Dã Man Vương Tọa

Chương 124

Gaddafi gia chủ nhìn xe ngựa rỗng tuếch, sắc mặt âm trầm nhìn về phía Hassan, thấp giọng rít gào: "Muội muội của ngươi đi đâu rồi?"

Hassan mờ mịt nói: "Làm sao con biết? Con đêm qua ngủ rồi…"

Bốp!

Gaddafi bợp tai một cái thật mạnh vào mặt hắn, cả giận nói: "Ta kêu ngươi gác đêm, ngươi lại ngủ gục? Abu Dhabi gia độc có thể hưng thịnh phát đạt hay không, toàn bộ phải trông cậy vào nó có thể trở thành Thánh Nữ hay không, ngươi cư nhiên để nó chạy đi!"

Hassan che mặt, cúi đầu không nói thêm gì nữa.

Gaddafi gia chủ khua tay nói: "Lên ngựa! Men theo dấu vó ngựa truy, nó một người chạy không xa đâu!"

Kị sĩ gia tộc Abu Dhabi lập tức xoay mình lên ngựa, truy tung mà đi, chạy hơn mười dặm, rốt cuộc đi đến nơi dừng chân tối qua của Trương Đức Bưu. Gaddafi nhìn dấu vết đống lửa, dù cho hắn cũng lòng dạ thâm sâu, cũng không khỏi tức đến tay chân phát run, nổi trận lôi đình: "Nữ nhi bảo bối của ta bị tên mọi Nam Cương kia bắt cóc rồi! Mau đuổi theo!"

Một đoàn người phóng ngựa chạy như bay, nào biết chưa chạy được mấy bước, bầu trời trong xanh đột nhiên mây đen cuồn cuộn, tiếng sấm chấn động, mưa như trút nước từ trên trời giáng xuống, quét sạch hết dấu vết trên mặt đất.

Lòng Gaddafi tựa hồ bị mưa tưới đến lạnh buốt, sắc mặt như tro tàn, lẩm bẩm nói: "Xong rồi. Lần này triệt để xong rồi…"

Hassan yên lặng theo sát phía sau hắn, nhưng trong lòng có chút khuây khoả, thầm nghĩ: "Muội à, ca ca vô năng, không thể bảo hộ ngươi, nhưng cũng không thể khiến ngươi vì gia tộc mà phải hi sinh, cho nên chỉ có thể cho người đào tẩu. Hi vọng ngươi lên đường bình an, có thể tìm được cuộc sống của mình…" Text được lấy tại Truyện FULL

Mưa to qua đi, Trương Đức Bưu bất đắc dĩ nhìn Dalena ướt đẫm như gà nhúng nước. Lúc trời mưa, cô nàng này không lo tránh mưa, ngược lại lao ra ngoài mưa đi qua đi lại, giống như chưa từng nhìn thấy mưa vậy.

"Chim hoàng yến bị nhốt lâu quá rồi, thời điểm vừa thả ra khỏi lồng, làm nàng hưng phấn quá mức."

Dalena toàn thân ướt đẫm, quần áo lại mỏng, dính sát rạt vào trên người, vòng quanh dáng người vô hạn mĩ hảo. Trương Đức Bưu lén nhìn thoáng qua, ánh vào trong mắt chính là hai điểm đỏ tươi hở ra, không khỏi tim đập rộn ràng, không ngừng nói với chính mình: "Lão tử là người Nam Cương, lão tử thích nữ nhân cao to thô kệch, lão tử là người Nam Cương… Ồ? Lão tử đã là người Nam Cương, không thích tiểu nữ nhân nhu nhược như vậy, thế thì nhìn thêm vài cái cũng đâu có gì không đúng đâu?"

Bởi vậy, Man tử không kiêng nể gì cả đưa ánh mắt đến bộ ngực, bụng dưới cùng cặp mông nàng, hậm hực nói: "Lão tử dù sao cũng là người Nam Cương…"

"Hắt xì!"

Hậu quả tắm mưa đã đến rồi, Dalena kéo nước mũi, bắt đầu trở nên nhu thuận.

Trương Đức Bưu không phân trần chộp tay nàng, đấu khí hoá thành một cỗ nhiệt lưu, tuôn vào trong cơ thể nàng khu trừ hàn khí. Sau một lúc lâu, Dalena toát ra đằng đằng nhiệt khí, cả y sam cũng bị chưng khô, cảm thấy thân thể bắt đầu ôn hoà, lặng lẽ rút tay về.

Khuôn mặt đỏ bừng, không biết là bị nhiệt lưu kích thích, hay là vì nguyên nhân khác, cúi đầu giũ giũ quần áo.

Trương Đức Bưu không để trong lòng, lấy thiệp mời Thần Vương điện ra, nhìn nhìn địa đồ, tiếp tục đi thẳng về trước. Đột nhiên, trong lòng hắn cảnh giác, vội vàng ngẩng đầu nhìn một ngọn núi nhỏ phía xa, con mắt không khỏi bắt đầu híp lại.

Chỉ thấy ngọn tiểu sơn kia không cao, cách nơi này chừng hơn hai ba dặm. Trên đỉnh núi trụi lủi có ba bóng người chớp động, trong đó hai người lập tức lấy ra một cây cự cung, thân cung ước chừng bảy tám mét!

Tên còn lại hình thể cự đại, cường tráng vô bỉ, trên dây cung đặt vào một trường mâu sáu bảy mét, dùng sức kéo về sau, cơ nhục toàn thân đều bắt đầu căng ra, cự li xa như vậy lại khiến cho người ta cảm giác được lực lượng kinh người kia!

Trương Đức Bưu trong nội tâm phát lạnh. Cây cung này to đến không hợp lẽ thường, nếu như bắn ra, cung tiễn nhất định có thể xuyên qua không gian hai ba dặm, nhẹ nhàng đạt đến nơi này!

Dalena chú ý tới ánh mắt hắn, liền lập tức ngẩng đầu nhì, khuôn mặt không khỏi khẽ biến, thấp giọng thốt: "Hám Nhật Trường Huyền Cung! Trấn tộc chi bảo của Abdullah gia tộc!"

"Hám Nhật Trường Huyền Cung?" Trương Đức Bưu nghi hoặc nói: "Hám Nhật Trường Huyền Cung là gì? Gia tộc Abdullah là người thế nào?"

Dalena cắn cắn bờ môi, nói: "Abdullah là đại gia tộc thành Zaid cạnh bên thành của chúng ta, thế gia ngàn năm. Trong tộc bọn hắn có một kiện bảo vật cấp Truyền Kì, chính là Hám Nhật Trường Huyền Cung này. Gia tộc Abu Dhabi chúng ta cùng nhà họ là thế giao, khi còn bé ta qua nhà họ chơi, đã từng nhìn thấy. Ta nghe cha nói, lần Thánh Nữ đại điển này, trưởng nữ gia tộc bọn họ cũng là hậu tuyển nhân.

Trương Đức Bưu nhẹ nhàng gật gật đầu, lẩm bẩm: "Những người này trên đỉnh núi dựng thanh cự cung Truyền Kì này lên rốt cuộc là tính là gì?"

Dalena lặng lẽ dò xét bên cạnh hắn, nhỏ giọng nói: "Trưởng tử Abdullah gia tộc chính là cự nhân trên đỉnh núi kia, chúng ta khi còn bé đã đính hôn…" Lập tức nàng lại vội vàng giải thích: "Bất quá đã từ hôn rồi. Ca ca ta nói hắn lớn lên nhìn như đại tinh tinh!"

"Liên quan gì ta?" Trương Đức Bưu nhún vai.

Dalena mân mê miệng hờn dỗi, đột nhiên nghe thấy một tràng vó ngựa truyền đến, lập tức ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy cách đó không xa một chiếc mã xa đang đến, hơn mười kị sĩ vây quanh mã xa, trên đồng cỏ lầy lội chạy qua như bay, không khỏi ồ lên một tiếng, nói: "Là người McKarem gia tộc! Nghe nói nhà bọn họ cũng có một vị Thánh Nữ hậu tuyển nhân!"

Trương Đức Bưu cười ha hả nói: "McKarem gia tộc xui xẻo rồi, người Abdullah gia tộc mai phục tại đây nhất định là vì muốn đánh lén bọn họ!"

Dalena mặt mũi tràn đầy nghiêm túc, nói: "Tuyệt không có khả năng này! McKarem gia tộc cùng Abdullah gia tộc là quan hệ thông gia nhiều thế hệ, quan hệ tốt đẹp vô cùng. Mẫu thân gia chủ Abdullah chính là đại tiểu thư McKarem năm đó, bất quá hiện tại đã thành lão nãi nãi (bà cố nội)…"

Thanh âm của nàng ngày càng nhỏ, bởi vì cự nhân trên đỉnh núi kia đang chậm rãi điều động phương hướng Hám Nhật Trường Huyền Cung, thình lình chỉ hướng cỗ xe ngựa kia!

"Chúng ta nhanh đi cảnh báo họ!"

Trương Đức Bưu lắc đầu nói: "Không còn kịp rồi."

Vừa dứt lời, chỉ thấy cự nhân kia đột nhiên buông hai tay, trong nháy mắt trường mâu bắn ra đó, chỉ thấy một đạo bạch khí hình cầu kịch liệt bành trướng, hướng bốn phía tán phát ra, không gian một hồi nhộn nhạo!

Sau một khắc, trường mâu đột ngột xuất hiện trước mã xa. Phốc một tiếng chui xuống đất!

"Bắn chệch rồi sao?"

Dalena không khỏi vừa mừng vừa sợ, đúng lúc này, một cỗ ma pháp chấn động khiến người ta tuyệt vọng bộc phát ra, ầm ầm một tiếng vang thật lớn, những quý tộc đệ tử cùng tuấn mã của họ nhao nhao chia năm xẻ bảy trong lúc nguyên tố bạo tạc, bùn đất và đá vụn bị tung bay xa vài trăm mét, quét ngang hết thảy!

Vô luận là hảo thủ Đấu Khí Như Đao hay là tứ cấp Ma Đạo sư, căn bản đều không cách nào chống cự cỗ lực lượng cường hoành này, từng người thảm tử!

Cỗ mã xa kia cũng lập tức giải thể. Đột nhiên một đạo nhân ảnh xuất hiện trước mã xa, quát lên một tiếng lớn, đấu khí toàn thân đột nhiên bộc phát, bảo vệ thiếu nữ trong xe kia, vậy mà lại là một cao thủ Đấu Khí Như Sơn!

Dù người này đem đấu khí luyện đến cảnh giới trầm trọng như núi, cũng không gánh được công kích như vậy, bị tạc bay tại chỗ, không biết sống chết!

Trong xe ngựa, người thiếu nữ kia không có hắn bảo hộ, tự nhiên bị nổ đến thi cốt vô tồn, hương tiêu ngọc vẫn!

Trương Đức Bưu cách bọn họ vài trăm mét, nhưng sóng xung kích xông đến đây, tuấn mã bên dưới vẫn bị áp lực bức lui hơn mười mét, miệng mũi đổ máu!

Trương Đức Bưu không khỏi hoảng sợ: "Hám Nhật Trường Huyền Cung uy lực lại lợi hại như vậy, thật là một kiện bảo bối tốt!"

Uy lực Hám Nhật Trường Huyền Cung này, lực công kích so với chuôi cự chuỳ kia còn mạnh hơn, dùng đấu khí thúc giục, tên bắn ra lại ẩn chứa ma pháp nguyên tố khủng bố, so với nguyên tố chi kiếm uy lực còn cường đại hơn!

Bất quá cây cung này tiêu hao cũng cực kì kinh người, ba người trên đỉnh núi kia bắn ra một tên này, thần thái uể oải, từng người ngồi trên đỉnh núi nghỉ ngơi. Hiển nhiên với thực lực ba người bọn chúng, giỏi lắm chỉ có thể bắn ra một tên rồi không thể tiếp tục được nữa!

Nhưng một tên này liền bắn chết hơn mười hảo thủ McKarem gia tộc, thậm chí một gã cường giả Đấu Khí Như Sơn. Loại uy lực này, cho dù là chuôi Cự Chuy kia của Trương Đức Bưu cũng không cách nào làm được!

Trong mắt Trương Đức Bưu không khỏi bắt đầu nóng bỏng, đột nhiên cao cao nhảy lên, quát: "Thái Ca, đi cướp nào!"

Lão hổ đang một mực ngủ khò trong ngực Dalena, nghe nói như thế lập tức hưng phấn lên, từ trong ngực nàng vọt ra, trong chớp mắt trở nên vô cùng khổng lồ, gào thét một tiếng bốc lên gió lốc, ba cặp cánh chim vỗ một cái, vững vàng dừng trên không trung.

Trương Đức Bưu rơi xuống lưng nó, một người một thú hướng đỉnh núi kia bay thẳng tới!

Dalena trân trối nghẹn lời, lẩm bẩm: "Cả lão hổ này cũng là thổ phỉ sao?"

Trương Đức Bưu vọt tới đỉnh núi, ba người kia lập tức nhảy lên, không nói hai lời hướng hắn giết đến. Trương Đức Bưu cười ha ha, bên người đột nhiên hiện ra mấy chục thanh hoả diễm đao, tung bay trên dưới quanh thân, đồng loạt hướng ba người kia chém tới!

Từ khi Long Mông Bảo Tượng Quyết của hắn tăng lên tới tầng thứ tư, đấu khi tu vi càng ngày càng hùng hậu, thao túng đao khí cũng càng thêm linh hoạt. Uy lực của loại cao đẳng tâm pháp Liệt Hoả Quyết này, cơ hồ bị hắn khai phát đến cực hạn!

Hai người trong đó bị hoả diễm đao chém thành mấy khúc, mà tên cự nhân lớn lên giống đại tinh tinh kia cũng là một cao thủ, vậy mà cực kì linh mẫn né tránh công kích của hoả diễm đao, quay người hướng chân núi chạy như điên, nhanh đến tuyệt luân.

Trương Đức Bưu quát một tiếng lớn, đột nhiên giơ lên một khối cự thạch nặng đến mấy chục tấn, dùng sức hướng chân núi ném đi, đương trường nện hắn thành thịt vụn!

Thái Ca còn chưa kịp động thủ, ba tên đã chết cả, không khỏi oán giận nói: "A Man, lần sau ngươi động thủ chậm chút chứ! Bảo vật ở đâu?"

"Chính là vật này!" Trương Đức Bưu từ trên mặt đất nhặt lên một trường cung màu đỏ thắm, đúng là Hám Nhật Trường Huyền Cung, bất quá bởi vì không có tinh thần lực thúc dục, giờ phút này đã biến thành dài ngắn bảy xích, hai mét có thừa. Chỉ thấy thân cung hiện đầy phù văn quái dị, hai đầu cung điêu khắc thành đầu rồng, mở miệng rộng ngậm chặt dây cung, thoạt nhìn cực kì hung ác.

"Đồ tốt!" Trương Đức Bưu nhịn không được khen một tiếng, cười tủm tỉm đem Hám Nhật Trường Huyền Cung đeo lên lưng, cùng Thái Ca trở lại bên người Dalena, cười hắc hắc nói: "Cô gái nhỏ, thật là không có ý tứ, ngươi đã biến thành tiểu quả phụ rồi…"

Dalena mặt đỏ bừng lên, lắp bắp: "Ngươi… Các ngươi sao có thể tuỳ tiện giết người vậy?"

Trương Đức Bưu gỡ Hám Nhật Trường Huyền Cung xuống, không đếm xỉa nói: "Không giết chúng đi, chẳng lẽ chờ chúng trở về gia tộc báo cáo, phái người tới lấy mạng chúng ta? Nha đầu, việc này nếu ngươi dám nỏi ra, ngay cả ngươi ta cũng diệt khẩu, không chút lưu tình!"

Dalena uỷ khuất vạn phần, đột nhiên nàng nhìn thấy Trương Đức Bưu định kéo thanh cung này ra, vội vàng nói: "Thanh cung này rất nặng, nghe nói dùng gân Thánh Long cùng với Long cốt Thánh Long đoán tạo thành, phải dùng tinh thần lực kích phát ma pháp trận bên trong, khiến nó biến lớn hơn mới dễ dàng kéo ra…"

"Vậy hả?" Trương Đức Bưu hít một hơi dài, căn bản không sử dụng tinh thần lực, chỉ nghe Hám Nhật Trường Huyền Cung phát ra thanh âm kẽo kẹt, lại bị hắng từng chút từng chút kéo căng ra, trong chớp mắt kéo thành hình trăng tròn!

Bình Luận (0)
Comment