Đặc Thù Không Gian

Chương 192

Hiểu rõ sự tình, Yến Nam Thiên vội vàng thông báo cho Long Phi, nói rõ tình huống để Long Phi tới Thiên Hải giúp đỡ hắn xử lí việc này.

Sau khi nhận được tin tức, Long Phi tự nhiên không dám chậm trễ, lập tức dẫn người cấp tốc đến Thiên Hải.

Nhưng mà thời điểm Long Phi còn chưa tới, cục diện dị năng giả ở Thiên Hải đã không thể khống chế. Yến Như Vân đã bị Vương Quốc Duy không chế đã tập hợp một số lượng lớn người dị năng đơn lẻ ở Thiên Hải, rồi bắt đầu bạo động trên quy mô lớn. Huyền Môn, chính phủ cũng đã nhanh chóng hành động.

Ngay cả Thiên Cơ đạo nhân cũng đã xuống núi để trấn thủ chỉ huy.

Hai kẻ oan gian đối đầu hơn mười năm, lúc này gặp lại tại tòa thành thị Thiên Hải, cùng lần trước bất đồng. Lúc này đây, Yến Nam Thiên lộ vẻ rất là chật vật. Bởi vì sự tình lần này là do người của hắn gây nên.

- Thiên Cơ, ta hy vọng ngươi có thể tin tưởng ta, chuyện lần này cũng không phải là ta muốn xảy ra.

Yến Nam Thiên chủ động giải thích.

- Ta biết…

Thiên Cơ đạo nhân mỉm cười, nói:

- Chuyện này không hợp với chỉ số thông minh của ngươi. Nhưng chuyện này với ngươi có quan hệ. Nháo sự là người của ngươi, hơn nữa đầu lĩnh còn có con của ngươi. Cho nên ta hy vọng ngươi có thể toàn lực hiệp trợ chúng ta.

- Đó là đương nhiên.

Yến Nam Thiên nói.

Yến Nam Thiên đột nhiên hỏi:

- Huyền Môn các ngươi thật đúng là có tâm, có thể bồi dưỡng đứa con của Long Thiên Diệu trở thành thiên tài như thế.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Thiên Cơ đạo nhân cũng hơi sầm xuống.

Trên thực tế, Long Vũ có thành tựu của ngày hôm nay, Huyền Môn bọn hắn cũng là có phần chưa thích ứng kịp. Cách đây hơn năm năm, trên dưới Huyền Môn đều công nhận Long Vũ là phế vật.

Nhưng hiện giờ, tu vi của hắn cũng đã có thể bức ép Thiên Cơ đạo nhân.

Tạo hóa trêu người.

- Ngươi đã gặp qua đứa nhỏ kia?

Thiên Cơ đạo nhân có thâm ý khác hỏi han:

- Hắn không làm khó dễ ngươi sao?

- Hắn vì sao phải làm khó ta?

Yến Nam Thiên nghiêm mặt nói:

- Sự tình năm đó. Ta và ngươi đều có phần. Nếu thằng bé này muốn trả thù. Thiên Cơ đạo nhân ngươi cũng chạy không được đâu.

- Hừ…

Thiên Cơ đạo nhân cười lạnh một tiếng:

- Yến Nam Thiên. Ngươi đừng ở chỗ này giả bộ. Năm đó nhiều chuyện hơn phân nửa là do ngươi làm. Khi đó là ngươi tính toán để cho Long Thiên Diệu cùng con gái của ngươi thành thân. Cho nên ngươi mới đủ đường ngăn trở. Những sự việc này, ta nghĩ thằng bé Long Vũ kia phi thường muốn biết.

- Cũng không khác gì…

Yến Nam Thiên nói:

- Ngươi đừng dọa ta, ngươi còn không giống ta sao, khi đó ngươi đồng dạng muốn cho Thủy Tiên cùng con của ngươi làm song tu đạo lữ sao? Nhưng vận khí của ngươi so với ta tốt hơn, đứa con chỉ là bỏ đi, nhưng dù sao thì người vẫn còn sống. Ta lại bất đồng, con gái của ta rõ ràng đã tự vẫn... Khoản nợ máu này ta đi đòi với ai?

- Đủ rồi…

Thiên Cơ đạo nhân thấy sự tình càng nói càng thái quá:

- Được rồi, đừng hơn thua nữa, hiện tại việc khẩn cấp trước mắt là ứng phó đám dị năng giả cùng Khô Lâu như thế nào, chứ không phải chuyện cũ năm xưa. Yến Nam Thiên, ta nhắc nhở ngươi một câu, về chuyện năm đó, hài tử Long Vũ kia tiềm lực vô hạn, tương lai tiền đồ cũng là vô tận. Nếu hắn thật sự muốn hướng chúng ta để trả thù năm xưa, chúng ta cũng không thể làm gì được.

- Ngươi sợ?

Yến Nam Thiên cười nói.

- Ngươi cũng sẽ sợ…

Thiên Cơ đạo nhân ý vị thâm trường nói:

- Tiểu Vũ kia chỉ dùng một năm thời gian, từ một cái phế vật trở thành tu vi như hiện giờ. Tốc độ tu đạo như vậy, quả thực chính là tiền vô lai giả, hậu vô cổ nhân(trước sau ko ai bằng). Lời thật này cho ngươi hay, ta bây giờ còn thực có chút lo lắng hắn hướng mình tính nợ.

- Long Phi rất nhanh sẽ tới…

Yến Nam Thiên cười nói:

- Hắn là ông nội của Long Vũ, ta nghĩ ông cháu bọn hắn gặp mặt, tình huống có thể tốt một chút.

- Long Phi?

Khóe miệng Thiên Cơ đạo nhân mỉm cười, nói:

- Ngươi thật gian xảo... Nhưng theo ta được biết, Long Phi đối với chuyện năm đó cũng là canh cánh trong lòng. Yến Nam Thiên, ta xin khuyên ngươi một câu, cùng Long Phi quan hệ tốt một chút, nếu không ngươi sẽ rất phiền toái.

- Ta biết…

Yến Nam Thiên nói:

- Chẳng qua, ta hành sự có một chút nhượng bộ, khôi phục vinh quang của Long gia huynh đệ ở nghiệp đoàn dị năng, hơn nữa hứa hẹn, cho Long Vũ cạnh tranh chức vị hội trưởng.

- Ngươi thật hào phóng…

Thiên Cơ đạo nhân châm chọc nói:

- Ta xem ngươi là nhìn đứa con giữ không được, muốn nhân cơ hội mượn sức một mãnh tướng.

Yến Nam Thiên cũng sâu kín thở dài một tiếng, cũng không nói lời nào.

……………………………

………………………………

Hai ngày sau, Long Phi dẫn dắt viện quân chưa tới. Huyền Môn cùng Lâm Phong tổ tựu đã muốn bắt đầu, trong phạm vi đại quy mô quét sạch những dị năng giả nhìn như phát điên này ở Thiên Hải.

Riêng ngày đầu tiên đã chế ngự được hơn một trăm tên dị năng giả. Đồng thời tiểu đội điều tra Huyền Môn tại Bách Thánh tập đoàn đã phát hiện một cỗ khí tức âm tà.

Vương Quốc Duy tựa hồ đã dùng một pháp trận nào đó đem tòa nhà của Bách Thánh tập đoàn phong tỏa. Theo dự đoán, nhân viên bên trong bây giờ đã là lành ít dữ nhiều.

Ban đêm, Thiên Cơ đạo nhân phát hiện khoảng không trên mặt đất tập đoàn Bách Thánh xuất hiện một cỗ lốc xoáy yêu dị, tà khí không ngừng bay lên. Có thể sẽ phát sinh đại sự.

Sau khi khẩn trương bàn bạc, Thiên Cơ đạo nhân quyết định dẫn người tiến đến tập đoàn Bách Thánh điều tra. Phương diện Thiên Hải cũng là tích cực phối hợp, đúng lúc phong tỏa các con đường phụ cận tập đoàn Bách Thánh, tránh tổn thương không cần thiết.

Giữa đêm, Thiên Cơ đạo nhân, Tuyết Cơ, Phù Hoa, Thiên Thần Tử, Long Vũ, Yến Nam Thiên, Mã Ngọc cùng hơn mười cao thủ lấy thần thông đạo pháp tiến nhập vào tập đoàn Bách Thánh.

Bên trong đại sảnh, bọn hắn thấy được hai con mắt đỏ bừng của Yến Như Vân cùng mười tên dị năng giả. Yến Nam Thiên phát hiện, sức mạnh của bọn họ đích xác tăng lên rất lớn, nhất là dị năng thứ hai, lực sát thương phi thường mạnh mẽ. Nhưng ý thức của bọn hắn cũng bị mất đi, mặt xám như tro tàn, trong con ngươi chỉ phát ra sát khi, chứ không còn một chút linh khí.

Yến Nam Thiên thử gọi một tiếng:

- Như Vân... con làm sao vậy, con rốt cuộc làm sao vậy... cha đến đây...

- Giết…

Yến Như Vân trả lời là một chữ giết.

Tiếng giết vừa thốt ra, một nhóm dị năng giả đã vây quanh lại đây, đều tự thi triển tuyệt kỹ hướng mọi người đánh tới.

Yến Nam Thiên vì phòng Huyền Môn hạ sát thủ, vội vàng cùng đứa con chiến một chỗ.

Mấy phút đồng hồ sau, Thiên Cơ đạo nhân cùng Long Vũ liên thủ, mười tên dị năng giả phát cuồng kia đều bị tiêu diệt. Yến Như Vân cũng bị ông già chế phục, nhưng tình huống của hắn vẫn không ổn định.

- Mang theo hắn đúng là phiền phức…

Thiên Cơ đạo nhân đề nghị nói:

- Không bằng đưa hắn ra ngoài trước… Đợi chúng ta thu thập xong tên Vương Quốc Duy kia rồi nghĩ biện pháp cứu hắn.

- Không được!

Yến Nam Thiên nói:

- Ngoại trừ ta, người khác căn bản là không chế trụ nổi nó. Tuy rằng nó hiện tại thành bộ dáng này, nhưng hắn là con ta, ta không thể bỏ mặc nó.

- Giao cho ta…

Tuyết Cơ đi lên trước, nói:

- Ta trước tiên có thể đóng bang hắn. Đợi xong việc, ta tái giải phong, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ tổn thương.

- Cũng được…

Sắc mặt Yến Nam Thiên xụi xuống.

……………………………..

……………………………..

- Chủ nhân, hơi thở tà ác của Vương Quốc Duy tại trên tầng thượng.

Trên đường, La Lâm đã thành công xác định vị trí của khí tức tà ác.

Long Vũ lập tức thông báo với mọi người.

Thiên Thần Tử miệng nhếch lên, nói:

- Làm sao ngươi biết, chúng ta dựa vào cái gì phải tin tưởng ngươi?

- Ta tin…

Không đợi Long Vũ phản bác, Thiên Cơ đạo nhân đã dẫn đầu tiếp lời:

- Tiểu Vũ, ta tin tưởng ngươi, như vậy đi, lần này hành động để cho ngươi phụ trách.

- Tốt, không thành vấn đề…

Long Vũ lúc nói chuyện có vẻ phi thường tự tin.

Sắc mặt Thiên Thần Tử hơi đổi, thầm suy đoán, Thiên Cơ sư huynh nói như thế, chẳng lẽ muốn lấy lòng Long Vũ?

Tâm nghĩ đến đây, Thiên Thần Tử không khỏi lo lắng.

Chuyện năm đó, trên dưới Huyền Môn thì xem ra hắn là kẻ phản đối nhiều nhất. Những sự trừng phạt nghiêm khắc đối với Thủy Tiên đều là hoàn toàn do hắn đề xuất với Thiên Cơ đạo nhân.

Hắn lo lắng tương lai Long Vũ sẽ tìm mình tính sổ.

- Chủ nhân, nếu em phân tích đúng, thì ý thức của Vương Quốc Duy đã hoàn toàn bị cắn nuốt.

La Lâm nói.

- Vậy sao?

Long Vũ cũng đã cảm nhận được một cổ khí tức hắc ám tu chân.

- La Lâm à, chúng ta đã đoán sai rồi, anh xem kẻ phụ thân tuyệt đối không phải là ma thú, mà là hắc ám tu chân.

Long Vũ nói:

- Cũng không biết có phải là tên Hắc Minh kia không?

- Không phải…

La Lâm nói:

- Khí tức tên Hắc Minh đó em nhớ rõ, không phải như thế. Hắn hẳn là thuộc hạ của Hắc Minh, nhưng tu vi của hắn cũng không thấp, chúng ta phải hành động cẩn thận. Chủ nhân, chuyện lần này anh đừng rat tay, cẩn thận bị lão già Thiên Cơ lợi dụng…

- Ha ha.

Long Vũ cười nói:

- La Lâm, em hiện tại thật sự là càng lúc càng giống người… Đúng rồi, em rốt cuộc có hay không biết rõ sự tình, vì cái gì em lại nảy sinh cảm xúc con người. Còn nữa, em có hay không có loại suy nghĩ giống con người?

Đối với La Lâm, Long Vũ càng ngày càng cảm thấy kì quái. Nhưng nàng cũng là đến từ tương lai, nên tình huống cụ thể hắn cũng không biết chính xác.

- Em... Không biết…

La Lâm tựa hồ có chút nghĩ một đằng nói một nẻo. Nhưng Long Vũ cũng không có suy nghĩ nhiều.

………………………………

………………………………

Dọc theo đường đi, dựa vào Long Vũ nhắc nhở, mọi người thực nhẹ nhàng tránh được dị năng giả cùng cạm bẫy, hơn nữa đưa bọn họ một lưới bắt hết.

Sau một giờ chạy bộ, mọi người rốt cuộc cũng đi lên tầng cao nhất. Vương Quốc Duy tựa hồ không ngờ rằng tốc độ bọn họ lại nhanh như thế. Giờ phút này, hắn ở tầng đỉnh đã cài đặt một cái Tà Ác trận pháp, sử dụng máu tươi của con người, đang ra sức mở một thông đạo đi Huyền Cảnh.

Giữa không trung, một cái động khẩu lớn như miệng bát đã sắp hình thành

La Lâm đã có thể cảm ứng rõ ràng được khí tức tà ác của Huyền Cảnh bên trong đó. Chiếu theo tình huống này, hắn âm mưu tìm viện binh từ Huyền Cảnh đến đây giúp đỡ.

- Là Huyền Cảnh thông đạo, phải ngăn cản hắn.

Long Vũ vội vàng nhắc nhở.

Mọi người đều nhất thời căng thẳng, không ai dám sơ suất. Trong những người hiện giờ, Tuyết Cơ, Mã Hiểu Mai, Mã Ngọc đều đã đi đến Huyền Cảnh. Ma thú, người tu đạo ở Huyền Cảnh có bao nhiêu lợi hại, bọn họ đều biết. Nếu thông đạo đến Huyền Cảnh thật sự bị mở ra thành công, phiền toái sẽ rất lớn.

- Muốn ngăn cản ta sao?

Khuôn mặt anh tuấn của Vương Quốc Duy giờ phút này trở nên âm trầm, trên trán lượn lờ một cỗ hắc khí nhàn nhạt.

Hắn chậm rãi đi tới, nói:

- Nhân loại thật ngu xuẩn, nhìn xem ta là như thế nào mở ra thông đạo Huyền Cảnh, các ngươi căn bản là không ngăn cản được ta...

- Để ta đối phó hắn…

Vì muốn đề cao danh tiếng của Mã gia, Mã Ngọc chủ động tiến lên xuất chiến.

- Ngươi... Ha ha….

Vương Quốc Duy liếc mắt một cái đã nhìn thấu tu vi cảnh giới của Mã Ngọc, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, hơi có chút khinh thường.

Mã Ngọc bị chọc giận, liền cười lạnh một tiếng cầm kiếm tiến lên chuẩn bị đại chiến.

Hai người bắt đầu tích tụ công lực, Mã Ngọc biết đối thủ cường ngạnh, cũng không dám xem thường, đề thăng đạo lực tăng lên đến cực hạn. (DG: Ta thắc mắc, đã pt săn boss mà sao lại không đánh hội đồng nhỉ Biên: Cái này là phần thưởng chia theo cá nhân, tính dame cuối nên bọn kia đứng coi thôi)

Toàn thân Vương Quốc Duy đã bao phủ một cỗ hắc khí, hai gò má lập tức đều bị che đi. Hắn âm thầm kêu khổ, nhìn không rõ thực lực của Vương Quốc Duy, biết mình đã liều lĩnh ứng chiến, thật sự là khó nuốt.

Nhưng vì sự vẻ vang của Mã gia, giờ phút này hắn cũng bất chấp.

Vương Quốc Duy cũng thầm giật mình, hắn phát hiện trên người Mã Ngọc có vài tia khí tức Huyền Cảnh. Nếu suy đoán của hắn đúng, Mã Ngọc hẳn là đã đi đến Huyền Cảnh.

- Ngươi đã đến Huyền Cảnh, nhưng so với ta, ngươi chỉ là bèo bọt, nếu không muốn chết, ta khuyên ngươi cút sang một bên.

Vương Quốc Duy khinh thường nói.

Lời này vừa nói ra, Mã Ngọc toàn thân run rẩy, nét mặt già nua ửng đỏ, cũng không đáp lời, giương tay phát ra một tia sáng kỳ dị. Thân kiếm bị một tầng bạch quang nồng đậm quay chung quanh, hàn khí bức người.

Vương Quốc Duy vẫn gác hai tay sau lưng, trong mắt mặc dù hiện lên một tia ngạc nhiên, nhưng nhìn ra được, hắn đối với Mã Ngọc thật không để ý.

Đột nhiên thân hình vừa động, Vương Quốc Duy quỷ dị lướt về phía Mã Ngọc, theo sau hắc khí đầy trời. Người chung quanh cơ hồ không nhìn rõ thân ảnh của hắn.

Mã Ngọc cũng vậy, hắn chỉ thấy một đoàn hắc khí rất nhanh đánh tới. Hắn kinh hãi, vội vàng lui về phía sau, đồng thời trong tay phát ra vài đạo hỏa phù do chính tay Mã Chính Phong làm ra.

- Phừng….

Một cỗ hỏa diễm phóng lên cao, ngăn trở hắc khí phía trước, hơn nữa hiệu quả cũng không tệ lắm. Ngay cả thần sắc Thiên Cơ đạo nhân luôn trang nghiêm cũng cảm thấy kinh ngạc.

Vương Quốc Duy tựa hồ cũng không nghĩ tới, hắn lại có thủ đoạn như vậy. Hỏa phù này rõ ràng chính là thủ đoạn thường thấy thiên sư tại Huyền Linh Thiên ở Huyền Cảnh. Lão tiểu tử đó tuyệt đối đã đến Huyền Cảnh.

Bởi vì khinh địch, Vương Quốc Duy lâm vào thế bị động.

Tâm tình Mã Hiểu Mai lúc này mới dịu lại một chút. Nhưng đối với việc phụ thân cùng Vương Quốc Duy đánh nhau sống chết, nàng cũng không thể nào lạc quan.

- Anh Vũ, nếu cha em sơ xuất, anh có thể tiếp ứng một lần không?

Đi đến gần Long Vũ, Mã Hiểu Mai thấp giọng hỏi.

- Ừ…

Long Vũ tuy rằng không muốn để ý đến Mã Hiểu Mai, nhưng mạng người là chuyện tình quan trọng, hắn tự nhiên cũng không dám lãnh đạm:

- Cô yên tâm đi, tôi biết nên làm như thế nào.

- Cám ơn!

Mã Hiểu Mai nói.

Long Vũ đột nhiên quay đầu nói:

- Lợi ích, vinh dự Mã gia, thật sự trọng yếu như vậy sao? Thậm chí có thể ngay cả tính mệnh cũng không muốn?

Thiên Cơ đạo nhân đầu cũng không chuyển, thản nhiên nói:

- Tiểu Vũ, ngươi không phải người tu đạo trong gia tộc, ngươi căn bản không có biện pháp lý giải tâm tình của bọn họ.

Long Vũ nghi hoặc nói:

- Ý của sư tổ là người có thể hiểu được cách làm của Mã Ngọc.

Thiên Cơ đạo nhân gật gật đầu:

- Ta tiếp xúc qua rất nhiều gia tộc tu đạo, bọn hắn không có chỗ nào mà không phải là vì lợi ích cùng vinh dự gia tộc mà dốc hết tâm huyết, hơn nữa rất nhiều người đều có thể hy sinh tánh mạng.

Long Vũ âm thầm lắc đầu, tâm tư những người này hắn sợ là vĩnh viễn cũng không thể hiểu được.
Bình Luận (0)
Comment