Dạ Tôn Dị Thế

Chương 56

Khói bụi dần bay đi, bầu trời đầy huyết sắc cũng theo đó mà tiêu tán.

Trong nháy mắt, tất cả lại khôi phục như bình thường, chỉ còn lại từng đợt từng đợt không khí cực nóng từ trận chiến kịch liệt lúc nãy…

Trên đài chiến đấu, sau khi đáp trả Lí Hạo Thiên một kích cuối cùng, Nguyệt Vũ liền giải trừ trạng thái huyền thú hợp thể.

Lúc này, nàng vẫn như trước, một thân bạch y phiêu dật, cao ngất đứng ở nơi đó, tùy ý để gió đêm nhẹ nhàng tung bay từng góc áo cùng một đầu mặc phát thuôn dài không nhiễm một hạt bụi…

Đối với biến đổi lớn như vậy, mọi người cũng không kịp phản ứng lại. Vẫn ngơ ngơ ngác ngác đứng nhìn, trong đầu thoáng hiện lên một màn vừa qua……

“Hạo nhi, Hạo nhi…” Nhìn nơi Lí Hạo Thiên đã đứng trên võ đài, Lí Lôi vốn là rất cao ngạo, nay trên khuôn mặt lại tràn đầy bi thương, sao còn bộ dáng của một cường giả? Nhưng dù có gọi thế nào, Lí Hạo Thiên cũng chẳng thể nào quay trở lại được.

Đây là kết cục khi đắc tội Nguyệt Vũ!

Thật lâu sau, mọi người mới từ cảnh tượng tuyệt đối phấn khích kia phục hồi lại tinh thần. Một đám trên mặt không chút bi thương, giống như căn bản không thèm để ý sinh tử của tên Lí Hạo Thiên này, ngược lại dùng ánh mắt cực nóng nhìn bóng dáng kiều mạt mảnh khảnh trên võ đài kia……

Thật sự là quá khó tin, một huyền vương thế nhưng xử lý được một huyền hoàng, hơn nữa còn làm rất dễ dàng. Tuy rằng thiếu niên này có nhất chích siêu thần thú, nhưng không trực tiếp cho siêu thần thú đối phó với Lí Hạo Thiên, ngược lại hợp thể sau đó cùng Lí Hạo Thiên chiến đấu.

Như vậy thể hiện hắn không nhân cơ hội mà tiện nghi, ngược lại có gan dùng lực lượng đi chứng minh bản thân, khiêu chiến chính mình.

Người như vậy không thể nghi ngờ làm cho người ta cảm thấy kính nể!

Vì thế, ánh mắt mọi người nhìn Nguyệt Vũ lúc này đã biến thành càng ngày càng rực nóng, càng ngày càng điên cuồng.

Nếu trận quyết chiến sinh tử này đã phân thắng bại, chiến đội kia cũng sẽ không là cái gì. Không hề nghi ngờ, Khống Thiên chiến đội lần này xuất hồ ý liêu (bất ngờ) lấy được bài danh đệ nhất.

Tuy nói là nằm ngoài dự đoán của mọi người, nhưng thực lực Khống Thiên đã bày ra trước mắt. Chiến đội như vậy không lấy được vị trí đứng đầu mới là gặp quỷ!

Trên đài chủ tịch, đoàn người Lí gia không thể nghi ngờ là vô cùng lo lắng. Lí Lôi mất đi tôn tử, Lí Hoa mất đi nhi tử, nhị vị tâm phúc của Lí gia này cũng không còn tâm tư đi tìm Nguyệt Vũ tính sổ, bất quá ánh mắt nhìn về nàng cũng tràn đầy lạnh lùng tới tận xương tủy.

Nguyệt Vũ cũng không thèm để ý, trong lòng hừ lạnh một tiếng, nếu dám trêu chọc đến nàng, nàng không ngại làm cho hai người này cùng đi bồi nhi tử, tôn tử của bọn họ!

“Tốt lắm, trận đấu chiến đội năm nay rốt cục đã xong. Tuy rằng trong lúc đó đã xảy ra chuyện mà mọi người không muốn nhìn, nhưng nếu đã xảy ra, hãy để cho nó đi qua! Kế tiếp lão phu tuyên bố, năm nay chiến đội xếp hạng quán quân là — Khống Thiên chiến đội.” Trên đài chủ tịch, Lưu Vân thành chủ lên tiếng, tựa hồ một chút cũng không bị ảnh hưởng bởi trận đấu lúc nãy.

Dứt lời, mọi người bên dưới lập tức phát ra một trận ầm ĩ, tiếng vỗ tay chào đón, tiếng hoan hô, vang tận mây xanh……

“Ngoài ra, bởi vì Khống Thiên biểu hiện cực vì xuất sắc, cho nên lão phu tại đây liền đặc phong chiến danh, chiến thần Khống Thiên!” Chờ tiếng hoan hô dần dần nhỏ đi, Lưu Vân Dung lại tuyên bố nói.

Chiến thần? Mọi người vừa nghe danh xưng này liền nghi hoặc. Bọn họ cho tới nay cũng chưa từng nghe qua danh xưng như vậy đâu!

“Mọi người không cần hoài nghi, chiến thần này là đại biểu cho sự vinh quang nhất của Lưu Vân thành chúng ta. Khống Thiên chiến đội tiến bộ rất rõ ràng, thực lực kinh người, có gan trong suy sụp mà đứng lên. Từ hôm nay trở đi, bọn họ chính là tấm gương để mọi người chúng ta học tập!”

Tựa hồ biết mọi người nghi hoặc, Lưu Vân Dung liền mở miệng giải thích. Khi nói, ánh mắt Lưu Vân Dung còn nhìn thoáng qua Nguyệt Vũ, ý tứ hàm xúc rất là phức tạp……

Nghe Lưu Vân Dung giải thích, mọi người bừng tỉnh đại ngộ. Nguyên lai người này hào phóng như vậy a. Nhưng dù sao Khống Thiên cũng tiến bộ không nhỏ, ít nhất cũng có một đội trưởng dù có đi khắp Nguyệt Hoa đại lục cũng tìm không thấy người thứ hai! Vì thế mọi người không hẹn mà cùng lớn tiếng hò hét nói:“Chiến thần, chiến thần, chiến thần…”

Tiếng gọi ầm ĩ đinh tai nhức óc quang quẩn trên quảng trường Lưu Vân, thật lâu vẫn chưa từng tán đi……

Đại bản doanh Đại Lực chiến đội…

“Đội trưởng, không thể tưởng được, ngươi đúng là Lục Nguyệt huyền vương, quả nhiên là lừa chúng ta thật khổ a!” Đứng trước mặt Nguyệt Vũ, Vân Tiêu có chút ai oán nói.

“Đúng vậy, lúc trước là Cửu Nguyệt đại huyền sư đã làm cho chúng ta trợn mắt há hốc mồm. Không thể tưởng được hôm nay… Đội trưởng, ngươi thật sự biến thái!” Trịnh Vũ vẻ mặt phẫn hận… Nha, kích thích như vậy thật sự là có đủ khảo nghiệm đối với trái tim người ta a!

“Đúng vậy, đội trưởng, nếu về sau ngươi nói cho chúng ta biết ngươi là nữ, ta cũng sẽ tỏ ra thực bình tĩnh !” Vương Lộ cũng không chịu kém thế liền trêu chọc Nguyệt Vũ.

Nói lời này, Nguyệt Vũ khóe miệng hung hăng co rút. Nha, điều này còn bị hắn đoán trúng, nàng thật đúng là nữ tử a.

Trong đại sảnh, sau khi kết thúc trận đấu, toàn viên Khống Thiên liền trở về đến đại bản doanh, một đám vây quanh Nguyệt Vũ, khởi binh vấn tội.

“Các vị, đội trưởng các ngươi bây giờ muốn bế quan dùng Thăng Huyền Quả, các ngươi liền hảo hảo mà thủ hộ cho ta một chút đi.” Hàn huyên đã lâu, Nguyệt Vũ đột nhiên nghĩ tới Thăng Huyền Quả, lập tức liền có xúc động muốn nuốt luôn nó.

“Đội trưởng, ngươi đi đi, chúng ta sẽ hộ pháp, ngươi không cần để ý. Chúng ta nhưng là thực chờ mong thực lực của ngươi sau khi xuất quan a!” Vân Tiêu tiến lên trịnh trọng nói với Nguyệt Vũ, trong mắt là nồng đậm chờ mong.

“Đúng vậy, đúng vậy, đội trưởng mau đi đi, chúng ta sẽ thủ hộ, ngài không cần để ý.” Mọi người trăm miệng một lời, tựa hồ một đám đều thực chờ mong đội trưởng bọn họ sau khi dùng thăng huyền quả, sẽ có kết quả kinh thiên động địa gì……

Đối với mọi người lộ ra một chút tươi cười, Nguyệt Vũ lập tức xoay người trở lại phòng.

Ngồi trên giường, Nguyệt Vũ gọi ra nhị thú trong không gian, đối với bọn họ phân phó nói:“Hai người các ngươi hộ pháp cho ta đi, ta muốn dùng Thăng Huyền Quả thăng cấp.”

“Chủ nhân, ngươi muốn thăng cấp? Đó chẳng phải có nghĩa là chúng ta cũng có thể thăng cấp ? Da da da, thật tốt quá, chủ nhân cứ yên tâm dùng đi, chúng ta nhất định thủ hộ tốt chủ nhân.” Tiểu Điện vẻ mặt hưng phấn kêu gào nói, trong lòng hưng phấn không cần nói cũng biết.

“Chủ nhân lại có thể đề cao thực lực, mà chúng ta cũng có thể đề cao thực lực, về sau ta nhất định phải trở về Phệ Ma Sâm Lâm chỉnh chết con Thất Nguyệt siêu thần thú Bối Giáp Long kia, ai bảo hắn lúc trước luôn khi dễ ta!” Tiểu Hắc vẻ mặt khát khao, giống như nghĩ tới về sau có thể khi dễ mỗ chích Bối Giáp Long đáng thương kia……

Nguyệt Vũ một trận ác hàn, tên này vẫn là một kẻ luôn mang thù đi?

Nguyệt Vũ từ không gian giới chỉ lấy ra Thăng Huyền Quả, chỉ thấy quả này toàn thân đều là một màu lửa đỏ, chung quanh bao phủ từng trận sương mù, thoạt nhìn vô cùng trân quý.

Rất nhanh, Nguyệt Vũ liền há mồm cắn một miếng to, nhất thời chất lỏng màu đỏ tràn đầy miệng nàng.

Mới vừa vào miệng, Nguyệt Vũ thiếu chút nữa không qua được sự ghê tởm này!

Không thể không nói hương vị thật sự là đủ khó ăn a, thật muốn nhổ ra!

Quả này thoạt nhìn xinh đẹp như vậy, nhưng ăn thì thật đúng là phải xin lỗi khách hàng. Sớm biết thứ này khó tiêu như vậy, nàng sẽ một ngụm nuốt hết, không phải chịu tội như bây giờ…

Màu đỏ tươi bao lấy năng lượng hùng hậu chậm rãi hoạt động trong bụng Nguyệt Vũ. Quả thực đến nơi nào, nàng liền cảm thấy một trận cực nóng.

Xem ra năng lượng này thật đúng là hùng hậu a! Nguyệt Vũ trong lòng âm thầm vui vẻ, may mắn chính mình nhặt được bảo bối.

Sau khi hoàn toàn tiêu hóa Thăng Huyền Quả, Nguyệt Vũ bắt đầu nhập định, hấp thu năng lượng. Thoáng quan sát cơ thể mình một chút, Nguyệt Vũ phát hiện kinh mạnh lúc này đang bị huyền lực màu trắng ngà tại đan điền chậm rãi mở rộng.

Quá trình cũng không thống khổ như lúc trước, đau nhức kém hơn rất nhiều. Nguyệt Vũ biết năng lượng mầu trắng ngà này lan ra là để cho Thăng Huyền Quả mang đến năng lượng trụ cột thật lớn, không bị phân tâm.

Quả nhiên, một lát sau, cỗ năng lượng màu lửa đỏ chậm rãi tới đan điền, huyền lực tuần hoàn theo kinh mạch của chính mình, làm mỗi một nơi đều cảm thấy dễ chịu.

Năng lượng đó càng không ngừng tuần hoàn bên trong thân thể, thẳng đến khi nó đã hoàn toàn hội tụ đến đan điền. Năng lượng thần bí màu trắng ngà gặp được năng lượng màu lửa đỏ liền giống như thấy cừu địch, rất nhanh lao tới mạnh mẽ cắn nuốt.

Hai năng lượng càng không ngừng mà dung hợp, thuận tiện đem lực lượng màu vàng tượng trưng cho huyền vương của Nguyệt Vũ cùng nhau cuốn đi vào.

Thật lâu về sau, năng lượng màu lửa đỏ tiêu thất, mà màu trắng lại toàn bộ lui trở về. Năng lượng màu vàng huyền vương của Nguyệt Vũ đã không còn tồn tại, toàn bộ biến thành màu lục nhạt……

Tu luyện bất kể năm tháng, vừa vào nhập định, Nguyệt Vũ thế nhưng lại mất tới mười ngày, không thể không lâu a!

Mười hôm sau, một trận dao động năng lượng thật lớn từ trong phòng Nguyệt Vũ truyền ra, lập tức kinh hách đến toàn viên Khống Thiên, cùng với nhị thú của nàng.

Đột nhiên, một đạo ngân mang hiện lên, thiên địa quy tắc buông xuống, dưới chân Nguyệt Vũ liền xuất hiện ký hiệu màu vàng Lục Nguyệt huyền vương. Dần dần, màu vàng biến hóa, chuyển thành màu lục nhạt. Ký hiệu thật lớn ló ra, một vòng tân nguyệt xuất hiện rõ ràng, chói mắt đến cực điểm……

Ký hiệu biến mất, nháy mắt, nhị thú trước mặt Nguyệt Vũ vẻ mặt kích động đồng thời dưới chân lóe lên một đạo ký hiệu thăng cấp. Nguyệt Vũ là biến thái, nàng thăng cấp cũng có thể mang đến ưu việt cho chúng thú của nàng.

Thẳng đến khi hoàn thành thăng cấp, Nguyệt Vũ mới mở hai mắt đã nhắm chặt suốt mười ngày. Đôi con ngươi tựa như hắc thạch diệu kỳ, quang mang chói mắt trong phút chốc nhưng lại so với mặt trời kia còn muốn tuyệt mĩ hơn. Vốn là ánh mắt đã mê người, lúc này lại xinh đẹp như muốn câu hồn đoạt phách.

Đứng dậy, lắc lắc đầu, vỗ quần áo một chút, Nguyệt Vũ cảm thấy như vậy thật sự rất thư thái, lại có xúc động muốn đi đánh nhau một trận!

Thử lực lượng của mình, Nguyệt Vũ mặc dù đã sớm biết, nhưng vẫn như cũ kinh ngạc phát hiện thực lực hiện tại quả nhiên cường đại không ít.

Đột phá huyền hoàng nằm ngoài suy nghĩ của Nguyệt Vũ, nàng còn tưởng rằng bằng vào thực lực của mình đến Cửu Nguyệt cao nhất sẽ đình chỉ. Nhưng tựa hồ năng lượng màu trắng ngà kia làm tăng thêm dược tính của Thăng Huyền Quả, khiến cho năng lượng được vận dụng đến trăm phần trăm, lập tức phá tan bình chướng (vách tường) huyền hoàng!

“Chủ nhân, Tiểu Hắc thật sự là quá yêu ngài, yêu ngài đến chết luôn, ta thế nhưng tiến cấp thành Cửu Nguyệt cao nhất siêu thần thú, ngài thật sự là phu quân trời định của ta. Mặc kệ, ta vẫn vĩnh viễn yêu chủ nhân.” Mỗ Tiểu Hắc vẻ mặt sùng bái nhìn Nguyệt Vũ, khiến Nguyệt Vũ tựa hồ như cảm thấy bản thân thực vĩ đại……

Không thể không nói, Tiểu Hắc hưng phấn là có đạo lý của hắn, tăng ba cấp, nếu hắn ở Phệ Ma Sâm Lâm tu luyện, còn không biết tới ngày nào đâu! Không cần phải nói, nghiễm nhiên lúc này Tiểu Hắc đã muốn đem Nguyệt Vũ trở thành thần!

Phu quân? Nguyệt Vũ đen mặt, đây là cái gì cùng cái gì chứ?

“Chúc mừng ngươi, Tiểu Hắc, ngươi nhất định rất nhanh sẽ có thể tiến giai thành vương giả thú. Bất quá Tiểu Điện hơn ngươi một bước. Hắn vừa mới đi huyền thú không gian, ta nghĩ hắn sẽ tiến giai thành vương giả thú nga.”

Nhìn mỗ Tiểu Hắc bộ dáng hưng phấn nhìn không thấy nam bắc, Nguyệt Vũ liền thực không cho mặt mũi, rót ngay một chậu nước lạnh……

Được thanks

Xem thông tin cá nhân
Bình Luận (0)
Comment