Dạ Tôn Dị Thế

Chương 114

Bất quá, như vậy Nguyệt Vũ cũng phải hiển lộ ra thực lực của chính mình, bằng không, thế công cường hãn như vậy, nàng cho dù tái biến thái bưu hãn, vẫn ăn không tiêu.

Tử Tiên Nhi công kích, giờ phút này rõ ràng đang lo lắng Nguyệt Vũ lại sử dụng tốc độ nghịch thiên quỷ dị kia, cho nên, phạm vi công kích trên tay tự nhiên cũng liền lớn hơn, cơ hồ không cho Nguyệt Vũ có khả năng đào thoát.

Nhìn trường tiên trước mắt chém ra hư ảnh, trong mắt Nguyệt Vũ hiện lên khinh thường. Trước mặt cao thủ dùng roi như nàng, thật sự là có một loại cảm giác đùa giỡn đại đao trước mặt Quan Công*.

(*) Đọc “tam quốc diễn nghĩa” thì biết vì sao lại nói như vậy, kiểu như điển tích điển cố thôi ╮(╯▽╰)╭

Mạnh một chút, Nguyệt Vũ một thân khí thế ngoại phóng, khí thế kia sắc bén đến cực điểm lập tức phóng xuất ra ngoài còn mang theo thập phần khí phách, làm cho mọi người ở đây chỉ cảm thấy một trận sóng xung kích vọt qua, không khỏi rùng mình trong lòng. Có chút cảm giác bị rung động đến.

Sau đó, dưới chân Nguyệt Vũ ký hiệu cấp bậc huyền giả liền xuất hiện.

Ký hiệu cấp bậc huyền giả thật lớn, lúc này bị Nguyệt Vũ kích phát ra tràn ngập huyền lực lục sắc. Trên ký hiệu, chín ánh trăng tròn khuyết không đồng nhất xoay tròn, lóe ra hào quang......

Rõ ràng như thế, không phải Cửu Nguyệt huyền hoàng thì là cái gì?

Nhìn ký hiệu cấp bậc huyền giả dưới chân Nguyệt Vũ kia, mọi người lập tức trợn tròn hai mắt, vẻ mặt khó tin nhìn, trong mắt khiếp sợ không xót thứ gì.

Cư...... Cư nhiên là Cửu Nguyệt huyền hoàng!

Cửu Nguyệt huyền hoàng, cho dù bọn họ cho tới nay được người ta tôn xưng trở thành thiên tài, giờ phút này cũng là khiếp sợ tột đỉnh.

Mười lăm mười sáu tuổi Cửu Nguyệt huyền hoàng, này có lầm lẫn hay không? Thời điểm bọn họ mười lăm sáu tuổi, còn là đại huyền sư đâu, trong bọn họ lợi hại nhất là Lam Nhược Thiên mười bảy tuổi mới tiến vào huyền vương. Nhưng là thiếu niên này, cư nhiên đã là một gã Cửu Nguyệt huyền hoàng! Chênh lệch như thế, bảo bọn hắn luôn được gọi là thiên tài làm sao bây giờ?

"MÁ Nó, mẹ kiếp, Quân Dạ, ngươi thật sự là rất con mẹ nó soái, cư nhiên biến thái như vậy, mười sáu tuổi Cửu Nguyệt huyền hoàng, còn muốn cho người ta sống hay không?" Một bên Lạc Hải Thiên lúc này đã mất bình tĩnh , đồng thời nơi này phỏng chừng chỉ có hắn đối với Nguyệt Vũ quen thuộc, cũng không có thành kiến. Cho nên liền trực tiếp hô ra.

Trong những người này, một đám được gọi là thiên tài, tự nhiên là kiêu ngạo. Nay xuất hiện một tên so với bọn hắn vĩ đại hơn nhiều lắm, trong lòng liền khiếp sợ đồng thời, cũng vô cùng khinh thường. Dù sao chính mình luôn tốt nhất, không có ai nguyện ý thừa nhận bản thân không bằng người khác!

Cho nên, những người này sau khi biết thực lực Nguyệt Vũ, không giống những người kia, mở miệng hâm mộ ghen tị hận, ngoại trừ tên Lạc Hải Thiên đơn thuần này.

Nghe xong lời nói sùng bái của Lạc Hải Thiên, khóe miệng Nguyệt Vũ câu ra một cái độ cong nhàn nhạt. Người kia, thật đúng là rất khả ái….

Trong mọi người, Lạc Tu hẳn là khiếp sợ nhất, cũng là kích động nhất. Bởi vì, chờ tới bây giờ, hắn rốt cục cũng thấy được thực lực Nguyệt Vũ.

Cửu Nguyệt huyền hoàng phải không? Quả nhiên là làm cho người ta cảm thấy rung động! Tuy rằng nói, cấp bậc huyền hoàng rất thấp, nhập không được vào mắt hắn, nhưng thêm một cái mười sáu tuổi đâu? Như vậy, không nhập được vào mắt mời là lạ, mà người như vậy, không hề nghi ngờ sẽ khiến toàn bộ đại lục dâng trào, sửa đổi một lịch sử.

Quả nhiên, Bạch Thiên Tuyệt viện trưởng nhìn trúng người đâu chỉ là bất đồng, căn bản chính là rất khác biệt!

Trong hai tròng mắt cơ trí của Lạc Tu lúc này ẩn ẩn có một ngọn lửa thiêu đốt. Ngọn lửa kia là một loại khát vọng, một loại cực nóng, một loại chờ mong.

Chờ mong, đại lục này sẽ thay đổi có như thế nào sau khi người kia xuất hiện!

Tử Tiên Nhi tự nhiên cũng thấy được cấp bậc Nguyệt Vũ, nói không khiếp sợ khẳng định là giả, nhưng là càng nhiều hơn là ghen tị còn có khinh thường.

Ghen tị thiên phú của Nguyệt Vũ, khinh thường thực lực huyền hoàng của nàng. Huyền hoàng cùng huyền tông, kém tới một giai, khác nhau một trời một vực!

Vì thế, sau khi trải qua một phen tự hỏi, Tử Tiên Nhi vẫn đối với chính mình thực vừa lòng , dù sao bản thân đã là huyền tông , người này mới là huyền hoàng, có bằng được huyền tông hay không vẫn còn là một vấn đề!

Dưới chân điểm nhẹ, Nguyệt Vũ đạp bộ pháp kỳ dị bay ra ngoài, hiện lên roi của Tử Tiên Nhi.

Nhìn Nguyệt Vũ bay ra khỏi vòng luẩn quẩn công kích của mình, Tử Tiên Nhi rất là khó tin. Nàng đã biết người này tuy rằng tốc độ mau, nhưng cũng không thể đủ phi hành, nhiều lắm chỉ là tốc độ trên mặt đất nhanh, hoặc là tạm thời bay lên không mà thôi, như thế, hắn căn bản không có khả năng tránh được công kích của mình.

Huyền hoàng có thể phi hành? Đây không phải là nói giỡn sao?

Không chỉ là một người Tử Tiên Nhi, những người khác cũng là một bộ dáng thực khó tin.

Tuy rằng biết mọi người nghi hoặc, nhưng Nguyệt Vũ khẳng định sẽ không giải thích. Nàng vốn liền vì muốn phiền toái, đem thực lực huyền tông che dấu, lui giai thành huyền hoàng. Làm như vậy, tự nhiên là vì không cho người khác hoài nghi đến nàng chính là Dạ Phù Phong.

Lossa đế đô, nàng vừa mới đi vào nơi này, cuộc sống còn không quen, hơn nữa nay nàng còn chưa đứng vững gót chân, khẳng định là có thể tránh bớt phiền toái liền tránh. Thân phận Dạ Phù Phong, nếu như bị người khác biết, nàng phỏng chừng thanh tu lần này cũng khó yên.

Tuy rằng lui giai đến huyền hoàng, nhưng thực lực huyền tông vẫn có thể sử dụng. Người khác có lẽ là không được, nhưng nàng có lực lượng Minh Nguyệt chi tâm thần kỳ, tự nhiên là có thể làm được điểm ấy. Cửu Nguyệt huyền hoàng, bất quá là thời điểm huyền lực bị rơi chậm lại, nhưng lúc này sử dụng đến vẫn là tiêu chuẩn huyền lực huyền tông! Cho nên, phi hành này, cũng có thể .

Nghi hoặc lại nghi hoặc, cái này đánh hay không. Tử Tiên Nhi tuy rằng là bị Nguyệt Vũ phi hành làm cho ngẩn người , nhưng sau khi phản ứng lại, vẫn tiếp tục xuất thủ.

Bên này, Tử Tiên Nhi cùng Nguyệt Vũ đang chơi trò mèo vờn chuột, không, hẳn là là trò chơi chuột giỡn mèo, bên kia, hai thú thú đánh cũng rất vui.

Tuy rằng nói, mặt ngoài hai huyền thú thoạt nhìn cấp bậc giống nhau, công kích chia đều , nhưng người sáng suốt vẫn nhìn ra được, đại Hỏa Luyện Xà kia, lúc này đã bị Kim Văn Điện Hổ áp chế, dần dần bị vây vào thế hạ phong ... ...

Kim Văn Điện Hổ so với Hỏa Luyện Xà quý hiếm hơn một chút, cho nên thiên phú cũng sẽ tốt hơn, tiềm năng cũng là mạnh hơn chút.

Nhìn huyền thú của mình lúc này như bao cát bị người khác đánh đập, Tử Tiên Nhi tức giận a tức giận, hận không thể tự mình đi lên đem Hỏa Luyện Xà kéo ra bên ngoài, cho đỡ mất mặt!

Đường đường là huyền thú của chất nữ hội trưởng tuần thú nghiệp đoàn cư nhiên bị một huyền thú của tên vô danh tiểu tốt ngược, này nói ra, mặt đều mất hết còn đâu!

Có thể phi đi? Phi so với nàng còn nhanh đi? Huyền thú so với nàng còn lợi hại hơn đi? Nàng nhưng thật ra muốn nhìn, một tên huyền hoàng nho nhỏ, dưới tuyệt chiêu của nàng sẽ nhảy nhót như thế nào!

Tử Tiên Nhi chán nản, mặc cho nàng đánh như thế nào cũng công kích không đến Nguyệt Vũ huyền hoàng nho nhỏ này, cũng vì Đỏ Tươi Hỏa Luyện Xà của mình cho nên Tử Tiên Nhi lại càng phát hỏa, quyết định một kích cuối cùng, không thành công liền xả thân!

Tử Tiên Nhi đột nhiên lập tức thu hồi công kích, toàn bộ thân mình quay lại một cái, lập tức rời xa Nguyệt Vũ, lắc mình treo ở một góc trên không của sân thi đấu thể thao.

Thấy vậy, Nguyệt Vũ thản nhiên chọn mi, xem tư thế này, Nguyệt Vũ tự nhiên là biết người này muốn làm gì. Đây không phải là chuẩn bị ra tuyệt chiêu thì là cái gì? Lập tức, nàng lẳng lặng đứng ở một nơi, bất động thanh sắc, chuẩn bị tùy cơ ứng biến.

Thân thể Tử Tiên Nhi đứng ở nơi đó, hai mắt nhắm chặt, hai tay kết một cái ấn ký phức tạp quái dị. Theo kết ấn tiến hành, tầng huyền khí huyền tông màu xanh quanh thân của nàng lúc này dần dần chuyển biến thành màu đen , cũng ở trong đó lượn lờ nhè nhẹ từng đợt từng đợt lửa đỏ. Nhìn đến màu lửa đỏ này, Nguyệt Vũ hơi hơi nhíu mi. Tử Tiên Nhi rõ ràng đang sử dụng thiên giai công pháp, nhưng kết ấn quái dị như vậy, cùng mấy lão bất tử lúc trước kết ấn có chút bất đồng.

Lúc trước sử dụng thiên giai công pháp, huyền lực biến sắc chỉ một, sẽ không hỗn loạn tạp sắc trong đó, hơn nữa Nguyệt Vũ khẳng định, tạp sắc này không phải của nàng ta mà là nguyên tố, bằng vào bản mạng huyền thú là hỏa hệ huyền thú của mình, Nguyệt Vũ cũng lập tức biết màu lửa đỏ kia chính là hỏa nguyên tố!

"Chủ nhân, đó là thiên giai công pháp mang theo hỏa nguyên tố, là biến dị công pháp." Thời điểm Nguyệt Vũ còn nghi hoặc, một thanh âm truyền vào trong tai nàng.

Nghe vậy, Nguyệt Vũ sửng sốt, lập tức biết là Thiển Lam thông qua linh hồn truyền âm cho mình .

"Biến dị công pháp? Đây là cái gì?" Nguyệt Vũ nghi hoặc, nàng xác định, bản thân từ trước đến này chưa từng nghe qua cái gọi là biến dị công pháp.

"Chủ nhân, người bình thường sử dụng công pháp chính là sử dụng huyền lực thông qua phương pháp nhất định thay đổi phương thức công kích thành càng thêm cường hãn. Còn huyền kĩ huyền thú lại là bất đồng, sử dụng bản mạng nguyên tố của chính mình làm áp súc công kích. Mà biến dị công pháp này, chính là sử dụng công pháp của mình còn mang theo bản mạng nguyên tố của bản mạng huyền thú.

Như vậy, công pháp sẽ trở nên càng thêm cường hãn. Bất quá, trình độ biến dị của người này chỉ là sơ cấp, không đủ gây sợ hãi." Thanh âm Thiển Lam dễ nghe, kiên nhẫn giải thích nói.

"Thì ra là thế, ta đã biết."

Nghe xong, Nguyệt Vũ hiểu rõ. Cái gọi là biến dị công pháp này, kỳ thật cũng không phải cái rất đặc thù gì đó.

Ra vẻ thời điểm nàng sử dụng công pháp Nguyệt Phá, mấy chiêu Long Ngâm Cửu Tiêu cùng Bạo Long Tuyệt Sát kia, thường xuyên cũng thêm chút Phần Thiên hỏa tăng thêm uy lực. Bất quá, cái loại này hiệu quả không lớn, chính là lợi dụng uy lực hỏa diễm của Triệt, không có nắm giữ đến biến dị tinh túy. Cho nên, nàng quyết định, về sau hảo hảo mà ngẫm lại phương pháp biến dị này, về sau thời điểm sử dụng Long Ngâm Cửu Tiêu liền càng thêm lợi hại!

Ý thức được điểm ấy, Nguyệt Vũ trong mắt trịnh trọng đồng thời không thể không nói, Tử Tiên Nhi này gọi là thiên tài thật đúng là danh phù kỳ thực. Thiên giai công pháp cư nhiên có thể bị nàng tham nhập bản mạng nguyên tố, thật sự là không mấy người làm được!

Bất quá, cho dù như thế thì thế nào? Cư nhiên dám ở trước mặt nàng dùng hỏa? Đây không phải là muốn chết sao?

Rất nhanh, thiên giai công pháp --- Hắc Chi Vũ của Tử Tiên Nhi đã thành hình.

Trường tiên màu đen trong tay Tử Tiên Nhi, vốn đã không phải vũ khí bình thường, siêu thần khí công kích tự nhiên là có tác dụng tăng phúc rất lớn. Cho nên, trường tiên màu đen đã bị Tử Tiên Nhi dùng làm chất môi giới để kích phát công pháp.

Dưới loại tình huống này, Nguyệt Vũ dù bình tĩnh cũng không thể không xuất thủ. Dù sao người ta cũng là Thất Nguyệt huyền tông hơn nữa còn có siêu thần khí sử dụng thiên giai công pháp, nàng không ra tay, sẽ không có thiên lý!

Một thân khí thế huyền hoàng, tuy rằng không có một thân thực lực huyền tông chói mắt như Tử Tiên Nhi, nhưng quanh thân Nguyệt Vũ cũng khiến cho người ta không dám bỏ qua.

Bàn tay trắng nõn vung lên, trước người Nguyệt Vũ xuất hiện một cây chủy thủ màu đen. Chủy thủ màu đen, lóe ra nhè nhẹ hàn quang, nội liễm thâm trầm, chính là Trảm Thiên không thể nghi ngờ.

Đoản kiếm màu đen, quanh thân lượn lờ lục sắc huyến lệ, tùy thời đều có khả năng tiêu bắn ra ngoài.

Liếc liếc mắt chủy thủ trước người Nguyệt Vũ một cái, Tử Tiên Nhi vô cùng khinh thường. Một cây chủy thủ nho nhỏ cũng dám ở trước mặt nàng ra oai? Thật sự là không biết tự lượng sức mình!

Nguyệt Vũ sau khi xuất ra chủy thủ, tinh thần lực khẽ nhúc nhích, một tia hỏa diễm bao vây quanh huyền lực màu lục. Phần Thiên hỏa đỏ như máu, chiết xạ thất thải quang mang. Mị hoặc mà lại xinh đẹp.

Lúc này, một bên, đang quan sát trận đấu hai người Nguyệt Vũ, Lạc Tu đột nhiên bị uy áp hỏa diễm nhỏ bé chấn áp một chút. Hắn rõ ràng cảm nhận được , hỏa diễm này tuy là nhỏ bé nhưng trong đó bao hàm uy lực cường đại vô cùng. Liền ngay cả lão gia hỏa khu luyện dược học có được thiên hỏa siêu cường cũng không so sánh được với ngọn lửa trước mắt này!

Đây rốt cuộc là loại hỏa cái gì? Tiểu gia hỏa này rốt cuộc còn có cái gì chưa hiển lộ? Không quan hệ, hắn nhất định cho tiểu tử này xuất sử hết!

"Ha ha, Quân Dạ, ngươi xem sao? Đây chính là thiên giới biến dị công pháp – Hắc Chi Vũ. Ngươi còn có lời gì muốn nói? Một tên huyền hoàng nho nhỏ, cũng dám ở trước mặt ta giương oai, quả nhiên là không biết tốt xấu! Hôm nay, ta sẽ cho ngươi một cái giáo huấn!" Tử Tiên Nhi vẻ mặt cuồng tiếu trừng mắt Nguyệt Vũ trước mắt cách đó không xa, lớn tiếng quát.

"Dừng tay, Tử Tiên Nhi, ngươi một Thất Nguyệt huyền tông khi dễ một huyền hoàng thì tính là cái bản sự gì? Có muốn thì liền hướng về phía ta mà đến!" Đột nhiên, Lạc Hải Thiên hô to. Rõ ràng đối với hành vi của Tử Tiên Nhi cảm thấy vô cùng bất mãn.

Nghe vậy, Tử Tiên Nhi sửng sốt, bị nói đến chỗ đau. Cũng đúng, cho dù nàng thắng cũng chẳng vẻ vang gì. Thất Nguyệt huyền tông thắng Cửu Nguyệt huyền hoàng, đây vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa! Không hề quang vinh chút nào. Nhưng hiện tại nàng không nghĩ được nhiều như vậy , người kia rất đáng giận, hôm nay không cho hắn một chút giáo huấn, nàng sẽ không xả được mối hận trong lòng!

Liếc liếc mắt Lạc Tu một cái, phát hiện hắn cũng không có ngăn cản mình, Tử Tiên Nhi cũng an tâm. Vì thế, trường tiên trong tay liền bắn ra ngoài.

Huyết tinh trường tiên mang theo khí thế tàn bạo, còn có năng lượng công pháp khủng bố hủy thiên diệt địa, hướng về Nguyệt Vũ đánh tới......
Bình Luận (0)
Comment