Đặc Thù Không Gian

Chương 246

- Không có.

Bạch Mi đạo nhân mỉm cười, nói:

- Vu lực cùng trí nhớ của Hương Hương đã thức tỉnh rồi, nhưng lòng của cô ta vẫn không có thay đổi. Vì ngươi đó, Tiểu Vũ, cô ta yêu ngươi. Vì ngươi, cô ta không tiếc trở mặt cùng Huyền Minh, trở mặt cùng Vu tộc. Hương Hương là một cô gái tốt, ta hy vọng ngươi có thể đối tốt với cô ta. Ngàn vạn lần không nên cô phụ một mảnh thâm tình của cô ta đối với ngươi.

- Nhưng cô ấy là Vu tộc...

Long Vũ hỏi:

- Con nên làm sao bây giờ?

- Thuận theo tự nhiên đi!

Bạch Mi đạo nhân giải thích:

- Hương Hương là Hậu Thổ chuyển kiếp, cho nên cô ấy mặc dù là Vu tộc, nhưng lại có nhân tính.

- Là như vậy sao? Con hiểu được!

Long Vũ nói:

- Bạch Mi đạo nhân, con sẽ đi tìm Hương Hương bây giờ.

- Đi đi, chuyện Vô Tình Phong ta sẽ xử lý. Nêu thật không được, ta sẽ lại đi tìm ngươi.

Bạch Mi đạo nhân nói:

- Tiểu Vũ, cố lên. Nhân loại cùng Tổ Vu kết hôn, đây chính là lần đầu tiên kể từ khi khai thiên tích địa đó, ta sẽ nhìn ngươi làm chuyện này thật tốt...

"…"

Long Vũ hơi hơi nghiêng người, Bạch Mi đạo nhân cười nói:

- Yên tâm đi, con sẽ không để cho người thất vọng.

……………………………

……………………………

Long Vũ cũng không biết, Đường Hương Hương đang gặp phải chuyện phiền toái.

Nguyên bản Đường Hương Hương đang tự tại ở Thái Dương Phong ngắm trăng. Trong lòng tưởng niệm tình lang của mình. Nào ngờ, một cỗ khí tức nguy hiểm đang lặng lẽ tiến đến.

Quay đầu, Đường Hương Hương thấy một nam tử trẻ tuổi xuất hiện ở phía sau nàng. Nàng hơi kinh hãi. Trong lòng âm thầm lo lắng. Nàng thật sự không thể tưởng tượng, với tu vi hiện tại của nàng, lại có người có thể tiếp cận mà nàng lại không biết.

- Ngươi là ai?

Đường Hương Hương khẽ quát một tiếng.

- Người sùng bài ngươi!

Khoes miệng người đó hơi mỉm cười, hứng thú nhìn Đường Hương Hương, nói:

- Hậu Thổ nương nương. Không nghĩ tới nàng bây giờ lại mang bộ dạng như vậy, nhưng mà như thế cũng tốt. Hình dáng hiện tại của nàng, ta rất thích. Đi thôi. Ta sẽ mang cho nàng hạnh phúc...

- Đồ điên!

Đường Hương Hương nói.

- Đồ điên?

Người trẻ tuổi đột nhiên nở nụ cười:

- Trước kia nàng gọi ta như vậy. Trước kia nàng còn nói ta là sắc ma... Đương nhiên, nàng hiện tại có thể không biết ta. Bởi vì hiện tại ta đã thay đổi thân phận. Như vậy đi, nàng có thể gọi ta là Bách Sắc tiên nhân.

- Tiên nhân?

Sắc mặt Đường Hương Hương hơi đổi:

- Ngươi tới từ Tiên Cảnh?

"Ha ha!"

Bách Sắc tiên nhân khẽ cười một tiếng nói:

- Hậu Thổ nương nương của ta, chẳng lẽ nàng không cảm ứng ra khí tức của ta sao? Đi thôi, ta mang nàng đi Tiên Cảnh, rời xa thế giới không sạch sẽ này, ta sẽ cho nàng hạnh phúc. Ta sẽ bao che nàng, tranh đấu giữa Luyện Khí Sĩ cùng Vu tộc sẽ triệt để rời xa nàng.

- Thực xin lỗi, ta không có ý định rời đi lúc này. Còn nữa, ta đối với ngươi không có một chút thiện cảm nào, mời ngươi đi cho.

Đường Hương Hương nhíu mày nói.

- Là sao?

Bách Sắc tiên nhân cười lạnh nói:

- Hậu Thổ, nàng hiện tại đâu bằng ngày xưa, ta tới tìm nàng, hoàn toàn là tôn trọng nàng. Nàng cũng không nên rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.

- Cút!

Mắt thấy đối phương bại lộ ra diện mạo xấu xa, Đường Hương Hương cũng hơi tức giận.

Bách Sắc tiên nhân trêu đùa:

- Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu. Hậu Thổ, cho dù nàng không theo ta đi, vậy thì ta cũng sẽ cường ngạnh mang nàng đi. Trước kia, ta thích nàng.

- Nhưng khi đó, nàng chính là Tổ Vu cao quý của Vu tộc. Hậu Thổ nương nương, ta không đánh lại nàng. Nhưng hiện giờ khác rồi, tuy rằng vu lực của nàng vẫn mạnh mẽ như trước kia vậy, nhưng nàng không có Vu tộc cường hãn nữa, hiện tại ta không sợ nàng nữa...

- Vô sỉ!

Đường Hương Hương quát một tiếng, kiếm trong tay bắt rút ra, thân hình đột rời khỏi mặt đất, mang theo một trận gió xoáy. Bích Thủy pháp kiếm trong tay chém tới cổ Bách Sắc tiên nhân, kiếm kình mãnh liệt vô cùng.

Bách Sắc tiên nhân thấy Đường Hương Hương xuất ra kiếm thế kinh người, hơi mỉm cười, lắc mình liền tránh thoát.

- Ha ha!

Bách Sắc tiên nhân lại cười to:

- Hậu Thổ ơi Hậu Thổ, không nghĩ tới, hiện giờ nàng mới bắt đầu sử dụng kiếm. Năm đó, nàng còn sử dụng được Cửu Thiên Tức Nhưỡng... Cũng tốt, không có Cửu Thiên Tức Nhưỡng, ta chẳng phải là càng dễ dàng bắt được nàng sao.

- Ta biết ngươi là ai, ngươi chính là cái tên tiên nhân đê tiện vô sỉ Tảo Bả tiên ở Tiên Cảnh kia...

Đường Hương Hương cười lạnh nói:

- Đối phó với ngươi, cho dù không có Cửu Thiên Tức Nhưỡng, ta cũng có thể làm cho ngươi chết không có chỗ chôn.

- Khẩu khí thật lớn!

Bách Sắc tiên nhân cười nói:

- Ta xem nàng làm sao giết ta?

Đường Hương Hương khẽ quát một tiếng, Bích Thủy pháp kiếm trong tay tựa như tia chớp đâm tới. Tay phải Bách sắc tiên nhân vừa lật, một thanh kiếm tiên màu rám nắng nhất thời xuất thủ.

"Keng!" Một tiếng, hai người đánh giáp lá cà, trận chiến phát ra những tiếng bạo liệt thật lớn. Công kích vừa mới kết thúc, hai người liền vội vàng lui về phía sau.

- Ha ha!

Đường Hương Hương khinh thường cười khẽ:

- Đem cái chổi của ngươi luyện chế thành kiếm tiên, sáng kiến không tệ đâu. Ta rất hiếu kỳ, mấy năm nay, ngươi rốt cuộc có kỳ ngộ gì, lại có được một thân tu vi như vậy.

- Chờ nàng thần phục dưới háng của ta, ta tự nhiên sẽ nói cho nàng biết.

Bách Sắc tiên nhân phun ra những lời thối hoắc:

- Nhớ kỹ, đây là tiên kiếm Tảo Bả của ta.

Khi nói chuyện, Đường Hương Hương lại công kích tới, chỉ thấy Bích Thủy pháp kiếm trong tay nàng cao thấp tung bay, trong nháy mắt đã bắn ra hơn mười đạo kiếm quang màu trắng, kiếm kình nhanh như lôi đình.

Tảo Bả tiên kiếm của Bách Sắc tiên nhân bắn ra kiếm quang màu rám nắng, cùng Đường Hương Hương triền đấu. Tu vi hai người nhìn qua có vẻ ngang nhau, chênh lệch không lớn.

Bất quá khóe miệng Bách Sắc thủy chung vẫn duy trì mỉm cười, tựa hồ đã tràn ngập tin tưởng tất thắng.

Đột nhiên, Bích Thủy pháp kiếm của Đường Hương Hương đột nhiên thu lại, hai tay cầm kiếm của nàng lập tức giơ Bích Thủy pháp kiếm lên đỉnh đầu, đánh xuống đầu của Bách Sắc tiên nhân. Kiếm kình cương mãnh y như như phá vỡ không gian, phát ra một tiếng rít bén nhọn.

Bách Sắc tiên nhân mỉm cười, hai tay nắm chặt Tảo Bả tiên kiếm, tiên khí quanh thân lượn lờ. Chỉ thấy thân hình hắn đột ngột xoay tròn, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Đường Hương Hương, một đạo kiếm quang hùng hồn hướng tới thân Bích Thủy pháp kiếm vọt đến.

"Keng!" Tiếng kim thiết giao kích vang lên, Bách Sắc tiên nhân chỉ cảm thấy khí thế một kiếm này của Đường Hương Hương giống như cuồng lôi nháy mắt đã tới trước mắt, kiếm tiên trong tay vội vàng ngăn tại trước mặt.

"Ầm ầm!" Một tiếng oanh kích sấm rền tiếng vang lên, Bách Sắc tiên nhân lập tức cảm nhận thấy trên thân kiếm Đường Hương Hương đột nhiên bạo tăng mấy thành, lực lượng mạnh mẻ vô cùng, trong nháy mắt toàn bộ bạo phát ra, thân hình Bách Sắc tiên nhân không tự chủ được bị chấn lùi lại vài chục bước. Kinh khủng hơn chính là một cỗ kình khí cường đại vô hình, lúc này đang dọc theo Tảo Bả tiên kiếm không ngừng xâm lấn vào trong cơ thể. Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân đại biến, vội vàng thúc dục lực lượng trong cơ thể. Nháy mắt, tiên lực vận chuyển một chu thiên, lập tức làm cho cỗ lực lượng này trục xuất ra bên ngoài cơ thể. Cỗ lực lượng này đúng là vu lực của Vu tộc.

Vu lực đối với tiên lực, lực đạo có tính ăn mòn.

Đương nhiên, ở đây là nói đến là vu lực của Tổ Vu.

Bình thường, trên lý thuyết Đại Vu cũng không thể đạt tới trình độ như vậy.

Vừa mới trục xuất cổ lực lượng này ra, Bích Thủy pháp kiếm của Đường Hương Hương đã đến trước mắt. Bích Thủy pháp kiếm xen lẫn theo khí thế lôi đình sét đánh, tiếng rít phá không không ngừng, nháy mắt cũng đã công tới trước ngực Bách Sắc tiên nhân.

Bách Sắc tiên nhân cả kinh, kình lực Tảo Bả tiên kiếm chảy như điên, trên kiếm phong lộ ra kiếm quang, đánh úp về phía Bích Thủy pháp kiếm của Đường Hương Hương.

"Keng!" Vài tiếng vang vang lên, binh khí hai người lại giao nhau, phát ra tiếng kim loại va chạm thanh thúy. Đường Hương Hương tựa hồ càng đánh càng hăng.

Chỉ thấy nàng giơ Bích Thủy pháp kiếm trong tay lên bổ ngang một kiếm, muốn áp dụng phương thức lấy cứng chọi cứng để đối phó Bách Sắc tiên nhân.

Mắt thấy Đường Hương Hương sắp cuồng mãnh bổ trúng kiếm trên tay, kiếm thế Bách Sắc tiên nhân cấp tốc chuyển biến, một kiếm đâm thẳng ra đột nhiên biến mất ở trước mắt Đường Hương Hương, không thấy đâu nữa. Cùng một thời gian, sau lưng Đường Hương Hương lập tức truyền đến một đạo kiếm khí mạnh mẽ vô cùng.

Đường Hương Hương thầm kêu không ổn, vội vàng xoay người. Nếu nàng là Hậu Thổ như trước kia, một kiếm này cũng không làm khó được nàng. Nhưng giờ phút này bất đồng, sau khi chuyển sang kiếp khác, nàng đã yếu kém hơn.

Bích Thủy pháp kiếm của Đường Hương Hương thuận thế vung về sau, chuẩn xác kích trúng kiếm của Bách Sắc tiên nhân từ phía sau lưng công tới, chỉ nghe "Phanh" một tiếng, hai người như như giật điện vội vàng thối lui.

Lúc này, sắc mặt Đường Hương Hương một mảnh tái nhợt không còn chút máu, hiển nhiên nàng tuy ứng phó kịp thời, nhưng là cũng ăn chút thiệt thòi. Khí huyết trong cơ thể từng đợt cuồn cuộn.

- Bách Sắc, ngươi cũng không hơn gì…

Đường Hương Hương cười lạnh một tiếng, giơ kiếm, phi thân mà lên. Bích Thủy pháp kiếm như mưa rền gió dữ hướng tới Bách Sắc tiên nhân trái chém phải đâm, xuống tay nặng nề, không giữ lại chút đường sống nào.

Bách Sắc tiên nhân biến sắc, kiếm tiên trong tay vung tới, nháy mắt chém ra hơn mười đạo kiếm quang, đem công kích của Đường Hương Hương hóa giải.

Dù vậy, Đường Hương Hương vẫn không có nửa điểm e ngại. Ngay khi Bách Sắc tiên nhân vừa mới đứng vững, Đường Hương Hương đã phát ra một tiếng kêu to, lần thứ hai phi thân lên, Bích Thủy pháp kiếm giống như gió to sóng lớn kéo theo không khí bốn phía hướng Bách Sắc tiên nhân điên cuồng đâm tới.

Bách Sắc tiên nhân chứng kiến một chiêu này, trong lòng không khỏi kinh hãi. Không nghĩ tới không có thân thể của Tổ Vu, Hậu Thổ chuyển sang kiếp khác vẫn có thể lợi hại như vậy.

- Hương Hương, anh tới giúp em!

Ngay lúc này, Đường Hương Hương nghe được một thanh âm quen thuộc. Không cần quay đầu cũng có thể biết là Long Vũ đã đến.

- Ngươi là ai?

Bách Sắc hơi hơi quay đầu, cười lạnh nhìn Long Vũ nói:

- Ngươi là ai? Không nên gây trở ngại cho chuyện tốt của ta, lập tức cút ngay.

- Hừ!

Long Vũ đi tới sóng vai cùng Đường Hương Hương, đứng chung một chỗ, nói:

- Ta là nam nhân của Hương Hương. Bản thân ta lại muốn hỏi ngươi, ngươi là cái thứ gì, dám đến Huyền Môn giương oai.

Đường Hương Hương sợ Long Vũ khinh địch, vội vàng nói:

- Anh Vũ, hắn là Tảo Bả tiên ở Tiên Cảnh...

- Tiên Cảnh?

Sắc mặt Long Vũ sắc mặt hơi đổi: ‘

- Ngươi tới từ Tiên Cảnh? Xin hỏi ngươi muốn làm gì?

Long Vũ còn tưởng rằng người này là người Tiên Cảnh muốn xuống dưới tiêu diệt Vu tộc.

- Tiểu tử, đảm lược của ngươi thật lớn, ta là Tảo Bả tiên... Không, ta Bách Sắc tiên nhân coi trọng nữ nhân kia, ngươi tính toán nhúng chàm vào sao? Lá gan của ngươi thật lớn đó.

Sắc mặt Bách Sắc tiên nhân đại biến, trong đôi mắt tóe ra tia ghen tị không thể che dấu.

Nghe Bách Sắc tiên nhân vừa nói như thế, Long Vũ nhất thời minh bạch. Hóa ra mình đã đoán sai, cái tên gọi là tiên nhân này cũng không phải tới trợ giúp Huyền Cảnh cùng thế giới sự thật.
Bình Luận (0)
Comment