Phủ thành chủ lúc này 2 phe đối đầu một bên do Hạ Chí Minh cầm đầu sau lưng hắn có hơn 500 người Hạ gia ngoài ra bên cạnh hắn còn 2 lão già có tu vi Luyện Tướng nhất tinh , phía phủ thành chủ đi đầu là một người trung niên khuôn mặt cân đối lông mày rậm đôi mắt tinh anh khoác trên mình bộ y phục màu trắng tên này có tu vi Luyện Tướng nhị tinh không ai khác chính là thành chủ Dương Liệt đằng sau hắn còn 2 tên tướng lĩnh tu vi Luyện Tướng nhất tinh cùng hơn 500 binh lính trong phủ lẫn trong số đó là một vị phu nhân y phục màu lục ánh mắt mê hoặc chúng sinh đôi môi đỏ mọng hơi cong lên.
Lúc này Dương Liệt nhìn Hạ Chí Minh nói lớn :
" Hạ Chí Minh ngươi đêm hôm khuya khoắt dẫn người đến phủ thành chủ là có ý gì ? "
Hạ Chí Minh nghe vậy cười lớn đáp :
" Dương Liệt hai nhà chúng ta đã ở Thanh Thành mấy trăm năm rồi hôm nay Thanh Thành có lẽ nên đổi chủ mới "
Dương Liệt nghe vậy hơi kinh ngạc nói:
" Hạ Chí Minh ngươi nói vậy là có ý gì Thanh Thành trước kia một nửa lợi ích vẫn do 2 nhà chúng ta phân chia một nửa là Trấn Hải Phái bây giờ ngươi nói Thanh Thành đổi chủ là sao"
Hạ Chí Minh nhìn Dương Liệt nói :
" Dương Liệt Huyết Y Môn sắp đánh vào Trấn Hải Phái mà Thanh Thành này cũng không thoát khỏi chính vì vậy Hạ gia ta quyết định đầu nhập cho Huyết Y Môn chiếm lấy Thanh Thành trước ,giờ ngươi đã hiểu chưa"
Dương Liệt nghe vậy quát lớn :
" Hừ hoá ra ngươi chịu làm chó săn cho Huyết Y Môn , nhưng với tu vi của ngươi đòi chiếm lấy Thanh Thành thì còn xa lắm"
Hạ Chí Minh mỉm cười không đáp trên tay hắn bỗng xuất hiện 1 thanh đao nhị phẩm pháp khí rồi toả ra khí thế của Luyện Tướng tam tinh , Dương Liệt vừa cảm nhận được luồng khí thế thì khuôn mặt biến sắc miệng lắp bắp nói :
" Không.
.
không thể tại sao ngươi có thể bước vào Luyện Tướng tam tinh"
Phía phủ thành chủ vừa nghe được lời nói và biểu hiện của Dương Liệt thì hoảng loạn , Dương phu nhân phía sau gương mặt cũng đã biến sắc , chỉ nghe Hạ Chí Minh nói :
" Ha ha Dương Liệt không cần nói nữa nếu đồng ý đầu hàng ta sẽ tha chết cho ngươi "
Dương Liệt nghe vậy liền quát :
" Hừ Hạ Chí Minh ngươi nằm mơ "
Hạ Chí Minh vừa nghe vậy gương mặt đanh lại nói :
" Dương Liệt rượu mời không uống muốn uống rượu phạt , lên giết sạch phủ thành chủ cho ta"
Tiếng nói của Hạ Chí Minh vừa rứt cũng là lúc 2 phe lao vào hỗn chiến , trên tay Dương Liệt xuất hiện một cây trường kích cũng là một kiện nhị phẩm pháp khí trên người hắn bùng ra thủy linh khí xông về phía Hạ Chí Minh, Hạ Chí Minh cũng truyền hoả linh khí vào thân đao bổ đến Dương Liệt , sau một pha va chạm chỉ thấy Dương Liệt lùi lại 5 bước , Hạ Chí Minh thấy vậy không tiếp tục ngừng tay lại cầm đao lao vào chiến cùng Dương Liệt.
Bên kia Dương phu nhân thấy 2 phe lao vào hỗn chiến nàng cũng bộc phát ra mộc linh khí xông vào chiến đấu nàng có tu vi Luyện Nguyên ngũ tinh lại có binh lính xung quanh hộ vệ cho nàng nên cũng không lâm vào thế hiểm , lúc này Dạ Tử Lương bay tới hạ xuống mái một đình viện hắn quyết định xem xét trước rồi ra tay sau.
Dương Liệt đánh cùng Hạ Chí Minh ngày càng rơi vào thế hạ phong chỉ thấy lúc này tóc hắn hơi rối quần áo cũng đã xuất hiện vài vết chém ,vừa ngạnh kháng một đao bay ra ngoài Dương Liệt chống trường kích lại thấy Hạ Chí Minh hét lớn :
" Huyền cấp thượng phẩm vũ kỹ Hoá Xuy Trảm "
Một luồng hoả linh khí từ cây đao của Hạ Chí Minh xoay tròn bay ra bắn đến Dương Liệt , Dương Liệt thấy vậy liền biến sắc quát lạnh :
" Huyền cấp thượng phẩm vũ kỹ Thủy Tâm Kích"
Từ trường kích trên tay Dương Liệt bắn ra một mũi nhọn thủy linh khí về phía Hoá Xuy Trảm chỉ thấy 2 vũ kỹ vừa chạm nhau lập tức Thủy Tâm Kích có dấu hiệu bị áp chế rồi vỡ tan Hoá Xuy Trảm hơi bị xuy yếu 1 chút nhưng vẫn bắn tới , Dương Liệt mau chóng vận dụng linh khí phòng hộ nhưng trên ngực hắn vẫn xuất hiện 1 vết chém sâu rồi hắn bay như đạn pháo ra xa.
Dương phu nhân đang chiến đấu thấy một màn vậy hét lớn :
" Không phu quân "
Hạ Chí Minh nghe thấy tiếng hét của Dương phu nhân liền nhìn sang bắt gặp nhan sắc của nàng thì nở 1 nụ cười dâm tà nói :
" Mau diệt sạch phủ thành chủ bắt sống Dương Liệt cùng phu nhân của hắn cho ta "
Đám Hạ gia nghe vậy liền chạy tới chỗ Dương Liệt vừa ngã xuống bắt sống hắn rồi lại vây công về phía Dương phu nhân , Hạ Chí Minh vừa nói xong cũng lao vào đánh chém 2 tên tướng lĩnh có tu vi Luyện Tướng nhất tinh của phủ thành chủ.
Dương phu nhân lúc này đang bị đám Hạ gia vây công những tên lính hộ vệ cạnh nàng cũng đang dần ngã xuống phải nói lúc này nàng đang rơi vào thế hạ phong , không mất quá nhiều thời gian toàn bộ phủ thành chủ bị diệt ,Dương Liệt cùng Dương phu nhân bị bắt sống lúc này Dương phu nhân bị bắt cạnh Dương Liệt nàng quay sang nói :
" Phu quân chàng không sao chứ ? "
Dương Liệt lắc đầu tỏ vẻ không việc gì , Hạ Chí Minh nhìn 2 người cười nói :
" Ha ha Dương Liệt đừng trách ta ra tay độc ác chỉ trách ngươi chậm hơn ta mà thôi "
Nói xong hắn lại nhìn sang Dương phu nhân với ánh mắt dâm tà :
" Dương phu nhân nếu nàng chịu theo ta ,ta sẽ xem xét tha cho nàng 1 mạng thế nào ? "
Dương phu nhân dùng ánh mắt căm hận nói :
" Hừ Hạ Chí Minh ngươi nằm mơ ta thà chết cùng phu quân cũng không để ngươi động vào "
Hạ Chí Minh nghe vậy ánh mắt lạnh xuống nói :
" Được được lắm để ta giết chết hắn rồi bắt nàng lại xem nàng làm sao cùng hắn chết ? "
Hạ Chí Minh vừa nói xong khuôn mặt Dương Liệt bỗng tái xanh chỉ thấy hắn quỳ xuống hướng Hạ Chí Minh nói :
" Hạ Chí Minh ngươi tha cho ta 1 mạng đi ta sẽ làm trâu làm ngựa cho ngươi , nếu ngươi thích phu nhân ta, ta sẽ nhường lại nàng cho ngươi "
Hắn vừa nói xong toàn trường bỗng im lặng tất cả bọn họ đều không ngờ được thành chủ của 1 quận thành đứng trước cái chết lại có bộ dạng như vậy , Dạ Tử Lương trên mái nhà cũng ngây người , Hạ Chí Minh nghe vậy thì im lặng một lúc rồi cười lớn.
Dương phu nhân bên cạnh nghe những lời của Dương Liệt khuôn mặt nàng bỗng trắng bệch đôi mắt mê hoặc của nàng co rút lại nàng nhìn Dương Liệt nói :
" Dương Liệt chàng vừa nói cái gì ? "
Dương Liệt lúc này đang run sợ cầu xin Hạ Chí Minh nghe Ân Đình Đình nói thì đáp :
" Nàng đừng ngây người ra đấy nữa chỉ cần nàng theo hắn chúng ta sẽ có con đường sống"
Dương phu nhân thất thần lùi lại phía sau 2 dòng nước mắt nàng chảy ra nàng cắn răng nhìn Dương Liệt nói :
" Dương Liệt ta cùng ngươi đã là vợ chồng 10 năm sao ngươi có thể nói ra những lời như thế ngươi không cảm thấy có lỗi với ta sao "
Dương Liệt nghe vậy đứng dậy nhìn Ân Đình Đình nói :
" Đình Đình nàng làm sao vậy mau nghe ta , chỉ cần nàng phục vụ hắn chúng ta sẽ sống sót chỉ cần sống mới là tất cả những chuyện khác thì có nghĩa gì "
Ân Đình Đình vừa nghe vậy thì tuyệt vọng quát lớn :
" Dương Liệt không ngờ ngươi tiểu nhân như vậy , dù Ân Đình Đình ta có chết cũng không nghe theo lời ngươi đâu "
Dương Liệt nghe vậy thì cuống lên nói :
" Tiện nhân ngươi cũng chỉ là món đồ ta lừa về thôi ngươi dám chống cự ta "
Ân Đình Đình nghe Dương Liệt nói thì ngây người nói :
" Dương Liệt ngươi nói vậy là có ý gì ? "
Dương Liệt lập tức đáp :
" Hừ đám thổ phỉ đến cướp bóc trấn của ngươi đều là thủ hạ của ta , ta làm chức thành chủ nhưng lợi ích thì chỉ được một phần , một nửa lại phải cống nộp cho Trấn Hải Phái vì vậy ta phải cho người giả thổ phỉ cướp bóc các tiểu trấn thuộc phạm vi Thanh Thành , còn tiện nhân ngươi trong 1 lần ta đi tuần tra đã bắt gặp thấy ngươi có nhan sắc nên ta đã lập ra kế hoạch để thổ phỉ cướp ngươi sau đó ta đến ứng cứu vậy thì ngươi sẽ ngoan ngoãn là món đồ trong tay Dương Liệt ta"
Ân Đình Đình vừa nghe những lời Dương Liệt nói nàng như rớt xuống đáy vực , đôi chân nàng lảo đảo ngã quỵ xuống đôi mắt nàng thất thần rồi 2 dòng nước mắt nàng tuôn rơi :
" Ân Đình Đình a Ân Đình Đình ngươi bao lâu nay làm vợ hầu hạ cho kẻ thù , ngươi sống trên đời này còn ý nghĩa gì nữa "
Nàng 2 tay chống xuống đất khóc lớn :
" Cha , mẹ con gái bất hiếu con gái sẽ đi tìm 2 người "
Nói xong nàng nhìn cây trường kiếm trong tay ,rồi trong mắt nàng mờ đi lúc này trong đầu nàng xuất hiện hình ảnh nàng đang ngủ trong lòng 1 thiếu niên hắc y gương mặt cương nghị đôi mắt hữu thần , Ân Đình Đình hơi mỉm cười rồi đưa dần trường kiếm lên cổ.