Từ Ô Sa trấn đi về phía đông 300 dặm chính là Bình Nguyên Tùng Lâm, Dạ Tử Lương sau khi quyết định hắn lập tức lên đường lấy 1 con tuấn mã của Dạ Vũ Lang Dạ Tử Lương phi nhanh về phía Bình Nguyên Tùng Lâm vừa ra khỏi Ô Sa trấn đã có 3 tên hắc y cưỡi ngựa đuổi theo hắn đến tối hắn mới tiến nhập đến Lục Phong trấn , Lục Phong trấn là nơi các võ giả tụ tập để tiến vào Bình Nguyên Tùng Lâm , tìm một nhà trọ nghỉ ngơi sáng hôm sau hắn quyết định đi vào Bình Nguyên Tùng Lâm, tại Lục Phong trấn hắn có thể bắt gặp các tiểu đội 5 đến 6 người đi cùng nhau , Bình Nguyên Tùng Lâm vô cùng rộng lớn nghe đồn ở sâu bên trong còn xuất hiện yêu thú Luyện Huyền kỳ , mặc dù hung hiểm là thế nhưng các võ giả không có gia tộc như Dạ Tử Lương đều bất chấp nguy hiểm mà tiến vào, bên trong Bình Nguyên Tùng Lâm có rất nhiều linh dược chẳng may hái được 1 gốc linh dược cấp 1 cũng đủ để đổi đời những võ giả tán tu , ngoài ra còn có các loại yêu thú cấp thấp có tu vi Luyện Thể các võ giả kết thành đội thừa sức gặt hái và bảo vệ mạng sống.
Dạ Tử Lương quyết định 1 mình xông vào Bình Nguyên Tùng Lâm để tiện hành động, gọi là tiến nhập nhưng thực ra chỉ là bờ rìa mà thôi vì Bình Nguyên Tùng Lâm rộng lớn còn có võ gia quận thành tiến nhập.
Hắn một đường đi vào Chỉ thấy mọi nơi đều có cây cối um tùm mới đi được nửa canh giờ hắn có cảm giác như có thứ gì đang bám theo, từ khi tiếp nhận cải tạo của hồn châu Khí Lực Chi Vương cảm giác của hắn luôn được đề thăng hắn tăng tốc độ bước đi thì trước mặt xuất hiện 1 hắc y nhân cùng lúc phí sau cũng nhảy ra 2 tên hắc y nhân Dạ Tử Lương hơi nhíu mày hắn dùng tinh thần dò xét biết được 3 tên này đều có Tu vi Luyện Mạch :
" Các ngươi là ai vì sao bám theo ta ? "
Tên hắc y đứng trước mặt hắn cười hắc hắc :
" Tiểu súc sinh người chết không cần hỏi chỉ trách ngươi ngu ngốc động vào người không nên không nên động "
Nói xong bắn bật người lao đến chỗ Dạ Tử Lương tung ra một chảo hướng yết hầu của Dạ Tử Lương ý định 1 chảo vặt đất cổ hắn, mắt thấy một chảo đang đến gần Dạ Tử Lương nhếch môi cười nhẹ hắn xoay người né tránh không biết từ bao giờ trong tay hắn đã xuất hiện 1 thanh trường đao chém ra một đao hướng tới cổ tên hắc y, tên hắc y nhân vừa 1 chảo vồ trượt chưa kịp phản ứng đã thấy trời đất tối sầm , 2 tên hắc y nhân đứng đằng sau vô cùng tự tin với đồng đội vì thế bọn họ định cho đồng đội mình giải quyết tiểu súc sinh này, nhưng chưa kịp đợi bọn họ đắc ý đã thấy một đao lấy mạng đồng đội mình bọn họ muốn cứu cũng không kịp nhìn sang tên thiếu niên họ cảm giác nổi ra gà khi thấy đôi mắt như sát thần đang nhìn bọn họ máu trên đao vẫn đang rơi tý tách bọn họ đầu đầy dấu hỏi chấm thanh đao từ đâu ra, không đợi bọn họ giải đáp thắc mắc chi thấy tên thiếu niên kia một đao chém ngang tới 2 tên hắc y nhân thấy vậy cùng lùi lại né tránh, né được một đao 2 tên hắc y rút từ trong người hai thanh chủy thủ hai tên phân ra hai hướng trái phải cùng tấn công tới thiếu niên , nhìn 2 đòn tấn công từ hai bên Dạ Tử Lương hướng sang phía bên phải giơ cao thanh đao bổ suống nhanh như cắt tên hắc y nhân thấy thiếu niên bổ về phía mình thì dơ thanh chủy thủ đón đỡ, Dạ Tử Lương thấy vậy cười lạnh không có dừng lại hắn bổ song một đao quay người lại thấy tên hắc y nhân đang dùng chủy thủ đâm đến trước ngực mình hắn dơ đao đón đỡ hơi lùi về sau một bước hắn lại vung đao chém ngang tên hắc y thấy một kích không đắc thủ còn chưa kịp chuẩn bị đòn tấn công kế tiếp đã thấy một đao chém tới hắn hơi lùi lại lấy chủy thủ đón đỡ, tưởng như đã đỡ được một đao kia nhưng hắn nhìn xuống bụng mình chỉ thấy máu đang chảy ra hắn nhìn sang đồng bạn mình thì thấy đồng bạn đang tách ra thành 2 nửa , âm thanh cuối cùng hắn nghe tiếng là thanh chủy thủ gãy làm 2 rơi xuống đất rồi thân thể hắn cũng thành 2 khúc ,nói thì dài nhưng từ khi hắc y nhân xuất đến khi tên hắc y cuối cùng chia thành 2 khúc còn chưa đến 2 phút.
Dạ Tử Lương nhìn Khuy Linh Đao trong tay Dạ Tử Lương cảm khái :
" Không hổ danh là nhị phẩm pháp khí, nếu đánh tay đôi với 3 tên hắc y nhân ít nhất ta cũng dính chục vết thuơng "
Hắn lột khăn che mặt hắn nhận ra 3 tên này là người của Lưu gia , lục soát hắn lấy được 500 kim tệ từ 3 cái xác hắn đứng dậy cười lạnh :
" Lưu gia sao người không phạm ta ta không phạm người nếu các ngươi muốn mạng ta thì hãy chuẩn bị mạng để ta đến lấy "
Nói xong hắn thu Khuy Linh Đao bước tiếp về phía trước, thầm than vận khí kém cả ngày nay hắn không gặp con yêu thú nào tìm một chỗ nghỉ ngơi hắn đốt lửa ăn lương khô sau đó vận dụng công pháp Tinh Ý Vô Cực công cảm nhận linh khí , ngồi tu luyện nửa canh giờ cuối cùng hắn cũng cảm nhận được một tia linh khí truyền vào cơ thể tia linh khí, tinh linh khí mỏng manh truyền qua kinh mạch đến đan điền đang xoay tròn hắn có thể cảm giác được tia linh khí vào đến đan điền lập tức bị hấp thụ vào vòng xoáy đan điền ngoài ra hắn còn thấy được hồn châu nằm lẳng lặng chính giữa đan điền, sau khi cảm thụ được tia linh khí mỏng manh hắn tin chắc ngày mình đột phá Luyện Khí kỳ đã không còn xa.
Sáng hôm sau hắn chuẩn bị xuất phát tìm kiếm yêu thú thì cảm giác nguy hiểm lại xuất hiện bất một thân hình to gấp đôi hắn lao từ bụi cây vồ tới hắn cong chân bậy nhảy thoát một kích của con thú nhìn về vị trí mình vừa đứng hắn thấy một con sói có bộ lông đen , hai mắt đỏ ngàu, cái miệng nhỏ dãi đằng sau mọc ra cái đuổi cùng lúc là âm thanh của Tiểu Đậu :
" Yêu thú Luyện Khí Hạ cấp Song Vĩ Hắc Lang chủ nhân nên cẩn thận yêu thú này có sức mạnh rất lớn, điểm yếu của Song Vĩ Hắc Lang chính là hai chiếc đuôi của nó chỉ cần chủ nhân chém cụt đuôi nó sẽ mất sức chiến đấu "
Dạ Tử Lương nghe vậy chiến ý lập tức bùng pháp yêu thú Luyện Khí Hạ Cấp sao hắn đang muốn có đối tượng để rèn luyện đây, tay hắn bỗng xuất hiện một thanh trường đao đưa lên trước ngực làm thế phòng bị, Song Vĩ Hắc Lang thấy con mồi của mình dám phản kháng nó chu một tiếng há miệng vồ đến muốn cắn, Dạ Tử Lương thấy Song Vĩ Hắc Lang vồ tới liền đưa đao đón đỡ móng vuốt nó nhưng sức Luyện Mạch không thể địch lại Được yêu thú Luyện Khí Hạ cấp Dạ Tử Lương bị lực lượng của nó đây bay đập vào một thân cây hắn cảm giác ruột gan như có sự đảo lộn khó khăn đứng dậy ho khan vài tiếng ,Song Vĩ Hắc Lang thấy con mồi không chết nó vô cùng tức giận lao đến, lần này Dạ Tử Lương không chọn cách ngạnh kháng nữa hắn né mình tránh một kích ,sau đó hắn đưa một đường đao từ miệng Song Vĩ Hắc Lang kéo dài đến đỉnh đầu, Song Vĩ Hắc Lang bị thương nó vô cùng điên cuồng chu lên máu từ vết thương nhuộm đỏ một bên đầu trông vô cùng dữ tợn, Dạ Tử Lương thấy nó đang điên cuồng tay cầm đao xông tới nhảy lên bổ một đao xuống đầu Song Vĩ Hắc Lang ngay lúc tưởng trừng một kích đắc thủ thì một cái chân sói vồ tới hắn không kịp phòng thủ hắn bay như đạn pháo ra xa nằm hộc ra một ngụm máu hắn nhìn ngực mình thì thấy ba vết cào sâu tận sương trước ngực hắn khó khắn đứng dậy Song Vĩ Hắc Lang thấy con mồi bị đánh bay nó chạy tới gần Dạ Tử Lương khó khăn đứng dậy hắn thấy Hắc Lang chuẩn bị tư thế vồ đến hắn cắn răng tay cầm đao chạy lại cùng lúc Hắc Lang nhảy vồ đến hắn lộn vòng ra sau một đang quét ngang hai cái đuổi sói bay lên cao rồi rơi xuống Hắc Lang đau đớn chu lên rồi nằm run rẩy dưới đất không còn phản kháng Dạ Tử Lương nhìn thấy vậy ha ha cười lớn :
" Hừm muốn ăn ta sao ngươi còn chưa đủ tư cách "
Rồi hắn nhắm ngay gáy Hắc Lang một đao chém bay đầu sói.