Dã Man Vương Tọa

Chương 16

Lúc này, một âm thanh âm nhu vang lên, nhỏ giọng giận dữ nói:

- Nhị ca, một tháng nay ngươi làm điều ngang ngược, giết người chung quanh, làm cho người người oán trách, ngu đệ dẫn quân đến đây đuổi bắt ngươi cũng là bất đắc dĩ, kính xin nhị ca thứ lỗi.

Âm thanh này tuy âm nhu nhẵn nhụi, nhưng đã có lực xuyên thấu rất mạnh, giữa lôi âm cuồn cuộn của Hầu Già La vẫn có thể truyền vào trong tai Trương Đức Bưu rõ ràng, hiển nhiên một thân tu vi của Thất Già La, so với Hầu Già La không kém bao nhiêu!

Trương Đức Bưu xoay người từ trên lưng thủ sơn khuyển nhảy xuống, vỗ vỗ cái trán Tiểu Hắc, ý bảo nó trốn xa một tý, hắn lẻ loi một mình, lặng yên hướng về âm thanh phát ra đi đến. Sở dĩ hắn không mang theo Tiểu Hắc, là vì hình thể nó quá lớn, dễ dàng bị người phát giác.

Đi về phía trước một đoạn, vượt qua một khe núi nhỏ, Trương Đức Bưu vội vàng trốn ở phía sau một tảng đá lớn, hướng về phía trước nhìn thăm dò.

Chỉ thấy phía trước hơn vài trăm thước, khắp nơi đều có thi thể Hắc Kỳ cấm quân cùng Sư Hổ thú, chân cụt tay đứt, máu tươi theo khe đá chảy tới giữa sông, nhuộm đỏ một mảnh nước sông.

Gió nhẹ thổi đến, mang theo một mùi máu tanh nồng đậm.

Năm trăm Hắc Kỳ cấm quân, thế nhưng trong nháy mắt chỉ còn lại không tới trăm người, nơi này không còn là một hồi chiến đấu nữa, rõ ràng là một trường giết chóc!

Chính giữa đống thi thể hài cốt, là một đầu voi Mammoth màu vàng kim, cao hơn ba thước, giống như một tòa núi nhỏ, bốn chân vừa to lớn vừa khỏe mạnh như bốn cái cột đồng, vững vàng đứng ở nơi đó.

Đầu voi Mammoth này vốn là Vương cấp ma thú, gọi là Kim Cương mãnh tượng, cả người che phủ bởi da lông mềm mại mà cứng cỏi, đao thương không thủng, không sợ liệt hỏa, da lông dệt thành nhuyễn giáp tơ vàng, lại càng vô giá, so với Ngư Lân giáp tốt hơn không biết bao nhiêu lần.

Chẳng qua Kim Cương mãnh tượng lực lớn vô cùng, cả thân cứng rắn như sắt, hơn nữa lại là thập tam cấp Vương cấp ma thú, thổ hệ ma pháp là thiên phú bẩm sinh, quả thực là một tòa pháo đài di động, đừng nói giết chết nó, mà ngay cả công phá phòng ngự của nó cũng đều có chút khó khăn!

Trên lưng đầu Kim Cương mãnh tượng là một viên đại tướng đang ngồi ngay ngắn, cầm trong tay hai thanh búa hai lưỡi, lưỡi búa lớn như hai cánh cửa, sắc bén lấp lánh, hung quang bắn ra bốn phía, máu tươi vẫn còn nhỏ từng giọt từng giọt từ lưỡi búa xuống đất.

Người này đúng là Man vương Thiên Mang thành, Hầu Già La.

Trương Đức Bưu đảo mắt nhìn phía sau Hầu Già La, chỉ thấy cách hắn khoảng ngoài trăm bước, từng dãy Hắc Giáp cấm quân cưỡi Sư Hổ thú cẩn thận nhìn chằm chằm Hầu Già La, trường thương rậm rạp giống như rừng cây, lạnh lẽo sắc nhọn.

Phía trước Hắc Kỳ cấm quân còn có tám viên tướng lãnh, cùng cưỡi Vương cấp ma thú Ma Sư vương, toàn thân mặc áo giáp hạng nặng, có người cầm một cây đại thương, có người sử dụng thục đồng côn, có người trong tay cầm hai cây kiếm lớn, lại có người sử dụng hai cây chùy tám cánh hoa.

Điều làm cho Trương Đức Bưu ngoài ý muốn, đó là chính giữa Man tộc tướng lãnh, có một vị Ma pháp sư nhân loại tóc trắng xoá, vừa già lại thấp lùn, đứng giữa đám người Nam Cương hùng tráng, quả thực là gà đứng giữa bầy hạc.

"Nói vậy, đây chắc là tám vị Đô Ngu Hầu trong Thiên Mang sương quân rồi. Có thể trở thành Đô Ngu Hầu của đội quân mạnh mẽ nhất trong thiên hạ, khẳng định đều là cao thủ trải qua trăm ngàn trận chiến!"

Điều làm cho Trương Đức Bưu kinh hãi là người đứng phía trước tám vị Đô Ngu Hầu, thống soái Thiên Mang sương quân, Đô Chỉ Huy Sứ Hắc Kỳ Trấn Man Binh, Thất Già La.

Bề ngoài Thất Già La thanh tú nho nhã, cho dù so sánh với những người ở ngoài rừng rậm, cũng có thể xưng tụng là mỹ nam tử hiếm thấy. Ánh mắt của hắn ôn nhuận như ngọc, dáng người so với người Nam Cương bình thường còn thấp hơn vài phân, hai má cao gầy, mặt trắng không râu, nhìn vẻ ngoài mà đánh giá, chắc chắn không cường tráng bằng người dân Nam Cương.

- Nhị ca! – Âm thanh Thất Già La vẫn âm nhu như trước, nhỏ giọng nhẹ nhàng nói:

- Binh lính Thiên Mang phủ của ngươi, đã bị Thất đại gia tộc trong thành liên thủ tiêu diệt, tướng lãnh thân tín, không phải bị giết thì cũng quy hàng ta. Long Mông Bảo Tượng quyết mất trong tay ngươi, hội nguyên lão trong tộc cũng không ủng hộ ngươi nữa, hiện tại có thể nói ngươi đã bị mọi người xa lánh. Chỉ cần ngươi buông Bích Tỳ Đàm Kim phủ đầu hàng, nói ra tâm pháp Long Mông Bảo Tượng quyết, ngu đệ có thể bảo vệ ngươi khỏi chết.

- Hắc hắc, Thất Già La, ngươi cho ta là đứa trẻ lên ba sao? Bỏ vũ khí xuống, người đầu tiên giết ta chính là ngươi!

Sắc mặt Hầu Già La âm trầm, hừ lạnh nói:

- Muốn Bích Tỳ Đàm Kim phủ cùng Long Mông Bảo Tượng quyết, ngươi tự qua đây mà lấy!

- Đại huynh chấp mê không chịu tỉnh ngộ, thật là làm khó cho ngu đệ. - Thất Già La thở dài một tiếng, sắc mặt lạnh nhạt nói:

- Giết!

- Giết!!!

Ngoại trừ lão Ma pháp sư tóc trắng xoá, còn lại bảy đại Đô Ngu Hầu cùng hét to lên, dùng sức vỗ mạnh lên mông thú cưỡi đang ngồi, lao như tên bắn đến chỗ Hầu Già La. Hắc Kỳ cấm quân phía sau bọn họ, cùng với tàn binh đang ngăn trở Hầu Già La cũng huy động đại thương, thẳng hướng mà đến, hét to như sấm nổ!

- Giết!!!

Hai cánh đại quân giống như nước lũ chảy cuồn cuộn, hướng Hầu Già La giáp công tới, hệt như đại chùy của thiên lôi, muốn kẹp chết Hầu Già La ngay lập tức rồi đánh cho tan nát!

Trương Đức Bưu trừng to mắt nhìn lại, chỉ thấy trong thế công của Hắc Kỳ cấm quân, từng đạo quang mang đấu khí chớp hiện, hiển nhiên là binh lính trong Hắc Kỳ cấm quân cũng có không ít người đã đạt tới tiêu chuẩn nhị cấp Man đấu sĩ, có thể phóng đấu khí ra ngoài.

Bên trong đám Man đấu sĩ, lại có mấy người hào quang đấu khí không giống người thường, lớn mạnh hùng hậu, có thể phân bố một đạo cương khí phòng ngự mơ hồ quanh thân, đúng là dấu hiệu tu luyện đấu khí đến cảnh giới "đấu khí như cương"!

Mà hộ thể đấu khí của mấy gã Đô Ngu Hầu thì sắc bén hào hùng, từ trong vũ khí phun ra ánh bạc, dĩ nhiên đã đạt đến cảnh giới "đấu khí như đao"!

Đấu khí người Nam Cương cùng nhân loại khác nhau, nhất cấp kiếm sĩ của nhân loại đã có thể tu luyện đấu khí, đến cấp năm liền có thể phóng đấu khí ra ngoài, cấp mười liền có thể đạt tới cảnh giới đấu khí như cương, qua cấp mười liền có thể chuyển chức trở thành Kiếm đấu sĩ.

Mà người Nam Cương trước cấp mười, đều tu luyện Dã Man kình, chỉ có đạt tới thập cấp Man chiến sĩ, Dã Man kình trong cơ thể mới bắt đầu chuyển hóa thành Man đấu khí, sau đó chuyển chức, trở thành Man đấu sĩ.

Chính vì thế, đấu khí của Man đấu sĩ thường hùng hậu tinh thuần, cương liệt bá đạo.

Đấu khí của nhất cấp Man đấu sĩ có lẽ không hùng hậu bằng Kiếm đấu sĩ cùng cấp, nhưng lượng đấu khí của nhị cấp Man đấu sĩ bắt đầu ngang bằng với nhị cấp Kiếm đấu sĩ, hơn nữa lực lượng của người dân Nam Cương rất kinh người, Kiếm đấu sĩ đấu với Man đấu sĩ đồng cấp, người thắng thông thường là Man đấu sĩ.

Khó trách trong lịch sử từng có một vị Kiếm thánh đạt tới đẳng cấp Truyền Kỳ, không nhịn được phải cảm thán:

- Giống Nam Cương mọi rợ này, trời sinh chính là cường giả tu luyện đấu khí, nếu không phải đầu bọn chúng không được thông minh, Man tộc sớm đã có Đấu thánh đi đầy đất rồi.

"Lợi hại, thật lợi hại! Trong nhánh đại quân đuổi giết này, ít nhất cũng có hơn hai trăm vị Man đấu sĩ, đạt tới đấu khí ngoại phóng ít nhất ba mươi người, luyện thành đấu khí như cương cũng có mười người, đạt tới cảnh giới đấu khí như đao cũng có bảy người, thật sự quá mức khoa trương!"

Trương Đức Bưu không khỏi cảm khái liên tục, bởi võ học của Man tộc Chủ thành đã phát triển đến trình độ này, mà người dân Nam Cương ở Lạc Nhật sâm lâm, trước giờ vẫn tối tăm u muội, cả bộ lạc Mông Chuyên vỏn vẹn cũng chỉ có Nham Thạch Man Chuy là một Man đấu sĩ, chênh lệch này quả thật quá lớn.

"Nhiều cao thủ như vậy, hoàn toàn có thể quét sạch cả Lạc Nhật sâm lâm, cho dù Naga tám tay gặp phải lực lượng mạnh mẽ như vậy, cũng đành nuốt hận cho xong việc! Gã Hầu Già La này không biết sẽ ứng phó như thế nào..."

Trương Đức Bưu vừa nghĩ đến đây, Hầu Già La rốt cục đã có động tĩnh, cười lạnh nói:

- Thất Già La, không phải ngươi vẫn muốn lấy được Long Mông Bảo Tượng quyết sao? Lúc này ta sẽ cho ngươi biết một chút uy lực thật sự của Long Mông Bảo Tượng!

Lời còn chưa dứt, Hầu Già La há miệng hút khí, giống như muốn nuốt chửng cầu vồng, thân hình bành trướng kịch liệt, qua mỗi một hơi, thân thể liền bành trướng gấp đôi!

Qua ba hơi, thân hình Hầu Già La bành trướng thành một pho tượng khổng lồ cao tới ba bốn thước, áo giáp nổ tung, uy phong lẫm liệt ngồi ngay ngắn trên Kim Cương mãnh tượng, cơ bắp đan xen thật dữ tợn, giống như một pho tượng Ma thần thượng cổ!

Hắc Kỳ Trấn Man Binh đã đuổi giết đến trước mặt, vô số trường thương đâm tới, Hầu Già La cũng không thèm liếc nhìn tới một cái, vung hai thanh Bích Tỳ Đàm Kim phủ quét một vòng, nhất thời chân tay cùng trường thương gãy bay tứ tung, xung quanh là một mảnh trống không!

Cho dù là trường thương của Man chiến sĩ hay là Man đấu sĩ cũng không cách nào phá vỡ được cương khí hộ thể của hắn!

Kim Cương mãnh tượng bắt đầu bước tới, thẳng hướng Thất Già La mà đến, trong biển người, tiếng chém giết rung trời, nhưng thường thì một vài Hắc Kỳ cấm quân còn chưa kịp đánh tới trước người Hầu Già La, đột nhiên bị Bích Tỳ Đàm Kim phủ chém tới, ngay cả người lẫn thú cưỡi đều bị chẻ làm hai khúc.

Một người một voi, như một cái cối xay thịt khổng lồ, "xay" Hắc Kỳ cấm quân tinh nhuệ đến mức thịt nát xương tan, căn bản không thể dựa vào số đông để thủ thắng! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

- Nghịch tặc đã luyện thành tầng thứ sáu của Long Mông Bảo Tượng quyết, sức mạnh bằng cả chín con voi, phất tay như sức nặng của cả ngọn núi đè xuống! Các ngươi không phải là đối thủ của nghịch tặc, tất cả tránh ra!

- Cao thủ xuất trận rồi! – Nhãn tình Trương Đức Bưu sáng lên.

Đô Ngu Hầu tay cầm chùy tám cánh hoa giận dữ quát một tiếng, nhất thời tất cả Hắc Kỳ cấm quân như thủy triều cùng nhau lui bước, chỉ còn lại có bảy vị Đô Ngu Hầu, bảy binh khí đồng loạt tuôn ra một mảnh hào quang đấu khí, hướng Hầu Già La công tới!

Chỉ nghe liên tiếp tiếng nổ mạnh dày đặc, Bích Tỳ Đàm Kim phủ trong tay Hầu Già La rốt cục đã bị binh khí của bảy vị tứ cấp Man đấu sĩ ngăn cản lại.

Đấu khí nổi lên, dấy lên từng trận cuồng phong, những mảnh đấu khí tàn dư trong trận cuồng phong giống như một loại ma pháp "phong nhận", bắn qua bắn lại. Mấy khối đá lớn bên sông Tang Kiền, bị dư âm đấu khí nổ mạnh nhẹ nhàng quét qua, nhất thời xuất hiện mấy chục lỗ nhỏ bén nhọn sâu đến ba tấc!

Bảy đại Đô Ngu Hầu rống giận liên tục, chuyển động vây quanh Hầu Già La như cưỡi ngựa xem hoa, binh khí trong tay công kích về phía hắn không ngừng.

Bất quá so với vẻ mặt ngưng trọng của bảy vị Đô Ngu Hầu, Hầu Già La lại có vẻ nhẹ nhàng thoải mái, Bích Tỳ Đàm Kim phủ nặng cả ngàn cân, ở trong tay hắn hệt như rơm rạ, dễ dàng huy động, không chút nào có vẻ đã cố hết sức.

Nhưng bước chân của Hầu Già La, cũng bởi vậy mà bị ngăn cản, lâm vào trong vòng vây.

Phía sau chiến trường, Thất Già La vẻ mặt lạnh nhạt, hướng lão Ma đạo sư Sama bên cạnh khẽ cười nói:

- Lão già kia, có nhìn ra gì không?

Hai mắt Sama chăm chú nhìn chiến trường, trên mặt mang vẻ nghi hoặc, nói:

- Thuộc hạ đã nhìn ra, chẳng qua lại không rõ. Hầu Già La bản lĩnh quả thật rất mạnh mẽ, nhưng có chút hữu danh vô thực. Theo lý mà nói, hắn luyện Long Mông Bảo Tượng khí đến tầng thứ sáu, sức mạnh ngang chín voi, giơ tay nhấc chân chính là lực lượng mạnh mẽ ngang với hai trăm bốn mươi ba vạn cân! Lúc này Hầu Già La ra tay tuy rằng kinh người, nhưng căn bản không có lực lượng mạnh mẽ như thế, thậm chí so với lúc hắn luyện Long Mông Bảo Tượng quyết đến mức cao nhất của tầng thứ năm, có khi còn không bằng!

Giọng nói hai người tuy nhỏ, Trương Đức Bưu lại có thể nghe rõ ràng, trên chiến trường tiếng chém giết căn bản áp chế không nổi. Thiếu niên hơi cân nhắc chốc lát, trong lòng giật mình.

"Hai người bọn họ đang đả kích lòng tin Hầu Già La, cố ý làm cho hắn nghe thấy! Chẳng qua nói thật, Long Mông Bảo Tượng quyết quả thật không lợi hại như trong tưởng tượng của ta..."

- Sức mạnh hai trăm bốn mươi ba vạn cân...

Thất Già La lộ ra thần sắc mê mẩn, thản nhiên nói:

- Trên lý thuyết, Long Mông Bảo Tượng quyết tầng thứ sáu chính xác có lực lượng mạnh mẽ như thế, vốn dĩ cơ thể nhân loại căn bản không cách nào chịu đựng nổi, tầng thứ năm Long Mông Bảo Tượng quyết cũng đã cực hạn rồi! Loại công pháp này quả thật kỳ diệu, nhưng chỉ đả thông mười sáu đường thông đạo đấu khí, sức chịu đựng cơ thể không thể đuổi kịp sức mạnh gia tăng, cưỡng ép tu luyện sẽ nổ tan xác mà chết. Nhị ca luyện Long Mông Bảo Tượng khí đến tầng thứ sáu, sức mạnh quá lớn, thân thể chịu không nổi, khiến cơ thể xuất toàn lực sẽ phải chịu tổn thương trí mạng, cho nên uy lực ngược lại không bằng tầng thứ năm.

Thân thể Trương Đức Bưu chấn động.

"Long Mông Bảo Tượng quyết lại có khuyết điểm như vậy sao? Cứ việc ta đả thông mười hai chính kinh, hơn xa so với thông đạo đấu khí trong Long Mông Bảo Tượng quyết, nhưng chỉ sợ cũng không thể đem cường độ thân thể tăng lên vô hạn..."

- Trong lịch sử, đạt thành tựu cao nhất Long Mông Bảo Tượng quyết, là người sáng lập ra môn công pháp này.

Thất Già La cười nói:

- Nghe nói vị tiền bối này trời cho tư chất lạ kỳ, có được huyết thống cự thú Behemoth, trời sinh mình đồng da sắt, khi sinh ra có thể giơ đỉnh lớn ngàn cân lên, hắn cũng là người duy nhất luyện Long Mông Bảo Tượng quyết đến tầng thứ tám. Kỳ thật, tầng thứ bảy đã là cực hạn cơ thể hắn. Sở dĩ hắn có thể luyện đến tầng thứ tám, bởi vì hắn chém giết hơn mười con Song Đầu cự long, nhờ Thánh Ma đạo sư dùng luyện kim thuật, đem máu Song Đầu cự long dung hợp cùng huyết mạch của mình, thân thể mạnh mẽ, có thể so với Cự Long. Vị tiền bối này tung hoành thiên hạ vài chục năm, cho dù là Kiếm thánh hay Đấu thánh cũng không phải là đối thủ của hắn, đáng tiếc khi tu luyện tầng thứ chín, cũng bị nổ tan xác mà chết! Kỳ Công Đấu Khí bảng, trừ bỏ Đấu Chiến Thắng quyết đứng hàng thứ nhất, chín loại đấu khí pháp quyết khác, đều có tệ đoan...

Ánh mắt Sama chớp động, cười nói:

- Nói như vậy, tâm pháp của Chỉ Huy Sứ đại nhân cũng có nhược điểm?

- Lão già kia, ngươi quá tò mò rồi! - Thất Già La mỉm cười, nhưng lại không trả lời, nói:

- Sama, nếu nhị ca ta không dám sử dụng sức mạnh tầng thứ sáu, vậy ngươi liền trợ giúp hắn một tay, đánh cho hắn không thể không bộc phát ra lực lượng mạnh nhất!

Bình Luận (0)
Comment