Đặc Thù Không Gian

Chương 260

Việc này có quan hệ đến sinh tử cá nhân của Long Vũ, cũng quan hệ đến tiền đồ tương lai, hắn liền lớn mật lặng lẽ tiến hành… Mà động lực dung hợp Long Vũ nghĩ La Lâm không thể tính toán hoàn chỉnh được, may mà còn có trí nhớ, kinh nghiệm của La Hậu. Trên thực tế, cho tới tận bây giờ Long Vũ cũng không rõ ràng lắm, việc dung hợp hai cổ lực lượng này đến tột cùng sẽ xuất hiện kỳ tích gì? Hoặc tại nạn gì?

- Thật lớn mật?

Vu Thần Ba Độ tựa hồ cũng nhìn ra được tâm tư của Long Vũ, hắn khẽ cười nói:

- Xem ngươi vội vã đi tìm chết như vậy ta cũng lười động thủ. Hai cỗ lực lượng hoàn toàn bất đồng mà dung hợp lại, đan điền và kinh mạch của ngươi nhất định sẽ nứt toác mà chết…

Lời này vừa nói ra, các vị lệnh chủ, cao nhân giờ phút này đều nhìn ra manh mối trên người Long Vũ.

Thi Nhân, Đường Hương Hương song song bay ra tính gấp rút cứu viện. Nửa đường thì bị Ba Độ ngăn lại:

- Không được qua đây… ta biết tâm tư của hai ngươi. Hậu Thổ, ngươi hãy giác ngộ đi, theo một tên điên như vậy đúng là không có tiền đồ.

Đường Hương Hương bĩu môi một cái, cả giận nói:

- Tránh ra, nếu không đừng trách ta trở mặt. Ba Độ, tính tình của ta ngươi cũng biết rõ, một khi đã quyết định chuyện gì thì ta sẽ không bao giờ quay đầu. Hy vọng ngươi không nên ép ta.

- Hừ!

Ba Độ cả giận nói:

- Hậu Thổ, ngươi thực sự làm cho ta thất vọng, ta đã nhường nhịn ngươi mấy lần rồi nhưng ngươi lại dám nói với ta như vậy. Ngươi đã không nói đến tình cảm, vậy ta cũng sẽ không bận tâm đến tình cảm đồng tộc. Hôm nay, ta liền đem ngươi và thằng nhóc Long Vũ này thu thập luôn một thể.

Thông đạo giữa huyền cảnh và thế giới chân thực bị hủy, Ba Độ trong lòng vốn rất tức giận, lúc này đây cũng không thể khoan dung nổi việc Hậu Thổ phản bội.

- Ba Độ, ta cho tới lúc này cũng chưa bao giờ sợ ngươi!

Đường Hương Hương lấy Cửu Thiên Tức Nhưỡng làm vũ khí, tính cùng Ba Độ đối chiến.

- Đối thủ của ngươi là ta!

Ngay lúc này, Long Vũ đã hoàn tất việc thay đổi lực lượng. Hắn quát lạnh một tiếng, thân hình sáng ngời trong khoảnh khắc xuất hiện trước mặt Ba Độ chắn trước Đường Hương Hương.

- Hương Hương, em lui ra, để anh đối chiến với Ba Độ!

Long Vũ ánh mắt chuyển hướng tới Vu Thần Ba Độ, quát:

- Lão tặc ngươi thật quá mức ích kỷ, rõ ràng là vì tư tâm của bản thân mà dám xuất khẩu cuồng ngôn nói cái gì vì lợi ích của Vu tộc mà suy nghĩ. Ngươi muốn gây chiến với Thiên Ngoại Thiên chính là tự tìm cái chết, vì cớ gì lại phải liên lụy đến Vu tộc. Tam giới hiện giờ vận mệnh đang ổn định, lòng dân đang yên vui, hết thẩy trật tự đều gọn gàng ngăn nắp, ngươi vì sao lại phải phá hư. Từ xưa tới nay tà không thể thắng chính…

Long Vũ chỉ trích, đồng thời nổi lên sát chiêu. Lần này dung hợp hai cổ lực lượng, không nghĩ tới lại thành công. Hai cổ lực lượng này dung hợp lại không đơn giản là một cộng một bằng hai, mà tăng lên vô số lần.

Tuy rằng Long Vũ còn không biết lực lượng này nếu lên đến đỉnh phong sẽ như thế nào. Nhưng hắn lúc này tràn ngập tin tưởng, trong tam giới, bất kể là ai hắn đều tin tưởng có thể chiến một trận.

Vu Thần Ba Độ vẫn bảo trì bộ dạng tao nhã thong dong. Đối với lời chất vấn của Long Vũ không hề tức giận, nhìn Long Vũ sắp ra sát chiêu trong mắt Ba Độ hiện vài tia khinh thường, nói:

- Được rồi, bớt nói nhảm đi. Không thì sẽ khiến cho ta ghê tởm đến chết mất… cái gì mà chính nghĩa, cái gì mà thay trời hành đạo. Tất cả đều là chó má. Không quản ngươi là cái gì, đều phải dùng thực lực để nói chuyện. Người mạnh là vua, chỉ cần thắng lợi tà ác cũng có thể là chính nghĩa…

Nói tới đây, sát khí toàn thân Ba Độ như thủy triều trào ra, trầm giọng nói:

- Nói cho ta biết, ngươi có phải là người đến từ Thiên Ngoại Thiên hay không, nếu không bản tôn sẽ hạ sát thủ đấy.

- Thẳng thắn mà nói ta có chút liên quan tới Thiên Ngoại Thiên.

Long Vũ nói.

- Ha ha!

Vu Thần Ba Độ khẽ cười một tiếng:

- Có những lời nói này của ngươi, coi như ngươi là người từ Thiên Ngoại Thiên ta cũng đem ngươi giết chết.

Chỉ thấy Vu Thần Ba Độ tay phải hóa chỉ thành kiếm, hướng tới phía bên ngoài cách Long Vũ hai trượng. Trong phút chốc, đầu ngón tay lập tức phát ra một đạo vu lực như có như không giống như kiếm quang bình thường. Hướng tới Long Vũ cấp tốc phi tới.

Cùng lúc đó, Long Vũ song chưởng hướng về phía trước. Hai con rồng lửa màu tím hướng về phía Ba Độ bay tới, hiện giờ tại đây mọi người đều có thể cảm ứng được. Lực lượng công kích của Long Vũ vừa có khí tức của Tử Kim Thiên Viêm, vừa có khí tức của đạo lực. Bất quá năng lượng kia quá cường đạo, lực hủy diệt mạnh hơn trước kia rất nhiều.

- Ầm!

Lực lượng của hai người chính diện giao phong giữa không trung, từng tiếng nổ vang lên. Thật không ngờ kiếm mang của Long Vũ như một mũi nhọn giữa không trung vẫn hướng về phía Ba Độ vọt tới.

Ba Độ dường như đã sơ ý, phòng ngự trước ngực không kịp đưa lên thì đã bị đánh trúng, trường bào màu đen trên người lập tức bốc cháy. Đồng thời, một cỗ lửa nóng đang chạy dọc theo toàn thân hắn rồi chui vào trong cơ thể hắn.

Vu Thần Ba Độ trong lòng cả kinh, đương trường quát lớn một tiếng, vu lực trong người nhanh chóng quay ngược trở lại, một cổ vu lực cường đại từ toàn thân Ba Độ tuân ra, trong khoản khắc chắc sẽ đem cỗ lửa nóng này dập tắt.

Bất quá sau đó, bộ dạng Ba Độ có chút giống sói.

- Đáng giận, đáng chết!

Ba Độ đương nhiên cũng không lo ngại, nhưng bị Long Vũ đốt cháy quần áo, cũng thật sự là dọa người. Đương nhiên, Ba Độ không thể dự đoán được uy lực của ngọn lửa này lại cường đại như vậy.

Mắt thấy Long Vũ làm Ba Độ bị thương, Đường Hương Hương, Thi Nhân tâm thần nhất thời buông lỏng.

Đương nhiên chuyện trước mắt không tính là quá sức tưởng tượng, nhưng vẫn là sự thật.

Vu Thần Ba Độ nén giận ra tay tiếp, chắp tay trước ngực đánh ra một đạo ấn quyết, trong khoảnh khắc nơi lòng bàn tay trào ra một cổ vu lực cường đại, tản mát ra quang mang chói mắt, bốn phía nhất thời bị chiếu sáng lên:

- Đi chết đi!

Ba Độ thôi động song thủ, công kích liền hướng tới Long Vũ quét qua.

Long Vũ vội vàng gọi Vấn Thiên Thần Long tạo thành phòng ngự trước mặt, cùng lúc đó hai tay hắn cũng cầm kiếm chém ra hơn mười đạo kiếm quang đánh tới.

- Bang bang!

Tiếng nổ không ngừng vang lên, kình khí bắn ra bốn phía, chỗ này hoàn toàn bị khí lãng che lại. Trong lúc này Long Vũ đột nhiên kêu đau đớn một tiếng.

- Ha ha!

Vu Thần Ba Độ cuồng tiếu nói:

- Không biết tự lượng sức mình, ngươi cho rằng ngươi là ai, Long Vũ ngươi chịu chết đi…

Sau vụ nổ, sắc mặt Long Vũ một mảng trắng bệch, tiểu phúc bị chỉ pháp của Ba Độ xuyên qua.

Máu tươi nóng bỏng không ngừng từ bụng chảy ra, hiển nhiên Long Vũ không chịu nổi công kích của Ba Độ.

Nguyên lai Ba Độ phát ra công kích chính là tử mẫu công kích. Dùng một đạo công kích làm lóa mắt địch còn thực chiêu là đạo công kích ở phía sau. Long Vũ đúng lúc này cản thành công mẫu chiêu nhưng mà hắn vẫn xem nhẹ tử chiêu nên bị dính đòn.

Tử chiêu của Vu Thần Ba Độ được được mẫu chiêu hỗ trợ trong lúc mẫu chiêu va chạm với Long Vũ, tử chiêu tiếp tục hướng tới Long Vũ bay đến.

Bởi vì lúc này tình huống hỗn loạn, Long Vũ cũng không nhận thấy được kiếm khí đã muốn đột phá phòng ngự đi đến trước mặt, đợi cho trong đầu vang lên cảm giác nguy cơ chưa từng có thì kiếm khí bén nhọn đã đâm trúng bụng. Bụng Long Vũ chịu một cổ kiếm khí xuyên qua, lộ ra một lỗ máu sâu không thấy đáy.

Long Vũ ôm bụng ngồi xổm xuống, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hai tay lại càng gắt gao đề chặt lại lỗ máu, ngoài cách này ra chẳng còn cách nào ngăn dòng máu tiếp tục chảy ra.

Miệng vết thương đã bị lực lượng vu lực rất mạnh phá hoại, giờ phút này miệng vết thương nhất thời trong khoảnh khắc không cách nào khép lại được.

Trên mặt Vu Thần Ba Độ sát khi bức người, chậm rãi đi tới, trầm giọng nói với Long Vũ:

- Người trẻ tuổi, nếu không phải người ở Thiên Ngoại Thiên, ta đây sẽ không hạ thủ lưu tình đâu.

Thi Nhân, Đường Hương Hương nhân cơ hội này song song bổ nhào đến, nâng Long Vũ dậy. Đường Hương Hương tinh thông thuật trị liệu mà nàng lại là Tổ Vu, nàng vội vàng giúp Long Vũ cầm máu.

Thi Nhân trừng mắt hạnh lạnh lùng nhìn Vu Thần Ba Độ, hận không thể giết hắn chết luôn. Vì người đàn ông của mình mà xả ra ngụm ác khí.

Vu Thần Ba Độ thờ ơ nhìn Thi Nhân, chậm rãi nói:

- Các ngươi không ngăn được ta đâu… Sát ý của ta đã quyết, các ngươi thức thời thì tránh ra đi.

- Lão tặc, ta sẽ không cho ngươi làm tổn thương Long Vũ.

Thi Nhân nghiêm túc nói.

- Vậy bản tôn đưa ngươi lên đường trước!

Ba Độ hạ tay xuống, tay phải thành kiếm chỉ, hướng Thi Nhân bay tới. Lúc này đây lực công kích tựa hồ so lúc đối phó Long Vũ thì kém hơn. Nhưng với công lực hiện tại của Thi Nhân vẫn không cách nào chống cự được.

Mắt thấy Thi Nhân sẽ chết dưới công kích của Vu Thần Ba Độ. Đúng lúc này, ba vị lệnh chủ Phương Thiên Địa cùng nhau thi triển đại thần thông, ba cổ lực lượng hợp lại một chỗ, hướng tới Ba Độ.

Hai cổ lực lượng mạnh mẽ va chạm trong tích tắc, lập tức đương trường nổ tung, tiếng nổ mạnh lần thứ hai mãnh liệt vang lên, hai cỗ lực lượng quấn lấy nhau rồi chậm rãi biến mất.

Sắc mặt Vu Thần Ba Độ không khỏi biến đổi, vội vàng quay đầu lại nhìn về phía ba người Hắc Thiên Ma Thần, trầm giọng nói:

- Các ngươi thực muốn cùng ta ở thế đối lập?

- Ngươi không thể làm hại bọn họ!

Phượng Hậu Thiên Âm nói:

- Thi Nhân là cháu gái của ta, Long Vũ là con rể của ta, ta bảo vệ bọn hắn tự nhiên là việc phải làm.

- Năm lệnh chủ Phương Thiên Địa cùng tiến cùng lùi, A Di Đà Phật!

Bồ Đề Kim Phật nói.

Hắc Thiên Ma Thần cười nói:

- Ba Độ, đừng miễn cưỡng nữa, coi như ngươi là Vu Thần, hôm nay chúng ta có nhiều người như vậy, ngươi cũng không chiếm được tiện nghi gì đâu.

- Hừ!

Ba Độ cười lạnh nói:

- Năm lệnh chủ Phương Thiên Địa còn thiếu hai người, Ba Độ ta không ngại các ngươi đâu.

- Vậy sao?

Đúng lúc này, bốn phía vang lên tiếng nói trầm thấp của một nam tử:

- Vu Thần Ba Độ, nếu như tính luôn Long Hoàng ta đây thì sao?

Khi nói chuyện, một nam tử toàn thân phát ra kim quang xuất hiện. Hắn cao lớn anh tuấn, dáng người khôi ngô, sắc mặt uy vũ, con ngươi thâm thúy mà hữu thần. Một cổ khí thế cường đại theo hắn xuất hiện, hắn chính là người mạnh nhất trong năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, Long Hoàng.

- Ba Độ, có hay không nhìn vào mặt mũi của chúng ta, lúc này rời khỏi đây?

Sự tình còn chưa kết thúc, ngay sau khi Long Hoàng xuất hiện, bạch phát lão giả cũng từ hư không xuất hiện.

- Cửu Huyền Nhân Hoàng.

Hắc Thiên Ma THần cười nói:

- Ha ha, năm người chúng ta cuối cùng đã tụ tập đông đủ rồi.

Biến cố liên tiếp làm cho Ba Độ kinh hãi không thôi. Hắn cũng không tự phụ là mình có thể cùng năm lệnh chủ Phương Thiên Địa đối kháng. Huống hồ, hiện tại cũng không phải thời điểm nên xung đột với bọn họ.

Thoáng do dự, Ba Độ cười lạnh nói:

- Các ngươi tốt lắm, sự tình hôm nay ta sẽ ghi nhớ, các ngươi cứ chờ đi, sớm muộn sẽ có một ngày các ngươi sẽ vì hành động hôm nay mà trả giá đắt.

- Huyền Minh, Hình Thiên chúng ta đi!

Ba Độ xoay người, không quay đầu lại đi mất.

Hình Thiên đi tới chỗ Long Vũ, nói:

- Vẫn ổn chứ, không ngờ ngươi có thể chính diện đối kháng với Ba Độ, tuy bại nhưng vinh, ngươi thật sự là một đối thủ tốt, chữa tốt thương thế của ngươi đi, ta sẽ tìm tới người tái đấu.

- Ngươi đi nhanh đi…

Đường Hương Hương tức giận liếc nhìn Hình Thiên một cái, giận dữ nói:

- Ta không muốn anh Vũ cùng ngươi đánh nhau, lần sau ngươi mà tới ta sẽ đánh ngươi.

- Ồ!

Hình Thiên cười nói:

- Hậu Thổ a Hậu Thổ, ngươi hiện tại thật sự cùng trước kia khác nhau thật lớn, Vu tộc tựa hồ xuất hiện một người khác người như ngươi cũng là việc không tồi.

Một hồi nguy cơ cứ như vậy mà bị hóa giải.

Huyền Môn đệ tử vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy các cao nhân truyền thuyết xuất hiện. Một số đệ tử thậm chí còn quỳ xuống cúi lạy.

Bạch Mi đạo nhân cũng thu hồi Hạo Thiên Kính, phi thân tới cảm ơn:

- Các vị, Bạch Mi thay mặt thiên hạ thương sinh hướng tới các vị cảm ơn.

Cửu Huyền Nhân Hoàng giương mắt nhìn nhìn Bạch Mi, thở dài sâu kín nói:

- Nhiều năm không gặp, không nghĩ tới tu vi của người đã đến… Bất quá tính tình của ngươi vẫn như vậy, một chút cũng không đổi.

Nói tới đây, hắn đột nhiên lắc mình xuất hiện ở phía sau Bạch Mi đạo nhân, một tay để lên lưng hắn, một cổ đạo lực tinh thuần trong nháy mắt từ bàn tay chảy vào cơ thể Bạch Mi.

Vào thời khắc này, Bạch Mi đạo nhân có cảm giác như có một dòng nước ấm kích thích, đan điền năm xưa bị tổn thương trong khoảnh khắc được phục hồi lại.

Thiên Cơ Tử không hiểu gì, nghĩ Cửu Huyền Nhân Hoàng đang đối thoại với Bạch Mi tự nhiên lại xuống tay. Hắn khẩn cấp chạy tới quát:

- Buông Huyền Môn tổ sư ra…

Cửu Huyền Nhân Hoàng cũng không nói lời nào, tay trái tùy ý vung lên, Thiên Cơ đạo nhân liền tế xuống đất.

- Không nên hành động thiếu suy nghĩ!

Mắt thấy Thiên Cơ Tử còn muốn xông lên, Đường Hương vội vàng nhắc nhở:

- Cửu Huyền Nhân Hoàng đang giúp Bạch Mi đạo nhân chữa thương.

Quả nhiên, một lúc sau Cửu Huyền Nhân Hoàng thu hồi đạo lực lại.

Bạch Mi đạo nhân mìm cười nói:

- Đa tạ…

- Aiz!

Cửu Huyền Nhân Hoàng vẻ mặt phức tạp, nhìn thoáng qua Bạch Mi đạo nhân, nói:

- Ta và ngươi còn cần gì phải nói lời cám ơn. Kỳ thật nếu phải nói thì phải là ta nói với ngươi. Năm đó nếu không phải ngươi…

- Được rồi!

Bạch Mi đạo nhân nhìn Cửu Huyền Nhân Hoàng, nói:

- Chuyện năm đó đã là quá khứ, không cần nhắc lại làm gì. Cửu Huyền, nếu ngươi còn nhớ đến ân tình lúc đó, vậy thì liền giúp ta thêm một lần nữa.

Cửu Huyền Nhân Hoàng nhíu mày nói:

- Chuyện mà ngươi muốn nhờ ta tự nhiên biết, nhưng là năm lệnh chủ Phương Thiên Địa chúng ta trên đường đi Thiên Ngoại Thiên, chịu qua ân huệ của Ba Độ, chúng ta không thể cùng hắn ngang nhiên đối lập.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Bạch Mi đạo nhân nhất thời trầm xuống:

- Coi như ta chưa nói.

- Bạch Mi, ngươi đừng vội.

Cửu Huyền Nhân Hoàng vội vàng nói:

- Kỳ thật tại nạn lần này cũng không phải là bế tắc… Lần này ngươi cũng thấy được, Long Vũ lâm trận ngộ đạo, đã có thể cùng Vu Thần Ba Độ chính diện giao phong. Nếu bàn về đơn đả độc đấu, mấy lệnh chủ Phương Thiên Địa chúng ta cũng không chắc có thể mạnh hơn hắn.

- Vậy theo lời của ngươi, Tiểu Vũ chính là cứu thế giả?

Bạch Mi đạo nhân hỏi.

- Từ góc độ nào mà nói thì chính xác là như vậy. Đương nhiên, còn phải nhìn vào ý tứ của bản thân hắn.

Cửu Huyền Nhân Hoàng nói.

Phượng Hậu Thiên Âm đi tới, thấp giọng nói:

- Tôi có thể cho phép Thi Nhân, Kim Phượng cùng ở bên cạnh cậu. Nhưng Dao thì tuyệt đối không được, đây là giới hạn cuối cùng của tôi.

Long Vũ được Đường Hương Hương trị liệu xong, thương thế đã chuyển biến tốt đẹp. Hắn ngẩng đầu lên nhìn Thiên Âm nói:

- Đây là chuyện của tôi, bà không có quyền can thiệp.

- Hừ!

Thiên Âm vung tay nói:

- Tiểu Vũ… Cậu tự thu xếp cho ổn thỏa đi!

Nói xong, thân ảnh của nàng liền biến mất không thấy nữa.

- Ha ha!

Long Hoàng đi tới, hứng thú nhìn Long Vũ nói:

- Nhóc con, ngươi quả là không tồi, nghe nói ngươi đem hai nha đầu ở Phượng tộc cưa được tới tay, lại cùng Hắc Phượng Hoàng Dao công chúa có chút mờ ám. Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.

Lời của Long Hoàng có chút quá mức trực tiếp, làm sắc mặt Long Vũ nhất thời có chút xấu hổ.

Thi Nhân đảo tròng mắt, nhìn Long Hoàng nói:

- Lệnh chủ đại nhân, người có hay không chừa lại chút khẩu đức…

- Ha ha!

Đối với việc Thi Nhân vô lễ, Long Hoàng không thể làm vẻ không hiểu gì, hắn cười nói:

- Cô bé này, ngươi khi nào lại đanh đá như vậy. Lúc trước thằng nhóc thứ hai nhà ta đối với ngươi nhớ mãi không quên. Ta còn đang cân nhắc, sau khi trở về sẽ cùng Thiên Âm thương nghị, có thể hay không giải quyết việc kết hôn cấm kỵ giữa hai tộc Long - Phượng. Ai mà ngờ, ngươi lại là danh hoa đã có chủ. Bất quá người đàn ông của ngươi quả là không tồi, có thể cùng Vu Thần Ba Độ chính diện giao phong, trong tam giới cũng coi như là một đại nhân vật.

Nói tới đây, Long Hoàng đem ánh mắt chuyển tới Long Vũ, cười nói:

- Ha ha, tiểu tử, Phúc bá trước mặt ta luôn khen ngợi ngươi, lúc ấy ta còn không cho là đúng, hiện giờ vừa thấy hóa ra Phúc bá vẫn còn chút bảo thủ. Sự tình hôm nay đã chấm dứt, ta cũng phải trở về, hoan nghênh ngươi tới Long quật du lịch…

- …?

Long Vũ cảm thấy lời nói của Long Hoàng có chút quái lạ.

- Đúng vậy, du lịch!

Long Hoàng thấp giọng cười nói:

- Nói nhỏ cho ngươi biết, mỹ nữ Long tộc chúng ta cũng không ít, tuyệt đối so với Phượng tộc không kém cỏi chút nào.

- Ngài đi nhanh nhanh lên…

Thi Nhân trợn mắt nói.

- Ha ha, cô bé này thật nóng nảy, ghen tị à!

Theo tiếng cười sang sảng Long Hoàng cũng đã rời đi.

- A Di Đà Phật!

Bồ Đề Kim Phật đi tới, chắp tay trước ngực hướng Long Vũ nói:

- Long thí chủ, ta nghe nói mẹ của thí chủ bị mất trí nhớ, ta có thể giúp nàng khôi phục lại.

Lời này vừa nói ra, Long Vũ lập tức nói:

- Tốt, tốt… Bất quá ta cũng không thể xác định đấy có phải là mẹ của ta không nữa.

- Không sao!

Bồ Đề Kim Phật nói:

- Dù không phải, chỉ cần khôi phục lại trí nhớ dĩ vãng, hết thảy không phải chân tướng sẽ minh bạch sao?

- Thỉnh đại sư bây giờ đi giúp ta…

Long Vũ có chút khẩn cấp. Hắn cười nói:

- Đa tạ đại sư…

- Bất cứ lúc nào đều có thể!

Bồ Đề Kim Phật mỉm cười:

- Long thí chủ cùng với chúng ta hữu duyên, không cần phải nói cảm ơn làm gì.

- Hòa thượng!

Cửu Huyền Nhân Hoàng đi tới, nói:

- Ngươi làm việc vừa phải thôi, Tiểu Vũ là người tu đạo, chính là người của Huyền Môn, làm gì có nửa điểm quan hệ tới người Phật gia các ngươi, định lừa chúng ta đấy à.

- Ha ha!

Bồ Đề Kim Phật nhất thời cười khẽ một tiếng, nói:

- Cửu Huyền, ngươi cũng không phải là sợ ta muốn Tiểu Vũ gia nhập Phật tông để mượn sức sao? Ha ha, coi như ta có tâm nhưng cũng chẳng có đảm, bên cạnh Tiểu Vũ nhiều nữ nhân như vậy, ta lừa hắn gia nhập Phật tông, phỏng chừng nữ nhân bên cạnh hắn hận ta chết mất…

- Hòa thượng, tính khí của ngươi thật là vòng vo, chuyện đùa như vậy cũng có thể nói.

Cửu Huyền cười nói:

- Hay là ngươi cũng đã động phàm tâm…

- A Di Đà Phật!

Bồ Đề Kim Phật tuyên một tiếng, nghiêm mặt nói:

- Tội lỗi, tội lỗi…

- Chúng ta đi nhanh lên!

Long Vũ không có tâm tư theo chân bọn họ nói chuyện phiếm, hắn hiện tại hy vọng nhất là nhanh chóng làm cho Thi Ý khôi phục trí nhớ. Xem nàng có phải là mẹ của mình hay không.
Bình Luận (0)
Comment