Dạ Quang

Chương 44

CHƯƠNG 44

Lăng Dạ nghe thấy có người gọi tên mình, vô thức quay đầu, nhìn bạch y nam tử trước mặt: “Diệp Phong, là ngươi, sao lại trùng hợp như thế.”

“ Đúng vậy, không nghĩ đến Dạ nhi ngươi thế nhưng lại đến Huy Kí, mới đầu ta còn cho rằng đã nhìn lầm rồi, xem ra duyên phận của chúng ta cũng thật không tồi đi.” Viên Diệp Phong cười híp mắt nhìn Lăng Dạ, gật đầu với Lăng Quang và Lãnh: “Thật không ngờ Lăng hoàng thượng ngài lại có hưng trí như thế, dẫn Dạ nhi đến Huy Kí quốc dạo chơi, sao lại không nói với ta một tiếng, để ta có thể tận tình chiêu đãi khách quý.”

“ Lần này chỉ là ra ngoài du ngoạn thôi, cho nên không muốn kinh động các ngươi, nhưng cũng không thể ngờ a, Viên hoàng thượng lại cũng hưng trí như vậy, xuất cung đi dạo hồ.” Lăng Quang nhàn nhã nói.

Mà Lãnh nhìn người trước mắt này, tế bào toàn thân đều dựng ngược lên, người này không dễ đối phó đâu, hơn nữa hắn hình như cũng thích Dạ nhi.”

Nghe thấy Lăng Quang nói thế, Lăng Dạ có chút mơ hồ: “Viên hoàng thượng.”

“ Sao vậy, Dạ nhi không biết sao, hai năm trước, Diệp Phong đã đăng cơ làm hoàng thượng rồi.” Lăng Quang nhìn Lăng Dạ đang mê mang không hiểu, dịu dàng nói.

Lăng Dạ lắc đầu, lại quay ra nhìn Lãnh.

Lãnh thấy Lăng Dạ tràn đầy nghi hoặc nhìn mình, gật đầu nói: “Ngươi chỉ biết ăn, sao còn đi quan tâm mấy chuyện này nổi.”

Nghe Lãnh nói, Lăng Dạ có chút lúng túng quay đầu, dường như hai năm trước bản thân vẫn không thể thoát khỏi ám ảnh của những lời nói của phụ hoàng, nên hóa bi thương thành ham muốn ăn uống, chỉ biết ăn, những chuyện khác một chút cũng không thèm quan tâm.

Viên Diệp Phong nhìn bộ dáng áy náy của Lăng Dạ, hơi mỉm cười, nói: “Dạ nhi vẫn xinh đẹp như thế a.”

Lãnh và Lăng Quang nghe vậy, trong lòng vô cùng không thoải mái, mà Lăng Dạ lại lúng túng cười, đồng thời trong lòng cũng nghĩ, ngươi là đang khen ta hay đang chọc ghẹo ta vậy.

Thế là bữa cơm vốn dĩ có ba người lại biến thành bốn người, Lăng Quang và Lãnh nhìn tên tình địch bỗng dưng xuất hiện đó, thứ nghĩ tới đều là, xem ra phải nhanh chóng đưa Dạ nhi rời khỏi Huy Kí quốc sớm thôi.

Viên Diệp Phong nhìn Lãnh, hỏi: “Không biết vị này là?” Không nhớ rõ là bên người Lăng Dạ có một người thế này tồn tại a.

“ Lãnh.” Không có lời thừa thãi, điển hình của tiết kiệm lời như vàng.

“ Dạ nhi, thật không ngờ mị lực của ngươi lại lớn đến thế a.” Ý vị thâm sâu nhìn ba người đó, nếu như bản thân lại can thiệp vào, thì sự việc nhất định sẽ càng thêm thú vị nha.

Lăng Dạ lúng túng cười, có ý gì a, ta vốn dĩ đã có mị lực rất lớn rồi, nhưng tại sao hấp dẫn toàn là nam nhân như thế, Lăng Dạ nhàm chán chuyện phiếm với Viên Diệp Phong, bởi vì, Lăng Quang không đem chuyện Lăng Dạ mất tích ra công bố rộng rãi, nên Viên Diệp Phong không hề biết chuyện ba năm qua Lăng Dạ không ở trong cung, mà trong khoảng thời gian này, Thừa tướng và Hoàng hậu bị nhốt vào đại lao, còn thêm một đại hoàng tử Lăng Thần, một chuyện đại sự như vậy, ngược lại đã hoàn toàn lu mờ tin tức thất tung của Lăng Dạ.

“ Dạ nhi, ngươi đến Huy Kí từ khi nào, nếu đã đến rồi, vậy thì để ta dẫn người dạo chơi một thời gian, ta sẽ đưa ngươi đến những nơi rất vui.” Viên Diệp Phong nói.

“ Ở đây có cái gì vui vậy?” Lăng Dạ nghi hoặc hỏi, cổ đại trừ mấy chỗ có phong cảnh đẹp, lại có thể có chỗ vui chơi nào vui vẻ được.

“ Ở thành Nam có một khe suối nhỏ, ở đấy phong cảnh rất đẹp, hơn nữa trong khe suối còn có cua, cá khá nhiều, không bận rộn thì có thể đến chơi, ở thành Bắc thì có một ngọn núi, thành Đông thì có vườn trái cây, thành Tây thì có hồ ao, hiện tại là mùa xuân, đi những nơi đó dã ngoại thì rất không tồi đó.” Viên Diệp Phong từng cái từng cái giới thiệu.

Lăng Dạ chăm chỉ ngồi nghe Viên Diệp Phong giới thiệu từng nơi, mà Lăng Quang và Lãnh cũng nhàm chám ngồi nghe, đồng thời trong lòng nghĩ đến khi nào thì nên đưa Lăng Dạ rời khỏi Huy Kí quốc.

Viên Diệp Phong thao thao bất tuyệt nói, không chút để ý đến Lăng Quang và Lãnh hai người tràn đầy không vui.

Mà Lăng Dạ nhìn Viên Diệp Phong nói hứng thú đến thế, cũng không nỡ cắt lời của hắn, chỉ có thể căng da đầu làm như đang lắng nghe rất hứng thú, thật ra đã sắp muốn ngủ đến nơi rồi.

Viên Diệp Phong không biết tý gì về những gì Lăng Dạ đang nghĩ, cho rằng Lăng Dạ đang lắng nghe rất nhập thần, cho đến khi.

“ Binh.” Một tiếng, bởi vì quá mệt, đầu của Lăng Dạ trực tiếp gõ lên mặt bàn, thế là cuối cùng cũng tỉnh lại, ngáp một cái thật bự, hỏi: “Vừa rồi ngươi nói đến đâu rồi?”

Viên Diệp Phong: “…….”

Lăng Quang nhẹ nhàng xoa xoa cái trán đã bị đập lên mặt bàn của Lăng Dạ, nhìn thấy điệu bộ mặt đầy hắc tuyến của Viên Diệp Phong, rất muốn cười, nhưng lại nghĩ phải giữ lại mặt mũi cho hắn, thế là rất lễ mạo nói: “Dạ nhi có thể là tối qua không ngủ đủ, thật sự xin lỗi, khiến ngươi phải nói nhiều như thế.”

Lãnh cười như không cười nhìn Viên Diệp Phong, sau đó sủng ái rờ rờ trán của Lăng Dạ, nói: “Hôm nay cứ nói đến đây thôi, chúng ta lần sau lại nói tiếp, Dạ nhi cũng khá mệt rồi, chúng tôi mang y về nghỉ ngơi trước.”

Không để cho Lăng Dạ có thời gian để nói gì, hai người trực tiếp kéo tay của y rời khỏi tửu lâu, hoàn toàn không chừa mặt mũi cho Viên Diệp Phong.

Đi khỏi tửu lâu, Lăng Dạ vô tội hỏi: “Chúng ta tại sao phải đi vậy.”

“ Chúng ta đi nơi khác dạo chơi, ở đây đã ngụ lại khá lâu rồi, sẽ nhàm chán.” Lăng Quang giải thích.

“ Vậy chúng ta đi đâu a?” Lăng Dạ hỏi.

“ Trước hết chúng ta trở lại khách ***, ngươi ngủ một giấc cho đã đi rồi nói.” Lãnh nhàn nhã nói.

“ Ta đã không còn mệt nữa rồi.” Lăng Dạ cự tuyệt. Bạn đang �

“ Vậy chúng ta đi đến khe suối ở thành Nam chơi thế nào.” Lăng Quang kiến nghị.

“ Bắt cua a, đều là trò chơi của tiểu hài tử.” Lăng Dạ buồn bực lẩm bẩm.

“ Dạ nhi hiện tại cũng còn trẻ mà, chúng ta cùng đi bắt là được, hiếm khi có dịp chơi một lần.” Thanh âm lẩm bẩm của Lăng Dạ mặc dù nhỏ, nhưng Lăng Quang vẫn có thể nghe được.

“ Đúng vậy, Dạ nhi, hiếm khi đến một lần, đi dạo chơi cũng không tồi đâu, hơn nữa nghe nói nơi đó còn có thể nướng đồ ăn nữa, đến lúc đó chúng ta có thể cũng hưởng thụ một bữa.” Lãnh làm loạn nói.

Thế là, dưới sự khuyên nhủ của hai người đó, Lăng Dạ đi đến khe suối ở thành Nam bắt cua, nướng đồ ăn.

……..Khe suối thành Nam………

Trong dòng sông một đoạn nước chảy không xiết, ba người chân trần đang lật một phiến đá, bắt hết mấy con cua dưới phiến đá lên, nhìn thấy cua trong thùng đã dần dần nhiều lên, Lăng Dạ thật sự có chút hoài nghi, nhiều người bắt như thế, loài cua này sẽ không bị tuyệt chủng chứ.

Thế là để phòng ngừa chúng bị tuyệt chủng, Lăng Dạ dứt khoát đem mấy con cua trong thùng thả hết trở lại, Lăng Quang và Lãnh thấy hành động kỳ quái của Lăng Dạ, không có hỏi y nguyên nhân, chỉ cần Lăng Dạ vui vẻ là được.
Bình Luận (0)
Comment