát bấy mọi đồ vật trong giới chỉ rớt hết ra.

Một con rồng khổng lồ phóng lên trời tinh thần lực khủng bố tỏa ra bốn phía, khiến mọi người không dám nhúc nhích.

Thân ảnh khổng lồ bá một tiếng, trải rộng sáu cánh ra che khuất bầu trời. Ma pháp nguyên tố quanh mình điên cuồng hội tụ, một thanh âm hung hăng càn quấy vang lên: "Ta cảm thấy lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Lão Thiên ơi, ta giống như có thể thi triển ma pháp cấp 18 rồi. Chẳng lẽ ta tiến hóa hai cấp. Ta đã sớm nói ta là thiên tài. Có lẽ ta nên học tập ma thú cấp thấp như con cua. Đi ngang.

"Lục Dực Kim Quang Hống?!"

Hai người Crowl cùng Roth giật mình nhìn quái vật khổng lồ này nửa ngày, nói không nói lên lời. Ngay cả bọn người Macedonia thành chủ cũng dừng bước lại, cẩn thận nhìn về phía này. Bọn họ người đông thế mạnh nhưng đối mặt với Lục Dực Kim Quang Hống, kêu gào mình là ma thú khủng bố cấp 18. Bọn hắn cũng phải dè chừng.

Trong lòng Trương Đức Bưu vui mừng. Thái Ca tỉnh lại vậy thì cũng có nghĩa là hắn đã có được thực lực chống lại những thế lực này.

Nhưng khi Lục Dực Kim Quang Hống đang muốn tuyên bố mình sẽ đi ngang thì đột nhiên không cẩn thận tiến vào phạm vi thượng cổ chiến trường lập tức khiến quyền ý thần niệm cùng tàn niệm ma pháp hằng hà sa số đạo công kích đồng thời bộc phát.

Oanh, oanh, oanh!

Thái Ca liên tiếp bị đả kích, bị những thần niệm quyền ý cùng thần niệm ma pháp chà đạp. Sau đó bị một chưởng quyền ý đánh bay đi. Ầm ầm một tiếng bay vào trong rừng rậm, bụi mù tràn ngập, không biết gẫy bao nhiêu đại thụ

"Tên này chết chắc rồi!" Lục Long Camyl vô cùng hưng phấn kêu lên.

Tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, một đạo quyền ý thần niệm có thể đem hai Đại Ma Đạo sư đánh bại. Cái con Lục Dực kim quang hống nhận nhiều đạo công kích như vậy khẳng định phải chết không thể nghi ngờ.

Macedonia thành chủ tiếp tục đem người đánh tới, mà Crowl cùng Roth cũng quyết định động thủ với Trương Đức Bưu, nào biết trong rừng rậm đột nhiên lại truyền đến thanh âm của con cọp kia: "Ai dám đánh lén ta? Toàn bộ đại lục người nào không biết..."

Thái Ca choáng váng đứng lên, giương cánh bay lên không trung. Xem ra lông tóc bị tổn thương không ít đột nhiên thấy Trương Đức Bưu, vội vàng bay qua: "A Man, ngươi xem tại sao ta có thể ra khỏi không gian giới chỉ. Tiểu Hắc, ngươi đây sao? Tại sao lại to như vậy rồi..."

"Thái Ca, ngươi làm hư ta cái không gian giới chỉ của ta rồi." Trương Đức Bưu thu Cự chuy lại, mỉm cười nói.

Tiểu Hắc cũng xông ra lắc lắc cái đuôi, uông uông kêu hai tiếng.

Thái Ca đột nhiên thấy Lục Long Camyl mặt mày hớn hở hỏi: "A Man, đây là điểm tâm ngươi chuẩn bị cho ta sao? Thoạt nhìn rất ngon miệng..."

Camyl vội vàng giương cánh bỏ chạy, Thái Ca gào thét đuổi theo, Crowl giơ Long thương lên liền đâm tới Thái Ca, cao giọng nói: "A Man, nhanh dừng nó lại, chúng ta là minh hữu!"

"Minh hữu?" Trương Đức Bưu không nhịn được cười lên: "Minh hữu sẽ động sát cơ với đồng bọn mình hay sao."

Thái Ca căn bản không để ý Long thương của Crowl, nâng móng vuốt lên tát Long kỵ sĩ bay về sau. Quyền ý thần niệm của Thánh giả cũng không cách nào làm cho nó bị thương, Crowl tuy mạnh nhưng muốn phá phòng ngự của nó thì vô cùng khó khăn!

Thái Ca đang muốn bắt Lục Long lại đột nhiên cảm giác được nguy hiểm vội vàng giương cánh nghiêng nghiêng bay lên. Chỉ thấy một đạo Ngân Quang từ không trung rớt xuống, oanh một tiếng đem mặt đất nổ tung thành một cái hố sâu.

Crowl ngẩng đầu nhìn lên không khỏi vừa mừng vừa sợ, quì xuống, cất cao giọng nói: "Chỉ huy sứ đại nhân!"

Trên không trung bốn năm đầu Lục Long chậm rãi đi xuống, nhảy xuống đầu tiên là tướng quân đứng trên người Lục Long thò tay đẩy mặt nạ bảo hộ ra, lộ ra một gương mặt cương nghị, cười lạnh nói: "Từ trước đến nay chỉ có người khác phải cầu xin Long Kỵ cấm quân chúng ta tha thứ, chưa từng từng có trường hợp chúng ta phải cầu xin người khác. Kỵ sĩ Crowl, ngươi biết tội hay chưa?"

"Thuộc hạ đáng chết!"

"Tạm thời đang trong thời điểm nguy hiểm nên sẽ không truy cứu khuyết điểm của ngươi. Còn không mau trở về đơn vị?"

Trương Đức Bưu thấy chỉ huy sứ Hoover trong lòng trầm xuống. Đấu khí của người này đã ngưng tụ thành hình, hiển nhiên lại là một cao thủ Đấu Khí Hóa Hình. Thêm một cao thủ Đấu Khí Hóa Hình và sáu đầu Lục Long, lại thêm năm cao thủ Đấu Khí Như Sơn, chỉ sợ hung tàn như Thái Ca cũng khó có thể bắt được bọn chúng, lúc này liền trầm giọng nói: "Thái Ca trở về!"

Đúng vào lúc này lại nghe thấy trong rừng rậm truyền đến một hồi thanh âm ầm ầm. Chỉ thấy ở chỗ một Thái Ca té xuống, xuất hiện một đám Chiểu Trạch Uyên Long cùng hơn mười người từ trong rừng rậm đi ra, đúng là đoàn người của Nam Minh thái tử.

"A Man, thật nhiều rồng ah!" Thái Ca nuốt nước miếng, nhìn Lục Long cùng Chiểu Trạch Uyên Long tiến đến, tiến đến nói nhỏ bên tai Trương Đức Bưu.

Trương Đức Bưu ánh mắt chớp động, thầm nghĩ: " Macedonia thành chủ, Nam Minh thái tử, long kỵ cấm quân thêm ta nữa. Hôm nay có thể nói là thế tứ chân vạc. Thực lực không chênh lệch nhau nhiều lắm. Xem ra trận này không thể không đánh rồi."

Macedonia thành chủ là địa đầu xa nơi đây hơn nữa nhân thủ đông đảo, phần lớn là Ma Đạo sư. Long Kỵ cấm quân nhân số tuy ít, nhưng toàn bộ đều là cao thủ. Về phần Nam Minh cũng có một vị cao thủ Đấu Khí Hóa Hình tọa trấn, hơn nữa có được ba kiện vũ khí cấp Truyền Kỳ. Thoạt nhìn Trương Đức Bưu yếu nhất, nhưng sau khi Thái Ca hoàn thành tiến hóa. Chỉ luận về thực lực thân thể thì vẫn có sức uy hiếp lớn nhất.

Xuất hiện loại tình huống tứ chân vạc, mọi người rất nhanh đều ý thức được. Nếu như ai động thủ trước sợ rằng đều không chiếm được chỗ tốt!

"Ồ? Nhiều người quá, thật náo nhiệt!"

"Thánh nữ, ta nói không sai a?"

Trương Đức Bưu vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Y Ái Nhĩ từ trong rừng rậm đi ra. Hughes Đại Tế Tự như khô lâu trừng mắt đen kịt hung ác nhìn mắt hắn, kêu lên: "Đạo tặc trộm sách quả nhiên ở chỗ này!"

Y Ái Nhĩ thè lưỡi với Trương Đức Bưu, sau đó đi đến phía thượng cổ chiến trường.

"Thánh nữ, không giết đạo tặc trộm sách hay sao?"

"Bọn hắn quá đông người..."

Hughes Đại tế tự hừ lạnh một tiếng, nói: "Giết chết hết bọn thì ít người đi rồi."

Y Ái Nhĩ khẽ lắc đầu, đột nhiên khẽ quát một tiếng, thân ảnh khẽ động, xâm nhập vào thượng cổ chiến trường. Các loại quyền ý thần niệm cùng tàn niệm ma pháp bên trong tung hoành, chỉ thấy Thiên Ma đấu khí lấy cứng chọi cứng, ngạnh sanh đánh vào trong chiến trường. Một đường đi qua không dừng lại chút nào đi thẳng lên đỉnh núi.

Trương Đức Bưu lần đầu tiên chứng kiến Y Ái Nhĩ toàn lực ra tay, không ngờ kinh thiên động địa như vậy, không khỏi hoảng sợ: "Tiểu nữ nhân thoạt nhìn bộ dạng nhu nhược, không ngờ bưu hãn như vậy!"

Bọn người Long Kỵ cấm quân chỉ huy sứ Hoover chứng kiến Y Ái Nhĩ xông vào, trong mắt tinh quang lóe lên, trầm giọng nói: "Thánh giả quyền ý cùng tàn niệm trải qua nhiều năm tiêu hao như vậy đã, lực công kích tối đa tương đương với Đấu Khí Hóa Hình trung kỳ. Hơn nữa công kích vô cùng đơn điệu mấy người chúng ta liên thủ đủ để ngăn cản. Quyền ý thần niệm cùng tàn niệm ma pháp tại đây có rất nhiều chỗ trống, có thể cho chúng ta tạm thời nghỉ chân, sẽ không lâm vào cảnh liên tiếp bị tấn công." Đột nhiên vung tay lên, quát: "Chúng ta cũng xông vào!"

Thấy Long Kỵ cấm quân xâm nhập thượng cổ chiến trường bọn người Nam Minh thái tử cũng nhịn không được, đem hai thanh Cự Chuy truyền kỳ giao cho tên tướng lãnh Nam Minh, do hắn đi trước mở đường. Roth tướng quân cùng A Bố vương tử thì gia nhập đội ngũ của Nam Minh thái tử.

Ngay sau đó, bọn người Macedonia thành chủ cũng tiến vào thượng cổ chiến trường, bên ngoài chiến trường, chỉ còn lại Trương Đức Bưu và một ít dong binh đến đây mạo hiểm. Những lính đánh thuê này cũng biết tòa cung điện xa xa trên đỉnh núi là chỗ để bảo tàng, đồng thời cũng là mấu chốt để ly khai không gian thần bí này nhưng thực lực bọn họ không cao, căn bản không có cách nào xuyên qua phiến thượng cổ chiến trường này.

Có một đội dong binh thử tìm kiếm chỗ không có tàn niệm ma pháp cùng quyền ý thần niệm, kết quả nhất thời xúc động không cẩn thận đụng phải làm mười mấy người chết tại chỗ. Những đoàn đội mạo hiểm thấy thế đều đứng một bên nhìn không dám lên trước.

"A Man, nàng là ai?" Thái Ca nhảy đến bên Tiểu Hắc hiếu kỳ dò xét tiểu nữ hài thú tộc sau lưng Trương Đức Bưu nghi ngờ hỏi: "Nàng cũng có đuôi, chẳng lẽ là ma thú? Nàng có thể biến ảo thành nhân hình, hẳn là cấp bậc còn cao hơn ta?"

Tiểu Ách Ba đứng sau lưng Trương Đức Bưu hiếu kỳ ló đầu ra nhìn vài lần, đột nhiên vươn tay sờ đầu Thái Ca. Con cọp kia lập tức tức giận, kêu lên: "Ngươi dám sờ đầu của ta, chưa từng có người dám sờ đầu của ta..."

Tiểu nha đầu không sợ hãi, lại gãi gãi cổ của nó, Thái Ca lập tức nhuyễn xuống, ngửa mặt nằm xuống, ý bảo nói: "Ngươi có thể sờ da bụng nhỏ của Thái Ca …"

Bình Luận (0)
Comment