Dã Man Vương Tọa

Chương 164

Hiện tại đám cao niên của các bộ lạc khác đều đưa ra cách giải quyết chung về tên mọi rợ. Năm ngày ngắn ngủi, Thú Tộc đại lục đã loan truyền tin tức có một tên mọi rợ Nam Cương Man Tộc xuất hiện, không biết có bao nhiêu cao thủ tới khiêu chiến, thậm chí chưa đi đến bên cạnh tên mọi rợ, liền bị tinh thần lực cấp Thánh Ma Đạo đè bẹp.

Cẩu Đầu Nhân thôn trưởng nhìn thấy đám cao thủ lúc trước mà hắn từng ngưỡng mộ ngã xuống, lộ ra vẻ hả hê, thầm nghĩ: "Những tên này tu vị đều cao hơn ta, nhưng đầu óc lại không thông minh bằng ta, lão tử thấy tình thế không ổn, sớm đã đầu hàng vinh quang. Lão tử có nên đầu nhập tên mọi rợ này. Làm một "thú gian" hay không?"

Douglas quay đầu lại nhìn nhìn Trương Đức Bưu và Eva, lập tức lắc đầu. Cẩu Đầu Nhân giỏi về cách nhìn mặt nói chuyện, phát hiện A Man không có chút ý tứ cần hắn đầu nhập, đành phải thôi.

Đối với khiêu chiến dọc đường, Trương Đức Bưu cũng dần dần cảm thấy phiền chán, trong mắt hung quang chớp động, tính toán có nên mặc kệ sống chết của đám người khiêu chiến. Trước hết giết mấy người lập uy rồi nói sau, lúc này nghe Douglas vui vẻ nói: "Đã tới Thiết Lô Cốc!"

Trương Đức Bưu liền ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trước mắt xuất hiện bốn miệng núi lửa cực lớn, giống như một cái bếp lò bốn chân, mà chính giữa bốn ngọn núi là một sơn cốc, giống như bụng lò.

Bốn tòa núi lửa này không phải đã ngưng hoạt động, trái lại, đây chính là thời kỳ chúng hoạt động mạnh nhất, khói đen cuồn cuộn từ trong miệng núi lửa toát ra, cột khói bay lên độ cao hơn vài dặm!

Bất quá kỳ quái nhất là, dưới chân núi lửa không có nóng bức như trong tưởng tượng của hắn, ngược lại cực kỳ ấm áp ôn hòa.

Trương Đức Bưu vốn tưởng rằng đây là hiệu quả của ma pháp, nhưng lại không phát giác ma pháp chấn động chút nào. Đi vào đại sơn cốc hắn mới biết được nguyên nhân trong đó, chỉ thấy bốn tòa núi lửa đang hoạt động kia đều bị người ta đục thành một cái động lớn, dung nham từ trong núi lửa trào ra ngoài, hội tụ trong sơn cốc thành một cái trong hồ, từ đó làm giảm nhiệt độ của núi lửa.

Trong sơn cốc ma pháp chấn động vô cùng kịch liệt. Đem nhiệt lượng nóng bỏng của dung nham bao bọc lại, tạo thành một vòng ma pháp bảo hộ, độ ấm trong sơn cốc vượt xa phía bên ngoài, nóng đến chín người.

Trương Đức Bưu vốn tưởng rằng Huoshan Đại Tông Sư là một vị Shaman, nhưng nhìn thấy bố trí của Thiết Lô Cốc, liền biết rõ mình đã sai nếu suy nghĩ theo thói thường, nếu như là Thú Tộc Shaman. Tuyệt đối không thể sử dụng thủ bút lớn như thế để đánh cắp năng lượng của núi lửa!

"Vị Huoshan Đại Tông Sư này, hẳn là một vị Thánh Ma Đạo Sư!"

Trương Đức Bưu nghĩ tới đây, không khỏi hiếu kỳ, Thú Tộc cùng Nam Cương Man tộc giống nhau, Trí Tuệ nữ thần không có chiếu cố hai dân tộc này quá nhiều, người có thiên phú ma pháp của họ ít đến cực điểm, chỉ có Ngưu Đầu Nhân mới có thể tu luyện ma pháp, chẳng lẽ vị Huoshan Đại Tông Sư này là một vị Ngưu Đầu Nhân Thánh Ma Đạo Sư?

"Ngươi chính là tên Nam Cương man rợ đã làm Thú Tộc chúng ta huyên náo đến mức long trời lỡ đất kia sao?"

Trương Đức Bưu đột nhiên nghe được từ sau lưng truyền đến một âm thanh, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên miệng hang chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một lão giả thú nhân mặc áo bào màu trắng, trên quải trượng khắc một con rồng uốn lượn, hai mắt sáng ngời hữu thần, nghi ngờ hỏi: "Ngươi là?"

"Chiến Thần Điện trưởng lão, Tiêm Nha Địch bộ lạc tù trưởng Đại Tế Tự Monsanto!" Lão giả kia giơ quải trượng điêu khắc rồng lên. Chỉ hướng Trương Đức Bưu, đi nhanh về phía hắn. Khí thế liên tục tăng vọt, ở bên cạnh hắn xuất hiện một phong nhãn cụ phong(vòi rồng), đấu khí cùng quyền ý thần niệm hỗn tạp cùng một chỗ, nhấc lên trận trận cuồng phong!

Con mắt Trương Đức Bưu sáng ngời: "Cụ Phong quyền ý thần niệm? Đem tinh khí thần hợp nhất, hóa thành cụ phong, đích thật là vô khổng bất nhập (*chỗ nào cũng nhúng tay vào), là một loại thượng lưu quyền ý thần niệm!"

Monsanto tức giận cười to: "Tiểu mọi rợ, ngươi một đường đánh đến nơi đây, ngang ngược càn rỡ, chẳng phải là khi dễ Thú Tộc chúng ta không người? Hôm nay phải cho ngươi biết, Thú Tộc chúng ta cũng có cao thủ!"

Trương Đức Bưu nhíu mày, nói: "Tiêm Nha Địch có một người trẻ tuổi tên là Musharraf Hillman. Vì sao hắn không đến, tại sao lại phái một lão già như người đến?"

Monsanto giận tím mặt, hừ lạnh nói: "Tiểu tử. Ngươi biết cái gì? Musharraf Hillman chính là đệ tử của ta, ta là Thần Điện trưởng lão, lại càng là tù trưởng Đại Tế Tự của Tiêm Nha Địch bộ lạc, hắn có thể sai khiến ta sao?"

Trương Đức Bưu khẽ lắc đầu, đang muốn nói chuyện. Đột nhiên thấy có hai người tiến vào sơn cốc, một người trong đó dáng người uyển chuyển, chính là thánh nữ Lilith của Chiến Thần điện. Người còn lại là lão giả của Bạch Hồ bộ lạc, ánh mắt cực kỳ sáng ngời hữu thần.

Lilith chứng kiến hai người giằng co, muốn mở miệng khuyên can, lão giả kia nhẹ nhàng giữ tay áo của nàng lại. Thấp giọng nói: "Đừng nhúc nhích, vừa vặn mượn Monsanto của Tiêm Nha Địch bộ lạc thử thực lực của tên Nam Cương Man tộc này. Xem hắn có chỗ nào xuất sắc như mọi người đồn đại hay không."

Lilith vội vàng im miệng.

Trong nội tâm Trương Đức Bưu khẽ động, đại khái đã đoán ra lai lịch của lão giả của Bạch Hồ bộ lạc: "Thời gian trên thuyền, Lotter từng nói qua, đạo sư của Lilith chính là Nemo Yabu trưởng lão, là trí giả cơ trí nhất của Thú Tộc đại lục. Lilith tất cung tất kính với lão giả này, xem ra hắn chính là Nemo Yabu trưởng lão rồi. Sở dĩ hắn ngăn Lilith lại. Chỉ sợ muốn từ trên người của ta phán đoán thực lực của Nam Cương."

Nghĩ tới đây, khí thế Trương Đức Bưu đột nhiên tăng vọt, cơ hồ trong nháy mắt liền đạt tới đỉnh phong, uy áp như ngục, bành trướng như biển, còn chưa phóng thích Sinh Tử Kiều quyền ý của mình, đã đem Cụ Phong quyền ý của Monsanto triệt để áp chế!

Chính vào lúc này, trong Thiết Lô Cốc truyền đến một tiếng hét to, thanh âm vang dội cả sơn cốc, như tiếng sấm giữa trời quang, chấn đắc nham thạch nóng chảy trong hồ cuộn sóng, khí thế làm cho người ta cực kỳ sợ hãi!

"Ai dám làm càn trong sơn cốc của ta?" Trong sơn cốc có một Ngưu Đầu Nhân cấp tốc lao ra. Đầu tóc đỏ như lửa, đôi ngưu nhãn trừng lớn hung dữ quét qua Monsanto, hừ lạnh nói: "Monsanto, ngươi tới sơn cốc của ta làm cái gì?"

Khí thế Monsanto thu liễm vài phần, cười nói: "Huoshan Đại Tông Sư, sở dĩ vãn bối xâm nhập sơn cốc của ngài, chủ yếu là đến đuổi giết tên Nam Cương man rợ này, chỉ cần giết hắn vãn bối sẽ đi!"

Huoshan Đại Tông Sư xoay đầu lại, nhìn về phía Trương Đức Bưu: "Người Nam Cương chạy đến nơi này của ta làm cái gì? Thiết Lô Cốc của lão tử. Không chào đón hậu nhân của A Mộc"

Trương Đức Bưu cười nói: "Vãn bối là muốn mời tiền bối hỗ trợ chế tạo một kiện vũ khí."

Dứt lời, từ trong không gian giới chỉ lấy ra Bích Tỉ đao bị nghiền nát ra, cung kính dâng cho hắn.(Dịch: các chương trước là Bích Tỉ đao nhưng tới chương này là Bích Vọng đao, ta nghĩ tác giả nhầm nên vẫn để như trước)

Huoshan Thánh Ma Đạo Sư tùy tiện nhìn lướt qua, kinh ngạc nói; "Bích Vọng Đàm Kim cùng Ô Kim Hàn Thiết? Tài liệu tốt vô cùng, chỉ là thủ pháp rèn lại như rắm chó! Bích Vọng Đàm Kim là kim loại nhuyễn tính, Ô Kim Hàn Thiết là kim loại hàn tính. Hai chủng kim loại dung hợp cùng một chỗ, làm cho Bích Vọng Đàm Kim trở nên băng hàn, không gãy mới là lạ! Còn những cái phù văn này, lại dùng Phạm Sâm Bảo Thể hệ phù văn, xem qua liền biết là sản phẩm làm ẩu của Nam Cương Man tộc."

Trương Đức Bưu nao nao. Thanh Bích Tỉ đao là do phu thê Grant đại sư liên thủ tạo thành, làm bạn với hắn thời gian rất dài, từ khi bị nghiền nát do va chạm với Thương Khung Chiến Chuy tới nay liền để vào trong không gian giới chỉ. Huoshan nói tiếp: "Thế nhưng vị đại sư rèn thanh đao này, sử dụng Phạm Sâm Bảo Thể hệ phù văn là thích hợp nhất với Bích Vọng Đàm Kim."

Huoshan Thánh Ma Đạo Sư dựng râu trừng mắt, nói: "Hắn ngưu hay ta mới là ngưu?" (Hắn trâu hay ta mới là trâu?) =))

Trương Đức Bưu ngạc nhiên. Thành thành thật thật nói: "Đương nhiên là ngài trâu. Tiền bối, ngài có thể chữa trị thanh đao này hay không, có thể đề thăng các tính năng của nó hay không?"

"Cái này rất đơn giản!" Huoshan đem Bích Tỉ đao vứt cho hắn, cười lạnh nói: "Bất quá, Monsanto lão tiểu tử kia đang chờ lấy mạng của ngươi, ngươi có thể sống sót khỏi tay hắn hãy nói sau."

Monsanto đại hỉ. Vừa muốn ra tay, lỗ mũi trâu của Huoshan phun ra hai đạo nhiệt khí, hừ lạnh một tiếng: "Trong Thiết Lô Cốc của lão tử không cho phép đánh nhau, hai người các ngươi, Monsanto tu vị cao hơn một chút, tiểu mọi rợ quyền ý mạnh hơn một ít. Nhất thời khó phân thắng bại, làm hỏng đồ đạc của ta, các ngươi bồi không nổi đâu, muốn đánh các ngươi đi ngoài đánh!"

Trương Đức Bưu khẽ cười nói: "Không cần, một chiêu đủ rồi!" Quyền ý thần niệm phóng thích, Grắc... Một tiếng, Sinh Tử Kiều xâm nhập vào bên trong Cụ Phong quyền ý của Monsanto, Monsanto cảm thấy quyền ý của mình như bị ngọn núi ngàn cân ngăn lại, đột nhiên đình chỉ vận chuyển, phong tiêu khí tán, không gian bốn phía giống như bị cây cầu này định trụ!

Trương Đức Bưu bước một bước đạp lên đầu cầu, một quyền trùng trùng điệp điệp đánh vào bộ ngực hắn, vị tù trưởng Đại Tế Tự của Tiêm Nha Địch bộ lạc ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng không có, bị một quyền đánh bay, bay ra khỏi Thiết Lô Cốc, không biết rơi ở nơi nào! Text được lấy tại Truyện FULL

Thân ảnh Trương Đức Bưu khẽ nhúc nhích. Lại trở về chỗ cũ, lần giao thủ này chỉ diễn ra trong chớp mắt, người có nhãn lực kém sẽ không thể nhìn rõ. Chỉ cảm thấy thân thể của hắn chỉ nhoáng một cái, Monsanto đã bay ra ngoài.

Ngưu nhãn Huoshan Thánh Ma Đạo Sư trừng lớn, sau nửa ngày mới từ từ nhổ ra một ngụm trọc khí: "Lợi hại, nếu ngươi có thể đánh bại lão tử, lão tử sẽ sửa đao cho ngươi."

Trương Đức Bưu cười ha hả nói: "Khoảng cách của chúng ta không xa nhau lắm?"

Huoshan Thánh Ma Đạo Sư nao nao, không biết hắn có ý gì, nói: "Chúng ta cách nhau ba bước."

Trương Đức Bưu khoanh tay đứng. Mỉm cười nói: "Trong vòng ba bước, kiếm sĩ có thể nhẹ nhàn giết chết một ma pháp sư, đạo lý này rất đúng, đều này lại càng đúng trên người của ta và ngươi? Tiền bối, ta và ngươi cách nhau chỉ ba bước, chút khoảng cách đó với ta căn bản không tồn tại, cho dù ngài cách ta ba mươi bước, với ta mà nói trong chớp mắt đã tới."

Đứng trên miệng hang Nemo Yabu trưởng lão cùng Lilith vốn đang khiếp sợ trước thực lực của Trương Đức Bưu, lại nghe nói như thế, tròng mắt suýt nữa rớt ra ngoài, Cẩu Đầu Nhân thôn trưởng Douglas lại càng sợ tới mức té cứt té đái, Huoshan là người nào? Đường đường Ngưu Đầu Nhân Thánh Ma Đạo Sư, Luyện Kim Đại Tông Sư duy nhất của đại lục, lại bị một tên mọi rợ đứng trước mặt hắn, cười tủm tỉm uy hiếp hắn, thực không biết là hắn gan lớn hay là hắn không muốn sống nữa!

Huoshan Thánh Ma Đạo Sư hô hấp dồn dập, hắn đã thấy được thực lực của Trương Đức Bưu, trong khoảng cách ngắn như vậy nếu cùng hắn động thủ, mình tuyệt đối không có khả năng chiến thắng, ngược lại vô cùng có khả năng bị tên mọi rợ trong đầu đầy tư tưởng bạo lực này làm thịt.

Đương nhiên, nếu như kéo dãn khoảng cách ra, hắn đương nhiên không sợ Trương Đức Bưu, nhưng khoảng cách trước mắt thật sự quá gần a!

Huoshan đột nhiên cười ha hả, dùng sức vỗ vỗ bả vai Trương Đức Bưu, cười nói: "Không phải chỉ sửa một thanh phá đao thôi sao? Ngươi không cần khẩn trương như thế. Chuyện này đối với lão tử chẳng tốn bao nhiêu sức lực cả! Tiểu mọi rợ, lão tử nhìn ngươi rất thuận mắt. Ngươi muốn sửa thế nào?"

"Ta muốn đem nó sửa thành một thanh bảo đao cấp Truyền Kỳ." Trương Đức Bưu nói.

Bình Luận (0)
Comment