Dạ Sắc Biên Duyên

Chương 29

“Nếu như thời gian của anh đủ dài, thì không có gì là anh không đọc được.” Ngón tay cô vén sợi tóc mai qua tai, cử chỉ mang theo một loại phong tình làm Rolin không thể dời mắt, cô đột nhiên cười khẽ một tiếng, vươn tay ôm lấy cổ Rolin, một giây sau, môi trên của Rolin bị hàm răng của đối phương khéo léo cắn nhẹ, rồi nhẹ nhàng tiến vào, đầu lưỡi đảo qua bên trong.

Rolin mở to hai mắt, dường như anh đã quên họ đang đứng trong khuôn viên tiệc cưới.

Cô chậm rãi buông Rolin ra, nở nụ cười: “Đừng quên, tôi là Jasmine.”

Cô xoay người, đi vào sảnh cưới.

Rolin có chút thất thần, từng bước lui về sau, lại không cẩn thận đụng đổ một ly Champagne, rượu đổ hết lên người, anh bèn chạy nhanh vào toilet.

Hai tay hứng nước hất lên mặt, Rolin cảm thấy có chút buồn cười, trò đùa của cô gái Huyết Tộc kia vậy mà cũng làm anh phải nóng mặt.

Đúng là, đã là Huyết Tộc, bất kể bề ngoài nhìn có vẻ ngây thơ hay dễ thương, đều là sinh vật nguy hiểm.

Trong nháy mắt ngẩng đầu lên, Rolin bị người phía sau kéo mạnh vào phòng WC kế bên, rầm một tiếng, cửa liền bị khóa. Còn chưa thấy rõ người kéo mình là ai, xương sống Rolin đã bị đập lên cánh cửa, đau đến choáng váng.

Vừa định phát huy kỹ thuật đánh đấm của mình, thì cổ tay bị đối phương kéo lên trên đầu, một trân hôn môi cuồng liệt khiến Rolin không có cơ hội hô hấp. Rolin liều mạng muốn tìm cơ hội hớp chút không khí, nhưng đối phương như đã sớm dự đoán được hành động của Rolin, một chút kẽ hở cũng không chừa cho anh.

Rolin nhanh chóng phát khùng, khí lực lớn như vậy đương nhiên chỉ có thể là Huyết Tộc. Mà kiểu tấn công bất ngờ như kẻ điên thế này… Rolin trợn mắt, trong lòng cả kinh – chắc chắn là Feldt! Lại là hắn! Từ sau lần hắn mô tả giấc mơ của Shade, tên này còn dám giở trò lần nữa?!

Fedlt chậm rãi rời khỏi khoang miệng Rolin, nhìn thấy bộ dạng nghiến răng trợn mắt của Rolin, bèn cúi người, đầu vùi vào cổ Rolin, cười đến run vai.

Rolin tức hộc máu, “Anh cút ngay cho tôi! Bỡn cợt tôi thích thú vậy sao?!”

Rolin rất muốn xé nát mặt đối phương, nhưng trước mắt, dưới tình huống như vậy, vị trí của anh không tiện với bất kỳ hình thức trả thù nào.

Hơi thở của Feldt phun lên cổ Rolin, như có như không, giống như một trận khiêu khích tinh tế.

“Tôi đang nghĩ, nếu như nói Jasmine có thể lay động cậu, vì sao tôi lại không thể?”

“Tuy các người đều là Huyết Tộc, nhưng về bản chất thì không giống nhau.”

“Nga? Khác nhau chỗ nào?” Feldt vẫn vùi đầu vào cổ Rolin.

“Theo góc độ sinh học mà nói, Jasmine là giống cái, còn tôi và anh đều là giống đực…”

Còn chưa nói xong, bả vai Feldt còn run mạnh hơn, “Jasmine là… giống cái?! Rolin cậu… thật đáng yêu…”

“Hả?” Rolin có chút khó hiểu, không lẽ Jasmine không phải….

Feldt ngẩng đầu lên, bàn tay đang nắm chặt hai tay Rolin nhẹ nhàng trượt xuống vai anh, chóp mũi hắn chỉ còn cách chóp mũi Rolin một centimet.

“Jasmine rất nổi tiếng trong giới Huyết Tộc về khoản hóa trang.”

“Cái gì?!” Giọng Rolin cao vút.

“Khi cậu ta hóa trang thành thiếu nữ thì rất đẹp, nhưng nếu nhìn kỹ cậu sẽ thấy đường cong của cậu ta không đủ…”

Rolin liếc vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu của Feldt, “Anh đang gạt tôi! Anh nhất định là đang gạt tôi!”

“Tôi không gạt cậu.” Feldt nhẹ giọng nói, ngữ điệu dịu dàng, như đang dỗ dành một đứa trẻ đi lạc.

“Anh gạt tôi đâu phải chỉ một hai lần.” Rolin vừa dứt lời, có người bước vào toilet, Feldt đặt ngón trỏ lên môi Rolin, ý nói đừng lên tiếng.

“Tôi cứ lo cậu nhóc Rolin sẽ không tới dự buổi hôn lễ…” Người nói chuyện chính là Boss, người hưởng ứng bên cạnh là một đặc vụ FBI khác.

Rolin không dám thở mạnh, nếu như bị cấp trên biết anh ở cùng Feldt trong này… thì có dùng nước Thánh tắm cũng không chứng tỏ được sự trong sạch của mình.

Feldt tựa hồ biết Rolin đang nghĩ gì, ngón tay liền không kiêng nể gì mà len vào khe giữa hai môi Rolin, Rolin hung hăng trừng mắt liếc Feldt một cái, vừa muốn nghiêng đầu né tránh sự quấy rối, thì nụ hôn của đối phương cứ như vậy hạ xuống.

Không giống với nụ hôn cuồng liệt làm Rolin hoảng sợ ban đầu, lúc này đây Feldt lại lưu luyến, dịu dàng khám phá, liếm tất cả các góc trong khoang miệng Rolin, lại không ngừng thay đổi góc độ hôn, Rolin thì trợn tròn mắt, chỉ có thể thấy đối phương hai mắt khép hờ, hàng lông mi dày mịn, còn có ánh mắt đang trong cơn say.

Rolin có chút đờ ra, anh chưa từng thấy qua biểu cảm này của Feldt, điều này làm Rolin không thể dời tầm mắt mình khỏi Feldt.

Boss đã rời toilet, Rolin biết mình nên rời khỏi cái bầu không khí quỷ dị này, nhưng khi Feldt vừa rời khỏi cánh môi Rolin, thì liền nhẹ nhàng ngậm lấy cằm anh, đến khi Feldt hôn lên hầu kết nơi cổ thì anh mới phát hiện mình đang…

“Feldt… trò đùa của anh cũng nên kết thúc rồi…” những lời này phát ra từ cổ họng Rolin.

“Nếu cậu cho rằng đây là trò đùa, thì nó là trò đùa…” môi Feldt áp vào môi Rolin, phảng phất như hơi thở của Feldt có thể đi vào cơ thể Rolin, hòa hai người thành một, “Nếu cậu không cho rằng đây là trò đùa… Tôi sẽ làm hết sức nghiêm túc.”

“Tôi là cộng sự của anh, Feldt. Những lời này anh không nên nói với tôi.” Rolin thu hồi toàn bộ biểu cảm, nhìn thẳng đối phương.

Trong chốc lát, Feldt buông Rolin ra, đứng cách anh nửa cánh tay, mang trên mặt nụ cười trước sau như một, “Cậu thật là… một chút cảm xúc cũng không có, tiến sĩ D.”

“Không nên áp đặt tình cảm của anh lên tôi, Feldt.” Rolin kéo kéo khóe miệng, vừa muốn xoay người mở cửa ra chỗ rửa tay, thì nghe thấy trong đại sảnh truyền đến một trận huyên náo.

Cô dâu nóng lòng cử hành hôn lễ nên nhờ phù dâu lên phòng chủ nhà trên lầu gọi chú rể xuống, nhưng vị thẩm phán Fairley Mason, nhân vật chính của buổi lễ, một gã Huyết Tộc sống đủ thọ, đã chết ngay trong phòng mình.

Đám người Huyết Tộc trong hoa viên nhao nhao để ly rượu trong tay xuống, quay đầu nhìn lên căn phòng trên lầu.

Roiln đi lên phòng, bên trong đã có một vài đặc vụ. Rolin vừa định bước vào tìm hiểu, liền bị Feldt theo sau ngăn cản.

“Sao vậy…”

“Đừng vào.” Feldt hướng Rolin lắc đầu, “Người chết chính là thẩm phán của tòa án Nhật Quang, loại án này không dễ giải quyết đâu.”

Rolin hiểu rõ ý của Feldt, tham gia buổi hôn lễ này nếu không phải Huyết Tộc thì cũng là đặc vụ FBI. Có thể giết chết thẩm phán chắc chắn không phải người bình thường, nếu hung thủ là Huyết Tộc, có thể ra tay mà không bị phát hiện bởi các giác quan siêu nhạy bén của những vị khách Huyết Tộc trong đại sảnh, chỉ sợ người này cũng là người quen của thẩm phán, rất có thể cũng là một trong số những vị khách ở đây.

Thế nhưng có rất nhiều chuyện căn bản không thể trốn tránh được, huống chi người bị hại lần này lại là người có địa vị quan trọng như vậy. Boss lập tức huy động những tinh anh trong cục đến giải quyết vụ án này.

Feldt là Huyết Tộc thuần khiết, thích hợp nhất để đại diện cho Huyết Tộc. Còn Rolin lại là nhân vật đi đầu trong lĩnh vực nghiên cứu, hai người bọn họ không nghi ngờ gì liền được tôn sùng lên hàng tiên phong. Đương nhiên, Boss sẽ cung cấp một vài chính sách ưu đãi, ví dụ như tăng gấp đôi kinh phí cho phòng thí nghiệm, ngoài ra còn có thể tùy ý điều động toàn bộ đặc vụ FBI trong tổ chuyên án.

Rolin ngồi xổm cạnh thi thể thẩm phán Fairley giữa phòng ngủ xa hoa, đeo găng tay cao su vào, chậm rãi lật ngửa thi thể lên, tinh tế kiểm tra.

Feldt đứng cạnh anh sờ cằm nói: “Hình như không dễ để nhìn ra miệng vết thương a.”

“Đây chính là điều tôi ghét nhất khi phải tìm ra nguyên nhân tử vong khi xét nghiệm tử thi của Huyết Tộc.” Rolin ngẩng lên nhìn Feldt, bỗng dưng nhớ tới hành động của người này trong phòng toilet nửa tiếng trước, thì như bị điện giật liền quay sang chỗ khác. “Tốc độ khép miệng vết thương của các anh quá nhanh… Nhưng nếu đó là vết thương trí mạng, hẳn là năng lực phục hồi đã không có tác dụng mới đúng.”

“Tôi ngửi thấy mùi bạc lỏng.” Feldt nhìu mày.

Lúc này, Albert mang theo thùng dụng cụ chạy đến, còn Melanie vì bị thương sau vụ tai nạn nên vẫn đang trong bệnh viện.

“Trời ạ, buổi hôn lễ này thật xa xỉ, ngay cả rượu vang dưới lầu cũng là rượu 200 năm tuổi! Còn nữa! Trong hoa viên đều là Huyết Tộc sao? Đời này tôi chưa từng gặp qua nhiều mỹ nam mỹ nữ như vậy a!”

Lông mi Rolin run lên, “Albert, nạn nhân là thẩm phán của Huyết Tộc.”

“Thật sao? Tôi còn chưa được kiểm tra qua thi thể của Huyết Tộc nha!” Albert vừa mở thùng dung cụ vừa hăng hái vì chưa hiểu rõ tình hình.

“Ý tôi là nếu đám người Huyết Tộc dưới lầu mà nghe cậu thật hưng phấn khi được giải phẫu thẩm phán của họ, tôi tin bọn họ cũng sẽ rất vui khi phanh thây cậu.” Rolin sau khi ném những lời này lại liền ra khỏi phòng ngủ, “Thu thập dấu vân tay rồi chụp ảnh hiện trường đi!”

Feldt theo Rolin xuống cầu thang, “Cậu có suy tính gì không?”

“Thính lực của Huyết Tộc không phải rất lợi hai sao? Tôi rất muốn biết bọn họ đã nghe được gì?” Rolin quay đầu lại vỗ vỗ bả vai Feldt, “Cho nên giao cho anh đi hỏi thăm bọn họ, nhớ phải ghi chép đầy đủ nha!”

Feldt nhân tư thế này, hai tay vòng qua cổ Rolin, mười ngón tay đan xen sau đầu Rolin. “Vậy cậu làm gì?”

“Anh…” Rolin muốn nâng cánh tay đối phương lên, nhưng nó lại hoàn toàn bất động, Rolin liền nở nụ cười xấu xa, “Tôi phải về chuẩn bị bàn để khám nghiệm tử thi! Anh muốn nằm thử không?”

“Nha.” Feldt buông lòng tay ra, Rolin nhanh chóng xoay người, cũng không quay đầu lại đi thẳng ra cửa.

Khi đi nhanh đến cửa hoa viên, Rolin nhìn thấy Jasmine, cậu ta vẫn như trước cười đến ngây ngô, không biết có phải bị ảnh hưởng do lời nói của Feldt hay không, Rolin chỉ hướng cậu ta gật đầu liền rời đi.

Rolin sao lại có thể quên mất, Jasmine là Huyết Tộc, thời gian của cậu ta đã sớm dừng lại khi cậu còn là cậu bé ngây thơ trong sáng, nhưng tâm hồn cậu giờ đây lại không hề ngây thơ trong sáng như vẻ bề ngoài.

Kỹ thuật hôn môi của cậu ta… đích thực là cao thủ!

Đương nhiên, cũng không thể hoàn toàn tin lời nói của Feldt, nói không chừng Jasmine chỉ là một mỹ nữ thiếu đường cong.
Bình Luận (0)
Comment